Lâm Động không đi ngược lại với hướng Mộ Linh San vừa đi nhưng Lâm Động cũng không đi cùng hướng với cô bé. Hắn vẫn chỉ đi theo con đường được đánh dấu trên bản đồ để đến Thiên Thương Vực.
Hắn không cố tình trốn tránh hay chờ đón cái gì, vì thế khi hắn bay trên biển được khoảng một tiếng thì cảm nhận được hướng bên trái truyền tới một luồng năng lượng cuồng bạo, vẻ mặt rõ ràng có sự bất lực.
Trong luồng năng lượng đó mang theo sát khí rất nặng, rõ ràng những kẻ đó có lẽ là tiểu đội của Huyết Ma Sa Tộc mà hắn gặp hôm qua.
Trong đó lại có một đạo khí tức khá quen thuộc, điều này khiến nét mặt Lâm Động thay đổi.
Lâm Động đứng trên không, ánh mắt phức tạp nhìn về phía xa, trên mặt biển phía đó dường như có những trận sóng cuộn trào, thỉnh thoảng có âm thanh động trời, hiển nhiên ở đó đang diễn ra một trận kịch chiến.
- Muốn đến đó xem không? Ta rất có hứng thú với tiểu cô nương đó!
Tiếng của Nham vang lên, Lâm Động nghĩ chắc Nham hứng thú vì không rõ thể chất đặc biệt của Mộ Linh San.
- Ngươi cũng bảo tiểu cô nương đó không đơn giản. Tuy Huyết Ma Sa Tộc rất khó đối phó, nhưng chắc cô bé cũng thoát thân được!
Lâm Động trầm ngâm rồi lắc đầu. Huyết Ma Sa Tộc không dễ gây vào, bọn chúng còn phiền phức hơn Tà Cốt lão nhân, mà Lâm Động lại không muốn dính vào những rắc rối đó. Dù sao hắn và Mộ Linh San cũng chỉ gặp mặt một lần.
Uỳnh uỳnh!
Lâm Động vừa dứt lời thì từ phía xa tỏa ra một luồng năng lượng cuồng bạo, ngọn sóng cao hàng trăm trượng cuộn lên rồi đổ ập xuống.
Lâm Động nhìn về hướng đó, môi mím lại, cuối cùng ánh mắt hiện vẻ bất lực:
- Đi xem sao! Nếu cần thì ra tay giúp cô bế!
Lâm Động cũng không biết tại sao hắn lại chọn cách giúp đỡ, có thể vì hắn không muốn nhìn thấy một tiểu cô nương đáng yêu thế lại chết trong tay Huyết Ma Sa Tộc, hoặc có thể vì một loại cảm ứng kỳ lạ mà ngay cả hắn cũng không thể nói rõ được.
Thứ cảm ứng này tuy vô cùng mơ hồ nhưng quả thật Lâm Động cảm nhận được, thứ đó dường như được bắt nguồn từ Thôn Phệ Tổ Phù trong cơ thể hắn!
Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, thứ cảm ứng đó đến hắn cũng không thể chắc chắn có thật hay không. Nhưng nếu thật, lẽ nào Mộ Linh San lại có quan hệ gì với Thôn Phệ Tổ Phù sao?
Lâm Động lắc lắc đầu vứt hết suy nghĩ phức tạp đi. Nguyên lực hùng hồn bao bọc quanh cơ thể, sau đó hắn lao tùm một cái xuống biển nhanh chóng tiến về hướng tỏa ra năng lượng kia.
o0o
Trên Hải vực trống trải, hàng trăm con Sa Ngư đỏ rực vây lại thành một vòng vây, bên trên mỗi con là một gã Huyết Ma Sa Tộc cao lớn.
Lúc này ánh mắt bọn chúng đều đầy sát khí khóa chặt nơi trung tâm vòng vây. Ở đó là tiểu cô nương mặc thanh y với hai bím tóc đang đứng trên không. Đôi mắt linh động đen láy của cô bé cũng nhìn bọn người xung quanh đầy phẫn nộ.
- Hà hà, Tiểu Công chúa Bất Tử Thánh Kình, ta thấy ngươi nên ngoan ngoãn theo bọn ta đi. Ngươi nên biết bọn ta không biết thương hoa tiếc ngọc gì đâu!
Ở giữa vòng vây có một đầu Sa Ngư rất lớn, trên đó là nam tử hung hãn được gọi là Hạ Thống lĩnh. Lúc này hắn đang nheo mắt cười, nhìn Mộ Linh San nói.
- Bọn Sa Ngư khốn kiếp các ngươi, biết thân phận của ta mà vẫn dám động thủ với ta?
Rõ ràng Mộ Linh San vô cùng giận dữ, nhưng lời nói đó chẳng có chút sức uy hiếp gì.
- Nhiệm vụ lần này của bọn ta vô cùng cơ mật, không một ai biết, hơn nữa ngươi cũng là lén trốn ra ngoài. Loạn Ma Hải này rối loạn như vậy, ngươi gặp phải bất trắc cũng là chuyện bình thường, sẽ chẳng ai nghi ngờ Huyết Ma Sa Tộc bọn ta cả!
Hạ Thống lĩnh nhếch mép cười, răng hắn rất nhọn, dưới ánh sáng mặt trời phản chiếu một thứ hàn quang lạnh lẽo.
- Dựa vào các ngươi mà cũng đòi bắt ta?
Đôi mắt to của Mộ Linh San đảo quanh không ngừng nhìn xung quanh.
- Hà hà, ta biết ngươi là thiên tài nghìn năm có một của Bất Tử Thánh Kình Tộc, mới tuổi này đã tu luyện được Bất Tử Diễn Thiên Pháp, nhưng dù sao ngươi vẫn còn quá nhỏ, hơn nữa đã bị Trưởng lão của bọn ta đích thân phong ấn, hiện giờ ngươi có được mấy khả năng phản kháng chứ?
Hạ Thống lĩnh cười lạnh lùng.
- Hừ, vậy thì các ngươi cứ thử xem!
Mộ Linh San bỗng nhiên lao tới, lam quang trên tay lấp lánh, sau đó đập xuống mặt biển:
- Kình Đào Mạch Ba!
Bùm!
Lam quang lan tỏa từ bàn tay Mộ Linh San, sau đó mặt biển bùng nổ, ngọn sóng cao hàng trăm trượng quanh người Mộ Linh San cuộn lên, thanh quang tỏa ra thứ sức mạnh kinh người.
Rầm!
Ngọn sóng đem theo sức mạnh kỳ lạ ập ra xung quanh, một vài cường giả của Huyết Ma Sa Tộc không kịp trở tay bị chấn động bay đi.
- Không được để nó chạy mất, nếu không hậu quả tự chịu!
Ánh mắt Hạ Thống lĩnh đỏ ngầu, sát khí bùng phát, hắn tung quyền, kình lực cuồng bạo đánh tan ngọn sóng khổng lồ, sau đó quét mắt hét lên.
- Rõ!
Cường giả Huyết Ma Sa Tộc cùng đáp lời, sau đó điều khiển Sa Ngư xông tới, tay cầm tam xoa kích sắc nhọn, biến thành vô số quang ảnh tấn công Mộ Linh San.
- Vạn Kình Chưởng!
Mộ Linh San giẫm lên ngọn sóng bay lên, thân hình nhỏ bé linh động chuyển động trên không, tung một chưởng ra, lam quang biến thành một con cá kình khổng lồ to mấy trăm trượng lao ra khiến mấy chục cường giả Huyết Ma Sa Tộc bị đánh lật.
Một chưởng đánh ra được một lỗ hổng, Mộ Linh San nhanh chóng bay về phía đó định chạy di, nhưng thân hình to lớn của Hạ Thống lĩnh đã xuất hiện trước mặt, kình phong mạnh mẽ công kích thẳng tới cổ họng Mộ Linh San.
- Cút ra!
Mộ Linh San gặp phải nhiều tầng ngăn cản, đôi mắt đen láy hiện lên sự phẫn nộ, sau đó bàn tay có lam quang lóe lên, một tấm lá chắn màu đen che được toàn bộ thân thể xuất hiện. Tấm lá chắn này rất dày và chắc chắn, đen tuyền một màu, bên trên có rất nhiều hoa văn ảo diệu, khi nó xuất hiện một thứ năng lượng đặc biệt tỏa ra khiến cả không gian như rung chuyển.
- Sinh Tử Quan Cái?
Hạ Thống lĩnh nhìn thấy tấm lá chắn trong tay Mộ Linh San thì đồng tử co nhỏ lại, không kìm được kêu lên:
- Ngươi trộm cả Thánh vật của Bất Tử Thánh Kình Tộc?
- Liên quan quái gì đến ngươi?
Mộ Linh San không hề khách khí chửi lại, sau đó tấm lá chắn trên tay đập về phía Hạ Thống lĩnh.
Chỉ thấy hắc khí bùng phát, không ngờ hắc khí lại mang theo thứ Tử Khí chỉ cường giả Tử Huyền Cảnh mới có. Nguồn truyện:
Hắn không cố tình trốn tránh hay chờ đón cái gì, vì thế khi hắn bay trên biển được khoảng một tiếng thì cảm nhận được hướng bên trái truyền tới một luồng năng lượng cuồng bạo, vẻ mặt rõ ràng có sự bất lực.
Trong luồng năng lượng đó mang theo sát khí rất nặng, rõ ràng những kẻ đó có lẽ là tiểu đội của Huyết Ma Sa Tộc mà hắn gặp hôm qua.
Trong đó lại có một đạo khí tức khá quen thuộc, điều này khiến nét mặt Lâm Động thay đổi.
Lâm Động đứng trên không, ánh mắt phức tạp nhìn về phía xa, trên mặt biển phía đó dường như có những trận sóng cuộn trào, thỉnh thoảng có âm thanh động trời, hiển nhiên ở đó đang diễn ra một trận kịch chiến.
- Muốn đến đó xem không? Ta rất có hứng thú với tiểu cô nương đó!
Tiếng của Nham vang lên, Lâm Động nghĩ chắc Nham hứng thú vì không rõ thể chất đặc biệt của Mộ Linh San.
- Ngươi cũng bảo tiểu cô nương đó không đơn giản. Tuy Huyết Ma Sa Tộc rất khó đối phó, nhưng chắc cô bé cũng thoát thân được!
Lâm Động trầm ngâm rồi lắc đầu. Huyết Ma Sa Tộc không dễ gây vào, bọn chúng còn phiền phức hơn Tà Cốt lão nhân, mà Lâm Động lại không muốn dính vào những rắc rối đó. Dù sao hắn và Mộ Linh San cũng chỉ gặp mặt một lần.
Uỳnh uỳnh!
Lâm Động vừa dứt lời thì từ phía xa tỏa ra một luồng năng lượng cuồng bạo, ngọn sóng cao hàng trăm trượng cuộn lên rồi đổ ập xuống.
Lâm Động nhìn về hướng đó, môi mím lại, cuối cùng ánh mắt hiện vẻ bất lực:
- Đi xem sao! Nếu cần thì ra tay giúp cô bế!
Lâm Động cũng không biết tại sao hắn lại chọn cách giúp đỡ, có thể vì hắn không muốn nhìn thấy một tiểu cô nương đáng yêu thế lại chết trong tay Huyết Ma Sa Tộc, hoặc có thể vì một loại cảm ứng kỳ lạ mà ngay cả hắn cũng không thể nói rõ được.
Thứ cảm ứng này tuy vô cùng mơ hồ nhưng quả thật Lâm Động cảm nhận được, thứ đó dường như được bắt nguồn từ Thôn Phệ Tổ Phù trong cơ thể hắn!
Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, thứ cảm ứng đó đến hắn cũng không thể chắc chắn có thật hay không. Nhưng nếu thật, lẽ nào Mộ Linh San lại có quan hệ gì với Thôn Phệ Tổ Phù sao?
Lâm Động lắc lắc đầu vứt hết suy nghĩ phức tạp đi. Nguyên lực hùng hồn bao bọc quanh cơ thể, sau đó hắn lao tùm một cái xuống biển nhanh chóng tiến về hướng tỏa ra năng lượng kia.
o0o
Trên Hải vực trống trải, hàng trăm con Sa Ngư đỏ rực vây lại thành một vòng vây, bên trên mỗi con là một gã Huyết Ma Sa Tộc cao lớn.
Lúc này ánh mắt bọn chúng đều đầy sát khí khóa chặt nơi trung tâm vòng vây. Ở đó là tiểu cô nương mặc thanh y với hai bím tóc đang đứng trên không. Đôi mắt linh động đen láy của cô bé cũng nhìn bọn người xung quanh đầy phẫn nộ.
- Hà hà, Tiểu Công chúa Bất Tử Thánh Kình, ta thấy ngươi nên ngoan ngoãn theo bọn ta đi. Ngươi nên biết bọn ta không biết thương hoa tiếc ngọc gì đâu!
Ở giữa vòng vây có một đầu Sa Ngư rất lớn, trên đó là nam tử hung hãn được gọi là Hạ Thống lĩnh. Lúc này hắn đang nheo mắt cười, nhìn Mộ Linh San nói.
- Bọn Sa Ngư khốn kiếp các ngươi, biết thân phận của ta mà vẫn dám động thủ với ta?
Rõ ràng Mộ Linh San vô cùng giận dữ, nhưng lời nói đó chẳng có chút sức uy hiếp gì.
- Nhiệm vụ lần này của bọn ta vô cùng cơ mật, không một ai biết, hơn nữa ngươi cũng là lén trốn ra ngoài. Loạn Ma Hải này rối loạn như vậy, ngươi gặp phải bất trắc cũng là chuyện bình thường, sẽ chẳng ai nghi ngờ Huyết Ma Sa Tộc bọn ta cả!
Hạ Thống lĩnh nhếch mép cười, răng hắn rất nhọn, dưới ánh sáng mặt trời phản chiếu một thứ hàn quang lạnh lẽo.
- Dựa vào các ngươi mà cũng đòi bắt ta?
Đôi mắt to của Mộ Linh San đảo quanh không ngừng nhìn xung quanh.
- Hà hà, ta biết ngươi là thiên tài nghìn năm có một của Bất Tử Thánh Kình Tộc, mới tuổi này đã tu luyện được Bất Tử Diễn Thiên Pháp, nhưng dù sao ngươi vẫn còn quá nhỏ, hơn nữa đã bị Trưởng lão của bọn ta đích thân phong ấn, hiện giờ ngươi có được mấy khả năng phản kháng chứ?
Hạ Thống lĩnh cười lạnh lùng.
- Hừ, vậy thì các ngươi cứ thử xem!
Mộ Linh San bỗng nhiên lao tới, lam quang trên tay lấp lánh, sau đó đập xuống mặt biển:
- Kình Đào Mạch Ba!
Bùm!
Lam quang lan tỏa từ bàn tay Mộ Linh San, sau đó mặt biển bùng nổ, ngọn sóng cao hàng trăm trượng quanh người Mộ Linh San cuộn lên, thanh quang tỏa ra thứ sức mạnh kinh người.
Rầm!
Ngọn sóng đem theo sức mạnh kỳ lạ ập ra xung quanh, một vài cường giả của Huyết Ma Sa Tộc không kịp trở tay bị chấn động bay đi.
- Không được để nó chạy mất, nếu không hậu quả tự chịu!
Ánh mắt Hạ Thống lĩnh đỏ ngầu, sát khí bùng phát, hắn tung quyền, kình lực cuồng bạo đánh tan ngọn sóng khổng lồ, sau đó quét mắt hét lên.
- Rõ!
Cường giả Huyết Ma Sa Tộc cùng đáp lời, sau đó điều khiển Sa Ngư xông tới, tay cầm tam xoa kích sắc nhọn, biến thành vô số quang ảnh tấn công Mộ Linh San.
- Vạn Kình Chưởng!
Mộ Linh San giẫm lên ngọn sóng bay lên, thân hình nhỏ bé linh động chuyển động trên không, tung một chưởng ra, lam quang biến thành một con cá kình khổng lồ to mấy trăm trượng lao ra khiến mấy chục cường giả Huyết Ma Sa Tộc bị đánh lật.
Một chưởng đánh ra được một lỗ hổng, Mộ Linh San nhanh chóng bay về phía đó định chạy di, nhưng thân hình to lớn của Hạ Thống lĩnh đã xuất hiện trước mặt, kình phong mạnh mẽ công kích thẳng tới cổ họng Mộ Linh San.
- Cút ra!
Mộ Linh San gặp phải nhiều tầng ngăn cản, đôi mắt đen láy hiện lên sự phẫn nộ, sau đó bàn tay có lam quang lóe lên, một tấm lá chắn màu đen che được toàn bộ thân thể xuất hiện. Tấm lá chắn này rất dày và chắc chắn, đen tuyền một màu, bên trên có rất nhiều hoa văn ảo diệu, khi nó xuất hiện một thứ năng lượng đặc biệt tỏa ra khiến cả không gian như rung chuyển.
- Sinh Tử Quan Cái?
Hạ Thống lĩnh nhìn thấy tấm lá chắn trong tay Mộ Linh San thì đồng tử co nhỏ lại, không kìm được kêu lên:
- Ngươi trộm cả Thánh vật của Bất Tử Thánh Kình Tộc?
- Liên quan quái gì đến ngươi?
Mộ Linh San không hề khách khí chửi lại, sau đó tấm lá chắn trên tay đập về phía Hạ Thống lĩnh.
Chỉ thấy hắc khí bùng phát, không ngờ hắc khí lại mang theo thứ Tử Khí chỉ cường giả Tử Huyền Cảnh mới có. Nguồn truyện:
/1309
|