Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 70: Công chiếm [H]

/325


Tại sao sự quen thuộc này lại tràn ngập lòng cô đến vậy…

- Đừng như vậy…

Vô lực…

- Sao? Không muốn ư?

Anh hiểu rất rõ cô…

Lăng Thiếu Đường nheo mắt lại, ánh mắt khiến người khác phải sợ hãi đó nhìn thẳng vào mắt cô.

Khóe môi khêu gợi dần cong lên nụ cười châm chọc…

Anh muốn cô phải khuất phục hoàn toàn, từ cơ thể đến cả trái tim!

Anh tham lam hưởng thụ sự tuyệt đẹp của cô…

Chỉ có một người là anh thôi!

Tư tưởng của cô, cơ thể của cô, tâm tình của cô, dục vọng của cô, tất cả mọi thứ của cô…

Anh muốn có được tất cả!

- A…

Ý thức cô dần phiêu tán. die∩nda∩nleq∩uyd∩n Cô nhắm hai mắt lại, hàng lông mi dài run nhè nhẹ…

Coi như cô là người chết rồi có được không?

Cho anh biết được sự tàn nhẫn của anh!

Nhưng…

Lăng Thiếu Đường bỗng dưng cúi đầu xuống gần vành tai non mềm của cô, sau đó anh chậm rãi nói nhỏ, từng câu từng chữ đều hết sức tàn nhẫn: “Hinh Nhi, đừng đè nén bản thân, tôi muốn em cũng giống như đêm đó…”

Giọng nói mê hoặc đầy dụ dỗ của Lăng Thiếu Đường khiến Kỳ Hinh dần mất đi ý thức, gân xanh trên trán anh nổi đầy lên cho thấy anh đang hết sức kìm nén.

- Không… Không…

Kỳ Hinh bất giác lắc đầu, nước mắt lại tuôn rơi.

Lúc này đây, không còn hận thù!

Không có trả thù!

Cũng chẳng có tranh cãi!

Tất cả mọi thứ đều chuyển hóa vào hành động, gồm cả tình yêu đong đầy…

Ánh mặt trời ấm áp qua ô cửa sổ chiếu vào bên trong…di❦endaŦnleq❦uydŦon

Ở độ cao cả trăm tầng như thế này, dường như chỉ có ánh mặt trời là chứng kiến cho hành động nóng bỏng của hai người

Làn da màu đồng của Lăng Thiếu Đường càng làm toát lên sự cuồng ngạo và ngỗ ngược của anh.

Cô muốn kéo lý trí trở về…

Không! Cô không thể cổ vũ cho anh thêm được!

- Còn muốn chịu đựng nữa sao? Cơ thể em đã phản bội em rồi!

Hai mắt Lăng Thiếu Đường bị dục vọng nhuốm đỏ.

Anh liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ của Kỳ Hinh.

Sự tàn nhẫn dập dờn trong đáy mắt anh...

Đúng là một cô gái quật cường!

Hẳn là ngay từ đầu cô đã hiểu rõ...

Anh muốn để cô biết rõ ai mới là Thượng đế của cô, dd✧dd»iendan»lequ»ydon chỉ có anh mới là chúa tể của cô mà thôi!

Cơ thể cô, trái tim cô, tất cả mọi cảm xúc của cô!

Hai năm trước là vậy, hai năm sau anh cũng muốn cô hiểu rõ chuyện này!

- Không...

Ánh mắt Kỳ Hinh càng ngày càng trở nên mông lung, ý thức cũng càng trôi xa...

Ý cười bên khóe miệng Lăng Thiếu Đường không hề giảm đi, nhưng đôi mắt lại hết sức mãnh liệt, khuôn mặt đầy sắc bén...

Cô cảm giác bản thân đang chìm nổi, còn Lăng Thiếu Đường như một chiếc bè gỗ khiến cô buộc phải nắm chặt lấy...

Cô có cảm giác như mình đang rơi xuống biển, thật sự cả đời này cô không thể thoát khỏi sự cường thế của anh sao?

- Bám chặt lấy vai tôi!

Lăng Thiếu Đường ra lệnh.

Rốt cuộc Kỳ Hinh cũng phải chấp nhận số phận của mình!

Cô nghe theo lời anh nói, cánh tay trắng như tuyết ôm chặt lấy vai anh, cảm nhận được từng cơ bắp rắn chắc của anh.

Cô không thể kiên trì được nữa...

Kỳ Hinh như bị một cơn đại thủy triều chôn vùi, cảm giác cường đại và rung động này khiến cô càng thêm bất an.

- Đừng... đừng...

Đôi mắt Kỳ Hinh mông lung như được phủ một làn hơi nước, đôi mắt ấy lúc này lại càng trở nên mê ly.

Lăng Thiếu Đường nở nụ cười quỷ dị, anh muốn cô phải thỏa hiệp hoàn toàn!

- Anh... đừng... đừng tra tấn tôi...

Kỳ Hinh như bị mắc kẹt, cô không nhịn được, khẽ rên lên.

- Tôi muốn em cầu xin tôi...

Đôi mắt rực lửa của Lăng Thiếu Đường tràn ngập sự ngông cuồng, anh dán đôi môi nóng bỏng vào sát người Kỳ Hinh, tàn nhẫn giày vò cô.

- Tôi...

Sao anh lại muốn tra tấn cô như vậy? Nhất định anh phải khiến cô đầu hàng mới được sao?

- Sao, không nói à?

- A...

Hàm răng trắng của cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng, cô không kìm lòng được, thì thầm: “Cầu xin anh...”

Cô đầu hàng rồi, hoàn toàn không còn lối thoát nào nữa...

Nhưng...

- Em yêu ai?

Lăng Thiếu Đường lại lấn người lên để cô cảm nhận rõ dục vọng của anh, anh ép hỏi cô.d.*-i๖endann♣nnlequuuuyd๖n

- ... Anh...

Kỳ Hinh nức nở, cô cảm thấy bản thân sắp chết rồi.

Vì sao? Vì sao lại tra tấn cô như vậy?

Trong lòng Lăng Thiếu Đường cũng nổi lên từng trận sóng mạnh, anh dính sát người vào cô: “Tôi là ai? Em yêu ai? Nói!”

- Đường... Người em yêu là... Đường!

Kỳ Hinh nức nở, ngọn lửa trong cơ thể cô như nổ tung khiến cô thịt nát xương tan.

- Ngoan...

Anh không làm khó cho cô nữa.

- Hinh Nhi... Hinh Nhi của tôi...

/325

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status