Phân phối xong xuôi chiến lợi phẩm, trên mặt ba người Lâm Động đều hiện lên nụ cười thỏa mãn, ngay cả Mục Lăng Sa kia, trên gương mặt cũng chợt hiện lên vẻ mừng rỡ không gì sánh bằng, nàng tham gia cuộc săn thú này, chỉ là muốn đạt được một thứ hạng tương đối không tệ, để cho danh khí Mục gia trang bọn họ khuếch trương lên một chút mà thôi, nhưng không nghĩ tới, hôm nay lại có thể có được thu hoạch to đến bực này.
Lấy Hỏa Mãng Hổ ấu thú này ra để so sánh, thì cuộc săn thú kia tỏ ra nhỏ bé không đáng nhắc đến rồi.
"Chúng ta cũng phải lên đường đi tiếp chứ" Ngô Vân đem ấu thú thật cẩn thận đặt vào lồng ngực, cười nói.
Lâm Động gật gật đầu, hắn chỉ còn thiếu hai khối thẻ bài thân phận nữa mới có thể đạt được điều kiện, bất quá chuyện này đối với hắn mà nói, hiển nhiên sẽ không có vấn đề gì.
"Ta sẽ không đi" Ở một bên, Mục Lăng Sa trầm ngâm trong chốc lát rồi đột nhiên lắc đầu, nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Lấy Hỏa Mãng Hổ ấu thú này ra để so sánh, thì cuộc săn thú kia tỏ ra nhỏ bé không đáng nhắc đến rồi.
"Chúng ta cũng phải lên đường đi tiếp chứ" Ngô Vân đem ấu thú thật cẩn thận đặt vào lồng ngực, cười nói.
Lâm Động gật gật đầu, hắn chỉ còn thiếu hai khối thẻ bài thân phận nữa mới có thể đạt được điều kiện, bất quá chuyện này đối với hắn mà nói, hiển nhiên sẽ không có vấn đề gì.
"Ta sẽ không đi" Ở một bên, Mục Lăng Sa trầm ngâm trong chốc lát rồi đột nhiên lắc đầu, nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1309
|