Sau khi đại chiến kết thúc, trong mấy ngày tiếp theo, Viêm Thần Điện đã yên ổn trở lại. Vì phải xây dựng lại thành nên tòa thành khá náo nhiệt, một lượng lớn đệ tử Viêm Thần Điện bay lượn qua lại trong thành.
Lúc này Lâm Động cũng dừng chân ở trong thành, tuy hắn rất muốn nhanh chóng gặp Tiểu Điêu, Tiểu Viêm, nhưng vẫn phải có thời gian nghỉ ngơi cần thiết.
Trên một cái thạch đài gần ngọn núi nguy nga ở trung tâm thành, Lâm Động ngồi tĩnh lặng nhìn xuống cả Hỏa Viêm Thành. Sức sống lan tỏa ở đây khiến hắn không kìm được phải vươn vai một cái, cảm thấy xương cốt dường như tê dại di sau mấy ngày nghi ngơi rảnh rỗi.
Hiện giờ hắn có thể được coi là khách quy của Viêm Thần Điện, đãi ngộ rất tốt.
Nhưng vì Viêm Thần Điện hiện nay quá bận rộn nên trong mấy ngày này hắn không có ai tiếp đãi. Đừng nói Ma La, ngay Đường Tâm Liên cũng chỉ vội vàng rẽ qua xem hắn còn sống không rồi lại đi mất. Nói ra thì Đường Tâm Liên phải lo nhiều việc hơn cả Ma La. Có điều nàng đúng là rất có bản lĩnh.
- Xương sắp mềm cả ra rồi...
Lâm Động vặn vặn cổ, thở dài một hơi, rồi lông mày nhướn lên, quay lại nhìn một tia hồng quang dột nhiên lóe lên từ phía xa rồi xuất hiện phía trước hắn.
- Mấy hôm nay nghỉ ngơi tốt chứ?
Đường Tâm Liên gạt lọn tóc trước mặt, nhìn Lâm Động cười.
- Cuối cùng mọi người cũng nhớ còn ta ở dây...
Lâm Động hơi bực, hắn còn tường mọi người quên hắn rồi chứ.
- Hỏa Viêm Thành bị hủy diệt sạch sẽ, muốn xây dựng lại cũng rất khó khăn, hơn nữa lực lượng phòng vệ của Viêm Thần Điện cũng bị thiếu hụt, vì thế phải chỉnh đốn cho tốt.
Đường Tâm Liên giải thích, thấy Lâm Động hơi nhướn môi, khẽ cười:
- Được rồi, ta xin lỗi vì mấy hôm vừa rồi tiếp đón không chu đáo... Không phải ngươi có mấy mỹ nhân của cổ gia sao? Ta còn tuông ngươi rất thoải mái chứ?
- Họ cũng có việc của gia tộc, đâu thể ở lại đây quá lâu. Hơn nữa ta với họ cũng chỉ là bằng hữu mà thôi.
Lâm Động bất lực nói.
Đường Tâm Liên nghe vậy, dường như nụ cười thêm tươi tắn. Nhưng cũng không nói gì thêm về vấn đề này, chỉ hỏi:
- Tìm ta có việc sao?
-ừm.
Đường Tâm Liên gật đầu, hơi nhíu mày nhìn Lâm Động:
- Ngươi đột phá Tử Huyền Cảnh trong trận đại chiến, thường thì sau khi đột phá nhất thiết phải củng có cảnh giới. Tuy có thể chiến dấu nhưng trận chiến đó quá ác liệt. Sư phụ nói chắc chắn sẽ đệ lại chút di chứng.
Lâm Động nheo mắt, gật gù. Mấy hôm nay trạng thái của hắn đã hồi phục. Nhưng tuy hiện giờ đã là Tử Huyền Cảnh nhưng hắn cảm thấy nguyên lực trong cơ thể bất ổn, một khi xảy ra sai sót sẽ rất dễ trở về Sinh Huyền Cảnh...
- Đành phải từ từ thôi.
Lâm Động cười, thời gian củng có sau đột phá rất quan trọng, một khi có sai sốt, sau này muốn bù đắp cũng rất phiền phức.
- Ngươi sắp phải đến Yêu Vục rồi, ở đó cũng không phải nơi yên bình gì, hơn nữa còn là thế giới của yêu thú, con người rất dễ bị thành con mồi. Nếu ngươi đi với trạng thái hiện giờ khó tránh khỏi chịu thiệt thòi.
Đường Tâm Liên nhíu mày.
- Thế không lẽ có cách nào khác?
Lâm Động bất lực nói.
Đường Tâm Liên khoanh tay trước ngực, nhìn Lâm Động cười thích thú:
- Ngươi muốn biết?
Lâm Động thấy Đường Tâm Liên đang như muốn nói "muốn biết thì cầu xin ta đi", không kìm được muốn bật cười. Thống soái đại quân Viêm Thần Điện cũng có lúc biểu hiện đầy vẻ nữ nhi thế này.
- Ta đi hỏi Ma La tiền bối vậy.
Nhưng hiển nhiên là Lâm Động không mắc bẫy, hắn dềnh dàng đứng dậy rồi đi về phía Viêm Thần Điện.
Đường Tâm Liên cắn môi, hậm hực giậm chân rồi đuổi theo, nói:
- Ngươi đã nghe đến Tử Viêm Linh Trì chưa?
Lâm Động dừng bước, cái tên này hắn có chút ấn tượng, dường như là một cái hồ bảo bối thuộc Viêm Thần Điện. Nghe nói trong Tử Viêm Linh Trì có tử khí vô cùng tinh thuần. Thứ tử khí này không phải do con người luyện ra mà sinh ra từ sâu trong lòng đất, vô cùng hiếm gặp, có ích lợi rất lớn đối với cường giả Tử Huyền Cảnh.
- Theo ta được biết, hình như Tử Viêm Linh Trì của Viêm Thần Điện mỗi năm chỉ mở một lần? Hơn nữa chỉ những thành viên có cống hiến lớn cho tông phái mới được hưởng thụ...
Lâm Động do dự nói.
- Ngươi có thể gia nhập Viêm Thần Điện mà. Dù sao một mình ngươi...
Đường Tâm Liên nhìn Lâm Động, không hề che giấu sự mong chờ.
- Ta nghe sự phụ nói, ngươi có ân oán gì lớn với Nguyên Môn gì đó ở Đông Huyền Vực đúng không? Chỉ cần ngươi trở thành người của Viêm Thần Điện, khi nào về Đông Huyền Vực, ta sê dẫn đại quân đi giúp ngươi san bằng Nguyên Môn!
Lâm Động hơi khựng lại, ngẩng lên với thần sắc phức tạp, khẽ nói
- Xin lỗi, ta không muốn gia nhập tông phái nào khác.
Tuy khi rời khỏi Đông Huyền Vực khá thê thảm, nhưng dù sao hắn cũng là người ở đó. Những siêu cấp tông phái ban đầu là những sự tồn tại vĩ đại, hiện nay đã mất bớt đi sự thần bí và chấn nhiếp, nhưng rất nhiều bản lĩnh của hắn đều học dược từ Đạo Tông.
Trận chiến ở Dị Ma Vực tuy ứng Huyền Tử vì đại cục mà không chiến nhưng Lâm Động cũng hiểu được rằng, về chỉnh thể, Đạo Tông không thể mạnh bằng Viêm Thần Điện, ửng Huyền Tử cũng không thể so sánh với người nắm giữ tổ phù có thể sánh ngang cường giả Luân Hồi Cảnh, không đủ sức để chống lại ba kẻ đứng đầu Nguyên Môn.
Có chiến đấu cũng chỉ khiến Đạo Tông phải trả giá đắt.
Cuối cùng Lâm Động chọn cách tự rút lui khỏi Đạo Tông, nhưng hắn biết sự ràng buộc giữa hai bên, không thể cắt đứt đơn giản nhu vậy. Khi gặp người thiếu nữ vì muốn bảo vệ hắn mà từ bỏ sụ cao ngạo lộ vẻ cầu xin, hắn đã biết như vậy.
Phù.
Lâm Động thở hắt một hơi, kìm nén hết ký ức lại rồi ngẩng lên nhìn Đường Tâm Liên nhún nhún vai.
- Ta cũng chỉ nói vậy thôi. Yên tâm, dù ngươi có phải người của Viêm Thần Điện không. Sư phụ ta cũng sẽ giúp ngươi.
Đường Tâm Liên gật đầu cười, rồi bước đi nhanh hơn:
- Nhanh lên, sư phụ bọn họ đang đợi chúng ta.
Lâm Động chỉ khẽ thở dài rồi đi theo.
Viêm Thần Điện hiện nay đã phòng vệ nghiêm ngặt hơn trước, rất nhiều đội quân tuần tra bay qua thành dùng cảm tri nhạy bén quét quanh, một con muỗi cũng không thể lọt.
Có Đường Tâm Liên dẫn đường, Lâm Động thuận lợi đi vào sâu trong Viêm Thần Điện.
Cánh cửa lớn mở ra, đập vào mắt Lâm Động trước tên là một ngọn thác đên đổ xuống, cũng không biết tận cùng là ở đâu. Ngọn thác lại đổ ngược, hoa nước trào lên rồi lại rơi xuống hồ nước đen khổng lồ bên dưới.
Kỳ lạ nhất là có ngọn thác lớn như vậy đổ xuống nhưng mặt hồ không có bất cứ gợn sóng nào, mặt hồ phẳng lặng một cách quỷ dị.
Ở bên hồ là hai thân ảnh đáng đứng, là Ma La và Thanh Trì.
- Đến rồi à?
Khi hai người Lâm Động vào thì Ma La quay lại cười.
Đến gần hồ nước Lâm Động mới nhận ra trên mặt hồ là những ngọn lửa đen cháy, thứ tử khí tinh thuần này biến thành hắc khí bay lên.
- Đây chính là Tử Viêm Linh Trì sao?
Lâm Động hiếu kỳ nhìn hồ nước.
-ừrn.
Thanh Trĩ gật đầu nói:
- Chỗ này không chỉ củng cổ cảnh giới của ngươi mà còn rất có ích cho Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Nhưng Tử Viêm Linh Trì một năm chỉ mở một lần, vốn dĩ còn một thời gian nữa mới tới thời gian mờ của năm nay, Ma La vẫn không nỡ mờ ra, hắn nói làm vậy sẽ tổn thất không ít năng lượng của Tử Viêm Linh Trì.
- Ài, Thanh Trĩ bảo ta mờ Tử Viêm Linh Tri cho ngươi, ta cũng chẳng thấy lạ.
Ma La nhướn môi, rồi liếc nhìn Đường Tâm Liên lúc này mặt hơi ửng hồng:
- Ngay nha đầu này cũng không suy nghĩ cho Viêm Thần Điện, điều này mới khiến bản tọa không vui.
- Lâm Động dã giúp chúng ta dối phó với Lang Ma Tướng nên cảnh giới mới không ổn định. Chúng ta có trách nhiệm giúp hắn giải quyết vấn đề này. Chứ nếu không, tin này mà truyền ra ngoài thì còn ai dám giúp Viêm Thần Điện ta nữa?
Tuy nhiên Đường Tâm Liên cũng không phải dễ bắt nạt, tuy đỏ mặt nhưng lời nói của nàng cũng khiến Ma La không nói được gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Lúc này Lâm Động cũng dừng chân ở trong thành, tuy hắn rất muốn nhanh chóng gặp Tiểu Điêu, Tiểu Viêm, nhưng vẫn phải có thời gian nghỉ ngơi cần thiết.
Trên một cái thạch đài gần ngọn núi nguy nga ở trung tâm thành, Lâm Động ngồi tĩnh lặng nhìn xuống cả Hỏa Viêm Thành. Sức sống lan tỏa ở đây khiến hắn không kìm được phải vươn vai một cái, cảm thấy xương cốt dường như tê dại di sau mấy ngày nghi ngơi rảnh rỗi.
Hiện giờ hắn có thể được coi là khách quy của Viêm Thần Điện, đãi ngộ rất tốt.
Nhưng vì Viêm Thần Điện hiện nay quá bận rộn nên trong mấy ngày này hắn không có ai tiếp đãi. Đừng nói Ma La, ngay Đường Tâm Liên cũng chỉ vội vàng rẽ qua xem hắn còn sống không rồi lại đi mất. Nói ra thì Đường Tâm Liên phải lo nhiều việc hơn cả Ma La. Có điều nàng đúng là rất có bản lĩnh.
- Xương sắp mềm cả ra rồi...
Lâm Động vặn vặn cổ, thở dài một hơi, rồi lông mày nhướn lên, quay lại nhìn một tia hồng quang dột nhiên lóe lên từ phía xa rồi xuất hiện phía trước hắn.
- Mấy hôm nay nghỉ ngơi tốt chứ?
Đường Tâm Liên gạt lọn tóc trước mặt, nhìn Lâm Động cười.
- Cuối cùng mọi người cũng nhớ còn ta ở dây...
Lâm Động hơi bực, hắn còn tường mọi người quên hắn rồi chứ.
- Hỏa Viêm Thành bị hủy diệt sạch sẽ, muốn xây dựng lại cũng rất khó khăn, hơn nữa lực lượng phòng vệ của Viêm Thần Điện cũng bị thiếu hụt, vì thế phải chỉnh đốn cho tốt.
Đường Tâm Liên giải thích, thấy Lâm Động hơi nhướn môi, khẽ cười:
- Được rồi, ta xin lỗi vì mấy hôm vừa rồi tiếp đón không chu đáo... Không phải ngươi có mấy mỹ nhân của cổ gia sao? Ta còn tuông ngươi rất thoải mái chứ?
- Họ cũng có việc của gia tộc, đâu thể ở lại đây quá lâu. Hơn nữa ta với họ cũng chỉ là bằng hữu mà thôi.
Lâm Động bất lực nói.
Đường Tâm Liên nghe vậy, dường như nụ cười thêm tươi tắn. Nhưng cũng không nói gì thêm về vấn đề này, chỉ hỏi:
- Tìm ta có việc sao?
-ừm.
Đường Tâm Liên gật đầu, hơi nhíu mày nhìn Lâm Động:
- Ngươi đột phá Tử Huyền Cảnh trong trận đại chiến, thường thì sau khi đột phá nhất thiết phải củng có cảnh giới. Tuy có thể chiến dấu nhưng trận chiến đó quá ác liệt. Sư phụ nói chắc chắn sẽ đệ lại chút di chứng.
Lâm Động nheo mắt, gật gù. Mấy hôm nay trạng thái của hắn đã hồi phục. Nhưng tuy hiện giờ đã là Tử Huyền Cảnh nhưng hắn cảm thấy nguyên lực trong cơ thể bất ổn, một khi xảy ra sai sót sẽ rất dễ trở về Sinh Huyền Cảnh...
- Đành phải từ từ thôi.
Lâm Động cười, thời gian củng có sau đột phá rất quan trọng, một khi có sai sốt, sau này muốn bù đắp cũng rất phiền phức.
- Ngươi sắp phải đến Yêu Vục rồi, ở đó cũng không phải nơi yên bình gì, hơn nữa còn là thế giới của yêu thú, con người rất dễ bị thành con mồi. Nếu ngươi đi với trạng thái hiện giờ khó tránh khỏi chịu thiệt thòi.
Đường Tâm Liên nhíu mày.
- Thế không lẽ có cách nào khác?
Lâm Động bất lực nói.
Đường Tâm Liên khoanh tay trước ngực, nhìn Lâm Động cười thích thú:
- Ngươi muốn biết?
Lâm Động thấy Đường Tâm Liên đang như muốn nói "muốn biết thì cầu xin ta đi", không kìm được muốn bật cười. Thống soái đại quân Viêm Thần Điện cũng có lúc biểu hiện đầy vẻ nữ nhi thế này.
- Ta đi hỏi Ma La tiền bối vậy.
Nhưng hiển nhiên là Lâm Động không mắc bẫy, hắn dềnh dàng đứng dậy rồi đi về phía Viêm Thần Điện.
Đường Tâm Liên cắn môi, hậm hực giậm chân rồi đuổi theo, nói:
- Ngươi đã nghe đến Tử Viêm Linh Trì chưa?
Lâm Động dừng bước, cái tên này hắn có chút ấn tượng, dường như là một cái hồ bảo bối thuộc Viêm Thần Điện. Nghe nói trong Tử Viêm Linh Trì có tử khí vô cùng tinh thuần. Thứ tử khí này không phải do con người luyện ra mà sinh ra từ sâu trong lòng đất, vô cùng hiếm gặp, có ích lợi rất lớn đối với cường giả Tử Huyền Cảnh.
- Theo ta được biết, hình như Tử Viêm Linh Trì của Viêm Thần Điện mỗi năm chỉ mở một lần? Hơn nữa chỉ những thành viên có cống hiến lớn cho tông phái mới được hưởng thụ...
Lâm Động do dự nói.
- Ngươi có thể gia nhập Viêm Thần Điện mà. Dù sao một mình ngươi...
Đường Tâm Liên nhìn Lâm Động, không hề che giấu sự mong chờ.
- Ta nghe sự phụ nói, ngươi có ân oán gì lớn với Nguyên Môn gì đó ở Đông Huyền Vực đúng không? Chỉ cần ngươi trở thành người của Viêm Thần Điện, khi nào về Đông Huyền Vực, ta sê dẫn đại quân đi giúp ngươi san bằng Nguyên Môn!
Lâm Động hơi khựng lại, ngẩng lên với thần sắc phức tạp, khẽ nói
- Xin lỗi, ta không muốn gia nhập tông phái nào khác.
Tuy khi rời khỏi Đông Huyền Vực khá thê thảm, nhưng dù sao hắn cũng là người ở đó. Những siêu cấp tông phái ban đầu là những sự tồn tại vĩ đại, hiện nay đã mất bớt đi sự thần bí và chấn nhiếp, nhưng rất nhiều bản lĩnh của hắn đều học dược từ Đạo Tông.
Trận chiến ở Dị Ma Vực tuy ứng Huyền Tử vì đại cục mà không chiến nhưng Lâm Động cũng hiểu được rằng, về chỉnh thể, Đạo Tông không thể mạnh bằng Viêm Thần Điện, ửng Huyền Tử cũng không thể so sánh với người nắm giữ tổ phù có thể sánh ngang cường giả Luân Hồi Cảnh, không đủ sức để chống lại ba kẻ đứng đầu Nguyên Môn.
Có chiến đấu cũng chỉ khiến Đạo Tông phải trả giá đắt.
Cuối cùng Lâm Động chọn cách tự rút lui khỏi Đạo Tông, nhưng hắn biết sự ràng buộc giữa hai bên, không thể cắt đứt đơn giản nhu vậy. Khi gặp người thiếu nữ vì muốn bảo vệ hắn mà từ bỏ sụ cao ngạo lộ vẻ cầu xin, hắn đã biết như vậy.
Phù.
Lâm Động thở hắt một hơi, kìm nén hết ký ức lại rồi ngẩng lên nhìn Đường Tâm Liên nhún nhún vai.
- Ta cũng chỉ nói vậy thôi. Yên tâm, dù ngươi có phải người của Viêm Thần Điện không. Sư phụ ta cũng sẽ giúp ngươi.
Đường Tâm Liên gật đầu cười, rồi bước đi nhanh hơn:
- Nhanh lên, sư phụ bọn họ đang đợi chúng ta.
Lâm Động chỉ khẽ thở dài rồi đi theo.
Viêm Thần Điện hiện nay đã phòng vệ nghiêm ngặt hơn trước, rất nhiều đội quân tuần tra bay qua thành dùng cảm tri nhạy bén quét quanh, một con muỗi cũng không thể lọt.
Có Đường Tâm Liên dẫn đường, Lâm Động thuận lợi đi vào sâu trong Viêm Thần Điện.
Cánh cửa lớn mở ra, đập vào mắt Lâm Động trước tên là một ngọn thác đên đổ xuống, cũng không biết tận cùng là ở đâu. Ngọn thác lại đổ ngược, hoa nước trào lên rồi lại rơi xuống hồ nước đen khổng lồ bên dưới.
Kỳ lạ nhất là có ngọn thác lớn như vậy đổ xuống nhưng mặt hồ không có bất cứ gợn sóng nào, mặt hồ phẳng lặng một cách quỷ dị.
Ở bên hồ là hai thân ảnh đáng đứng, là Ma La và Thanh Trì.
- Đến rồi à?
Khi hai người Lâm Động vào thì Ma La quay lại cười.
Đến gần hồ nước Lâm Động mới nhận ra trên mặt hồ là những ngọn lửa đen cháy, thứ tử khí tinh thuần này biến thành hắc khí bay lên.
- Đây chính là Tử Viêm Linh Trì sao?
Lâm Động hiếu kỳ nhìn hồ nước.
-ừrn.
Thanh Trĩ gật đầu nói:
- Chỗ này không chỉ củng cổ cảnh giới của ngươi mà còn rất có ích cho Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Nhưng Tử Viêm Linh Trì một năm chỉ mở một lần, vốn dĩ còn một thời gian nữa mới tới thời gian mờ của năm nay, Ma La vẫn không nỡ mờ ra, hắn nói làm vậy sẽ tổn thất không ít năng lượng của Tử Viêm Linh Trì.
- Ài, Thanh Trĩ bảo ta mờ Tử Viêm Linh Tri cho ngươi, ta cũng chẳng thấy lạ.
Ma La nhướn môi, rồi liếc nhìn Đường Tâm Liên lúc này mặt hơi ửng hồng:
- Ngay nha đầu này cũng không suy nghĩ cho Viêm Thần Điện, điều này mới khiến bản tọa không vui.
- Lâm Động dã giúp chúng ta dối phó với Lang Ma Tướng nên cảnh giới mới không ổn định. Chúng ta có trách nhiệm giúp hắn giải quyết vấn đề này. Chứ nếu không, tin này mà truyền ra ngoài thì còn ai dám giúp Viêm Thần Điện ta nữa?
Tuy nhiên Đường Tâm Liên cũng không phải dễ bắt nạt, tuy đỏ mặt nhưng lời nói của nàng cũng khiến Ma La không nói được gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1309
|