Ngay khi đám nhân mã của Âm Khôi Tông đến, đám người ở gần bọn chúng cũng nhanh chóng chừa trống ra một vòng lớn. Thân là một trong những là thế lực hàng đầu trong quận Đại Hoang, hơn nữa lại cộng thêm ưu thế sân nhà, không có một tên cao thủ hay thế lực nào dám ở Đại Hoang Cổ Bi này xung đột với bọn chúng.
Ánh mắt của Lâm Động quét qua người đám nhân mã Âm Khôi Tông, sau đó hắn liền phát hiện ngoài tên nam tử huyết y ra, trong đám nhân mã đó lại còn có thêm hai tên cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành nữa. Trong lòng hắn không khỏi có chút kinh ngạc, Âm Khôi Tông có thể trở thành thế lực một trong những mạnh nhất ở quận Đại Hoang, thực lực của nó quả thật không hề yếu kém chút nào.
Đương nhiên, hai cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành này đối với Lam Động mà nói, ngược lại không phải là sự uy hiếp khủng khiếp nhất. Trong đám nhân mã của Âm Khôi Tông, khiến Lâm Động cảm thấy nguy hiểm tuyệt đối, không ai ngoài tên nam tử huyết y đó. Tinh thần lực của đối phương, cực kỳ hùng mạnh và thô bạo, giống hệt như một đầu dã thú.
Ánh mắt của Lâm Động sau khi quan sát qua một lượt, liền thu liễm trở về, thân thể khẽ lui về phía sau, ẩn mình trong đám đông. Tuy nói hắn không sợ Âm Khôi Tông, nhưng hiện tại phong ấn của Đại Hoang Cổ Bi sắp suy yếu, nếu như hắn bị đeo bám cũng sẽ có chút phiền phức.
Nhân mã của Âm Khôi Tông trực tiếp chiếm cứ một vị trí không tệ ở hàng đầu. Đối diện với những ánh mắt kinh sợ và đố kỵ của mọi người xung quanh, bọn chúng ngược lại còn cảm thấy khá tự hào. Duy chỉ có gã nam tử huyết y ở chính giữa vẻ mặt lại không chút biểu hiện. Ánh mắt hắn chỉ tĩnh lặng nhìn chằm chằm vào Đại Hoang Cổ Bi ở nơi xa.
Việc nhìn chăm chú này chỉ duy trì được một lúc, chợt cặp mày của gã nam tử huyết y khẽ cau lại, tinh thần lực cũng phát ra một tia ba động kỳ dị. Đột nhiên, một thanh âm lãnh đạm từ trong miệng hắn vọng ra:
- Phù khôi của Hoa Tông là lấy từ chỗ của ta. Tuy rằng ngươi đã xóa bỏ dấu ấn trong Phù khôi, có điều nếu như đứng cách ta gần như vậy, vẫn không thể thoát khỏi cảm giác của ta. Bạn đang đọc truyện tại
Ánh mắt của Lâm Động quét qua người đám nhân mã Âm Khôi Tông, sau đó hắn liền phát hiện ngoài tên nam tử huyết y ra, trong đám nhân mã đó lại còn có thêm hai tên cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành nữa. Trong lòng hắn không khỏi có chút kinh ngạc, Âm Khôi Tông có thể trở thành thế lực một trong những mạnh nhất ở quận Đại Hoang, thực lực của nó quả thật không hề yếu kém chút nào.
Đương nhiên, hai cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành này đối với Lam Động mà nói, ngược lại không phải là sự uy hiếp khủng khiếp nhất. Trong đám nhân mã của Âm Khôi Tông, khiến Lâm Động cảm thấy nguy hiểm tuyệt đối, không ai ngoài tên nam tử huyết y đó. Tinh thần lực của đối phương, cực kỳ hùng mạnh và thô bạo, giống hệt như một đầu dã thú.
Ánh mắt của Lâm Động sau khi quan sát qua một lượt, liền thu liễm trở về, thân thể khẽ lui về phía sau, ẩn mình trong đám đông. Tuy nói hắn không sợ Âm Khôi Tông, nhưng hiện tại phong ấn của Đại Hoang Cổ Bi sắp suy yếu, nếu như hắn bị đeo bám cũng sẽ có chút phiền phức.
Nhân mã của Âm Khôi Tông trực tiếp chiếm cứ một vị trí không tệ ở hàng đầu. Đối diện với những ánh mắt kinh sợ và đố kỵ của mọi người xung quanh, bọn chúng ngược lại còn cảm thấy khá tự hào. Duy chỉ có gã nam tử huyết y ở chính giữa vẻ mặt lại không chút biểu hiện. Ánh mắt hắn chỉ tĩnh lặng nhìn chằm chằm vào Đại Hoang Cổ Bi ở nơi xa.
Việc nhìn chăm chú này chỉ duy trì được một lúc, chợt cặp mày của gã nam tử huyết y khẽ cau lại, tinh thần lực cũng phát ra một tia ba động kỳ dị. Đột nhiên, một thanh âm lãnh đạm từ trong miệng hắn vọng ra:
- Phù khôi của Hoa Tông là lấy từ chỗ của ta. Tuy rằng ngươi đã xóa bỏ dấu ấn trong Phù khôi, có điều nếu như đứng cách ta gần như vậy, vẫn không thể thoát khỏi cảm giác của ta. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|