Trước vô vàn ánh mắt chăm chú của mọi người, hai chùm sáng với sức mạnh đáng sợ cuối cùng đã hung hăng đâm sầm vào nhau!
Phụt!
Vào khoảnh khắc ấy, những tiếng nổ kinh thiên động địa không hề xuất hiện như trong tưởng tượng, những tia sáng đan xen vào nhau rồi điên cuồng xâm thực đối phương!
Tĩnh lặng, nhưng lại lan tỏa sự hung hãn kinh hồn động phách!
Mọi ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai chùm sáng chiếm hai nửa bầu trời. Bọn họ biết rõ một chiêu này sẽ phân định được thắng bại!
- Lão đại, sao vậy?
Tiểu Linh Vương Linh Chân bỗng thấy vẻ mặt Nguyên Thương biến sắc, hơi khựng người, không kìm được hỏi.
- Đòn công kích của hắn có gì đó không ổn!
Nguyên Thương nhìn chùm sáng bắn ra từ quang trận. Tuy hắn không biết cái không ổn là ở đâu, nhưng dựa vàio trực giác hắn cảm nhận được chùm sáng đó không phải thứ bình thường.
Linh Chân cũng giật mình một cái, nhưng ngay lập tức cười nhạt:
- Lẽ nào huynh cho rằng công kíich của tên tiểu tử đó chặn được Lôi Đế Điển của Lôi Thiên sao?
Sắc mặt Nguyên Thương tối sầm lại, nhưng không nói gì.
- Không thể nào!
Thấy hắn phản ứng như thế, đồng tử Linh Chân thoáng co rút lại, giọng nói lẩm bẩm với chút chấn động.
- Công kích của Lôi Thiên đang yếu đi!
Ngữ khí Nguyên Thương trầm xuống.
Nghe thế Linh Chân vội ngẩng đầu, sắc mặt tái đi. Hắn có thể cảm nhận lôi quang vốn rất cuồng bạo đang giảm thanh thế, ngược lại chùm sáng của Lâm Động vẫn như cũ, nhưng lại tỏa ra với thanh thế không thể lay chuyển!
- Sao có thể?
Ánh mắt Linh Chân lúc này đã triệt để tối sầm lại.
Câu nói đó cùng lúc cũng vang lên trong đầu Lôi Thiên. Đương nhiên hắn là người đầu tiên nhận ra công kích của mình đang bị yếu đi. Gương mặt hung hăng của hắn hiện lên vẻ không thể tin nổi.
- Không thể nào!
Thần thái đó chỉ hiện lên trong thoáng chốc rồi vẻ hung hăng hơn lập tức thay thế. Hắn tuyệt đối không tin, với thực lực của hắn thi triển ra Lôi Đế Điển lại bị Lâm Động chỉ với thực lực Thất Nguyên Niết Bàn chặn đứng được!
Uỳnh!
Nguyên lực hùng hồn dường như bùng phát toàn bộ từ cơ thể Lôi Thiên, rồi biến thành lôi quang tràn vào nơi hai đạo công kích đang xâm thực nhau, hòng phá hủy sự phản kháng của Lâm Động.
Thế nhưng dù hắn có làm gì thì chùm sáng kỳ dị bắn ra từ quang trận của Lâm Động vẫn không hề lay động. Còn lôi quang thì bị phân giải với tốc độ kinh người!
Vẻ mặt Lâm Động từ đầu chí cuối vẫn bình tĩnh không hề có chút dao động, dường như cảnh tượng trước mặt chẳng có gìT kỳ lạ cả.
Phụt!
Vào khoảnh khắc ấy, những tiếng nổ kinh thiên động địa không hề xuất hiện như trong tưởng tượng, những tia sáng đan xen vào nhau rồi điên cuồng xâm thực đối phương!
Tĩnh lặng, nhưng lại lan tỏa sự hung hãn kinh hồn động phách!
Mọi ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai chùm sáng chiếm hai nửa bầu trời. Bọn họ biết rõ một chiêu này sẽ phân định được thắng bại!
- Lão đại, sao vậy?
Tiểu Linh Vương Linh Chân bỗng thấy vẻ mặt Nguyên Thương biến sắc, hơi khựng người, không kìm được hỏi.
- Đòn công kích của hắn có gì đó không ổn!
Nguyên Thương nhìn chùm sáng bắn ra từ quang trận. Tuy hắn không biết cái không ổn là ở đâu, nhưng dựa vàio trực giác hắn cảm nhận được chùm sáng đó không phải thứ bình thường.
Linh Chân cũng giật mình một cái, nhưng ngay lập tức cười nhạt:
- Lẽ nào huynh cho rằng công kíich của tên tiểu tử đó chặn được Lôi Đế Điển của Lôi Thiên sao?
Sắc mặt Nguyên Thương tối sầm lại, nhưng không nói gì.
- Không thể nào!
Thấy hắn phản ứng như thế, đồng tử Linh Chân thoáng co rút lại, giọng nói lẩm bẩm với chút chấn động.
- Công kích của Lôi Thiên đang yếu đi!
Ngữ khí Nguyên Thương trầm xuống.
Nghe thế Linh Chân vội ngẩng đầu, sắc mặt tái đi. Hắn có thể cảm nhận lôi quang vốn rất cuồng bạo đang giảm thanh thế, ngược lại chùm sáng của Lâm Động vẫn như cũ, nhưng lại tỏa ra với thanh thế không thể lay chuyển!
- Sao có thể?
Ánh mắt Linh Chân lúc này đã triệt để tối sầm lại.
Câu nói đó cùng lúc cũng vang lên trong đầu Lôi Thiên. Đương nhiên hắn là người đầu tiên nhận ra công kích của mình đang bị yếu đi. Gương mặt hung hăng của hắn hiện lên vẻ không thể tin nổi.
- Không thể nào!
Thần thái đó chỉ hiện lên trong thoáng chốc rồi vẻ hung hăng hơn lập tức thay thế. Hắn tuyệt đối không tin, với thực lực của hắn thi triển ra Lôi Đế Điển lại bị Lâm Động chỉ với thực lực Thất Nguyên Niết Bàn chặn đứng được!
Uỳnh!
Nguyên lực hùng hồn dường như bùng phát toàn bộ từ cơ thể Lôi Thiên, rồi biến thành lôi quang tràn vào nơi hai đạo công kích đang xâm thực nhau, hòng phá hủy sự phản kháng của Lâm Động.
Thế nhưng dù hắn có làm gì thì chùm sáng kỳ dị bắn ra từ quang trận của Lâm Động vẫn không hề lay động. Còn lôi quang thì bị phân giải với tốc độ kinh người!
Vẻ mặt Lâm Động từ đầu chí cuối vẫn bình tĩnh không hề có chút dao động, dường như cảnh tượng trước mặt chẳng có gìT kỳ lạ cả.
/1309
|