Hắc khí đậm đặc không ngừng phát tán ra từ người Tử Linh Tướng, lúc này gần nửa người hắn đã vỡ nát, nếu là người thường thì chết lâu rồi, nhưng trên người hắn vẫn còn toát ra khí tức, nhìn vô cùng cổ quái.
Có điều, dù vẫn còn khí tức nhưng Tử Linh Tướng rõ ràng đã bị trọng thương, khí tức không chỉ yếu ớt mà ngay ánh mắt cũng tối lại một cách dị thường, lờ mờ còn lấp lánh sự phẫn nộ và kinh hoàng.
Hắn chưa từng nghĩ đến mình sẽ rơi vào cảnh ngộ thế này. Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù có gặp phải các nhân vật tinh anh trong Vương triều Siêu cấp cũng không hề thua kém, mà thực lực Ngũ Nguyên Niết Bàn của hắn cũng đủ đứng trong hàng ngũ nhất lưu ở trong khu trung tâm này. Cộng với thân pháp quỷ dị mà hắn tu luyện, cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn bình thường cũng dù có thắng được hắn cũng không thể khiến hắn rơi vào cảnh ngộ như thế này, huống hồ là đánh một khối tử thi đặc biệt như hắn thành ra thế này…
- Chắc chắn các ngươi không phải đến từ Vương triều Hạ cấp!
Tử Linh Tướng gầm lên, tuy không rõ lai lịch của Tiểu điêu nhưng hắn dám khẳng định Tiểu điêu nhiều thủ đoạn đáng sợ như vậy tuyệt đối không thể đến từ một Vương triều Hạ cấp được, cho dù bất luận có kỳ ngộ gì thì cũng không thể ép hắn đến bước đường này.
Tiểu điêu lạnh lùng nhìn Tử Linh Tướng, đưa bàn tay ra, năng lượng màu tím đen khiến da đầu người ta phải tê dại nhanh chóng ngưng tụ lại, lan tỏa ra thứ sát khí lạnh lẽo.
- Ta đã nói bọn ta không có hứng thú với kế hoạch của các ngươi, nhưng các ngươi cứ dây dưa không chịu buông tha. Nếu đã vậy thì ta đành phải giết hết vậy!
Nghe thấy giọng nói bình thản không chút dao động của Tiểu điêu, ánh mắt Tử Linh Tướng hơi khẽ biến, cười lạnh:
- Ngươi cũng thật ngây thơ. Các ngươi đã biết kế hoạch của ta, chỉ trách vận khí các ngươi không tốt. Nếu chuyện này đã bị các ngươi biết rồi, trừ phi các ngươi tự kết liễu, nếu không các ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!
- Ta không có hứng thú với cái kết cuộc tự kết liễu, nhưng nếu là kết liễu ngươi thì hứng thú không nhỏ đâu!
Tiểu điêu nhếch mép cười, ánh mắt lạnh như băng, không đợi Tử Linh Tướng nói thêm lời nào, bàn tay vung lên, ánh tử quang cuộn trào biến thành một thanh trường mâu màu tím, nhanh như chớp xé tan bầu không khí đâm thẳng về phía Tử Linh Tướng.
Ầm!
Sức mạnh cuồng bạo bùng phát, mặt đất rung chuyển dữ dội, những đường nứt vỡ nhanh chóng lan ra theo hình mạng nhện, nháy mắt đã phủ khắp phạm vi hàng trăm trượng.
- Giải quyết tên đó rồi à?
Lâm Động bay vụt tới bên cạnh Tiểu điêu, nhìn mặt đất đang nứt toát ra phía dưới, khẽ nói.
Qua cuộc giao đấu vừa rồi, hắn cũng thấy được thực lực Tử Linh Tướng mạnh hơn bọn Phong Thương không ít, chưa biết chừng hắn ta đã bước lên tầng thứ Ngũ Nguyên Niết Bàn, nhìn ra cả vùng trung tâm này chắc chắn thuộc hàng nhất lưu. Nếu không phải lần này có Tiểu điêu ra tay thì khó lòng giải quyết được Tử Linh Tướng rồi.
Bất luận thế nào, tu vi nguyên lực của Lâm Động hiện nay cũng chỉ là Tam Nguyên Niết Bàn, dù dựa vào nhiều tuyệt chiêu giết được cường giả Tứ Nguyên Niết Bàn như Phong Thương, nhưng tuyệt đối không đủ sức để kích sát cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn như Tử Linh Tướng.
Tiểu Viêm cũng nhanh chóng tiến lại, hai tay nắm chắc thiết côn, sát khí tràn ngập trong mắt nhìn xuống dưới, hắn cũng cảm nhận được sự cường hãn của Tử Linh Tướng.
Tiểu điêu nhìn chăm chăm xuống dưới, một lát sau ánh mắt ngưng đọng lại.
Vút!
Đúng lúc ấy, mặt đất bỗng nổ tung, hắc quang bắn ra, cuối cùng điên cuồng lan tỏa khắp tứ phía.
- Muốn giết ta sao? Không dễ vậy đâu! Lâm Động, các ngươi đã giết bọn Lưu Thành, ân oán này coi như đã kết rồi! Ngươi cứ đợi đấy, không lâu sau các ngươi sẽ phải hối hận! Ha ha ha… đến lúc đó, bọn thiên tài các Vương triều Đông Huyền Vực các ngươi đều sẽ trở thành thân nô lệ hết!
Hắc quang lan tỏa, một giọng nói đầy sát khí cũng truyền ra rồi vang vọng bên tai bọn Lâm Động.
Sắc mặt Lâm Động kinh nghi bất định nhìn hắc quang đầy trời. Tử Linh Tướng quả thực vô cùng quỷ dị, bị thương thành như vậy vẫn có thủ đoạn kỳ dị như thế.
Tinh thần lực từ nê hoàn cung của Lâm Động trào ra muốn tìm xem Tử Linh Tướng đang ở đâu trong hắc quang, nhưng kết quả không nhận được gì.
- Hừ!
Khi Lâm Động còn chau mày, ánh mắt của Tiểu điêu ở bên cạnh bỗng nhiên sắc bén như chim ưng, bàn tay bắn ta một đạo kình lực bằng tử hắc quang bắn vào màn hắc quang.
Phốc!
Âm thanh trầm đục phát ra, Tử Linh Tướng kêu lên một tiếng thảm thiết, cuối cùng hắc quang bùng phát, xuyên qua khu rừng rồi biến mất trong bóng đêm. Nguồn truyện:
Có điều, dù vẫn còn khí tức nhưng Tử Linh Tướng rõ ràng đã bị trọng thương, khí tức không chỉ yếu ớt mà ngay ánh mắt cũng tối lại một cách dị thường, lờ mờ còn lấp lánh sự phẫn nộ và kinh hoàng.
Hắn chưa từng nghĩ đến mình sẽ rơi vào cảnh ngộ thế này. Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù có gặp phải các nhân vật tinh anh trong Vương triều Siêu cấp cũng không hề thua kém, mà thực lực Ngũ Nguyên Niết Bàn của hắn cũng đủ đứng trong hàng ngũ nhất lưu ở trong khu trung tâm này. Cộng với thân pháp quỷ dị mà hắn tu luyện, cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn bình thường cũng dù có thắng được hắn cũng không thể khiến hắn rơi vào cảnh ngộ như thế này, huống hồ là đánh một khối tử thi đặc biệt như hắn thành ra thế này…
- Chắc chắn các ngươi không phải đến từ Vương triều Hạ cấp!
Tử Linh Tướng gầm lên, tuy không rõ lai lịch của Tiểu điêu nhưng hắn dám khẳng định Tiểu điêu nhiều thủ đoạn đáng sợ như vậy tuyệt đối không thể đến từ một Vương triều Hạ cấp được, cho dù bất luận có kỳ ngộ gì thì cũng không thể ép hắn đến bước đường này.
Tiểu điêu lạnh lùng nhìn Tử Linh Tướng, đưa bàn tay ra, năng lượng màu tím đen khiến da đầu người ta phải tê dại nhanh chóng ngưng tụ lại, lan tỏa ra thứ sát khí lạnh lẽo.
- Ta đã nói bọn ta không có hứng thú với kế hoạch của các ngươi, nhưng các ngươi cứ dây dưa không chịu buông tha. Nếu đã vậy thì ta đành phải giết hết vậy!
Nghe thấy giọng nói bình thản không chút dao động của Tiểu điêu, ánh mắt Tử Linh Tướng hơi khẽ biến, cười lạnh:
- Ngươi cũng thật ngây thơ. Các ngươi đã biết kế hoạch của ta, chỉ trách vận khí các ngươi không tốt. Nếu chuyện này đã bị các ngươi biết rồi, trừ phi các ngươi tự kết liễu, nếu không các ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!
- Ta không có hứng thú với cái kết cuộc tự kết liễu, nhưng nếu là kết liễu ngươi thì hứng thú không nhỏ đâu!
Tiểu điêu nhếch mép cười, ánh mắt lạnh như băng, không đợi Tử Linh Tướng nói thêm lời nào, bàn tay vung lên, ánh tử quang cuộn trào biến thành một thanh trường mâu màu tím, nhanh như chớp xé tan bầu không khí đâm thẳng về phía Tử Linh Tướng.
Ầm!
Sức mạnh cuồng bạo bùng phát, mặt đất rung chuyển dữ dội, những đường nứt vỡ nhanh chóng lan ra theo hình mạng nhện, nháy mắt đã phủ khắp phạm vi hàng trăm trượng.
- Giải quyết tên đó rồi à?
Lâm Động bay vụt tới bên cạnh Tiểu điêu, nhìn mặt đất đang nứt toát ra phía dưới, khẽ nói.
Qua cuộc giao đấu vừa rồi, hắn cũng thấy được thực lực Tử Linh Tướng mạnh hơn bọn Phong Thương không ít, chưa biết chừng hắn ta đã bước lên tầng thứ Ngũ Nguyên Niết Bàn, nhìn ra cả vùng trung tâm này chắc chắn thuộc hàng nhất lưu. Nếu không phải lần này có Tiểu điêu ra tay thì khó lòng giải quyết được Tử Linh Tướng rồi.
Bất luận thế nào, tu vi nguyên lực của Lâm Động hiện nay cũng chỉ là Tam Nguyên Niết Bàn, dù dựa vào nhiều tuyệt chiêu giết được cường giả Tứ Nguyên Niết Bàn như Phong Thương, nhưng tuyệt đối không đủ sức để kích sát cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn như Tử Linh Tướng.
Tiểu Viêm cũng nhanh chóng tiến lại, hai tay nắm chắc thiết côn, sát khí tràn ngập trong mắt nhìn xuống dưới, hắn cũng cảm nhận được sự cường hãn của Tử Linh Tướng.
Tiểu điêu nhìn chăm chăm xuống dưới, một lát sau ánh mắt ngưng đọng lại.
Vút!
Đúng lúc ấy, mặt đất bỗng nổ tung, hắc quang bắn ra, cuối cùng điên cuồng lan tỏa khắp tứ phía.
- Muốn giết ta sao? Không dễ vậy đâu! Lâm Động, các ngươi đã giết bọn Lưu Thành, ân oán này coi như đã kết rồi! Ngươi cứ đợi đấy, không lâu sau các ngươi sẽ phải hối hận! Ha ha ha… đến lúc đó, bọn thiên tài các Vương triều Đông Huyền Vực các ngươi đều sẽ trở thành thân nô lệ hết!
Hắc quang lan tỏa, một giọng nói đầy sát khí cũng truyền ra rồi vang vọng bên tai bọn Lâm Động.
Sắc mặt Lâm Động kinh nghi bất định nhìn hắc quang đầy trời. Tử Linh Tướng quả thực vô cùng quỷ dị, bị thương thành như vậy vẫn có thủ đoạn kỳ dị như thế.
Tinh thần lực từ nê hoàn cung của Lâm Động trào ra muốn tìm xem Tử Linh Tướng đang ở đâu trong hắc quang, nhưng kết quả không nhận được gì.
- Hừ!
Khi Lâm Động còn chau mày, ánh mắt của Tiểu điêu ở bên cạnh bỗng nhiên sắc bén như chim ưng, bàn tay bắn ta một đạo kình lực bằng tử hắc quang bắn vào màn hắc quang.
Phốc!
Âm thanh trầm đục phát ra, Tử Linh Tướng kêu lên một tiếng thảm thiết, cuối cùng hắc quang bùng phát, xuyên qua khu rừng rồi biến mất trong bóng đêm. Nguồn truyện:
/1309
|