Tại quảng trường, từng ánh mắt kinh hãi giật mình trường mâu tinh thần lực cứ như vậy xuyên qua ngực Lý Bàn. Sau đó lại thấy một đạo máu tươi từ trong lỗ máu chảy ra, ngay lập tức, đầu óc của mọi người đều trở nên hỗn loạn.
Lâm Động không ngờ lại giết chết Lý Bàn!
Tin tức đầy chấn động này quanh quẩn trong lòng bọn hắn. Chân của một số người thậm chí bắt đầu nhũn ra. Lý Bàn này cũng không phải là người bình thường, hắn là cường giả của Vương triều Ma Nham a!
Vương triều Ma Nham vốn rất ngang ngược, thủ đoạn lại càng hung ác vô cùng, cho dù là một Vương triều Cao cấp cũng không dám trở mặt với bọn chúng. Nhưng bây giờ, Lâm Động không ngờ lại không hề khách khí mà giết chết Lý Bàn!
Người ở đây đều vô cùng rõ ràng, sau khi chuyện này truyền đi sẽ dẫn đến sóng gió rất lớn. Với phong cách làm việc của Vương triều Ma Nham, tuyệt đối không có khả năng buông tha cho Lâm Động, mà Lâm Động đắc tội với Vương triều Ma Nham, sau này lúc ở trong Chiến trường Viễn Cổ có lẽ sẽ cực kỳ thê thảm.
Không ai hoài nghi điều này. Mặc dù vừa rồi Lâm Động thể hiện ra thực lực sánh ngang với cường giả Niết Bàn Cảnh, ngoài ra còn có một đầu Linh khôi, nhưng dựa vào những thứ này hiển nhiên không có khả năng thật sự ngăn cản được lửa giận của Vương triều Ma Nham.
Lá gan của người này… Quả thật rất lớn!
Trong đám người đang đứng bên ngoài xem yên tĩnh, sắc mặt Lâm Động vẫn hờ hững như trước, nhìn sinh cơ trong mắt Lý Bàn dần dần biến mất.
Lúc Lâm Động và Linh khôi liên thủ, hắn đã trúng một kích trí mạng, trước khi trường mâu tinh thần lực xuyên qua thân thể hắn, năng lượng cuồng bạo đã đem kinh mạch trong người hắn phá hủy, thậm chí ngay cả sinh cơ cũng phá hủy hoàn toàn.
Máu từ trong người Lý Bàn không ngừng trào ra, sinh cơ trong mắt nhanh chóng biến mất, nhìn Lâm Động một cách vô cùng oán độc, chợt trên mặt vặn vẹo xẹt qua một nụ cười dữ tợn.
Lúc hắn nhìn thấy nụ cười này, hai mắt Lâm Động nheo lại, nhưng còn không đợi hắn lui lại thì thân hình Lý Bàn bỗng nhiên bành trướng lên một cách quỷ dị, cuối cùng ầm một tiếng nổ tung, huyết vụ bắn ra đầy trời, mà trong làn huyết vụ, một đạo huyết quang phóng ra, ngay lập tức tiến vào trong cơ thể Lâm Động.
- Lâm Động, ngươi không chạy thoát được đâu, ngươi sẽ bị Vương triều Ma Nham đuổi giết giống như chó nhà có tang, ha ha ha…
Bên trong làn huyết vụ đầy trời, tiếng cười dữ tợn của Lý Bàn vang vọng khắp không trung, một hồi sau mới chậm rãi tiêu tán.
Ánh mắt Lâm Động hơi trầm xuống, tinh thần lực với một tốc độ kinh người xẹt qua thân thể, cuối cùng tại trong cơ thể phát hiện ra một đạo lạc ấn cực nhỏ màu đỏ.
- Đây chính là thủ đoạn truy tung đặc thù, có lẽ người của Vương triều Ma Nham sẽ dùng thứ này để truy tung ngươi!
Âm thanh của Tiểu điêu ở trong lòng Lâm Động vang lên.
- Có thể phá giải không?
Lâm Động hỏi.
- Có chút phiền toái, tên này dùng tính mạng của mình lưu lại lạc ấn, cũng không dễ dàng giải trừ, có lẽ phải mất một ít thời gian!
Tiểu điêu trầm ngâm nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Lâm Động không ngờ lại giết chết Lý Bàn!
Tin tức đầy chấn động này quanh quẩn trong lòng bọn hắn. Chân của một số người thậm chí bắt đầu nhũn ra. Lý Bàn này cũng không phải là người bình thường, hắn là cường giả của Vương triều Ma Nham a!
Vương triều Ma Nham vốn rất ngang ngược, thủ đoạn lại càng hung ác vô cùng, cho dù là một Vương triều Cao cấp cũng không dám trở mặt với bọn chúng. Nhưng bây giờ, Lâm Động không ngờ lại không hề khách khí mà giết chết Lý Bàn!
Người ở đây đều vô cùng rõ ràng, sau khi chuyện này truyền đi sẽ dẫn đến sóng gió rất lớn. Với phong cách làm việc của Vương triều Ma Nham, tuyệt đối không có khả năng buông tha cho Lâm Động, mà Lâm Động đắc tội với Vương triều Ma Nham, sau này lúc ở trong Chiến trường Viễn Cổ có lẽ sẽ cực kỳ thê thảm.
Không ai hoài nghi điều này. Mặc dù vừa rồi Lâm Động thể hiện ra thực lực sánh ngang với cường giả Niết Bàn Cảnh, ngoài ra còn có một đầu Linh khôi, nhưng dựa vào những thứ này hiển nhiên không có khả năng thật sự ngăn cản được lửa giận của Vương triều Ma Nham.
Lá gan của người này… Quả thật rất lớn!
Trong đám người đang đứng bên ngoài xem yên tĩnh, sắc mặt Lâm Động vẫn hờ hững như trước, nhìn sinh cơ trong mắt Lý Bàn dần dần biến mất.
Lúc Lâm Động và Linh khôi liên thủ, hắn đã trúng một kích trí mạng, trước khi trường mâu tinh thần lực xuyên qua thân thể hắn, năng lượng cuồng bạo đã đem kinh mạch trong người hắn phá hủy, thậm chí ngay cả sinh cơ cũng phá hủy hoàn toàn.
Máu từ trong người Lý Bàn không ngừng trào ra, sinh cơ trong mắt nhanh chóng biến mất, nhìn Lâm Động một cách vô cùng oán độc, chợt trên mặt vặn vẹo xẹt qua một nụ cười dữ tợn.
Lúc hắn nhìn thấy nụ cười này, hai mắt Lâm Động nheo lại, nhưng còn không đợi hắn lui lại thì thân hình Lý Bàn bỗng nhiên bành trướng lên một cách quỷ dị, cuối cùng ầm một tiếng nổ tung, huyết vụ bắn ra đầy trời, mà trong làn huyết vụ, một đạo huyết quang phóng ra, ngay lập tức tiến vào trong cơ thể Lâm Động.
- Lâm Động, ngươi không chạy thoát được đâu, ngươi sẽ bị Vương triều Ma Nham đuổi giết giống như chó nhà có tang, ha ha ha…
Bên trong làn huyết vụ đầy trời, tiếng cười dữ tợn của Lý Bàn vang vọng khắp không trung, một hồi sau mới chậm rãi tiêu tán.
Ánh mắt Lâm Động hơi trầm xuống, tinh thần lực với một tốc độ kinh người xẹt qua thân thể, cuối cùng tại trong cơ thể phát hiện ra một đạo lạc ấn cực nhỏ màu đỏ.
- Đây chính là thủ đoạn truy tung đặc thù, có lẽ người của Vương triều Ma Nham sẽ dùng thứ này để truy tung ngươi!
Âm thanh của Tiểu điêu ở trong lòng Lâm Động vang lên.
- Có thể phá giải không?
Lâm Động hỏi.
- Có chút phiền toái, tên này dùng tính mạng của mình lưu lại lạc ấn, cũng không dễ dàng giải trừ, có lẽ phải mất một ít thời gian!
Tiểu điêu trầm ngâm nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1309
|