Vũ Động Càn Khôn

Chương 532: Vào cánh cửa Thanh đồng

/1309


Sau khi Lâm Lang Thiên chạy thoát, không khí căng thẳng bao trùm cả quảng trường tan dần đi. Tất cả cùng khẽ thở phào, ánh mắt nhìn lên thân ảnh trên kia vẫn ngập tràn sự sợ hãi. Bọn họ đều rõ, chuyện hôm nay một khi được lan truyền ra, danh tiếng của Lâm Động sẽ chấn động cả địa vực Tây Bắc, thậm chí sẽ nổi danh cả ở trong Chiến trường Viễn Cổ này.

Trước bao ánh mắt kính sợ đó, ánh mắt Lâm Động chỉ hơi rung động rồi bình thản đáp xuống đất, vẫy ống tay áo, linh hồn Thiên Ngạc dần nhạt đi, cuối cùng biến thành một đạo hồng quang chui vào Thiên Ngạc Cốt Thương.

Lần này triệu hồi linh hồn Thiên Ngạc đã tiêu hao hết hai đạo huyết mạch Viễn Cổ duy nhất của Lâm Động. Sau này nếu có không có huyết mạch Viễn Cổ thì e là sẽ rất khó triệu hồi lại linh hồn Thiên Ngạc.

Tuy nhiên, dù mất hai đạo huyết mạch Viễn Cổ nhưng mức độ chấn động mà nó tạo ra là rất lớn. Nhìn ánh mắt của những người xung quanh, rõ ràng là sẽ chẳng có ai dám có ý nghĩ gây hấn với Lâm Động nữa.

Hơn nữa lần này cũng đã khiến Lâm Lang Thiên bị thương, tuy vẫn chưa biết mức độ nặng nhẹ ra sao. Theo Lâm Động suy đoán, một chiêu của hắn đến tám phần có thể giết chết Lâm Lang Thiên. Hắn thật sự không hiểu, khi thần trí bị xâm thực nghiêm trọng thì còn ai có thể cứu ra được, dù là đạo Nguyên thần kia cũng không thể có bản lĩnh đó!

- Đại ca không sao chứ?

Lúc này Tiểu Viêm cũng bước nhanh tới hỏi.

Lâm Động xoa xoa nơi ngực vẫn còn đau. Bị trúng một quyền của Lâm Lang Thiên, lúc này hắn cũng xuất hiện thương thế, nhưng đã bị hắn cố nén lại. Tuy uy danh đã thiết lập nhưng chẳng ai dám đảm bảo trước sức mê hoặc của truyền thừa Tứ Đại Huyền Tông sẽ không có một vài kẻ điên rồ làm liều.

Đương nhiên Tiểu Viêm rất hiểu Lâm Động, nhìn thấy hắn như thế, Tiểu Viêm nắm chặt lấy thiết côn, tiến lên trước một bước đứng cạnh Lâm Động, ánh mắt lóe lên sát ý.

Sau khi chiến đấu kết thúc, quảng trường lúc này rơi vào sự yên tĩnh kỳ dị, dường như vẫn chưa tỉnh lại khỏi trận đại chiến vừa nãy.

- Ha ha, Lâm Động huynh thật thâm sâu khó lường. Trận chiến này là truyền ra ngoài, có lẽ huynh sẽ ngay lập tức có tư cách tiến vào Niết Bàn Bảng rồi.

Liễu Bạch từ đầu chí cuối chỉ đứng quan sát, lúc này chợt cười với Lâm Động, nói.

- Chỉ may mắn thôi!

Với con người có thể nói là thâm sâu khó lường nhất trong Tứ Đại Bá Chủ địa vực Tây Bắc này, Lâm Động cũng không dám thất lễ. Dùng tinh thần lực quét qua một lượt, hắn cảm nhận được thực lực của Liễu Bạch chắc chắn cao hơn ba kẻ Điền Chấn một bậc. Nhân vật như vậy lúc này không thể tùy tiện đắc tội. Nguồn truyện:

/1309

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status