Lần này túi Càn Khôn của ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?
Khi câu nói này của Lâm Động mang theo một tia cười chế giễu được thốt ra, sắc mặt của Vương Viêm cơ hồ là trong khoảnh khắc đã tối sầm lại. Lần trước vì sơ ý nên hắn mới bị Lâm Động cướp mất túi Càn Khôn, hắn luôn coi việc này là một điều sỉ nhục lớn nhất của mình, nay một lần nữa lại bị Lâm Động nhắc đến, chính là làm cho vết thương trong lòng hắn một lần nữa rách toạc ra.
- Thứ phế vật chỉ biết dựa vào phụ nữ, hôm nay ta xem còn ai có thể cứu được ngươi?
Sắc mặt Vương Viêm lạnh như băng, nguyên lực màu vàng kim chậm rãi tuôn ra từ trong cơ thể hắn. Nguyên lực của hắn hiện lên cũng là màu vàng kim, hiển nhiên công pháp hắn tu luyện không hề tầm thường, trong nguồn nguyên lực đó còn tràn ngập một loại khí tức cuồng bạo.
Nhìn nguồn nguyên lực màu vàng kim đang cuồn cuộn tuôn ra từ cơ thể của Vương Viêm, Lâm Động cũng cười lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt, Thiên Lân Cổ Kích hiện ra, quét ngang một cái. Khí tức của Tạo Hình Cảnh đại thành nhất thời bùng nổ mà ra, Đại Nhật Lôi Nguyên màu vàng sậm lượn lờ quanh cơ thể, phát ra từng tiếng sấm chớp trầm thấp.
- Tạo Hình Cảnh đại thành, đây là năng lực mà ngươi dựa vào hay sao?
Cảm nhận được khí tức của Lâm Động, ánh mắt Vương Viêm thoáng lạnh lùng. Tuy rằng hắn vô cùng ngạc nhiên đối với việc gã thanh niên trước mặt có thể từ Nguyên Đan Đại viên mãn nâng lên đến Tạo Hình Cảnh đại thành chỉ trong vòng một năm. Nhưng mà đồng thời với việc Lâm Động tiến bộ, hắn cũng không hề dừng bước không tiến. Hắn hiện tại đã là cường giả Tạo Khí Cảnh hàng thật giá thật, đủ để coi thường người trước mặt.
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi xem rõ khoảng cách không thể kéo gần lại của hai chúng ta!
Vương Viêm tay cầm Đại La Kim Thương, kim quang rực rỡ chợt ào ạt tuôn ra. Khẽ múa may Đại La Kim Thương trong tay, thương ảnh vô cùng sắc bén, cực kỳ tàn nhẫn đâm về phía cổ họng của Lâm Động.
Đinh!
Đối mặt với công kích của Vương Viêm, Lâm Động chỉ cười nhạt một tiếng. Tâm thần vừa động, tinh thần lực dồi dào đã ngưng tụ trước mặt, tạo thành một tấm lá chắn, mà công kích của Vương Viêm rơi vào đó căn bản không thể nào xuyên qua được lá chắn đó.
- Yếu như đàn bà, nực cười!
- Đại La Thương Vũ!
Nghe thanh âm mang theo chút cười nhạo đó của Lâm Động, ánh mắt Vương Viêm tối sầm lại. Cánh tay vừa động, một luồng kim quang ào ạt tuôn ra từ Đại La Kim Thương trên tay hắn, hóa thành mười mấy đạo thương ảnh cuồng bạo. Trên những đạo thương ảnh này đều mang theo những đạo kình phong sắc bén bay vũ ngập trời.
Bang!
Thương ảnh tràn ngập kim quang đâm mạnh về phía lá chắn với một tần suất kinh người, trực tiếp đánh vỡ lá chắn. Ngay sau đó, rất nhiều đạo kình phong sắc bén chớp mắt đã đâm về phía Lâm Động.
Đinh đinh!
Nhưng mà, dưới công kích hung hãn của Vương Viêm, Lâm Động lại không có vẻ gì quá mức ngưng trọng. Cổ kích trong tay dưới sự bao vây của nguyên lực màu vàng sậm đột nhiên hóa thành một đạo thiểm điện bay xẹt ra, ngăn cản công kích giấu trong vô số đạo thương ảnh đó một cách dễ dàng.
Nhìn cuộc chiến đã quấn bện thành một khối trên bầu trời, người của Tứ đại Tông tộc cũng đã có một số kẻ mặt khẽ biến sắc. Ai cũng có thể nhìn ra, từ khi động thủ đến hiện tại, Vương Viêm chưa từng khiến cho Lâm Động phải lùi đến nửa bước.
- Tên này sao lại mạnh đến vậy rồi?
Lâm Khả Nhi cũng rất kinh ngạc nhìn về phía Lâm Động, kẻ mà ngay cả Vương Viêm cũng không đánh lùi được đó. Hiển nhiên ngay cả nàng không ngờ rằng Lâm Động thật sự có thể ngang ngửa với Vương Viêm như vậy.
Lâm Lang Thiên bình thản nhìn cuộc chiến giữa hai người, ánh mắt thoáng ba động một chút. Tốc độ tiến bộ của Lâm Động cũng khiến hắn cho hắn có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ có vậy mà thôi:
- Vương Viêm, nếu như thực lực của ngươi chỉ có bấy nhiêu, thì hãy cút về tu luyện đi, đừng bao giờ trở ra đây làm mất mặt nữa!
Cuộc chiến trên bầu trời duy trì được một lát, cổ kích của Lâm Động hung hãn đâm ra. Sức mạnh to lớn ẩn chứa bên trong cổ kích, đã đánh lui Đại La Kim Thương của Vương Viêm về phía sau. Lâm Động nhìn sắc mặt khó coi của đối thủ, cười lạnh nói.
Khi câu nói này của Lâm Động mang theo một tia cười chế giễu được thốt ra, sắc mặt của Vương Viêm cơ hồ là trong khoảnh khắc đã tối sầm lại. Lần trước vì sơ ý nên hắn mới bị Lâm Động cướp mất túi Càn Khôn, hắn luôn coi việc này là một điều sỉ nhục lớn nhất của mình, nay một lần nữa lại bị Lâm Động nhắc đến, chính là làm cho vết thương trong lòng hắn một lần nữa rách toạc ra.
- Thứ phế vật chỉ biết dựa vào phụ nữ, hôm nay ta xem còn ai có thể cứu được ngươi?
Sắc mặt Vương Viêm lạnh như băng, nguyên lực màu vàng kim chậm rãi tuôn ra từ trong cơ thể hắn. Nguyên lực của hắn hiện lên cũng là màu vàng kim, hiển nhiên công pháp hắn tu luyện không hề tầm thường, trong nguồn nguyên lực đó còn tràn ngập một loại khí tức cuồng bạo.
Nhìn nguồn nguyên lực màu vàng kim đang cuồn cuộn tuôn ra từ cơ thể của Vương Viêm, Lâm Động cũng cười lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt, Thiên Lân Cổ Kích hiện ra, quét ngang một cái. Khí tức của Tạo Hình Cảnh đại thành nhất thời bùng nổ mà ra, Đại Nhật Lôi Nguyên màu vàng sậm lượn lờ quanh cơ thể, phát ra từng tiếng sấm chớp trầm thấp.
- Tạo Hình Cảnh đại thành, đây là năng lực mà ngươi dựa vào hay sao?
Cảm nhận được khí tức của Lâm Động, ánh mắt Vương Viêm thoáng lạnh lùng. Tuy rằng hắn vô cùng ngạc nhiên đối với việc gã thanh niên trước mặt có thể từ Nguyên Đan Đại viên mãn nâng lên đến Tạo Hình Cảnh đại thành chỉ trong vòng một năm. Nhưng mà đồng thời với việc Lâm Động tiến bộ, hắn cũng không hề dừng bước không tiến. Hắn hiện tại đã là cường giả Tạo Khí Cảnh hàng thật giá thật, đủ để coi thường người trước mặt.
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi xem rõ khoảng cách không thể kéo gần lại của hai chúng ta!
Vương Viêm tay cầm Đại La Kim Thương, kim quang rực rỡ chợt ào ạt tuôn ra. Khẽ múa may Đại La Kim Thương trong tay, thương ảnh vô cùng sắc bén, cực kỳ tàn nhẫn đâm về phía cổ họng của Lâm Động.
Đinh!
Đối mặt với công kích của Vương Viêm, Lâm Động chỉ cười nhạt một tiếng. Tâm thần vừa động, tinh thần lực dồi dào đã ngưng tụ trước mặt, tạo thành một tấm lá chắn, mà công kích của Vương Viêm rơi vào đó căn bản không thể nào xuyên qua được lá chắn đó.
- Yếu như đàn bà, nực cười!
- Đại La Thương Vũ!
Nghe thanh âm mang theo chút cười nhạo đó của Lâm Động, ánh mắt Vương Viêm tối sầm lại. Cánh tay vừa động, một luồng kim quang ào ạt tuôn ra từ Đại La Kim Thương trên tay hắn, hóa thành mười mấy đạo thương ảnh cuồng bạo. Trên những đạo thương ảnh này đều mang theo những đạo kình phong sắc bén bay vũ ngập trời.
Bang!
Thương ảnh tràn ngập kim quang đâm mạnh về phía lá chắn với một tần suất kinh người, trực tiếp đánh vỡ lá chắn. Ngay sau đó, rất nhiều đạo kình phong sắc bén chớp mắt đã đâm về phía Lâm Động.
Đinh đinh!
Nhưng mà, dưới công kích hung hãn của Vương Viêm, Lâm Động lại không có vẻ gì quá mức ngưng trọng. Cổ kích trong tay dưới sự bao vây của nguyên lực màu vàng sậm đột nhiên hóa thành một đạo thiểm điện bay xẹt ra, ngăn cản công kích giấu trong vô số đạo thương ảnh đó một cách dễ dàng.
Nhìn cuộc chiến đã quấn bện thành một khối trên bầu trời, người của Tứ đại Tông tộc cũng đã có một số kẻ mặt khẽ biến sắc. Ai cũng có thể nhìn ra, từ khi động thủ đến hiện tại, Vương Viêm chưa từng khiến cho Lâm Động phải lùi đến nửa bước.
- Tên này sao lại mạnh đến vậy rồi?
Lâm Khả Nhi cũng rất kinh ngạc nhìn về phía Lâm Động, kẻ mà ngay cả Vương Viêm cũng không đánh lùi được đó. Hiển nhiên ngay cả nàng không ngờ rằng Lâm Động thật sự có thể ngang ngửa với Vương Viêm như vậy.
Lâm Lang Thiên bình thản nhìn cuộc chiến giữa hai người, ánh mắt thoáng ba động một chút. Tốc độ tiến bộ của Lâm Động cũng khiến hắn cho hắn có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ có vậy mà thôi:
- Vương Viêm, nếu như thực lực của ngươi chỉ có bấy nhiêu, thì hãy cút về tu luyện đi, đừng bao giờ trở ra đây làm mất mặt nữa!
Cuộc chiến trên bầu trời duy trì được một lát, cổ kích của Lâm Động hung hãn đâm ra. Sức mạnh to lớn ẩn chứa bên trong cổ kích, đã đánh lui Đại La Kim Thương của Vương Viêm về phía sau. Lâm Động nhìn sắc mặt khó coi của đối thủ, cười lạnh nói.
/1309
|