Hậu quả của tuyển mỹ đại tái lần thứ nhất bản thân Nguyên Bảo có thể tự thể nghiệm, thể hiện trên các phương diện!
Đầu tiên, mật tần của hắn bị mọi người quăng bom tin nhắn! Hơn nữa điện thoại ở nhà hắn trong hiện thực cũng bị các thành viên “đáng yêu” trong bang bỏ bom!
Từ sau khi rời khỏi Ba Đế Lạc cung, Nguyên Bảo cùng Du Vân liền lui về Mê Tiên Cốc, do sợ Y Chức tìm hắn, hai người liền tắt hết tất cả phương thức liên lạc, nghĩ chờ đến khi mọi việc lắng xuống rồi tính tiếp. Chỉ là sát quái sát đến hứng khởi, nên đã quên không mở lại, nếu Bảo Bảo không logout, kiểm tra tin nhắn điện thoại, chắc cũng sẽ không biết là mọi người bị hắn bức đến điên rồi!
Oa Oa Ngư cùng Phi Thiên Ngư thì truy vấn hắn cảm giác khi cos nữ trang thế nào, còn nói bọn họ cơ hồ cũng không dám thừa nhận đó là Bảo Bảo, bởi vì đáng yêu vượt quá sức tưởng tượng, khó trách lại đạt giải quán quân!
Mà lúc này Nguyên Bảo mới biết được thì ra giải quán quân kia đã bị quăng tới trên đầu mình, làm sao có thể chứ, có danh hiệu này thì về sau làm sao hắn dám xuất đầu lộ diện nữa?
Phạm Thiên cùng Phần Thiên thì chỉ không ngừng nhắn đi nhắn lại một câu —— “Tên nam nhân dám ôm ngươi kia là ai? Mau thành thật khai báo!”
Ngạo Thiên không nói thêm gì, chính là để lại một câu “Gọi lại”, quá ngắn gọn khiến cho Nguyên Bảo bật cười.
Nhưng tin nhắn đáng nói nhất là do Lưu Ly lưu lại, nàng chỉ hỏi hắn ở đâu kiếm được trang phục như vậy, nàng muốn cho Nãi Trà mặc thử xem sao, bởi vì thể hình Nãi Trà cũng gầy nhỏ, là kiểu trạch nam thường thấy trong truyện tranh, có lẽ cũng thích hợp cos nữ trang!(Thanh: Bạn Lưu Ly này là fangirl lộ nha)
Nguyên Bảo trong lòng thay Nãi Trà nhỏ một giọt lệ đồng tình, có thanh mai trúc mã lại sống gần nhà như Lưu Ly, có thể là một loại bất hạnh đi?
Tiếp theo, hắn chính thức cảm nhận được thế nào là hiệu ứng danh nhân.
Trên mật tần, trừ bỏ tin nhắn của bạn bè thân thiết, còn có rất nhiều người lạ để lại tin nhắn cho hắn, nói cái gì cũng có, yêu cầu thêm bằng hữu thì không đếm nổi, hơn nữa nam nữ chia đều mỗi bên chiếm một nửa, làm cho Nguyên Bảo dở khóc dở cười.
Bởi do mật tần bị mọi người quăng bom, Nguyên Bảo không dám quay về Đế Thiên thành hay Thái Thản thành, cứ như trước ở Mê Tiên Cốc thoải mái đánh quái, nhưng cũng thông qua mật tần liên hệ với mọi người một chút, hắn sợ rằng nếu trở về sẽ bị ăn tươi nuốt sống mất. Ai kêu hắn đột nhiên gây ra chuyện kinh thiên động địa như vậy, đã thế còn không báo cho bọn họ biết!
Mà Du Vân nhìn Bảo Bảo đối mặt với loại tình huống này, chỉ có cười khổ. Hắn cũng không lường trước được tin tức hội diễn lần này lại phát tán mạnh như vậy, trải qua kì tuyển mĩ đại tái này, Bảo Bảo đã lập tức biến thành danh nhân rồi, tỷ như ở trong này sát quái, ngẫu nhiên gặp phải ngoạn gia khác, sẽ bị nhận ra ngay, sau đó là một phen nhiệt tình lôi kéo làm quen, có đuổi cũng không đi, Du Vân cảm thấy bản thân chỉ mới nửa ngày hôm nay, đã phải âm thầm uống mấy bát lớn dấm chua!(Thanh: Đuổi không đi thì PK nhỉ? Phong: PK cho chúng đánh hội đồng chắc>
Đầu tiên, mật tần của hắn bị mọi người quăng bom tin nhắn! Hơn nữa điện thoại ở nhà hắn trong hiện thực cũng bị các thành viên “đáng yêu” trong bang bỏ bom!
Từ sau khi rời khỏi Ba Đế Lạc cung, Nguyên Bảo cùng Du Vân liền lui về Mê Tiên Cốc, do sợ Y Chức tìm hắn, hai người liền tắt hết tất cả phương thức liên lạc, nghĩ chờ đến khi mọi việc lắng xuống rồi tính tiếp. Chỉ là sát quái sát đến hứng khởi, nên đã quên không mở lại, nếu Bảo Bảo không logout, kiểm tra tin nhắn điện thoại, chắc cũng sẽ không biết là mọi người bị hắn bức đến điên rồi!
Oa Oa Ngư cùng Phi Thiên Ngư thì truy vấn hắn cảm giác khi cos nữ trang thế nào, còn nói bọn họ cơ hồ cũng không dám thừa nhận đó là Bảo Bảo, bởi vì đáng yêu vượt quá sức tưởng tượng, khó trách lại đạt giải quán quân!
Mà lúc này Nguyên Bảo mới biết được thì ra giải quán quân kia đã bị quăng tới trên đầu mình, làm sao có thể chứ, có danh hiệu này thì về sau làm sao hắn dám xuất đầu lộ diện nữa?
Phạm Thiên cùng Phần Thiên thì chỉ không ngừng nhắn đi nhắn lại một câu —— “Tên nam nhân dám ôm ngươi kia là ai? Mau thành thật khai báo!”
Ngạo Thiên không nói thêm gì, chính là để lại một câu “Gọi lại”, quá ngắn gọn khiến cho Nguyên Bảo bật cười.
Nhưng tin nhắn đáng nói nhất là do Lưu Ly lưu lại, nàng chỉ hỏi hắn ở đâu kiếm được trang phục như vậy, nàng muốn cho Nãi Trà mặc thử xem sao, bởi vì thể hình Nãi Trà cũng gầy nhỏ, là kiểu trạch nam thường thấy trong truyện tranh, có lẽ cũng thích hợp cos nữ trang!(Thanh: Bạn Lưu Ly này là fangirl lộ nha)
Nguyên Bảo trong lòng thay Nãi Trà nhỏ một giọt lệ đồng tình, có thanh mai trúc mã lại sống gần nhà như Lưu Ly, có thể là một loại bất hạnh đi?
Tiếp theo, hắn chính thức cảm nhận được thế nào là hiệu ứng danh nhân.
Trên mật tần, trừ bỏ tin nhắn của bạn bè thân thiết, còn có rất nhiều người lạ để lại tin nhắn cho hắn, nói cái gì cũng có, yêu cầu thêm bằng hữu thì không đếm nổi, hơn nữa nam nữ chia đều mỗi bên chiếm một nửa, làm cho Nguyên Bảo dở khóc dở cười.
Bởi do mật tần bị mọi người quăng bom, Nguyên Bảo không dám quay về Đế Thiên thành hay Thái Thản thành, cứ như trước ở Mê Tiên Cốc thoải mái đánh quái, nhưng cũng thông qua mật tần liên hệ với mọi người một chút, hắn sợ rằng nếu trở về sẽ bị ăn tươi nuốt sống mất. Ai kêu hắn đột nhiên gây ra chuyện kinh thiên động địa như vậy, đã thế còn không báo cho bọn họ biết!
Mà Du Vân nhìn Bảo Bảo đối mặt với loại tình huống này, chỉ có cười khổ. Hắn cũng không lường trước được tin tức hội diễn lần này lại phát tán mạnh như vậy, trải qua kì tuyển mĩ đại tái này, Bảo Bảo đã lập tức biến thành danh nhân rồi, tỷ như ở trong này sát quái, ngẫu nhiên gặp phải ngoạn gia khác, sẽ bị nhận ra ngay, sau đó là một phen nhiệt tình lôi kéo làm quen, có đuổi cũng không đi, Du Vân cảm thấy bản thân chỉ mới nửa ngày hôm nay, đã phải âm thầm uống mấy bát lớn dấm chua!(Thanh: Đuổi không đi thì PK nhỉ? Phong: PK cho chúng đánh hội đồng chắc>
/47
|