Đây là một gian phòng khá tối tăm u ám, bên trong gian phòng, một ngọn lửa đang âm thầm nhảy múa, ánh lửa nhỏ bé này bị bóng tối áp chế cực kỳ yếu ớt.
Ánh mắt mở rộng ra có thể nhìn thấy được trong bóng tối kia có mấy bóng đen, một trong số đó dường như đang ngồi sau một chiếc bàn tròn, chiếc hắc bào rộng bao phủ quanh thân thể hắn, một thứ hơi thở u ám từ trong thân thể hắn chậm rãi tỏa ra.
Không khí trong phòng tương đối áp lực, sau một hồi khá lâu, bóng đen đang ngồi kia đột nhiên duỗi tay áo ra một cái, một bàn tay tái nhợt đặt xuống bàn, nhè nhẹ một chút.
- Hỏa Tinh Viên Vương chết rồi sao?
Giọng nói khàn khàn mà thờ ơ từ dưới hắc bào truyền ra.
- Ừm, hơn nữa ngay cả bọn Yêu Viên tại đó cũng đều chết hết cả rồi, không còn một con nào, có lẽ hẳn là đám đệ tử Đạo Tông làm. Mấy tên gia hỏa này từ khi nào mà thủ đoạn trở nên mạnh mẽ như vậy?
Trong gian phòng, một bóng đen động đậy một chút, trầm giọng nói.
- Hai ngày trước có bốn tên đệ tử Đạo Tông vừa đến, có lẽ là có liên quan đến bọn chúng.
- Xem ra Tiên Nguyên Cổ Thụ cũng bị bọn chúng phát hiện rồi a…
Đạo bóng đen kia trầm mặc một lúc, giọng nói khàn khàn cất lên.
- Lão đại, có cần động thủ ngay không? Với thực lực của đám đệ tử Đạo Tông trong vùng quặng mỏ kia, chúng ta muốn đoạt lấy Tiên Nguyên Cổ Thụ rất dễ dàng!
Một bóng đen hỏi.
- Nếu chỉ là thế lực bình thường, hiện tại động thủ cũng không có việc gì cả, có điều đó chính là Đạo Tông… Nếu như còn chưa xác định xem trong Tiên Nguyên Cổ Thụ kia có hạt giống hay không, vậy không cần thiết phải ra tay vội. Chỉ là mấy Tiên Nguyên Cổ Quả, tuy giá trị cũng không tệ, nhưng vì vậy mà chọc giận Đạo Tông thì không đáng.
Bóng đen ở vị trí đầu tiên kia khẽ vẫy vẫy bàn tay nhợt nhạt, nói. Bạn đang đọc truyện tại
Ánh mắt mở rộng ra có thể nhìn thấy được trong bóng tối kia có mấy bóng đen, một trong số đó dường như đang ngồi sau một chiếc bàn tròn, chiếc hắc bào rộng bao phủ quanh thân thể hắn, một thứ hơi thở u ám từ trong thân thể hắn chậm rãi tỏa ra.
Không khí trong phòng tương đối áp lực, sau một hồi khá lâu, bóng đen đang ngồi kia đột nhiên duỗi tay áo ra một cái, một bàn tay tái nhợt đặt xuống bàn, nhè nhẹ một chút.
- Hỏa Tinh Viên Vương chết rồi sao?
Giọng nói khàn khàn mà thờ ơ từ dưới hắc bào truyền ra.
- Ừm, hơn nữa ngay cả bọn Yêu Viên tại đó cũng đều chết hết cả rồi, không còn một con nào, có lẽ hẳn là đám đệ tử Đạo Tông làm. Mấy tên gia hỏa này từ khi nào mà thủ đoạn trở nên mạnh mẽ như vậy?
Trong gian phòng, một bóng đen động đậy một chút, trầm giọng nói.
- Hai ngày trước có bốn tên đệ tử Đạo Tông vừa đến, có lẽ là có liên quan đến bọn chúng.
- Xem ra Tiên Nguyên Cổ Thụ cũng bị bọn chúng phát hiện rồi a…
Đạo bóng đen kia trầm mặc một lúc, giọng nói khàn khàn cất lên.
- Lão đại, có cần động thủ ngay không? Với thực lực của đám đệ tử Đạo Tông trong vùng quặng mỏ kia, chúng ta muốn đoạt lấy Tiên Nguyên Cổ Thụ rất dễ dàng!
Một bóng đen hỏi.
- Nếu chỉ là thế lực bình thường, hiện tại động thủ cũng không có việc gì cả, có điều đó chính là Đạo Tông… Nếu như còn chưa xác định xem trong Tiên Nguyên Cổ Thụ kia có hạt giống hay không, vậy không cần thiết phải ra tay vội. Chỉ là mấy Tiên Nguyên Cổ Quả, tuy giá trị cũng không tệ, nhưng vì vậy mà chọc giận Đạo Tông thì không đáng.
Bóng đen ở vị trí đầu tiên kia khẽ vẫy vẫy bàn tay nhợt nhạt, nói. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|