Bầu trời sao an tĩnh, Lâm Động nhìn phù văn cổ xưa trước mặt, đột nhiên phát hiện cho dù tại thời khắc vui mừng này mà tâm tình của hắn vẫn lạnh nhạt, lập tức không khỏi rùng mình, chợt im lặng. Bóng tối vô tận kia khiến người khác tim đập mạnh, nhưng hắn không biết đã hành tẩu trong đó bao lâu rồi.
Trong bóng đêm, không có công kích ngoan độc hay đại trận oanh sát gì như trong tưởng tượng, nhưng chính loại bóng tối yên tĩnh này so với bất kỳ sát chiêu gì cũng đều tàn khốc hơn.
Lâm Động không thể tưởng tượng mình lại vượt qua thế giới hắc ám đáng sợ đó được, nhưng hắn có thể cảm giác được trong đầu vẫn còn lưu lại một chút hương vị sợ hãi nhàn nhạt, đó chính là tâm tình mà mà hắn sản sinh ra lúc ở trong thế giới hắc ám.
Bản thân ở trong bóng đêm vô tận là không tồn tại, hắn cũng suýt nữa quên đi bản thân mình, thậm chí trầm luân trong bóng tối. Cuối cùng sau lưng xuất hiện một con đường ánh sáng, cũng là một loại khảo nghiệm tàn khốc, nếu như Lâm Động khi đó thực sự xoay người đạp lên con đường ánh sáng, như vậy lúc đi trên con đường ánh sáng hắn sẽ phát hiện, hắn sẽ vĩnh viễn trầm luân trong thế giới hắc ám, loại kết quả này so với tử vong càng đáng sợ hơn.
Chỉ có điều may mà lúc tiến vào Thôn Phệ Tổ Phù, Hắc Đồng Lão Nhân đã nói cho hắn những lời có tác dụng quan trọng. Lâm Động lựa chọn kiên trì con đường trong lòng, mà buông bỏ con đường ánh sáng đối với hắn mà nói có lực hấp dẫn trí mạng.
Người bình thường không thể ngờ được, lúc ở trong một cái động, con người sau khi đi một thời gian dài trong bóng tối, đối với hắn mà nói ánh sáng là vô cùng hấp dẫn, loại tình huống này giống như đi trong sa mạc, một người khát nước gần chết nhìn thấy một ngụm suối trong, loại hấp dẫn này chính là không thể kháng cự.
Chỉ có điều may mà cuối cùng tâm trí Lâm Động kiên định, quay lưng với ánh hào quang đó, đi theo con đường trong lòng, con đường trong lòng cuối cùng cũng đưa hắn đến nơi mà hắn muốn đến.
Một thế giới hắc ám tĩnh lặng đáng sợ, không sóng không gió, nhưng đối với Lâm Động mà nói không thể nghi ngờ so với khiêu chiến một ngàn cái Âm Khôi Tông còn muốn hung hiểm hơn. Mặc dù sớm biết rằng đây là khảo nghiệm của Thôn Phệ Tổ Phù, thế nhưng vẫn đáng sợ như vậy. Lâm Động khi tiến vào, có thể thật sự sẽ bắt đầu do dự, đây chính là một chiến đấu bằng ý chí và nghị lực.
Lâm Động thở dài một hơi, cúi đầu nhìn, bởi vì hắn phát hiện thân thể của hắn không ngờ trở nên chân thật hơn rất nhiều.
Tiến vào bên trong Thôn Phệ Tổ Phù không phải là bản thể của Lâm Động, mà chính là tinh thần lực của hắn, hơn nữa Lâm Động nhớ rõ. Lúc vừa ban đầu tiến vào Tổ Phù thì tinh thần lực của hắn chỉ miễn cưỡng có thể ngưng tụ thành hình, nhưng vẫn vô cùng mờ nhạt hư ảo. Nhưng trước mắt, một đạo tinh thần lực lại ngưng tụ trở nên chân thật như vậy, căn bản giống hệt bản thể.
Tinh thần lực ngưng tụ chân thật như vậy, cho dù là một vài Linh Phù sư Trung cấp cũng không có khả năng làm được. Nhưng Lâm Động lại bằng vào tinh thần lực của Linh Phù sư Hạ cấp, thành công ngưng tụ thành thân thể tinh thần. Tuy rằng không quá tăng trưởng, nhưng đã kiên cố hơn trước.
Vẻ mặt Lâm Động kinh ngạc, dù không biết tinh thần lực của mình đã tăng lên như thế nào thì với trình độ tinh thần lực mạnh mẽ của Lâm Động hiện nay cũng đủ để quét sạch tất cả Linh Phù sư Trung cấp rồi.
Cái này tuy rằng không tăng số lượng tinh thần lực, nhưng lại đem chất lượng của hắn tăng lên rất nhiều. Nếu là đối thủ ngang cấp, một đạo tinh thần lực của Lâm Động có lẽ tương đương với mấy đạo của người khác, thậm chí hơn gấp mười. Mà đó chính là thu hoạch trong thế giới hắc ám, không chỉ thành công được Thôn Phệ Tổ Phù chấp nhận, lại còn có thể gia tăng tinh thần lực kiên cường như núi, đây chính là thứ quý giá nhất!
- Xem ra thời gian ở trong Thôn Phệ Tổ Phù cũng không ngắn.
Ánh mắt Lâm Động chớp động. Loại tinh thần lực hùng hậu vững vàng như núi này căn bản không thể nào trong thời gian ngắn có thể luyện thành.
Cho dù là thế giới hắc ám cực kỳ biến thái, nhưng hắn cũng đã mất đến nửa năm ở trong đó.
Đương nhiên, điều này cũng không khiến Lâm Động kinh ngạc, bởi vì trong thế giới hắc ám của hắn, cũng giống như trải qua cả trăm năm. Bây giờ cho dù có người nói hắn ở bên ngoài đã trải qua mười năm thì chỉ e hắn cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Sau khi kiểm tra thân thể một hồi, lúc này Lâm Động mới đem toàn bộ lực chú ý di chuyển về phía phù văn cổ xưa đang chuyển động kia.
Lúc này ngưng thần quan sát, Lâm Động mới phát hiện, phía trên phù văn ẩn hiện hư ảnh, phảng phất như không có hình thể cố định, biến ảo liên tục.
Mà khi hắn mơ hồ nhìn thấy hư ảnh biến ảo thành Hắc Đồng Lão Nhân thì mới cảm thấy có chút giật mình.
Phù linh của Thôn Phệ Tổ Phù dường như sau khi bị luyện hóa sẽ biến ảo thành hình thái chủ nhân. Mà Thôn Phệ Tổ Phù bây giờ là do lúc Hắc Đồng Lão Nhân chết đi vẫn trong trạng thái vô chủ cho nên hình thái mới không có diện mục rõ ràng. Bạn đang đọc truyện tại
Trong bóng đêm, không có công kích ngoan độc hay đại trận oanh sát gì như trong tưởng tượng, nhưng chính loại bóng tối yên tĩnh này so với bất kỳ sát chiêu gì cũng đều tàn khốc hơn.
Lâm Động không thể tưởng tượng mình lại vượt qua thế giới hắc ám đáng sợ đó được, nhưng hắn có thể cảm giác được trong đầu vẫn còn lưu lại một chút hương vị sợ hãi nhàn nhạt, đó chính là tâm tình mà mà hắn sản sinh ra lúc ở trong thế giới hắc ám.
Bản thân ở trong bóng đêm vô tận là không tồn tại, hắn cũng suýt nữa quên đi bản thân mình, thậm chí trầm luân trong bóng tối. Cuối cùng sau lưng xuất hiện một con đường ánh sáng, cũng là một loại khảo nghiệm tàn khốc, nếu như Lâm Động khi đó thực sự xoay người đạp lên con đường ánh sáng, như vậy lúc đi trên con đường ánh sáng hắn sẽ phát hiện, hắn sẽ vĩnh viễn trầm luân trong thế giới hắc ám, loại kết quả này so với tử vong càng đáng sợ hơn.
Chỉ có điều may mà lúc tiến vào Thôn Phệ Tổ Phù, Hắc Đồng Lão Nhân đã nói cho hắn những lời có tác dụng quan trọng. Lâm Động lựa chọn kiên trì con đường trong lòng, mà buông bỏ con đường ánh sáng đối với hắn mà nói có lực hấp dẫn trí mạng.
Người bình thường không thể ngờ được, lúc ở trong một cái động, con người sau khi đi một thời gian dài trong bóng tối, đối với hắn mà nói ánh sáng là vô cùng hấp dẫn, loại tình huống này giống như đi trong sa mạc, một người khát nước gần chết nhìn thấy một ngụm suối trong, loại hấp dẫn này chính là không thể kháng cự.
Chỉ có điều may mà cuối cùng tâm trí Lâm Động kiên định, quay lưng với ánh hào quang đó, đi theo con đường trong lòng, con đường trong lòng cuối cùng cũng đưa hắn đến nơi mà hắn muốn đến.
Một thế giới hắc ám tĩnh lặng đáng sợ, không sóng không gió, nhưng đối với Lâm Động mà nói không thể nghi ngờ so với khiêu chiến một ngàn cái Âm Khôi Tông còn muốn hung hiểm hơn. Mặc dù sớm biết rằng đây là khảo nghiệm của Thôn Phệ Tổ Phù, thế nhưng vẫn đáng sợ như vậy. Lâm Động khi tiến vào, có thể thật sự sẽ bắt đầu do dự, đây chính là một chiến đấu bằng ý chí và nghị lực.
Lâm Động thở dài một hơi, cúi đầu nhìn, bởi vì hắn phát hiện thân thể của hắn không ngờ trở nên chân thật hơn rất nhiều.
Tiến vào bên trong Thôn Phệ Tổ Phù không phải là bản thể của Lâm Động, mà chính là tinh thần lực của hắn, hơn nữa Lâm Động nhớ rõ. Lúc vừa ban đầu tiến vào Tổ Phù thì tinh thần lực của hắn chỉ miễn cưỡng có thể ngưng tụ thành hình, nhưng vẫn vô cùng mờ nhạt hư ảo. Nhưng trước mắt, một đạo tinh thần lực lại ngưng tụ trở nên chân thật như vậy, căn bản giống hệt bản thể.
Tinh thần lực ngưng tụ chân thật như vậy, cho dù là một vài Linh Phù sư Trung cấp cũng không có khả năng làm được. Nhưng Lâm Động lại bằng vào tinh thần lực của Linh Phù sư Hạ cấp, thành công ngưng tụ thành thân thể tinh thần. Tuy rằng không quá tăng trưởng, nhưng đã kiên cố hơn trước.
Vẻ mặt Lâm Động kinh ngạc, dù không biết tinh thần lực của mình đã tăng lên như thế nào thì với trình độ tinh thần lực mạnh mẽ của Lâm Động hiện nay cũng đủ để quét sạch tất cả Linh Phù sư Trung cấp rồi.
Cái này tuy rằng không tăng số lượng tinh thần lực, nhưng lại đem chất lượng của hắn tăng lên rất nhiều. Nếu là đối thủ ngang cấp, một đạo tinh thần lực của Lâm Động có lẽ tương đương với mấy đạo của người khác, thậm chí hơn gấp mười. Mà đó chính là thu hoạch trong thế giới hắc ám, không chỉ thành công được Thôn Phệ Tổ Phù chấp nhận, lại còn có thể gia tăng tinh thần lực kiên cường như núi, đây chính là thứ quý giá nhất!
- Xem ra thời gian ở trong Thôn Phệ Tổ Phù cũng không ngắn.
Ánh mắt Lâm Động chớp động. Loại tinh thần lực hùng hậu vững vàng như núi này căn bản không thể nào trong thời gian ngắn có thể luyện thành.
Cho dù là thế giới hắc ám cực kỳ biến thái, nhưng hắn cũng đã mất đến nửa năm ở trong đó.
Đương nhiên, điều này cũng không khiến Lâm Động kinh ngạc, bởi vì trong thế giới hắc ám của hắn, cũng giống như trải qua cả trăm năm. Bây giờ cho dù có người nói hắn ở bên ngoài đã trải qua mười năm thì chỉ e hắn cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Sau khi kiểm tra thân thể một hồi, lúc này Lâm Động mới đem toàn bộ lực chú ý di chuyển về phía phù văn cổ xưa đang chuyển động kia.
Lúc này ngưng thần quan sát, Lâm Động mới phát hiện, phía trên phù văn ẩn hiện hư ảnh, phảng phất như không có hình thể cố định, biến ảo liên tục.
Mà khi hắn mơ hồ nhìn thấy hư ảnh biến ảo thành Hắc Đồng Lão Nhân thì mới cảm thấy có chút giật mình.
Phù linh của Thôn Phệ Tổ Phù dường như sau khi bị luyện hóa sẽ biến ảo thành hình thái chủ nhân. Mà Thôn Phệ Tổ Phù bây giờ là do lúc Hắc Đồng Lão Nhân chết đi vẫn trong trạng thái vô chủ cho nên hình thái mới không có diện mục rõ ràng. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|