Giọng nói ngân vang khắp không gian, một hắn ảnh dần xuất hiện phía trước mấy người Chúc Lê, Tiểu Điêu. Ngài cười nhìn ma viên ma châu đang lao tới với sức mạnh khủng bố, bàn tay đưa ra, thôn phệ lực bùng phát, ma châu đột nhiên dừng lại, rồi dễ dàng rơi vào tay ngài.
Bùm!
Hắc ảnh khẽ siết tay, viên ma châu khiến Chúc Lê đại trưởng lão và rất nhiều cường giả khcá không thể chống đỡ lại dễ dàng vỡ tan như viên thủy tinh.
- Nhiều năm như vậy không gặp mà ngươi vẫn chỉ thế thôi sao? Dị ma các ngươi tuy sinh ra đã cường hãn dị thường, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi!
Hắc ảnh cười nhạt, ngữ điệu bình thản nhưng mang đầy bá khí. Dường như dị ma quỷ dị thông thiên cũng không thể khiến hắn đánh giá cao.
- Lâm Động?
Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão phía sau sực tỉnh, họ nhìn thân ảnh quen thuộc phía trước thì kêu lên thất thanh. Chỉ mới nửa ngày mà thực lực Lâm Động sao có thể khủng bố đến mức này?
- Hề, thân thể này là của Lâm Động nhưng giờ hắn vẫn chưa đạt đến mức này!
Thân ảnh đó quay lại, gương mặt vốn thuộc về Lâm Động giờ lại có nụ cười đầy bá khí.
- Ngài là…Thôn Phệ Chủ?
Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão sững người, lúc này mới sực tỉnh, rồi ánh mắt thêm kinh hãi, cường giả đỉnh phong trong truyền thuyết giờ lại xuất hiện trước mặt họ?
- Ta chỉ mượn tạm thân thể của Lâm Động để loại bỏ đám họa này thôi.
Thôn Phệ Chủ phẩy tay, rồi quay người lại lạnh lùng nhìn năm thân ảnh kia.
- Thôn Phệ Chủ…ngươi đúng là rết trăm chân chết chưa phải là hết, rõ ràng đã chết mà còn bò dậy gây rối.
Trên bầu trời, hắc ảnh vốn ngồi trên vương tọa cũng đã đứng dậy. Hắc vụ ngưng tụ biến thành một gương mặt tăm tối, hắn nhìn chăm chăm hắc ảnh phía dưới. Thần tình trong mắt đầy hận ý và một chút sợ hãi được che giấu rất kỹ.
- Hà hà, đại chiến hồi đó, các ngươi chiến bại, chắc hẳn những năm qua sống không tốt lắm nhỉ?
Thôn Phệ Chủ cười nhạt.
Thiên Vương Điện ánh mắt lóe hàn quang, một lúc sau cười nham hiểm:
- Năm đó các ngươi thắng hiểm, nhưng đó là nhờ Phù Tổ thiêu đốt Luân Hồi phong ấn Vị Diện mới khiến Dị Ma tộc bọn ta không thể xâm chiếm. Nhưng phong ấn dù có mạnh thế nào thì cuối cùng cũng sẽ có lúc yếu đi. Đến lúc đó Vị Diện này của các ngươi còn có Phù Tổ thứ hai để cứu không?
- Tín niệm bất diệt, tự sẽ có vị Phù Tổ thứ hai xuất thế.
Thôn Phệ Chủ chậm rãi nhấc tay lên, nhìn đôi tay không thuộc vệ mình, trầm mặc một chút rồi nói.
- Vậy sao?
Thập Vương Điện cười lạnh, rồi ánh mắt lạnh băng:
- Có điều, e là ngươi không có cơ hội để thấy ngày đó!
- Tứ vương nghe lệnh, giết hắn cho ta!
- Rõ!
Bốn Dị Ma Vương nghe thế cùng đáp lời, cả bốn cùng bước ra, vẻ khinh miệt với Chúc Lê đại trưởng lão đã trở thành vẻ ngưng trọng và căng thẳng.
- Thiên Ma Hư Vô Chỉ!
Cả bốn cong hai ngón tay, ma khí chảy ào ạt tới khiến ngón tay chúng trở nên đen sì, ngón tay rung lên, không gian xung quanh dường như bị tách ra.
Vút!
Bốn đạo hắc quang tầm cỡ cánh tay bắn ra từ đầu ngón tay chúng. Chỉ thấy bầu trời bị toác ra bốn vết lớn, một luồng lực phá hoại bùng nổ.
- Hà hà, bốn Dị Ma Vương chưa độ được Luân Hồi Kiếp mà cũng dám ra tay trước mặt ta, thật nực cười!
Thôn Phệ Chủ thấy công kích hung hãn của bốn bọn chúng thì chỉ cười khẽ. Hai tay buông hờ, không hề có dấu hiệu sẽ phòng ngực, chỉ đợi bốn đạo hắc quang lao tới.
Phụt phụt phụt!
Nhưng ngay khi hắc quang xuất hiện ở phạm vi cách Thôn Phệ Chủ mười chượng, hư không đột nhiên hiện ra một cái hắc động. Hắc động xoay chuyển nuốt gọn bốn đạo hắc quang.
Hắc động vừa hiện ra rồi biến mất ngay, còn bốn công thế kinh người bị hóa giải một cách dễ dàng như thế. Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão thấy thế mà sững người, đây chính là thực lực của Thôn Phệ Chủ sao?
Trên bầu trời, sắc mặt của bôn Dị Ma Vương cũng thay đổi, ánh mắt đầy sự sợ hãi.
Thôn Phệ Chủ cười nhạt, rồi ngài đưa bàn tay ra, khẽ siết lạiL
- Hắc động giao diệt!
Vừa dứt lời, sự bất an bỗng dâng lên trong lòng bốn Dị Ma Vương, chúng vội rút lui, nhưng ngay khi vừa dịch chuyển thì không gian quanh người chúng tối sầm lại. Chúng kinh hãi nhìn thấy bốn cái hắc động xuất hiện một cách quỷ dị bên cạnh chúng.
Ầm!
Bốn cái hắc động giam chặt lấy bốn người bọn chúng. Hắc động xoay chuyển điên cuồng, bốn luồng thôn phệ lực khủng khiếp ập tới từ bốn phương tám hướng
- Á!!!
Thôn phệ lực tràn tới, chỉ trong nháy mắt, thân thể bốn tên Dị Ma Vương đã bị thôn phệ lực nghiền nát, tiếng kêu thảm thiết vang trong không trung.
Bốn Dị Ma Vương không có chút khả năng phản kháng nào khi đứng trước Thôn Phệ Chủ.
Vút!
Thân thể bị xé tan, bốn đạo hắc quang lao vút ra, chỉ có điều, ngay khi chúng thoát ra khỏi hắc động thì trên không trung lại hiện ra một cái hắc động khổng lồ. Thôn phệ lực bùng nổ, giống như cái miệng lớn của quái thú muốn nuốt lấy ma linh của chúng.
- Thập Vương Điện, cứu bọn ta!
Lúc này, bốn tên Dị Ma Vương cuối cùng kinh hãi kêu lên. Chúng biết, nếu bị hút vào trong hắc động thì dù sinh mệnh của ngoan cường thế nào cũng chết là chắc chắn!
Thôn Phệ Chủ thật sự không phải đối tượng chúng có thể kháng cự.
- Hừ!
Thập Vương Điện thấy bốn Dị Ma Vương thảm bại thì hừ lạnh, thân thể khẽ động liền xuất hiện phía trước hai Dị Ma Vương, hai tay đập xuống, lập tức đẩy hai kẻ kia khỏi phạm vi của hắc động. Nhưng hiển nhiên một chưởng này của hắn cũng dùng đến sức mạnh thực sự. Hai kẻ kia hự lên một tiếng.
- Từ lúc nào bại tướng dưới tay ta lại dám cứu người trong tay ta?
Thôn Phệ Chủ cười nhạt, rồi bàn tay siết chặt, Thôn Phệ Lực từ trong hắc động tràn ra điên cuồng, hai Dị Ma Vương còn lại không thể chờ được Thập Vương Điện đến cứu, bị hút vào hắc động.
Bùm bùm!
Chúng bị hút vào, bên trong vọng ra tiếng nổ khủng khiếp, rồi hắc động dần biến đi, hai Dị Ma Vương hoàn toàn biến mất.
Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão thấy thế đều hít sâu một hơi, ánh mắt không che giấu nổi sự kinh hãi. Chỉ một chiêu đã giết được hai Dị Ma Vương, đây chính là thực lực của Bát chủ Viễn Cổ sao?
- Thôn Phệ Chủ!
Sắc mặt Thập Vương Điện tối sầm lại, trừng trừng nhìn Thôn Phệ Chủ, ma khí khủng bố lan tràn quanh bao trùm cả vạn dặm.
- Thế nào? Không nhịn được muốn ra tay rồi à?
Thôn Phệ Chủ cười, đứng trước ma khí che khuất mặt trời kia thân ảnh hắn có phần nhỏ bé, nhưng chính thân ảnh ấy lại khiến bàn tay siết chặt của Thập Vương Điện phải run lên.
Thân ảnh ấy vẫn mang bá khí như thời Viễn Cổ, dù nay đã chết nhưng đó vẫn là tuyệt thế cường giả đỉnh cao nhất trong trời đất này!
- Ma Linh Thân!
Thập Vương Điện gầm lên một tiếng vang dội.
Ma khí ngưng tụ biến thành một hắc ảnh to đến vạn trượng phía sau Thập Vương Điện, chân đứng trên đất, đầu chạm tới trời, thanh thế kinh người.
- Vẫn là thủ đoạn cũ, đúng là chẳng tiến bộ gì!
Thôn Phệ Chủ chỉ cười đầy chế giễu, rồi hai tay khẽ hợp vào nhau, hai mắt chầm chậm nhắm lại.
Đúng khi Thôn Phệ Chủ nhắm mắt, chỉ thấy bầu trời đột nhiên tối đen mù mịt.
Mấy người Chúc Lê run rẩy nhìn vùng bóng tối, họ có thể cảm thấy cả không gian này đã trở thành thế giới thôn phệ.
Bất cứ ai trong này cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Thôn Phệ Tổ Phù.
Họ nhìn thân ảnh phía trước, thân ảnh ấy không cao lớn sừng sững, nhưng đó là người thống trị của thế giới thôn phệ.
- Tinh không đại thôn phệ!
Giọng nói bình thản của Thôn Phệ Chủ truyền đi khắp không gian rộng lớn.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Thôn Phệ Chủ dứt lời, cả không gian rung chuyển dữ dội, chỉ thấy mặt đất nứt toác, vô số cự thạch bay tứ tung, cuối cùng bay vào trong màn đen thôn phệ.
Còn hắc ảnh vạn trượng phía sau Thập Vương Điện cũng gầm lên phẫn nộ, ma khí như biến thành vo số đạo quang trụ bị hút vào màn đen.
Sức mạnh ma ảnh đang bị thôn phệ.
Hắc ảnh vạn trượng đang tiêu giảm với tốc độ kinh người, chỉ trong mười mấy giây đã chỉ còn trăm trượng. Sắc mặt Thập Vương Điện cũng tím tái dị thường, thân thể không kìm được run lên. Hắn gầm lên, ma khí khủng khiếp bùng nổ, ma ảnh kia lại nhanh chóng phình to lên
- Ngươi vẫn không phải đối thủ của ta. Lần này ta sẽ giết ngươi thật triệt để!
Thôn Phệ Chủ lạnh lùng nhìn Thập Vương Điện đang giãy giụa. Trong ánh mắt đen sâu thẳm lóe lên sự băng hàn, vừa dứt lời thì thấy trên trán ngài hiện ra một vệt đen, rồi nó dần mở ra. Một con mắt đen tựa hắc động xuất hiện, đem theo mùi vị thần bí khó lường.
Ngay khi ấy, gương mặt Thập Vương Điện hiện lên sự sợ hãi đến tột cùng.
Bùm!
Hắc ảnh khẽ siết tay, viên ma châu khiến Chúc Lê đại trưởng lão và rất nhiều cường giả khcá không thể chống đỡ lại dễ dàng vỡ tan như viên thủy tinh.
- Nhiều năm như vậy không gặp mà ngươi vẫn chỉ thế thôi sao? Dị ma các ngươi tuy sinh ra đã cường hãn dị thường, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi!
Hắc ảnh cười nhạt, ngữ điệu bình thản nhưng mang đầy bá khí. Dường như dị ma quỷ dị thông thiên cũng không thể khiến hắn đánh giá cao.
- Lâm Động?
Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão phía sau sực tỉnh, họ nhìn thân ảnh quen thuộc phía trước thì kêu lên thất thanh. Chỉ mới nửa ngày mà thực lực Lâm Động sao có thể khủng bố đến mức này?
- Hề, thân thể này là của Lâm Động nhưng giờ hắn vẫn chưa đạt đến mức này!
Thân ảnh đó quay lại, gương mặt vốn thuộc về Lâm Động giờ lại có nụ cười đầy bá khí.
- Ngài là…Thôn Phệ Chủ?
Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão sững người, lúc này mới sực tỉnh, rồi ánh mắt thêm kinh hãi, cường giả đỉnh phong trong truyền thuyết giờ lại xuất hiện trước mặt họ?
- Ta chỉ mượn tạm thân thể của Lâm Động để loại bỏ đám họa này thôi.
Thôn Phệ Chủ phẩy tay, rồi quay người lại lạnh lùng nhìn năm thân ảnh kia.
- Thôn Phệ Chủ…ngươi đúng là rết trăm chân chết chưa phải là hết, rõ ràng đã chết mà còn bò dậy gây rối.
Trên bầu trời, hắc ảnh vốn ngồi trên vương tọa cũng đã đứng dậy. Hắc vụ ngưng tụ biến thành một gương mặt tăm tối, hắn nhìn chăm chăm hắc ảnh phía dưới. Thần tình trong mắt đầy hận ý và một chút sợ hãi được che giấu rất kỹ.
- Hà hà, đại chiến hồi đó, các ngươi chiến bại, chắc hẳn những năm qua sống không tốt lắm nhỉ?
Thôn Phệ Chủ cười nhạt.
Thiên Vương Điện ánh mắt lóe hàn quang, một lúc sau cười nham hiểm:
- Năm đó các ngươi thắng hiểm, nhưng đó là nhờ Phù Tổ thiêu đốt Luân Hồi phong ấn Vị Diện mới khiến Dị Ma tộc bọn ta không thể xâm chiếm. Nhưng phong ấn dù có mạnh thế nào thì cuối cùng cũng sẽ có lúc yếu đi. Đến lúc đó Vị Diện này của các ngươi còn có Phù Tổ thứ hai để cứu không?
- Tín niệm bất diệt, tự sẽ có vị Phù Tổ thứ hai xuất thế.
Thôn Phệ Chủ chậm rãi nhấc tay lên, nhìn đôi tay không thuộc vệ mình, trầm mặc một chút rồi nói.
- Vậy sao?
Thập Vương Điện cười lạnh, rồi ánh mắt lạnh băng:
- Có điều, e là ngươi không có cơ hội để thấy ngày đó!
- Tứ vương nghe lệnh, giết hắn cho ta!
- Rõ!
Bốn Dị Ma Vương nghe thế cùng đáp lời, cả bốn cùng bước ra, vẻ khinh miệt với Chúc Lê đại trưởng lão đã trở thành vẻ ngưng trọng và căng thẳng.
- Thiên Ma Hư Vô Chỉ!
Cả bốn cong hai ngón tay, ma khí chảy ào ạt tới khiến ngón tay chúng trở nên đen sì, ngón tay rung lên, không gian xung quanh dường như bị tách ra.
Vút!
Bốn đạo hắc quang tầm cỡ cánh tay bắn ra từ đầu ngón tay chúng. Chỉ thấy bầu trời bị toác ra bốn vết lớn, một luồng lực phá hoại bùng nổ.
- Hà hà, bốn Dị Ma Vương chưa độ được Luân Hồi Kiếp mà cũng dám ra tay trước mặt ta, thật nực cười!
Thôn Phệ Chủ thấy công kích hung hãn của bốn bọn chúng thì chỉ cười khẽ. Hai tay buông hờ, không hề có dấu hiệu sẽ phòng ngực, chỉ đợi bốn đạo hắc quang lao tới.
Phụt phụt phụt!
Nhưng ngay khi hắc quang xuất hiện ở phạm vi cách Thôn Phệ Chủ mười chượng, hư không đột nhiên hiện ra một cái hắc động. Hắc động xoay chuyển nuốt gọn bốn đạo hắc quang.
Hắc động vừa hiện ra rồi biến mất ngay, còn bốn công thế kinh người bị hóa giải một cách dễ dàng như thế. Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão thấy thế mà sững người, đây chính là thực lực của Thôn Phệ Chủ sao?
Trên bầu trời, sắc mặt của bôn Dị Ma Vương cũng thay đổi, ánh mắt đầy sự sợ hãi.
Thôn Phệ Chủ cười nhạt, rồi ngài đưa bàn tay ra, khẽ siết lạiL
- Hắc động giao diệt!
Vừa dứt lời, sự bất an bỗng dâng lên trong lòng bốn Dị Ma Vương, chúng vội rút lui, nhưng ngay khi vừa dịch chuyển thì không gian quanh người chúng tối sầm lại. Chúng kinh hãi nhìn thấy bốn cái hắc động xuất hiện một cách quỷ dị bên cạnh chúng.
Ầm!
Bốn cái hắc động giam chặt lấy bốn người bọn chúng. Hắc động xoay chuyển điên cuồng, bốn luồng thôn phệ lực khủng khiếp ập tới từ bốn phương tám hướng
- Á!!!
Thôn phệ lực tràn tới, chỉ trong nháy mắt, thân thể bốn tên Dị Ma Vương đã bị thôn phệ lực nghiền nát, tiếng kêu thảm thiết vang trong không trung.
Bốn Dị Ma Vương không có chút khả năng phản kháng nào khi đứng trước Thôn Phệ Chủ.
Vút!
Thân thể bị xé tan, bốn đạo hắc quang lao vút ra, chỉ có điều, ngay khi chúng thoát ra khỏi hắc động thì trên không trung lại hiện ra một cái hắc động khổng lồ. Thôn phệ lực bùng nổ, giống như cái miệng lớn của quái thú muốn nuốt lấy ma linh của chúng.
- Thập Vương Điện, cứu bọn ta!
Lúc này, bốn tên Dị Ma Vương cuối cùng kinh hãi kêu lên. Chúng biết, nếu bị hút vào trong hắc động thì dù sinh mệnh của ngoan cường thế nào cũng chết là chắc chắn!
Thôn Phệ Chủ thật sự không phải đối tượng chúng có thể kháng cự.
- Hừ!
Thập Vương Điện thấy bốn Dị Ma Vương thảm bại thì hừ lạnh, thân thể khẽ động liền xuất hiện phía trước hai Dị Ma Vương, hai tay đập xuống, lập tức đẩy hai kẻ kia khỏi phạm vi của hắc động. Nhưng hiển nhiên một chưởng này của hắn cũng dùng đến sức mạnh thực sự. Hai kẻ kia hự lên một tiếng.
- Từ lúc nào bại tướng dưới tay ta lại dám cứu người trong tay ta?
Thôn Phệ Chủ cười nhạt, rồi bàn tay siết chặt, Thôn Phệ Lực từ trong hắc động tràn ra điên cuồng, hai Dị Ma Vương còn lại không thể chờ được Thập Vương Điện đến cứu, bị hút vào hắc động.
Bùm bùm!
Chúng bị hút vào, bên trong vọng ra tiếng nổ khủng khiếp, rồi hắc động dần biến đi, hai Dị Ma Vương hoàn toàn biến mất.
Mấy người Chúc Lê đại trưởng lão thấy thế đều hít sâu một hơi, ánh mắt không che giấu nổi sự kinh hãi. Chỉ một chiêu đã giết được hai Dị Ma Vương, đây chính là thực lực của Bát chủ Viễn Cổ sao?
- Thôn Phệ Chủ!
Sắc mặt Thập Vương Điện tối sầm lại, trừng trừng nhìn Thôn Phệ Chủ, ma khí khủng bố lan tràn quanh bao trùm cả vạn dặm.
- Thế nào? Không nhịn được muốn ra tay rồi à?
Thôn Phệ Chủ cười, đứng trước ma khí che khuất mặt trời kia thân ảnh hắn có phần nhỏ bé, nhưng chính thân ảnh ấy lại khiến bàn tay siết chặt của Thập Vương Điện phải run lên.
Thân ảnh ấy vẫn mang bá khí như thời Viễn Cổ, dù nay đã chết nhưng đó vẫn là tuyệt thế cường giả đỉnh cao nhất trong trời đất này!
- Ma Linh Thân!
Thập Vương Điện gầm lên một tiếng vang dội.
Ma khí ngưng tụ biến thành một hắc ảnh to đến vạn trượng phía sau Thập Vương Điện, chân đứng trên đất, đầu chạm tới trời, thanh thế kinh người.
- Vẫn là thủ đoạn cũ, đúng là chẳng tiến bộ gì!
Thôn Phệ Chủ chỉ cười đầy chế giễu, rồi hai tay khẽ hợp vào nhau, hai mắt chầm chậm nhắm lại.
Đúng khi Thôn Phệ Chủ nhắm mắt, chỉ thấy bầu trời đột nhiên tối đen mù mịt.
Mấy người Chúc Lê run rẩy nhìn vùng bóng tối, họ có thể cảm thấy cả không gian này đã trở thành thế giới thôn phệ.
Bất cứ ai trong này cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Thôn Phệ Tổ Phù.
Họ nhìn thân ảnh phía trước, thân ảnh ấy không cao lớn sừng sững, nhưng đó là người thống trị của thế giới thôn phệ.
- Tinh không đại thôn phệ!
Giọng nói bình thản của Thôn Phệ Chủ truyền đi khắp không gian rộng lớn.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Thôn Phệ Chủ dứt lời, cả không gian rung chuyển dữ dội, chỉ thấy mặt đất nứt toác, vô số cự thạch bay tứ tung, cuối cùng bay vào trong màn đen thôn phệ.
Còn hắc ảnh vạn trượng phía sau Thập Vương Điện cũng gầm lên phẫn nộ, ma khí như biến thành vo số đạo quang trụ bị hút vào màn đen.
Sức mạnh ma ảnh đang bị thôn phệ.
Hắc ảnh vạn trượng đang tiêu giảm với tốc độ kinh người, chỉ trong mười mấy giây đã chỉ còn trăm trượng. Sắc mặt Thập Vương Điện cũng tím tái dị thường, thân thể không kìm được run lên. Hắn gầm lên, ma khí khủng khiếp bùng nổ, ma ảnh kia lại nhanh chóng phình to lên
- Ngươi vẫn không phải đối thủ của ta. Lần này ta sẽ giết ngươi thật triệt để!
Thôn Phệ Chủ lạnh lùng nhìn Thập Vương Điện đang giãy giụa. Trong ánh mắt đen sâu thẳm lóe lên sự băng hàn, vừa dứt lời thì thấy trên trán ngài hiện ra một vệt đen, rồi nó dần mở ra. Một con mắt đen tựa hắc động xuất hiện, đem theo mùi vị thần bí khó lường.
Ngay khi ấy, gương mặt Thập Vương Điện hiện lên sự sợ hãi đến tột cùng.
/1309
|