- Đây là nơi Âm Khôi Tông bọn ta phát hiện ra trước, Đại Ma Môn các người đừng có quá đáng!
Bên trên lưới xích sắt của sào huyệt Phù khôi, ánh mắt Đằng Lỗi có chút âm trầm nhìn đám người Mộ Thiên Thiên cách đó không, trầm giọng quát.
- Khanh khách, Đằng Lỗi, sao có thể nói thế được? Trong không gian cổ bi này bất kỳ một vật nào đều là báu vật vô chủ. Không thể nào vì lý do đến trước đến sau gì đó liền định đoạt ai là chủ ai là thứ. Nếu nói như ngươi thì ngoài người đầu tiền bước vào nơi này ra, những người khác chẳng lẽ đều không có tư cách đến nữa sao?
Đối mặt với tiếng quát phẫn nộ của Đằng Lỗi, Mộ Thiên Thiên cũng che miệng cười nói.
- Hừ, lúc đầu Âm Khôi Tông ta vì để giải quyết hết mọi phiền phức trên đường, không biết đã tổn thất bao nhiêu nhân thủ rồi. Hiện tại các người lại muốn ngồi không đến hưởng chút lợi, trên thế gian làm gì có chuyện tốt đến như vậy?
Phía sau Đằng Lỗi, một vị Trưởng lão của Âm Khôi Tông sắc mặt cũng lạnh lùng quát.
- Bảo vật nơi đây, kẻ mạnh ắt sẽ được. Nói đến những việc khác thì có tác dụng gì chứ?
Mộ Thiên Thiên lười biếng duỗi lưng một cái, làm hiện lên những đường cong tuyệt diệu đầy mê hoặc trên thân thể, mỉm cười yêu mị nói:
- Thực ra, cái chúng ta muốn không nhiều, chỉ cần ngươi đem đầu Phù khôi Cao cấp đó đưa ra cho Đại Ma Môn chúng ta, chúng ta lập tức sẽ rời khỏi!
- Nằm mơ!
Nghe thấy lời này của Mộ Thiên Thiên, những tên cao thủ của Âm Khôi Tông cùng đồng thanh quát lớn một tiếng. Bọn chúng rõ hơn ai hết, đảo mắt hết cả Âm Khôi Tông, có thể lấy ra được Phù khôi Cao cấp cũng chỉ vỏn vẹn có hai đầu mà thôi, hơn nữa lại còn không hoàn chỉnh nữa. Nhưng mà cho dù là vậy, đó cũng là chiến lực cực mạnh để Âm Khôi Tông có thể đứng vững, khiến quần hùng phải kinh sợ ở quận Đại Hoang này.
Nếu như lần này lại có thêm được đầu Phù khôi Cao cấp này, vậy thì thực lực của Âm Khôi Tông không nghi ngờ gì sẽ lại bành trướng thêm. Cho nên đầu Phù khôi Cao cấp này có nói gì đi chăng nữa cũng không thể để lọt vào trong tay Đại Ma Môn.
Mà trong lòng đám người Mộ Thiên Thiên cũng ôm lấy cách nghĩ tương tự như vậy. Âm Khôi Tông đã có hai đầu Phù khôi Cao cấp rồi, nếu như lại để bọn chúng có thêm một con nữa, áp lực mà Đại Ma Môn phải chịu cũng sẽ tăng thêm rất nhiều. Suy cho cùng ở quận Đại Hoang này, các đại thế lực đều là tranh đoạt lợi ích lẫn nhau mà thôi. Thực lực của đối phương trở nên cường đại, vậy thì tương đối lại mà nói, bên ta sẽ trở nên yếu hơn. Mà thế lực nào trở nên yếu kém, thì sẽ không có tư cách ở quận Đại Hoang này đạt được lợi ích. Bạn đang đọc truyện tại
Bên trên lưới xích sắt của sào huyệt Phù khôi, ánh mắt Đằng Lỗi có chút âm trầm nhìn đám người Mộ Thiên Thiên cách đó không, trầm giọng quát.
- Khanh khách, Đằng Lỗi, sao có thể nói thế được? Trong không gian cổ bi này bất kỳ một vật nào đều là báu vật vô chủ. Không thể nào vì lý do đến trước đến sau gì đó liền định đoạt ai là chủ ai là thứ. Nếu nói như ngươi thì ngoài người đầu tiền bước vào nơi này ra, những người khác chẳng lẽ đều không có tư cách đến nữa sao?
Đối mặt với tiếng quát phẫn nộ của Đằng Lỗi, Mộ Thiên Thiên cũng che miệng cười nói.
- Hừ, lúc đầu Âm Khôi Tông ta vì để giải quyết hết mọi phiền phức trên đường, không biết đã tổn thất bao nhiêu nhân thủ rồi. Hiện tại các người lại muốn ngồi không đến hưởng chút lợi, trên thế gian làm gì có chuyện tốt đến như vậy?
Phía sau Đằng Lỗi, một vị Trưởng lão của Âm Khôi Tông sắc mặt cũng lạnh lùng quát.
- Bảo vật nơi đây, kẻ mạnh ắt sẽ được. Nói đến những việc khác thì có tác dụng gì chứ?
Mộ Thiên Thiên lười biếng duỗi lưng một cái, làm hiện lên những đường cong tuyệt diệu đầy mê hoặc trên thân thể, mỉm cười yêu mị nói:
- Thực ra, cái chúng ta muốn không nhiều, chỉ cần ngươi đem đầu Phù khôi Cao cấp đó đưa ra cho Đại Ma Môn chúng ta, chúng ta lập tức sẽ rời khỏi!
- Nằm mơ!
Nghe thấy lời này của Mộ Thiên Thiên, những tên cao thủ của Âm Khôi Tông cùng đồng thanh quát lớn một tiếng. Bọn chúng rõ hơn ai hết, đảo mắt hết cả Âm Khôi Tông, có thể lấy ra được Phù khôi Cao cấp cũng chỉ vỏn vẹn có hai đầu mà thôi, hơn nữa lại còn không hoàn chỉnh nữa. Nhưng mà cho dù là vậy, đó cũng là chiến lực cực mạnh để Âm Khôi Tông có thể đứng vững, khiến quần hùng phải kinh sợ ở quận Đại Hoang này.
Nếu như lần này lại có thêm được đầu Phù khôi Cao cấp này, vậy thì thực lực của Âm Khôi Tông không nghi ngờ gì sẽ lại bành trướng thêm. Cho nên đầu Phù khôi Cao cấp này có nói gì đi chăng nữa cũng không thể để lọt vào trong tay Đại Ma Môn.
Mà trong lòng đám người Mộ Thiên Thiên cũng ôm lấy cách nghĩ tương tự như vậy. Âm Khôi Tông đã có hai đầu Phù khôi Cao cấp rồi, nếu như lại để bọn chúng có thêm một con nữa, áp lực mà Đại Ma Môn phải chịu cũng sẽ tăng thêm rất nhiều. Suy cho cùng ở quận Đại Hoang này, các đại thế lực đều là tranh đoạt lợi ích lẫn nhau mà thôi. Thực lực của đối phương trở nên cường đại, vậy thì tương đối lại mà nói, bên ta sẽ trở nên yếu hơn. Mà thế lực nào trở nên yếu kém, thì sẽ không có tư cách ở quận Đại Hoang này đạt được lợi ích. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|