Nhìn Lâm Động tươi cười như hoa, trong mắt bạch y nam tử kia hiện hàn mang, hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Động, phun ra hai từ lạnh lùng:
"Rác rưởi!"
Khi hắn nói hai chữ này, bầu không khí trong sân trở nên căng thẳng hơn trước nhiều, ai cũng biết chuyện này không thể nào giải quyết một cách đơn giản.
Trên hành lang, Tử Nguyệt cũng lặng lẽ thở dài một hơi, nàng không nghĩ tới Lâm Động lại có cá tính như vậy, lúc trước thì xoay người bỏ đi, vậy mà chỉ vì một câu nói lại quay đầu trở lại.
"Ta rất muốn xem ngươi có bản lĩnh gì mà có thể làm cho lão sư coi trọng tới vậy..."
Tử Nguyệt nhìn chằm chằm vào thân ảnh trong sân, thì thào tự nói, tuy nói lần giao thủ vừa rồi đã làm cho nàng hiểu, Lâm Động này đúng là có chút bản lĩnh, nhưng nàng lại không tin tưởng lời của Nham đại sư nói.
Thân là người nổi bật nhất trong thế hệ Phù sư trẻ tuổi ở Viêm Thành, Tử Nguyệt rất có tự tin, hiện giờ nàng đã có thực lực Nhị ấn Phù sư đỉnh phong, thậm chí đã tiếp cận tới gần tam ấn, loại thực lực lực này có thể nói là nhân tài kiệt xuất.
Tuy rằng nàng có nghe nói chuyện Lâm Động đánh bại Ngụy Thông, nhưng nàng cho rằng, đó là do Lâm Động nhờ vào Nguyên Lực của bản thân, từng này tuổi mà bước vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh đúng là làm cho nàng có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ kinh ngạc mà thôi, bởi Nguyên Lực có mạnh tới đâu một khi vào trong Phù Sư Tháp cũng vô dụng, ở nơi đó chỉ có Tinh thần lực mạnh mẽ mới phát huy được ưu thế.
Phù sư giao thủ với nhau toàn là so đấu Tinh thần lực, cho nên chỉ cần Lâm Động giao thủ với bạch y nam tử, Tử Nguyệt có thể nhìn ra được thực lực của người này.
Trong sân, Lâm Động cười nhạt nhìn bạch y nam tử, hắn nhận ra người này đang cố ý khiêu khích Phù sư Viêm Thành.
"Ngươi muốn làm lính tiên phong thử thực lực Phù sư Viêm Thành?"
Nghe thấy Lâm Động nói như vậy, bạch y nam tử chớp mắt một cái, nhưng không trả lời chỉ cười lạnh nói:
"Tiểu tử, đừng ở đây sủa những lời vô nghĩa, không dám đánh thì cút sang một bên, để cho người khác thế chỗ."
Ngoài miệng thì cười lạnh, nhưng trong lòng bạch y nam tử cũng có chút cảnh giác, tính cách của hắn tuy rằng cuồng ngạo, nhưng không phải người ngu, đương nhiên không vô duyên vô cớ chạy tới địa bàn người khác gây sự. Sở dĩ hắn làm như vậy, đó là phụng mệnh tới thăm dò xem trong đám Phù sư trẻ tuổi của Viêm Thành hiện giờ có bản lĩnh gì.
"Nếu như vậy... Vậy thì động thủ đi."
Lâm Động cười, sau đó tiến lên trước hai bước, thản nhiên nói.
"Hừ, tiểu tử, ta là Tào Chú của Phù Sư Hội ở Thiên Hỏa Thành, ngươi cần phải nhớ cho kỹ cái tên này!"
Bạch y nam tử cười ra tiếng, nhưng mà đây chỉ là thủ đoạn che mắt, bởi vì hắn còn chưa cười xong thì một đạo hàn mang đã nhanh như tia chớp bắn về phía Lâm Động.
"Leng keng!"
Đối mặt với với Tào Chú đột nhiên tập kích, Lâm Động không thèm nhúc nhích, ngón tay cong lại bắn ra mấy đạo hắc mang, đơn giản ngăn trở công kích của Tào Chú.
Sau khi ngăn cản công kích của Tào Chú, người bên ngoài mới phát hiện đạo hàn mang kia chính là một đoản kiếm sắc bén, đoản kiếm này mình trắng như tuyết, hàn khí phát ra lạnh người, khi đụng vào Toái Nguyên Toa của Lâm Động, hắn phát hiện, Tinh thần lực trên Toái Nguyên Toa bị cái đoản kiếm này đâm thủng. Nguồn truyện:
"Rác rưởi!"
Khi hắn nói hai chữ này, bầu không khí trong sân trở nên căng thẳng hơn trước nhiều, ai cũng biết chuyện này không thể nào giải quyết một cách đơn giản.
Trên hành lang, Tử Nguyệt cũng lặng lẽ thở dài một hơi, nàng không nghĩ tới Lâm Động lại có cá tính như vậy, lúc trước thì xoay người bỏ đi, vậy mà chỉ vì một câu nói lại quay đầu trở lại.
"Ta rất muốn xem ngươi có bản lĩnh gì mà có thể làm cho lão sư coi trọng tới vậy..."
Tử Nguyệt nhìn chằm chằm vào thân ảnh trong sân, thì thào tự nói, tuy nói lần giao thủ vừa rồi đã làm cho nàng hiểu, Lâm Động này đúng là có chút bản lĩnh, nhưng nàng lại không tin tưởng lời của Nham đại sư nói.
Thân là người nổi bật nhất trong thế hệ Phù sư trẻ tuổi ở Viêm Thành, Tử Nguyệt rất có tự tin, hiện giờ nàng đã có thực lực Nhị ấn Phù sư đỉnh phong, thậm chí đã tiếp cận tới gần tam ấn, loại thực lực lực này có thể nói là nhân tài kiệt xuất.
Tuy rằng nàng có nghe nói chuyện Lâm Động đánh bại Ngụy Thông, nhưng nàng cho rằng, đó là do Lâm Động nhờ vào Nguyên Lực của bản thân, từng này tuổi mà bước vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh đúng là làm cho nàng có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ kinh ngạc mà thôi, bởi Nguyên Lực có mạnh tới đâu một khi vào trong Phù Sư Tháp cũng vô dụng, ở nơi đó chỉ có Tinh thần lực mạnh mẽ mới phát huy được ưu thế.
Phù sư giao thủ với nhau toàn là so đấu Tinh thần lực, cho nên chỉ cần Lâm Động giao thủ với bạch y nam tử, Tử Nguyệt có thể nhìn ra được thực lực của người này.
Trong sân, Lâm Động cười nhạt nhìn bạch y nam tử, hắn nhận ra người này đang cố ý khiêu khích Phù sư Viêm Thành.
"Ngươi muốn làm lính tiên phong thử thực lực Phù sư Viêm Thành?"
Nghe thấy Lâm Động nói như vậy, bạch y nam tử chớp mắt một cái, nhưng không trả lời chỉ cười lạnh nói:
"Tiểu tử, đừng ở đây sủa những lời vô nghĩa, không dám đánh thì cút sang một bên, để cho người khác thế chỗ."
Ngoài miệng thì cười lạnh, nhưng trong lòng bạch y nam tử cũng có chút cảnh giác, tính cách của hắn tuy rằng cuồng ngạo, nhưng không phải người ngu, đương nhiên không vô duyên vô cớ chạy tới địa bàn người khác gây sự. Sở dĩ hắn làm như vậy, đó là phụng mệnh tới thăm dò xem trong đám Phù sư trẻ tuổi của Viêm Thành hiện giờ có bản lĩnh gì.
"Nếu như vậy... Vậy thì động thủ đi."
Lâm Động cười, sau đó tiến lên trước hai bước, thản nhiên nói.
"Hừ, tiểu tử, ta là Tào Chú của Phù Sư Hội ở Thiên Hỏa Thành, ngươi cần phải nhớ cho kỹ cái tên này!"
Bạch y nam tử cười ra tiếng, nhưng mà đây chỉ là thủ đoạn che mắt, bởi vì hắn còn chưa cười xong thì một đạo hàn mang đã nhanh như tia chớp bắn về phía Lâm Động.
"Leng keng!"
Đối mặt với với Tào Chú đột nhiên tập kích, Lâm Động không thèm nhúc nhích, ngón tay cong lại bắn ra mấy đạo hắc mang, đơn giản ngăn trở công kích của Tào Chú.
Sau khi ngăn cản công kích của Tào Chú, người bên ngoài mới phát hiện đạo hàn mang kia chính là một đoản kiếm sắc bén, đoản kiếm này mình trắng như tuyết, hàn khí phát ra lạnh người, khi đụng vào Toái Nguyên Toa của Lâm Động, hắn phát hiện, Tinh thần lực trên Toái Nguyên Toa bị cái đoản kiếm này đâm thủng. Nguồn truyện:
/1309
|