Trên mặt biển, lúc này Lâm Động đang đứng đối diện với mười mấy tên cường giả của Huyết Ma Sa Tộc, ánh mắt cả hai bên đều ngập tràn hàn ý.
Những tên cường giả Huyết Ma Sa Tộc này bình thường vô cùng cường hãn, không biết có bao nhiêu tính mạng đã chết trong tay bọn chúng. Nhưng Lâm Động cũng không phải loại hiền lành gì, trước đây không lâu, hắn đã đánh cho một gã cường giả Bán Bộ Tử Huyền thân tàn ma dại, sự hung tàn từ tận trong cốt tủy đó, so với bọn Huyết Ma Sa Tộc chỉ hơn chứ không kém.
- Tiểu tử, ngươi thật sự muốn trở thành kẻ địch của Huyết Ma Sa Tộc sao? Tin ta đi, đó là việc ngu xuẩn nhất của ngươi đấy!
Sắc mặt Hạ Thống lĩnh tối sầm lại, nhưng lời nói cũng tốt hơn trước một chút, xem ra sau lần giao đấu ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã hiểu Lâm Động không dễ giải quyết như hắn nghĩ.
- Ta không muốn đối địch với ai, nhưng cũng không muốn bị kẻ khác chèn ép!
Lâm Động nhìn chăm chăm vào Hạ Thống lĩnh, hàn quang trong mặt cũng giảm bớt một chút:
- Đại danh của quý tộc, ta cũng đã được nghe qua. Ta không muốn biết các ngươi đang chấp hành nhiệm vụ gì, nhưng cũng đừng làm chắn đường của ta, ta cũng có việc gấp! Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, mỗi bên nhường một bước, ai làm việc nấy, vậy được chứ?
Hạ Thống lĩnh nheo mắt, đôi mắt đỏ ngầu của hắn nhìn Lâm Động một lúc, sau đó sát khí quanh người tan đi khá nhiều, trên gương mặt dần nở nụ cười:
- Vị bằng hữu đây nói cũng phải, vừa rồi bọn ta hơi lỗ mãng, xem ra ngươi cũng không phải người bọn ta cần tìm!
Lâm Động nghe vậy thì nở nụ cười thân thiện, chỉ là trong lòng lại thêm vài phần cảnh giác. Hạ Thống lĩnh đổi mặt nhanh như vậy quả là hơi quỷ dị.
- Vậy thì ta có thể đi được rồi chứ?
Lâm Động cười nhạt hỏi.
- Mời!
Hạ Thống lĩnh gật đầu cười, sau đó phẩy tay, đám cường giả Huyết Ma Sa Tộc ở xung quanh hơi chần chừ rồi cũng thu hồi sát khí lại.
- Đa tạ!
Lâm Động cung tay rồi cũng không do dự, biến thành một đạo thanh quang bay đi. Nhưng ngay khi lưng quay về phía bọn Hạ Thống lĩnh thì ánh mắt hắn lóe lên hàn quang. Hắn biết là Hạ Thống lĩnh thay đổi nhanh như vậy chắc chắn có quỷ kế!
Nhưng lúc này Lâm Động cũng không suy nghĩ xem hắn ta đang nghĩ cái gì, chỉ biến thành một đạo thanh quang nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
- Hạ Thống lĩnh, cứ thế mà tha cho hắn sao?
Sau khi Lâm Động rời đi, một tên cường giả Huyết Ma Sa Tộc không kềm được lên tiếng hỏi.
- Tha?
Hạ Thống lĩnh nghe vậy, hàn khí lập tức bùng phát, hắn cười nham hiểm:
- Lần đầu tiên gặp tên tiểu tử này là bảy ngày trước, đến giờ hắn vẫn còn ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, lẽ nào có cái gì vui sao?
- Ý của Hạ Thống lĩnh là…
- Kẻ cứu Mộ Linh San quá nửa là hắn!
Hạ Thống lĩnh nói.
- Vậy sao người lại thả hắn đi?
Một người ngạc nhiên hỏi.
- Vì ta không chắc chắn sẽ giữ chân được hắn!
Hạ Thống lĩnh lạnh lẽo nói, hắn nhìn về hướng Lâm Động rời đi.
- Tuy hắn chỉ là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, nhưng lực chiến đấu thật sự có thể sánh ngang với Sinh Huyền Cảnh Đại thành! Nếu ta dốc toàn lực động thủ, dù cho có thắng cũng không thể giữ chân được hắn!
- Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?
- Hắc hắc, muốn thoát khỏi Huyết Ma Sa Tộc đâu dễ như vậy! Ta đã dùng Huyết Ma Truy Tung Thuật với hắn, hắn không thoát được đâu! Ngoài ra, lập tức gửi tin tức cho các Đội trưởng khác, bảo bọn họ mau chóng tới đây, đến lúc đó ta mới chắc chắn bắt được hắn!
- Rõ!
Đám cường giả Huyết Ma Sa Tộc xung quanh lập tức ứng lời, sau đó thân thể chìm xuống nước, vô số làn sóng âm tỏa ra trong nước biển.
- Không biết trời cao đất dày, việc của Huyết Ma Sa Tộc, ngươi cũng dám nhúng tay vào. Ta sẽ cho ngươi biết, ở Loạn Ma Hải này, ai là người không thể động vào được!
Vẻ mặt Hạ Thống lĩnh đầy hung tàn nhìn về hướng Lâm Động vừa rời đi.
o0o
Thanh quang lướt qua bầu trời, vẻ mặt của Lâm Động không hề nhẹ nhõm mà lại có phần ngưng trọng. Hắn liếc nhìn về phía sau, hai nắm tay siết chặt lại:
- Lẽ nào hắn tha cho ta thật?
- Ngươi bị bọn chúng theo dõi rồi!
Nham đột nhiên nói.
- Cái gì?
Lâm Động nghe vậy thì giật mình, đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng không hề thấy bất cứ ai hay có luồng khí tức nào cả.
- Có lẽ là Truy Tung Thuật riêng có của Huyết Ma Sa Tộc, ở dưới đáy biển!
Nham nhắc nhở.
Lâm Động cúi xuống, thanh quang hiện lên trong mắt, sau đó ánh mắt tựa như xuyên thấu nước biển, dưới đó, hắn thấy một điểm huyết quang mơ hồ đang di chuyển theo sát hắn. Nguồn truyện:
Những tên cường giả Huyết Ma Sa Tộc này bình thường vô cùng cường hãn, không biết có bao nhiêu tính mạng đã chết trong tay bọn chúng. Nhưng Lâm Động cũng không phải loại hiền lành gì, trước đây không lâu, hắn đã đánh cho một gã cường giả Bán Bộ Tử Huyền thân tàn ma dại, sự hung tàn từ tận trong cốt tủy đó, so với bọn Huyết Ma Sa Tộc chỉ hơn chứ không kém.
- Tiểu tử, ngươi thật sự muốn trở thành kẻ địch của Huyết Ma Sa Tộc sao? Tin ta đi, đó là việc ngu xuẩn nhất của ngươi đấy!
Sắc mặt Hạ Thống lĩnh tối sầm lại, nhưng lời nói cũng tốt hơn trước một chút, xem ra sau lần giao đấu ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã hiểu Lâm Động không dễ giải quyết như hắn nghĩ.
- Ta không muốn đối địch với ai, nhưng cũng không muốn bị kẻ khác chèn ép!
Lâm Động nhìn chăm chăm vào Hạ Thống lĩnh, hàn quang trong mặt cũng giảm bớt một chút:
- Đại danh của quý tộc, ta cũng đã được nghe qua. Ta không muốn biết các ngươi đang chấp hành nhiệm vụ gì, nhưng cũng đừng làm chắn đường của ta, ta cũng có việc gấp! Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, mỗi bên nhường một bước, ai làm việc nấy, vậy được chứ?
Hạ Thống lĩnh nheo mắt, đôi mắt đỏ ngầu của hắn nhìn Lâm Động một lúc, sau đó sát khí quanh người tan đi khá nhiều, trên gương mặt dần nở nụ cười:
- Vị bằng hữu đây nói cũng phải, vừa rồi bọn ta hơi lỗ mãng, xem ra ngươi cũng không phải người bọn ta cần tìm!
Lâm Động nghe vậy thì nở nụ cười thân thiện, chỉ là trong lòng lại thêm vài phần cảnh giác. Hạ Thống lĩnh đổi mặt nhanh như vậy quả là hơi quỷ dị.
- Vậy thì ta có thể đi được rồi chứ?
Lâm Động cười nhạt hỏi.
- Mời!
Hạ Thống lĩnh gật đầu cười, sau đó phẩy tay, đám cường giả Huyết Ma Sa Tộc ở xung quanh hơi chần chừ rồi cũng thu hồi sát khí lại.
- Đa tạ!
Lâm Động cung tay rồi cũng không do dự, biến thành một đạo thanh quang bay đi. Nhưng ngay khi lưng quay về phía bọn Hạ Thống lĩnh thì ánh mắt hắn lóe lên hàn quang. Hắn biết là Hạ Thống lĩnh thay đổi nhanh như vậy chắc chắn có quỷ kế!
Nhưng lúc này Lâm Động cũng không suy nghĩ xem hắn ta đang nghĩ cái gì, chỉ biến thành một đạo thanh quang nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
- Hạ Thống lĩnh, cứ thế mà tha cho hắn sao?
Sau khi Lâm Động rời đi, một tên cường giả Huyết Ma Sa Tộc không kềm được lên tiếng hỏi.
- Tha?
Hạ Thống lĩnh nghe vậy, hàn khí lập tức bùng phát, hắn cười nham hiểm:
- Lần đầu tiên gặp tên tiểu tử này là bảy ngày trước, đến giờ hắn vẫn còn ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, lẽ nào có cái gì vui sao?
- Ý của Hạ Thống lĩnh là…
- Kẻ cứu Mộ Linh San quá nửa là hắn!
Hạ Thống lĩnh nói.
- Vậy sao người lại thả hắn đi?
Một người ngạc nhiên hỏi.
- Vì ta không chắc chắn sẽ giữ chân được hắn!
Hạ Thống lĩnh lạnh lẽo nói, hắn nhìn về hướng Lâm Động rời đi.
- Tuy hắn chỉ là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, nhưng lực chiến đấu thật sự có thể sánh ngang với Sinh Huyền Cảnh Đại thành! Nếu ta dốc toàn lực động thủ, dù cho có thắng cũng không thể giữ chân được hắn!
- Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?
- Hắc hắc, muốn thoát khỏi Huyết Ma Sa Tộc đâu dễ như vậy! Ta đã dùng Huyết Ma Truy Tung Thuật với hắn, hắn không thoát được đâu! Ngoài ra, lập tức gửi tin tức cho các Đội trưởng khác, bảo bọn họ mau chóng tới đây, đến lúc đó ta mới chắc chắn bắt được hắn!
- Rõ!
Đám cường giả Huyết Ma Sa Tộc xung quanh lập tức ứng lời, sau đó thân thể chìm xuống nước, vô số làn sóng âm tỏa ra trong nước biển.
- Không biết trời cao đất dày, việc của Huyết Ma Sa Tộc, ngươi cũng dám nhúng tay vào. Ta sẽ cho ngươi biết, ở Loạn Ma Hải này, ai là người không thể động vào được!
Vẻ mặt Hạ Thống lĩnh đầy hung tàn nhìn về hướng Lâm Động vừa rời đi.
o0o
Thanh quang lướt qua bầu trời, vẻ mặt của Lâm Động không hề nhẹ nhõm mà lại có phần ngưng trọng. Hắn liếc nhìn về phía sau, hai nắm tay siết chặt lại:
- Lẽ nào hắn tha cho ta thật?
- Ngươi bị bọn chúng theo dõi rồi!
Nham đột nhiên nói.
- Cái gì?
Lâm Động nghe vậy thì giật mình, đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng không hề thấy bất cứ ai hay có luồng khí tức nào cả.
- Có lẽ là Truy Tung Thuật riêng có của Huyết Ma Sa Tộc, ở dưới đáy biển!
Nham nhắc nhở.
Lâm Động cúi xuống, thanh quang hiện lên trong mắt, sau đó ánh mắt tựa như xuyên thấu nước biển, dưới đó, hắn thấy một điểm huyết quang mơ hồ đang di chuyển theo sát hắn. Nguồn truyện:
/1309
|