- Lâm Động, vị trí ở đây không phải một tên tiểu tử như ngươi có thể chiếm cứ được. Lão phu vì muốn tốt cho ngươi nên mới khuyên ngươi một câu. Nếu như biết chuyện, bản thân tự động rút lui đi, nể tình ngươi có chút quan hệ với Gia tộc Lâm Thị, lão phu cũng không truy cứu ngươi cái tội bất kính sỉ nhục Gia tộc Vương Thị ta!
Hai tay Vương Thống chắp lại sau lưng, giương mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Động, khuôn mặt không chút biểu cảm, thanh âm nhàn nhạt quanh quẩn khắp toàn trường.
- Ra tay đi!
Ánh mắt Lâm Động vô cùng bình tĩnh nhìn Vương Thống cùng với rất nhiều cường giả của Gia tộc Vương Thị ở phía sau, hiển nhiên là hắn đã dự đoán đến tình huống này rồi.
- Chẳng biết trời cao đất dày!
Nghe vậy, trong mắt Vương Thống cũng xẹt qua một chút lãnh ý. Lão tự nhiên hiểu được, dựa vào tính tình của Lâm Động quả quyết không có khả năng dễ dàng bỏ qua cơ hội này. Mà cứ như vậy, lão cũng liền có lý do mà động thủ, cho dù người khác có nói gì, lão cũng có thể nói điều này thành sự cuồng vọng của Lâm Động, chứ không phải là lão chưa từng cho đối phương một cơ hội.
- Lâm Phàm thúc!
Nhìn thấy Gia tộc Vương Thị chuẩn bị ra tay đối phó Lâm Động, ánh mắt Lâm Khả Nhi khẽ nhíu lại, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ lo lắng, quay sang nhìn về phía lão giả bên cạnh.
Lúc này, lão giả được xưng là Lâm Phàm thúc kia, cặp mày cũng đã cau lại. Vương Thống kia quả thật có chút quá đáng, đối phó với một tiểu bối còn muốn dùng số lượng ép người, da mặt lão gia hỏa này cũng thật quá dầy rồi.
Lâm Phàm và một lão giả khác của Gia tộc Lâm Thị liếc mắt nhìn nhau, vừa muốn mở miệng nói điều gì, đột nhiên một thanh âm nhàn nhạt đã vang lên bên tai bọn chúng:
- Không cần để ý tới. Chúng ta một lát nữa còn có chuyện quan trọng cần phải liên thủ với Gia tộc Vương Thị, không thể vì chuyện cỏn con mà làm lỡ chuyện lớn.
Nghe nói thế, ánh mắt bọn Lâm Phàm cũng nhìn về phía Lâm Lang Thiên trên thạch đài. Thanh âm lúc trước hiển nhiên là do Lâm Lang Thiên phát ra. Mà đối với lời nói của hắn, cho dù là Lâm Phàm thuộc thế hệ trưởng bối trong Gia tộc cũng không dám phản bác. Hơn nữa, lời nói vừa rồi của hắn cũng là sự thật. Bọn họ cũng chỉ có thể thầm than một tiếng, hướng về phía Lâm Khả Nhi khẽ lắc đầu.
Thấy thế, hàm răng Lâm Khả Nhi khẽ cắn môi đỏ mọng, trong lòng có chút lo lắng, nhưng cũng vô kế khả thi.
- Ta xem lần này ngươi trốn thế nào?
Vương Viêm trên thạch đài cũng cúi đầu cười lạnh. Tuy Lâm Động có thể đánh bại cường giả của Cổ Kiếm Môn làm cho hắn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, nhưng hắn cũng tin tưởng rằng, với đội hình ở đây của Gia tộc Vương Thị, đủ để khiến cho Lâm Động không thể bò đi được.
- Nghe lệnh của ta, cùng nhau ra tay, bắt giữ tên tiểu tử dám sỉ nhục Gia tộc Vương Thị ta!
Sắc mặt Vương Thống âm hàn, một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.
- Vâng!
Nghe được tiếng quát của Vương Thống, đám đông cường giả của Gia tộc Vương Thị nhất thời hưởng ứng. Ngay lúc đó, từng luồng nguyên lực vô cùng hùng hồn, đột nhiên từ trong cơ thể bọn họ bùng nổ ra. Ngay lập tức, khắp bầu trời đều là tràn ngập năng lượng ba động nguyên lực hùng hồn.
Nhìn thế trận như vậy của đám cường giả Gia tộc Vương Thị, sắc mặt không ít người trên quảng trường đều cũng có chút biến đổi. Gia tộc Vương Thị này thật không hổ là một trong Tứ đại Tông tộc, thực lực này những thế lực tầm thường, quả thực mơ tưởng cũng không kịp.
- Lâm Động này coi như gặp phải tai ương rồi. Chọc ai không chọc, thế nhưng đi chọc Gia tộc Vương Thị.
Một vào ánh mắt mang theo vẻ thương hại nhìn về phía Lâm Động. Tuy đối với thực lực của Lâm Động, bọn họ cũng tương đương bội phục, nhưng mà sức lực của một người, tóm lại không thể so sánh với thế lực của một Đại Tông tộc a!
Giữa không trung, Lâm Động cũng không thèm để ý đến những ánh mắt thương hại kia. Ánh mắt của hắn lạnh lùng như đao giương mắt nhìn cường giả của Gia tộc Vương Thị phía dưới. Nói về thực lực, Gia tộc Vương Thị hiển nhiên là vượt xa Cổ Kiếm Môn.
- Muốn bắt ta? Phải xem các ngươi có bản lĩnh không!
Ánh mắt Lâm Động âm trầm, bàn tay vung lên, một đạo thân ảnh đột nhiên hiện ra trước mặt, đó chính là đầu Phù khôi Cao cấp hắn lấy được từ trong sào huyệt Phù khôi lúc trước.
Triệu hồi Phù khôi ra, Lâm Động cũng không chút chần chờ, không khách sáo đem năm vạn Thuần Nguyên Đan đổ vào trong cơ thể Phù khôi.
Năm vạn Thuần Nguyên Đan, cơ hồ lập tức bị đầu Phù khôi kia hút lấy. Nhất thời, kim quang sáng ngời ẩn chứa một loại năng lượng ba động đáng sợ, nháy mắt khuếch tán ra trên bầu trời.
- Đó là cái gì? Năng lượng ba động thật cường hãn. Loại ba động này, cho dù là cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành cũng không thể thi triển ra được!
Năng lượng ba động đột nhiên nổ tung trên bầu trời, trong khoảnh khắc khiến cho tất cả mọi người đều hoảng sợ. Từng ánh mắt mang theo vẻ kinh hãi vô cùng nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện trên bầu trời kia.
Trên thạch đài, Vương Viêm vốn dĩ đang nở nụ cười lạnh cũng có chút cứng ngắc lại. Thậm chí ngay cả khóe mắt của Lâm Lang Thiên đều khẽ nhảy lên một cái. Loại năng lượng ba động này, ngay cả hắn cũng không thể dễ dàng khinh thường.
- Đó là…
Vương Thống cũng trừng mắt nhìn. Ba động năng lượng mạnh mẽ như vậy, ngay cả hắn trong lòng cũng cực kỳ kinh hãi.
- Tiểu tử này thật là quỷ dị, thủ đoạn lại nhiều như thế!
- Đi!
Trong khi vô số người còn đang cảm thấy kinh hãi vì năng lượng ba động khủng bố, ngón tay Lâm Động đột nhiên chỉ xuống Vương Thống phía dưới, một tiếng quát lạnh vang lên.
Đầu Phù khôi sau khi hấp thu xong năm vạn Thuần Nguyên Đan, liền hóa thành một đạo tia chớp kim sác, rất nhanh xé rách không khí, bay thẳng về hướng Vương Thống.
- Ngăn hắn lại!
Nhìn thấy thân ảnh kim sắc kia bạo lược mà đến, Vương Thống cũng bị dọa cho trong lòng chấn động, vội vàng hét một tiếng. Lão có thể cảm giác được, loại năng lượng ba động này cũng không phải là thứ mà lão có thể chịu đựng được.
Nghe được Vương Thống hét lên, đám cường giả Gia tộc Vương Thị cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, lập tức vội vàng thúc dục nguyên lực, thi triển ra đủ các loại vũ kỹ, phô thiên cái địa oanh kích về phía đạo tia chớp màu vàng kia. Thanh thế này nhìn qua cũng cực kỳ không kém.
Oanh oanh oanh!
Nhưng mà, đối mặt với sự cuồng oanh của đám cường giả Gia tộc Vương Thị, kim quang kia cũng trực tiếp bày ra một loại khí thế chẻ tre mạnh mẽ. Kim quang xẹt qua, bất cứ vũ kỹ gì cũng đều trực tiếp nổ mạnh, không có tạo thành nửa điểm ngăn trở đối với đạo kim quang kia.
Lúc này đây, Lâm Động hiển nhiên cũng hiểu được lợi thế về số lượng của đám cường giả Gia tộc Vương Thị, cho nên vừa ra tay, đã trực tiếp quẳng năm vạn Thuần Nguyên Đan vào trong cơ thể Phù khôi. Với ngần ấy số lượng Thuần Nguyên Đan, trực tiếp khiến làm cho Phù khôi bộc phát ra lực lượng cực kỳ cường đại. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Hai tay Vương Thống chắp lại sau lưng, giương mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Động, khuôn mặt không chút biểu cảm, thanh âm nhàn nhạt quanh quẩn khắp toàn trường.
- Ra tay đi!
Ánh mắt Lâm Động vô cùng bình tĩnh nhìn Vương Thống cùng với rất nhiều cường giả của Gia tộc Vương Thị ở phía sau, hiển nhiên là hắn đã dự đoán đến tình huống này rồi.
- Chẳng biết trời cao đất dày!
Nghe vậy, trong mắt Vương Thống cũng xẹt qua một chút lãnh ý. Lão tự nhiên hiểu được, dựa vào tính tình của Lâm Động quả quyết không có khả năng dễ dàng bỏ qua cơ hội này. Mà cứ như vậy, lão cũng liền có lý do mà động thủ, cho dù người khác có nói gì, lão cũng có thể nói điều này thành sự cuồng vọng của Lâm Động, chứ không phải là lão chưa từng cho đối phương một cơ hội.
- Lâm Phàm thúc!
Nhìn thấy Gia tộc Vương Thị chuẩn bị ra tay đối phó Lâm Động, ánh mắt Lâm Khả Nhi khẽ nhíu lại, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ lo lắng, quay sang nhìn về phía lão giả bên cạnh.
Lúc này, lão giả được xưng là Lâm Phàm thúc kia, cặp mày cũng đã cau lại. Vương Thống kia quả thật có chút quá đáng, đối phó với một tiểu bối còn muốn dùng số lượng ép người, da mặt lão gia hỏa này cũng thật quá dầy rồi.
Lâm Phàm và một lão giả khác của Gia tộc Lâm Thị liếc mắt nhìn nhau, vừa muốn mở miệng nói điều gì, đột nhiên một thanh âm nhàn nhạt đã vang lên bên tai bọn chúng:
- Không cần để ý tới. Chúng ta một lát nữa còn có chuyện quan trọng cần phải liên thủ với Gia tộc Vương Thị, không thể vì chuyện cỏn con mà làm lỡ chuyện lớn.
Nghe nói thế, ánh mắt bọn Lâm Phàm cũng nhìn về phía Lâm Lang Thiên trên thạch đài. Thanh âm lúc trước hiển nhiên là do Lâm Lang Thiên phát ra. Mà đối với lời nói của hắn, cho dù là Lâm Phàm thuộc thế hệ trưởng bối trong Gia tộc cũng không dám phản bác. Hơn nữa, lời nói vừa rồi của hắn cũng là sự thật. Bọn họ cũng chỉ có thể thầm than một tiếng, hướng về phía Lâm Khả Nhi khẽ lắc đầu.
Thấy thế, hàm răng Lâm Khả Nhi khẽ cắn môi đỏ mọng, trong lòng có chút lo lắng, nhưng cũng vô kế khả thi.
- Ta xem lần này ngươi trốn thế nào?
Vương Viêm trên thạch đài cũng cúi đầu cười lạnh. Tuy Lâm Động có thể đánh bại cường giả của Cổ Kiếm Môn làm cho hắn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, nhưng hắn cũng tin tưởng rằng, với đội hình ở đây của Gia tộc Vương Thị, đủ để khiến cho Lâm Động không thể bò đi được.
- Nghe lệnh của ta, cùng nhau ra tay, bắt giữ tên tiểu tử dám sỉ nhục Gia tộc Vương Thị ta!
Sắc mặt Vương Thống âm hàn, một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.
- Vâng!
Nghe được tiếng quát của Vương Thống, đám đông cường giả của Gia tộc Vương Thị nhất thời hưởng ứng. Ngay lúc đó, từng luồng nguyên lực vô cùng hùng hồn, đột nhiên từ trong cơ thể bọn họ bùng nổ ra. Ngay lập tức, khắp bầu trời đều là tràn ngập năng lượng ba động nguyên lực hùng hồn.
Nhìn thế trận như vậy của đám cường giả Gia tộc Vương Thị, sắc mặt không ít người trên quảng trường đều cũng có chút biến đổi. Gia tộc Vương Thị này thật không hổ là một trong Tứ đại Tông tộc, thực lực này những thế lực tầm thường, quả thực mơ tưởng cũng không kịp.
- Lâm Động này coi như gặp phải tai ương rồi. Chọc ai không chọc, thế nhưng đi chọc Gia tộc Vương Thị.
Một vào ánh mắt mang theo vẻ thương hại nhìn về phía Lâm Động. Tuy đối với thực lực của Lâm Động, bọn họ cũng tương đương bội phục, nhưng mà sức lực của một người, tóm lại không thể so sánh với thế lực của một Đại Tông tộc a!
Giữa không trung, Lâm Động cũng không thèm để ý đến những ánh mắt thương hại kia. Ánh mắt của hắn lạnh lùng như đao giương mắt nhìn cường giả của Gia tộc Vương Thị phía dưới. Nói về thực lực, Gia tộc Vương Thị hiển nhiên là vượt xa Cổ Kiếm Môn.
- Muốn bắt ta? Phải xem các ngươi có bản lĩnh không!
Ánh mắt Lâm Động âm trầm, bàn tay vung lên, một đạo thân ảnh đột nhiên hiện ra trước mặt, đó chính là đầu Phù khôi Cao cấp hắn lấy được từ trong sào huyệt Phù khôi lúc trước.
Triệu hồi Phù khôi ra, Lâm Động cũng không chút chần chờ, không khách sáo đem năm vạn Thuần Nguyên Đan đổ vào trong cơ thể Phù khôi.
Năm vạn Thuần Nguyên Đan, cơ hồ lập tức bị đầu Phù khôi kia hút lấy. Nhất thời, kim quang sáng ngời ẩn chứa một loại năng lượng ba động đáng sợ, nháy mắt khuếch tán ra trên bầu trời.
- Đó là cái gì? Năng lượng ba động thật cường hãn. Loại ba động này, cho dù là cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành cũng không thể thi triển ra được!
Năng lượng ba động đột nhiên nổ tung trên bầu trời, trong khoảnh khắc khiến cho tất cả mọi người đều hoảng sợ. Từng ánh mắt mang theo vẻ kinh hãi vô cùng nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện trên bầu trời kia.
Trên thạch đài, Vương Viêm vốn dĩ đang nở nụ cười lạnh cũng có chút cứng ngắc lại. Thậm chí ngay cả khóe mắt của Lâm Lang Thiên đều khẽ nhảy lên một cái. Loại năng lượng ba động này, ngay cả hắn cũng không thể dễ dàng khinh thường.
- Đó là…
Vương Thống cũng trừng mắt nhìn. Ba động năng lượng mạnh mẽ như vậy, ngay cả hắn trong lòng cũng cực kỳ kinh hãi.
- Tiểu tử này thật là quỷ dị, thủ đoạn lại nhiều như thế!
- Đi!
Trong khi vô số người còn đang cảm thấy kinh hãi vì năng lượng ba động khủng bố, ngón tay Lâm Động đột nhiên chỉ xuống Vương Thống phía dưới, một tiếng quát lạnh vang lên.
Đầu Phù khôi sau khi hấp thu xong năm vạn Thuần Nguyên Đan, liền hóa thành một đạo tia chớp kim sác, rất nhanh xé rách không khí, bay thẳng về hướng Vương Thống.
- Ngăn hắn lại!
Nhìn thấy thân ảnh kim sắc kia bạo lược mà đến, Vương Thống cũng bị dọa cho trong lòng chấn động, vội vàng hét một tiếng. Lão có thể cảm giác được, loại năng lượng ba động này cũng không phải là thứ mà lão có thể chịu đựng được.
Nghe được Vương Thống hét lên, đám cường giả Gia tộc Vương Thị cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, lập tức vội vàng thúc dục nguyên lực, thi triển ra đủ các loại vũ kỹ, phô thiên cái địa oanh kích về phía đạo tia chớp màu vàng kia. Thanh thế này nhìn qua cũng cực kỳ không kém.
Oanh oanh oanh!
Nhưng mà, đối mặt với sự cuồng oanh của đám cường giả Gia tộc Vương Thị, kim quang kia cũng trực tiếp bày ra một loại khí thế chẻ tre mạnh mẽ. Kim quang xẹt qua, bất cứ vũ kỹ gì cũng đều trực tiếp nổ mạnh, không có tạo thành nửa điểm ngăn trở đối với đạo kim quang kia.
Lúc này đây, Lâm Động hiển nhiên cũng hiểu được lợi thế về số lượng của đám cường giả Gia tộc Vương Thị, cho nên vừa ra tay, đã trực tiếp quẳng năm vạn Thuần Nguyên Đan vào trong cơ thể Phù khôi. Với ngần ấy số lượng Thuần Nguyên Đan, trực tiếp khiến làm cho Phù khôi bộc phát ra lực lượng cực kỳ cường đại. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1309
|