Ánh chớp xẹt ngang bầu trời mang theo tiếng sấm rền vang. Ở phía xa trước đạo sấm chớp đó, một đạo huyết ảnh đang điên cuồng chạy trốn, máu tươi rơi xuống tung tóe, trên mặt đất lưu lại từng vết tích màu trắng hết sức rõ ràng.
Lâm Động đang ngồi trên lưng hổ, ánh mắt tập trung nhìn về phía đạo huyết ảnh to lớn đó. Với trạng thái bị trọng thương như hiện nay của Huyết Bức Long, nói về tốc độ thì Tiểu Viêm thật ra có thể vượt qua, nhưng mà Lâm Động cũng không gấp gáp chặn lại ngay. Tuy nói rằng Huyết Bức Long bị các cường giả cùng với Tứ đại Gia tộc liên hợp đánh trọng thương, nhưng dù sao thì thực lực của nó còn lại cũng khá là đáng sợ, một phút sơ sót thì tình thế đảo ngược cũng không có gì là lạ.
Mà Lâm Động vốn dĩ cẩn thận, đương nhiên sẽ không cho Huyết Bức Long có cơ hội liều mạng trước khi chết này.
Với thương thế hiện giờ của Huyết Bức Long, chạy trốn càng nhanh thương thế sẽ càng nặng hơn, đồng thời cũng sẽ càng ngày càng suy yếu hơn. Đợi đến khi nó không còn sức để chạy trốn, lúc đó mới là cơ hội tốt để Lâm Động ra tay.
- Cũng may là không ai thấy hứng thú với Huyết Bức Long cả. Những tên đó e là bây giờ đang muốn đi vào cung điện dưới lòng đất để tìm kho báu rồi.
Lâm Động liếc mắt nhìn phía sau, không thấy ai đuổi theo, cũng coi như thở phào nhẹ nhõm. Nếu đã là như vậy, ít ra cũng bớt được không ít phiền toái.
- Hắc hắc, tên nghiệt súc này dù sao cũng ngang ngửa với cường giả Tạo Hóa Cảnh, hiện giờ cho dù đang bị trọng thương cũng không ai dám có chủ ý gì với hắn. Thay vì chạy theo để liều mạng, chi bằng đi tìm kho báu còn hay hơn.
Tiểu điêu cười nói, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào huyết ảnh to lớn đang chạy trốn ở phía trước.
Nhìn thấy vẻ bồn chồn của tiểu điêu, Lâm Động cũng không có cách nào khác. Nếu không phải vì nó và Tiểu Viêm, hắn cũng sẽ không chạy đến đây truy sát Huyết Bức Long. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thực lực của tiểu điêu và Tiểu Viêm nếu như có thể tăng lên, đối với sức chiến đấu của Lâm Động cũng sẽ có sự gia tăng đáng kể. Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Động mới bình ổn một chút.
- Cẩn thận, con nghiệt súc kia đáp xuống rồi, xem ra là do thương thế quá nặng không thể tiếp tục chạy trốn nữa rồi!
Trong khi Lâm Động đang xoay chuyển ý niệm thì tiểu điêu đột nhiên vui sướng reo lên.
Nghe thấy vậy, Lâm Động cũng vội vàng nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy Huyết Bức Long rốt cuộc cũng từ trên trời đáp xuống, sau cùng hạ xuống bên trong một cánh rừng. Máu tươi nó bắn ra tung tóe, những cây cối bị máu nó bắn phải trong phút chốc đều héo khô cả.
Tiểu Viêm từ từ giảm tốc độ, sau cùng dừng lại ở không trung nơi Huyết Bức Long đáp xuống. Một người hai thú nhìn chằm chằm vào Huyết Bức Long đang vô cùng thê thảm nằm ở phía dưới.
- Grào!
Tuy đã bị trọng thương nhưng Huyết Bức Long vẫn cảm nhận được rõ ràng Lâm Động không có hảo ý, ngay lập tức yếu ớt phát ra một tiếng gầm phẫn nộ. Trong cặp mắt rực đỏ tia máu, không ngừng lóe ra những tia hung tàn.
- Hắc hắc, cái tên này thật là… Đã bị trọng thương như vậy rồi mà vẫn còn vô cùng khí thế.
Thấy vậy, Lâm Động chỉ khẽ cười nhạt, chợt vung tay áo lên. Đầu Phù khôi Cao cấp kia lại một lần nữa hiện ra, một vạn mai Thuần Nguyên Đan nhất thời dung nhậo vào cơ thể, trên người Phù khôi một lần nữa bộc phát ra một làn khí lãng năng lượng ào ạt. Dưới sự điều khiển của Lâm Động, Phù khôi nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, không chút sợ hãi xông thẳng về phía Huyết Bức Long ở dưới.
Vì không biết được Huyết Bức Long hiện giờ rốt cuộc còn lại bao nhiêu sức chiến đấu, cho nên Lâm Động cũng không dám đích thân ra tay thăm dò, mà là cẩn thận sử dụng Phù khôi đi trước.
Đối mặt với đầu Phù khôi đang lao tới, trong cặp mắt tràn đầy tia máu của Huyết Bức Long ánh lên những tia hung tàn. Cái miệng to lớn há ra, tức thì một cột sáng màu đỏ máu nháy mắt bay vọt ra, đánh mạnh lên trên thân thể Phù khôi.
Bình!
Bị tia huyết quang kia đánh thẳng vào, đầu Phù khôi nhất thời bị bắn ngược về phía sau, kéo lê trên mặt đất tạo thành một đường rãnh sâu dài hơn trăm mét, làn sóng năng lượng xung quanh thân thể cũng yếu đi không ít. Bạn đang đọc truyện tại
Lâm Động đang ngồi trên lưng hổ, ánh mắt tập trung nhìn về phía đạo huyết ảnh to lớn đó. Với trạng thái bị trọng thương như hiện nay của Huyết Bức Long, nói về tốc độ thì Tiểu Viêm thật ra có thể vượt qua, nhưng mà Lâm Động cũng không gấp gáp chặn lại ngay. Tuy nói rằng Huyết Bức Long bị các cường giả cùng với Tứ đại Gia tộc liên hợp đánh trọng thương, nhưng dù sao thì thực lực của nó còn lại cũng khá là đáng sợ, một phút sơ sót thì tình thế đảo ngược cũng không có gì là lạ.
Mà Lâm Động vốn dĩ cẩn thận, đương nhiên sẽ không cho Huyết Bức Long có cơ hội liều mạng trước khi chết này.
Với thương thế hiện giờ của Huyết Bức Long, chạy trốn càng nhanh thương thế sẽ càng nặng hơn, đồng thời cũng sẽ càng ngày càng suy yếu hơn. Đợi đến khi nó không còn sức để chạy trốn, lúc đó mới là cơ hội tốt để Lâm Động ra tay.
- Cũng may là không ai thấy hứng thú với Huyết Bức Long cả. Những tên đó e là bây giờ đang muốn đi vào cung điện dưới lòng đất để tìm kho báu rồi.
Lâm Động liếc mắt nhìn phía sau, không thấy ai đuổi theo, cũng coi như thở phào nhẹ nhõm. Nếu đã là như vậy, ít ra cũng bớt được không ít phiền toái.
- Hắc hắc, tên nghiệt súc này dù sao cũng ngang ngửa với cường giả Tạo Hóa Cảnh, hiện giờ cho dù đang bị trọng thương cũng không ai dám có chủ ý gì với hắn. Thay vì chạy theo để liều mạng, chi bằng đi tìm kho báu còn hay hơn.
Tiểu điêu cười nói, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào huyết ảnh to lớn đang chạy trốn ở phía trước.
Nhìn thấy vẻ bồn chồn của tiểu điêu, Lâm Động cũng không có cách nào khác. Nếu không phải vì nó và Tiểu Viêm, hắn cũng sẽ không chạy đến đây truy sát Huyết Bức Long. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thực lực của tiểu điêu và Tiểu Viêm nếu như có thể tăng lên, đối với sức chiến đấu của Lâm Động cũng sẽ có sự gia tăng đáng kể. Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Động mới bình ổn một chút.
- Cẩn thận, con nghiệt súc kia đáp xuống rồi, xem ra là do thương thế quá nặng không thể tiếp tục chạy trốn nữa rồi!
Trong khi Lâm Động đang xoay chuyển ý niệm thì tiểu điêu đột nhiên vui sướng reo lên.
Nghe thấy vậy, Lâm Động cũng vội vàng nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy Huyết Bức Long rốt cuộc cũng từ trên trời đáp xuống, sau cùng hạ xuống bên trong một cánh rừng. Máu tươi nó bắn ra tung tóe, những cây cối bị máu nó bắn phải trong phút chốc đều héo khô cả.
Tiểu Viêm từ từ giảm tốc độ, sau cùng dừng lại ở không trung nơi Huyết Bức Long đáp xuống. Một người hai thú nhìn chằm chằm vào Huyết Bức Long đang vô cùng thê thảm nằm ở phía dưới.
- Grào!
Tuy đã bị trọng thương nhưng Huyết Bức Long vẫn cảm nhận được rõ ràng Lâm Động không có hảo ý, ngay lập tức yếu ớt phát ra một tiếng gầm phẫn nộ. Trong cặp mắt rực đỏ tia máu, không ngừng lóe ra những tia hung tàn.
- Hắc hắc, cái tên này thật là… Đã bị trọng thương như vậy rồi mà vẫn còn vô cùng khí thế.
Thấy vậy, Lâm Động chỉ khẽ cười nhạt, chợt vung tay áo lên. Đầu Phù khôi Cao cấp kia lại một lần nữa hiện ra, một vạn mai Thuần Nguyên Đan nhất thời dung nhậo vào cơ thể, trên người Phù khôi một lần nữa bộc phát ra một làn khí lãng năng lượng ào ạt. Dưới sự điều khiển của Lâm Động, Phù khôi nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, không chút sợ hãi xông thẳng về phía Huyết Bức Long ở dưới.
Vì không biết được Huyết Bức Long hiện giờ rốt cuộc còn lại bao nhiêu sức chiến đấu, cho nên Lâm Động cũng không dám đích thân ra tay thăm dò, mà là cẩn thận sử dụng Phù khôi đi trước.
Đối mặt với đầu Phù khôi đang lao tới, trong cặp mắt tràn đầy tia máu của Huyết Bức Long ánh lên những tia hung tàn. Cái miệng to lớn há ra, tức thì một cột sáng màu đỏ máu nháy mắt bay vọt ra, đánh mạnh lên trên thân thể Phù khôi.
Bình!
Bị tia huyết quang kia đánh thẳng vào, đầu Phù khôi nhất thời bị bắn ngược về phía sau, kéo lê trên mặt đất tạo thành một đường rãnh sâu dài hơn trăm mét, làn sóng năng lượng xung quanh thân thể cũng yếu đi không ít. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|