"Hay cho một tên tiểu tạp toái (1) miệng lưỡi sắc bén, đợi ta bẻ từng cái răng của ngươi xuống xem ngươi còn nói được nữa hay không!"
(1): Tiểu tạp toái: thằng nhóc nói nhiều
Ngụy Thông bị Lâm Động nói một câu khiến gân xanh nổi lên, cho dù như thế nào thì hắn cũng là người co uy tín ở Viêm Thành, vậy mà bây giờ lại bị Lâm Động ở trước mặt bao nhiêu người nhục mã, Ngụy Thông lòng dạ vốn không rộng rãi, bây giờ chỉ hận không thể lập tức đem Lâm Động bầm thây vạn đoạn.
"Hãy bớt nói nhảm đi, có gì thể hiện ra xem nào."
Lâm Động cười lạnh nói.
"Thình thịch!"
Ngụy Thông nhìn chằm chằm vào Lâm Động, hắn bước một chân lên, Nguyên Lực hùng hậu từ trong cơ thể tuôn ra dữ dội, làm cho áo bào của hắn bay phấp phới, một cỗ uy áp tràn ngập xung quanh.
Có thể tạo dựng một thế lực ở Viêm Thành, đương nhiên không phải là hạng tầm thường gì cả, kinh nghiệm nhiều năm sinh tử huyết chiến, bản lĩnh được tôi luyện trong máu và lửa đã giúp cho Ngụy Thông sống tới bây giờ, điều này thì Lâm Động trẻ người non dạ không thể nào bằng.
Kinh nghiệm chiến đấu của Ngụy Thông phong phú hơn Lâm Động mấy lần, hơn nữa thủ đoạn của hắn lại độc ác, chỉ hơi sơ ý là có thể lật thuyền trong rãnh.
Bởi vậy, sắc mặt của Lâm Động cũng nhanh chóng trở nên nghiêm túc.
Tuy nói lúc đầu bị Lâm Động chọc giận, nhưng khi ở trong trạng thái chiến đấu, sự giận dữ trong mắt Ngụy Thông nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một loại ánh mắt âm lãnh tàn nhẫn, giống như hung tàn hiện lên.
"Ầm!"
Lúc này, Ngụy Thông đã trực tiếp ra tay, chỉ thấy thân hình hắn như tia chớp, mang theo một cỗ khí thế uy áp vô cùng lao tới trước mặt Lâm Động, hữu quyền nắm chặt đấm thẳng vào ngực Lâm Động.
Một quyền này của Ngụy Thông trông thì bình thường, nhưng Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén lại như một lưỡi đao có thể phá hoại bất cứ thứ gì!
"Ô!"
Quyền phong lướt qua làm cho không khí bị chấn động phát ra những thanh âm ô ô.
Cảm thụ được quyền phong vô cùng mạnh mẽ của Ngụy Thông, trong lòng Lâm Động hơi lạnh, Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn quả nhiên không giống như Tiểu Nguyên Đan Cảnh, chỉ cần so sánh độ hùng hậu của Thuần Nguyên Cương Khí cũng đã thấy sự khác biệt.
Trong phương diện Nguyên Lực, Lâm Động kém hơn Ngụy Thông, cho hên hắn không ngu xuấn liều mạng trực diện với Ngụy Thông, hai chân hắn mau chóng lui lại, một cỗ Tinh Thần Lực nhanh chóng từ trong Nê Hoàn Cung tuôn ra, bố trí thành một bức tường tinh thần ngăn cản ở trước mặt.
"Ầm!"
Đối mặt với sự phòng ngự của Lâm Động, trong mắt Ngụy Thông hiện lên sự khinh miệt, quyền phong rung lên mạnh mẽ đấm vào bức tường tinh thần, Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén giống như núi lửa phun trào đột nhiên tuôn ra.
"Răng rắc!"
Đối mặt với đòn công kích mạnh mẽ của Ngụy Thông, bức tường tinh thần không kiên trì được lâu thì bị nghiền nát, Ngụy Thông không buông tha người, tiếp tục dồn Lâm Động từng bước.
Dưới thế công điên cuồng của Ngụy Thông, thân hình Lâm Động nhanh chóng lui lại, ngưng tụ những bức tường tinh thần, nhưng đều bị người này phá vỡ.
Cảnh tượng một đuổi một chạy trong sân làm cho những người trong Giác Đấu Trường la ó, hiển nhiên là có chút thất vọng, vốn họ cho rằng tiểu tử Lâm Động tiến hành sinh tử đấu với Ngụy Thông chắc phải có chút đảm lượng, ai ngờ toàn là chạy trốn.
Lâm Động không để ý tới bên ngoài, ánh mắt của hắn chỉ chăm chú nhìn vào Ngụy Thông, sắc mặt nghiêm túc nhưng không hoảng loạn.
"Bịch!"
Trong lúc bỏ chạy, thân hình của Ngụy Thông bất chợt dừng lại, Lâm Động cũng dừng lại, hắn chợt nhận ra một loại ba động quen thuộc, đó chính là Tinh thần lực.
"Hắc, tiểu tạp toái, ngươi định dùng Tinh thần lực để bay lên không trung chạy trốn, đúng là si tâm vọng tưởng!"
"Phá Sát Quyền!"
Trong lúc Lâm Động còn đang kinh ngạc, Ngụy Thông lại một lần nữa chặn đường lui của Lâm Động, hai tay đồng thời đấm ra, Thuần Nguyên Cương Khí tuôn ra dữ dội, quyền ảnh đầy trời bao phủ lấy Lâm Động. Bạn đang đọc truyện tại
(1): Tiểu tạp toái: thằng nhóc nói nhiều
Ngụy Thông bị Lâm Động nói một câu khiến gân xanh nổi lên, cho dù như thế nào thì hắn cũng là người co uy tín ở Viêm Thành, vậy mà bây giờ lại bị Lâm Động ở trước mặt bao nhiêu người nhục mã, Ngụy Thông lòng dạ vốn không rộng rãi, bây giờ chỉ hận không thể lập tức đem Lâm Động bầm thây vạn đoạn.
"Hãy bớt nói nhảm đi, có gì thể hiện ra xem nào."
Lâm Động cười lạnh nói.
"Thình thịch!"
Ngụy Thông nhìn chằm chằm vào Lâm Động, hắn bước một chân lên, Nguyên Lực hùng hậu từ trong cơ thể tuôn ra dữ dội, làm cho áo bào của hắn bay phấp phới, một cỗ uy áp tràn ngập xung quanh.
Có thể tạo dựng một thế lực ở Viêm Thành, đương nhiên không phải là hạng tầm thường gì cả, kinh nghiệm nhiều năm sinh tử huyết chiến, bản lĩnh được tôi luyện trong máu và lửa đã giúp cho Ngụy Thông sống tới bây giờ, điều này thì Lâm Động trẻ người non dạ không thể nào bằng.
Kinh nghiệm chiến đấu của Ngụy Thông phong phú hơn Lâm Động mấy lần, hơn nữa thủ đoạn của hắn lại độc ác, chỉ hơi sơ ý là có thể lật thuyền trong rãnh.
Bởi vậy, sắc mặt của Lâm Động cũng nhanh chóng trở nên nghiêm túc.
Tuy nói lúc đầu bị Lâm Động chọc giận, nhưng khi ở trong trạng thái chiến đấu, sự giận dữ trong mắt Ngụy Thông nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một loại ánh mắt âm lãnh tàn nhẫn, giống như hung tàn hiện lên.
"Ầm!"
Lúc này, Ngụy Thông đã trực tiếp ra tay, chỉ thấy thân hình hắn như tia chớp, mang theo một cỗ khí thế uy áp vô cùng lao tới trước mặt Lâm Động, hữu quyền nắm chặt đấm thẳng vào ngực Lâm Động.
Một quyền này của Ngụy Thông trông thì bình thường, nhưng Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén lại như một lưỡi đao có thể phá hoại bất cứ thứ gì!
"Ô!"
Quyền phong lướt qua làm cho không khí bị chấn động phát ra những thanh âm ô ô.
Cảm thụ được quyền phong vô cùng mạnh mẽ của Ngụy Thông, trong lòng Lâm Động hơi lạnh, Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn quả nhiên không giống như Tiểu Nguyên Đan Cảnh, chỉ cần so sánh độ hùng hậu của Thuần Nguyên Cương Khí cũng đã thấy sự khác biệt.
Trong phương diện Nguyên Lực, Lâm Động kém hơn Ngụy Thông, cho hên hắn không ngu xuấn liều mạng trực diện với Ngụy Thông, hai chân hắn mau chóng lui lại, một cỗ Tinh Thần Lực nhanh chóng từ trong Nê Hoàn Cung tuôn ra, bố trí thành một bức tường tinh thần ngăn cản ở trước mặt.
"Ầm!"
Đối mặt với sự phòng ngự của Lâm Động, trong mắt Ngụy Thông hiện lên sự khinh miệt, quyền phong rung lên mạnh mẽ đấm vào bức tường tinh thần, Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén giống như núi lửa phun trào đột nhiên tuôn ra.
"Răng rắc!"
Đối mặt với đòn công kích mạnh mẽ của Ngụy Thông, bức tường tinh thần không kiên trì được lâu thì bị nghiền nát, Ngụy Thông không buông tha người, tiếp tục dồn Lâm Động từng bước.
Dưới thế công điên cuồng của Ngụy Thông, thân hình Lâm Động nhanh chóng lui lại, ngưng tụ những bức tường tinh thần, nhưng đều bị người này phá vỡ.
Cảnh tượng một đuổi một chạy trong sân làm cho những người trong Giác Đấu Trường la ó, hiển nhiên là có chút thất vọng, vốn họ cho rằng tiểu tử Lâm Động tiến hành sinh tử đấu với Ngụy Thông chắc phải có chút đảm lượng, ai ngờ toàn là chạy trốn.
Lâm Động không để ý tới bên ngoài, ánh mắt của hắn chỉ chăm chú nhìn vào Ngụy Thông, sắc mặt nghiêm túc nhưng không hoảng loạn.
"Bịch!"
Trong lúc bỏ chạy, thân hình của Ngụy Thông bất chợt dừng lại, Lâm Động cũng dừng lại, hắn chợt nhận ra một loại ba động quen thuộc, đó chính là Tinh thần lực.
"Hắc, tiểu tạp toái, ngươi định dùng Tinh thần lực để bay lên không trung chạy trốn, đúng là si tâm vọng tưởng!"
"Phá Sát Quyền!"
Trong lúc Lâm Động còn đang kinh ngạc, Ngụy Thông lại một lần nữa chặn đường lui của Lâm Động, hai tay đồng thời đấm ra, Thuần Nguyên Cương Khí tuôn ra dữ dội, quyền ảnh đầy trời bao phủ lấy Lâm Động. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|