Uỳnh uỳnh!
Năng lượng kinh người cuồn cuộn dưới đáy hồ, vô số nhân ảnh ngân quang đan xen với nhau, mỗi lần lao vào là tạo nên âm thanh trầm đục, thỉnh thoảng lại có người thổ huyết bay ra sau, nhiều hơn đó là những thân ảnh ngân quang nổ tung.
Đối diện với số lượng cường giả ngày một đông, cuối cùng những cỗ Ngân thi kia xuất hiện dấu hiệu thua trận. Nhiều nơi đều có hơn chục cường giả vây công một cỗ Ngân thi, rõ ràng trận chiến này cũng đã có kết quả.
Binh!
Lâm Động tiếp cận một cỗ Ngân thi một cách quỷ dị, bàn tay nhanh chóng ấn lên ngực Ngân thi, bạch quang hiện ra từ đầu ngón tay rồi nhanh chóng chui vào Ngân thi.
Ngân thi lập tức đóng băng, hắc khí trong mắt dần tan, nhưng lần này không có dấu hiệu rạn nứt.
- Còn may!
Lâm Động mỉm cười.
Lôi quang nhanh chóng ngưng tụ, chỉ trong vài giây, một quả Lôi Đình Tâm hiện ra trước bao ánh mắt thèm thuồng.
Lâm Động nhanh chóng tóm lấy cất vào túi Càn Khôn.
- Lâm Động ca ca, huynh có bao nhiêu rồi?
Mộ Linh San bay lại cười hi hi hỏi.
- Tám, cộng với trước đó nữa thì tất cả là mười bảy quả!
Lâm Động cười.
- Muội hai mươi này!
Mộ Linh San đắc ý, hai bím tóc lắc lư cộng với gương mặt nhỏ nhắn của cô nhìn vô cùng đáng yêu.
Lâm Động cũng không kềm được cười xoa đầu Mộ Linh San. Hai mươi quả Lôi Đình Tâm đúng là con số kinh người, dù sao thì cường giả đến đây quá nhiều, rất nhiều người không có nổi quả nào…
- Cẩn thận bọn Cửu U Môn, vừa rồi bọn chúng đã nhằm vào chúng ta rồi!
Khi nói, hắn nhìn về một hướng, ở đó là người của Cửu U Môn, đứng đầu chính là Bàng Hạo. Dường như hắn cũng nhận ra ánh mắt của Lâm Động, ngoảnh lại nhìn, cười cười thích thú.
- Đồ đáng ghét âm hồn bất tán!
Mộ Linh San nghiến răng, nếu không phải bọn Bàng Hạo đông người thì đã ôm Sinh Tử Quan Cái mà lao tới rồi.
Lâm Động cười, chỉ là nụ cười vô cùng lạnh lẽo. Đúng là Cửu U Môn có không ít cường giả, nhưng nếu Bàng Hạo cho rằng Lâm Động dễ đối phó thì sai lầm rồi.
Dần dần trận hỗn chiến cũng kết thúc, trước sự vây công của vô số cường giả, số Ngân thi còn lại cũng nhanh chóng bị tiêu diệt. Khi cỗ Ngân thi cuối cùng biến mất, lòng hồ cũng rơi vào tĩnh lặng.
Máu tươi hòa lẫn vào lôi tương nhuộm thành màu đỏ. Trong trận hỗn chiến này cũng có không ít cường giả mất mạng, một số người do bị Ngân thi công kích, nhưng cũng có nhiều người bị những mũi tên lạnh lùng từ phía sau bắn chết!
Cường giả đến đây chẳng có ai là thủ đoạn không tàn nhẫn. Nếu có cơ hội, đương nhiên bọn họ sẽ không chút do dự mà tiêu diệt những đối thủ muốn tranh giành Lôi Đình Tâm với chính mình.
- Phù!
Cuộc tàn sát đã hạ màn, không ít cường giả thở dốc, nguyên lực quanh người khá hỗn loạn, một số người có thu hoạch thì vẻ mắt rất phấn chấn, nhưng ánh mắt vẫn khá cảnh giác nhìn về những người xung quanh. Hiển nhiên bọn họ rất lo lắng ai đó sẽ động thủ cướp lấy Lôi Đình Tâm mà bọn họ đổi cả mạng sống mới lấy được.
Lòng hồ vừa kết thúc trận chiến ác liệt, không khí cũng trở nên vô cùng căng thẳng, những cường giả vừa rồi còn liên thủ tác chiến, giờ lại âm thầm tách xa nhau ra đầy cảnh giác.
- Ha ha…
Bàng Hạo đột nhiên khẽ cười, khiến tất cả cùng đổ dồn nhìn về phía hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Năng lượng kinh người cuồn cuộn dưới đáy hồ, vô số nhân ảnh ngân quang đan xen với nhau, mỗi lần lao vào là tạo nên âm thanh trầm đục, thỉnh thoảng lại có người thổ huyết bay ra sau, nhiều hơn đó là những thân ảnh ngân quang nổ tung.
Đối diện với số lượng cường giả ngày một đông, cuối cùng những cỗ Ngân thi kia xuất hiện dấu hiệu thua trận. Nhiều nơi đều có hơn chục cường giả vây công một cỗ Ngân thi, rõ ràng trận chiến này cũng đã có kết quả.
Binh!
Lâm Động tiếp cận một cỗ Ngân thi một cách quỷ dị, bàn tay nhanh chóng ấn lên ngực Ngân thi, bạch quang hiện ra từ đầu ngón tay rồi nhanh chóng chui vào Ngân thi.
Ngân thi lập tức đóng băng, hắc khí trong mắt dần tan, nhưng lần này không có dấu hiệu rạn nứt.
- Còn may!
Lâm Động mỉm cười.
Lôi quang nhanh chóng ngưng tụ, chỉ trong vài giây, một quả Lôi Đình Tâm hiện ra trước bao ánh mắt thèm thuồng.
Lâm Động nhanh chóng tóm lấy cất vào túi Càn Khôn.
- Lâm Động ca ca, huynh có bao nhiêu rồi?
Mộ Linh San bay lại cười hi hi hỏi.
- Tám, cộng với trước đó nữa thì tất cả là mười bảy quả!
Lâm Động cười.
- Muội hai mươi này!
Mộ Linh San đắc ý, hai bím tóc lắc lư cộng với gương mặt nhỏ nhắn của cô nhìn vô cùng đáng yêu.
Lâm Động cũng không kềm được cười xoa đầu Mộ Linh San. Hai mươi quả Lôi Đình Tâm đúng là con số kinh người, dù sao thì cường giả đến đây quá nhiều, rất nhiều người không có nổi quả nào…
- Cẩn thận bọn Cửu U Môn, vừa rồi bọn chúng đã nhằm vào chúng ta rồi!
Khi nói, hắn nhìn về một hướng, ở đó là người của Cửu U Môn, đứng đầu chính là Bàng Hạo. Dường như hắn cũng nhận ra ánh mắt của Lâm Động, ngoảnh lại nhìn, cười cười thích thú.
- Đồ đáng ghét âm hồn bất tán!
Mộ Linh San nghiến răng, nếu không phải bọn Bàng Hạo đông người thì đã ôm Sinh Tử Quan Cái mà lao tới rồi.
Lâm Động cười, chỉ là nụ cười vô cùng lạnh lẽo. Đúng là Cửu U Môn có không ít cường giả, nhưng nếu Bàng Hạo cho rằng Lâm Động dễ đối phó thì sai lầm rồi.
Dần dần trận hỗn chiến cũng kết thúc, trước sự vây công của vô số cường giả, số Ngân thi còn lại cũng nhanh chóng bị tiêu diệt. Khi cỗ Ngân thi cuối cùng biến mất, lòng hồ cũng rơi vào tĩnh lặng.
Máu tươi hòa lẫn vào lôi tương nhuộm thành màu đỏ. Trong trận hỗn chiến này cũng có không ít cường giả mất mạng, một số người do bị Ngân thi công kích, nhưng cũng có nhiều người bị những mũi tên lạnh lùng từ phía sau bắn chết!
Cường giả đến đây chẳng có ai là thủ đoạn không tàn nhẫn. Nếu có cơ hội, đương nhiên bọn họ sẽ không chút do dự mà tiêu diệt những đối thủ muốn tranh giành Lôi Đình Tâm với chính mình.
- Phù!
Cuộc tàn sát đã hạ màn, không ít cường giả thở dốc, nguyên lực quanh người khá hỗn loạn, một số người có thu hoạch thì vẻ mắt rất phấn chấn, nhưng ánh mắt vẫn khá cảnh giác nhìn về những người xung quanh. Hiển nhiên bọn họ rất lo lắng ai đó sẽ động thủ cướp lấy Lôi Đình Tâm mà bọn họ đổi cả mạng sống mới lấy được.
Lòng hồ vừa kết thúc trận chiến ác liệt, không khí cũng trở nên vô cùng căng thẳng, những cường giả vừa rồi còn liên thủ tác chiến, giờ lại âm thầm tách xa nhau ra đầy cảnh giác.
- Ha ha…
Bàng Hạo đột nhiên khẽ cười, khiến tất cả cùng đổ dồn nhìn về phía hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1309
|