Khắp Huyền Âm Sơn là một mảnh yên tĩnh, từng cơn gió lạnh thổi qua bầu trời phát ra từng tiếng ô ô thê lương.
- Mộ Lôi, Võ Tông, bây giờ các ngươi còn muốn động thủ nữa không?
Hai tay Đằng Sát chắp lại sau lưng, sắc mặt hờ hững nhìn hai người Mộ Lôi ở trên không trung, nhàn nhạt nói.
Nghe vậy, hai người Lôi Mộ cũng khẽ nhíu mày, đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không tiếp tục xuất thủ nữa, cục diện hiện nay đã có chút ngoài dự kiến của bọn họ. Đối mặt với Đằng Sát cấp bậc Tạo Hóa Cảnh đại thành, cho dù hai người bọn họ liên thủ lại cũng không nắm chắc phần thắng.
- Đằng Sát, thực lực của ngươi quả thật có chút ngoài dự kiến của chúng ta. Chỉ có điều, hiện nay Âm Khôi Tông của ngươi đã lộ ra bảo bối, đã thu hút sự chú ý của người khác. Âm Khôi Tông ngươi nếu như thật sự có thể đem phong ấn này phá giải thì tốt. Chỉ có điều ta hỏi ngươi, trải qua thất bại vừa rồi ngươi có còn chắc chắn không?
Ánh mắt Võ Tông chớp động, chậm rãi nói.
- Không cần nhọc công ngươi lo lắng!
Ánh mắt Đằng Sát không chút ba động đáp.
- Đằng Sát, bây giờ nói những lời khí phách này không phải là sáng suốt. Ta nghĩ thấy ngươi đối với bảo bối ở trong này cực kỳ xem trọng, lúc trước cũng đã thử qua biết thứ này khó chơi như thế nào. Dựa vào thực lực Âm Khôi Tông của ngươi cho dù có thử mười năm e rằng cũng không thể phá giải, còn không bằng chúng ta hợp sức, như vậy thì đối với ai cũng sẽ có lợi. Bạn đang đọc truyện tại
- Mộ Lôi, Võ Tông, bây giờ các ngươi còn muốn động thủ nữa không?
Hai tay Đằng Sát chắp lại sau lưng, sắc mặt hờ hững nhìn hai người Mộ Lôi ở trên không trung, nhàn nhạt nói.
Nghe vậy, hai người Lôi Mộ cũng khẽ nhíu mày, đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không tiếp tục xuất thủ nữa, cục diện hiện nay đã có chút ngoài dự kiến của bọn họ. Đối mặt với Đằng Sát cấp bậc Tạo Hóa Cảnh đại thành, cho dù hai người bọn họ liên thủ lại cũng không nắm chắc phần thắng.
- Đằng Sát, thực lực của ngươi quả thật có chút ngoài dự kiến của chúng ta. Chỉ có điều, hiện nay Âm Khôi Tông của ngươi đã lộ ra bảo bối, đã thu hút sự chú ý của người khác. Âm Khôi Tông ngươi nếu như thật sự có thể đem phong ấn này phá giải thì tốt. Chỉ có điều ta hỏi ngươi, trải qua thất bại vừa rồi ngươi có còn chắc chắn không?
Ánh mắt Võ Tông chớp động, chậm rãi nói.
- Không cần nhọc công ngươi lo lắng!
Ánh mắt Đằng Sát không chút ba động đáp.
- Đằng Sát, bây giờ nói những lời khí phách này không phải là sáng suốt. Ta nghĩ thấy ngươi đối với bảo bối ở trong này cực kỳ xem trọng, lúc trước cũng đã thử qua biết thứ này khó chơi như thế nào. Dựa vào thực lực Âm Khôi Tông của ngươi cho dù có thử mười năm e rằng cũng không thể phá giải, còn không bằng chúng ta hợp sức, như vậy thì đối với ai cũng sẽ có lợi. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|