Màn đêm bao phủ Võ Hội Đảo, dưới ánh trăng lạnh lẽo, gió biển thổi ào ào qua cả hòn đảo, cũng làm dịu bớt đi sự náo động do trận kịch chiến buổi sáng gây ra.
Nhưng đằng sau cái yên tĩnh này lại có sự sục sôi còn ác liệt hơn, bởi vì tất cả mọi người đều biết Võ hội hôm nay chỉ là trận đấu đào thải, trận chiến thủ tháp ngày mai mới là cuộc chiến thật sự.
Đó mới là tinh túy thật sự của Võ hội!
Rốt cuộc là con hắc mã Lâm Động hay Thiết Tu La của Thân Đồ gia sẽ thắng? Ai ai cũng chờ đợi kết quả vào ngày mai.
o0o
Trong khu vườn tĩnh lặng, Lâm Động ngồi khoanh chân, nhắm hai mắt lại, lực thôn phệ tỏa ra hấp thụ nguyên lực ở xung quanh.
Khi nguyên lực được hấp thụ vào cơ thể, bên dưới lớp da Lâm Động hiện lên thanh quang. Đó là Thanh Thiên Hóa Long Quyết đang tự động vận chuyển, ma luyện thân thể Lâm Động.
Uỳnh!
Thanh quang lấp lánh một lúc lâu, sau đó đột nhiên dưới lớp da hắn phát ra tiếng nổ, nhất thời thanh quang ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành hoa văn long hình, nhưng rồi lại nhanh chóng ẩn đi.
Khi hoa văn long hình biến mất thì Lâm Động cũng mở mắt, bàn tay xoa lên cánh tay rồi thở phào. Trong cơ thể hắn giờ đã ngưng tụ được bốn đường Quang văn Thanh Long, sáng nay hắn đã dùng hết một cái, nhưng cũng may đã tu luyện phục hồi lại được. Như vậy ngày mai khi giao đấu với Thân Đồ Tuyệt cũng sẽ ở trạng thái tốt nhất.
- Hắn ta…
Lâm Động ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua màn đêm, nhìn lên đỉnh núi ở trung tâm Võ Hội Đảo. Ở đó có đối thủ lớn nhất của hắn đang trấn thủ Hồng Hoang Tháp!
Từ cuộc giao đấu sơ bộ sáng nay, Lâm Động có thể nhận thấy có lẽ Thân Đồ Tuyệt đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành. Khi nguyên lực của hắn hội tụ, Sinh Lực vô cùng dồi dào, tựa biển lớn cuồn cuộn không dừng.
Thực lực đó mạnh hơn nhiều so với Ngụy Chân. Dù gì trong tầng thứ Sinh Huyền Cảnh, giữa mỗi cảnh giới đều có khoảng cách vô cùng rõ rệt, muốn vượt qua một bậc không phải chuyện đơn giản.
Nghĩ vậy Lâm Động không khỏi cảm khái. Thực lực như vậy mà Thân Đồ Tuyệt mới chỉ đứng thứ ba trong số các đệ tử Hải vực Thiên Phong, thật không biết hai kẻ đứng trên sẽ là nhân vật yêu nghiệt đến mức nào?
Quan trọng hơn là, Hải vực Thiên Phong chỉ là một trong rất nhiều Hải vực ở Loạn Ma Hải. Các Hải vực khác cũng có những yêu nghiệt cùng tầng thứ, thậm chí khủng bố hơn bọn họ!
- Không hổ là Loạn Ma Hải!
Lâm Động mím môi. Về tầng cấp chỉnh thể, Loạn Ma Hải đều hơn hẳn Đông Huyền Vực, mà nguyên nhân có lẽ chính vì môi trường không yên bình ở đây.
- Ngày mai sẽ có một trận thảm chiến rồi!
Lâm Động lẩm bẩm, bất luận Thân Đồ Tuyệt có khó đối phó thế nào thì giờ hắn cũng không thể buông tay được nữa. Hồng Hoang Tháp có liên quan đến việc thức tỉnh Thạch phù, có ý nghĩa vô cùng quan trọng với hắn.
Vì thế trận chiến này, hắn không những không thể rút lui mà còn phải giành chiến thắng!
- Hửm?
Lâm Động ngẩng đầu lên, chỉ thấy một thân ảnh thướt tha đang đứng ở cửa trang viên, bộ váy xanh lam nhạt làm nổi lên những đường cong quyến rũ, chính là Cổ Mộng Kỳ!
- Mộng Kỳ cô nương tìm ta có việc gì không?
Lâm Động cười, hỏi.
Cổ Mộng Kỳ khẽ cười, tiến lại gần Lâm Động rồi đưa tay lên, một cuộn quyển trục da dê dày xuất hiện trong lòng bàn tay:
- Cầm lấy! Nghe Tiểu Yên nói ngươi cần bản đồ hoàn chỉnh của Loạn Ma Hải!
Ánh mắt Lâm Động hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng nhận lấy vuốt ve thích thú. Có nó trong tay, hắn có thể tra ra vị trí của tấm Tổ Phù thứ hai rồi!
- Đa tạ Mộng Kỳ cô nương!
Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động vui vẻ, khóe mắt cũng cong lên, nhất thời khẽ nói:
- Ngươi đã giúp Cổ gia ta nhiều như vậy, chút thù lao này là nên có mà!
- Không phải thù lao nên đợi khi ta giúp mọi người đoạt chức Quán quân rồi mới nhận sao? Bây giờ đưa ta, không sợ ngày mai ta không thắng được Thân Đồ Tuyệt, mang của chạy mất sao?
Lâm Động đùa. Bạn đang đọc truyện tại
Nhưng đằng sau cái yên tĩnh này lại có sự sục sôi còn ác liệt hơn, bởi vì tất cả mọi người đều biết Võ hội hôm nay chỉ là trận đấu đào thải, trận chiến thủ tháp ngày mai mới là cuộc chiến thật sự.
Đó mới là tinh túy thật sự của Võ hội!
Rốt cuộc là con hắc mã Lâm Động hay Thiết Tu La của Thân Đồ gia sẽ thắng? Ai ai cũng chờ đợi kết quả vào ngày mai.
o0o
Trong khu vườn tĩnh lặng, Lâm Động ngồi khoanh chân, nhắm hai mắt lại, lực thôn phệ tỏa ra hấp thụ nguyên lực ở xung quanh.
Khi nguyên lực được hấp thụ vào cơ thể, bên dưới lớp da Lâm Động hiện lên thanh quang. Đó là Thanh Thiên Hóa Long Quyết đang tự động vận chuyển, ma luyện thân thể Lâm Động.
Uỳnh!
Thanh quang lấp lánh một lúc lâu, sau đó đột nhiên dưới lớp da hắn phát ra tiếng nổ, nhất thời thanh quang ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành hoa văn long hình, nhưng rồi lại nhanh chóng ẩn đi.
Khi hoa văn long hình biến mất thì Lâm Động cũng mở mắt, bàn tay xoa lên cánh tay rồi thở phào. Trong cơ thể hắn giờ đã ngưng tụ được bốn đường Quang văn Thanh Long, sáng nay hắn đã dùng hết một cái, nhưng cũng may đã tu luyện phục hồi lại được. Như vậy ngày mai khi giao đấu với Thân Đồ Tuyệt cũng sẽ ở trạng thái tốt nhất.
- Hắn ta…
Lâm Động ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua màn đêm, nhìn lên đỉnh núi ở trung tâm Võ Hội Đảo. Ở đó có đối thủ lớn nhất của hắn đang trấn thủ Hồng Hoang Tháp!
Từ cuộc giao đấu sơ bộ sáng nay, Lâm Động có thể nhận thấy có lẽ Thân Đồ Tuyệt đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành. Khi nguyên lực của hắn hội tụ, Sinh Lực vô cùng dồi dào, tựa biển lớn cuồn cuộn không dừng.
Thực lực đó mạnh hơn nhiều so với Ngụy Chân. Dù gì trong tầng thứ Sinh Huyền Cảnh, giữa mỗi cảnh giới đều có khoảng cách vô cùng rõ rệt, muốn vượt qua một bậc không phải chuyện đơn giản.
Nghĩ vậy Lâm Động không khỏi cảm khái. Thực lực như vậy mà Thân Đồ Tuyệt mới chỉ đứng thứ ba trong số các đệ tử Hải vực Thiên Phong, thật không biết hai kẻ đứng trên sẽ là nhân vật yêu nghiệt đến mức nào?
Quan trọng hơn là, Hải vực Thiên Phong chỉ là một trong rất nhiều Hải vực ở Loạn Ma Hải. Các Hải vực khác cũng có những yêu nghiệt cùng tầng thứ, thậm chí khủng bố hơn bọn họ!
- Không hổ là Loạn Ma Hải!
Lâm Động mím môi. Về tầng cấp chỉnh thể, Loạn Ma Hải đều hơn hẳn Đông Huyền Vực, mà nguyên nhân có lẽ chính vì môi trường không yên bình ở đây.
- Ngày mai sẽ có một trận thảm chiến rồi!
Lâm Động lẩm bẩm, bất luận Thân Đồ Tuyệt có khó đối phó thế nào thì giờ hắn cũng không thể buông tay được nữa. Hồng Hoang Tháp có liên quan đến việc thức tỉnh Thạch phù, có ý nghĩa vô cùng quan trọng với hắn.
Vì thế trận chiến này, hắn không những không thể rút lui mà còn phải giành chiến thắng!
- Hửm?
Lâm Động ngẩng đầu lên, chỉ thấy một thân ảnh thướt tha đang đứng ở cửa trang viên, bộ váy xanh lam nhạt làm nổi lên những đường cong quyến rũ, chính là Cổ Mộng Kỳ!
- Mộng Kỳ cô nương tìm ta có việc gì không?
Lâm Động cười, hỏi.
Cổ Mộng Kỳ khẽ cười, tiến lại gần Lâm Động rồi đưa tay lên, một cuộn quyển trục da dê dày xuất hiện trong lòng bàn tay:
- Cầm lấy! Nghe Tiểu Yên nói ngươi cần bản đồ hoàn chỉnh của Loạn Ma Hải!
Ánh mắt Lâm Động hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng nhận lấy vuốt ve thích thú. Có nó trong tay, hắn có thể tra ra vị trí của tấm Tổ Phù thứ hai rồi!
- Đa tạ Mộng Kỳ cô nương!
Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động vui vẻ, khóe mắt cũng cong lên, nhất thời khẽ nói:
- Ngươi đã giúp Cổ gia ta nhiều như vậy, chút thù lao này là nên có mà!
- Không phải thù lao nên đợi khi ta giúp mọi người đoạt chức Quán quân rồi mới nhận sao? Bây giờ đưa ta, không sợ ngày mai ta không thắng được Thân Đồ Tuyệt, mang của chạy mất sao?
Lâm Động đùa. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|