"Có việc gì." Từ Gia Dương mặt không đổi sắc nói.
"Đạo diễn đang tìm diễn viên đóng thế đúng không, tôi muốn thử.”
"Cô?" Ánh mắt Từ Gia Dương hơi do dự.
Theo bản năng anh ta muốn từ chối.
Hạ Vi Bảo bây giờ rất nhiều tai tiếng, ai dính dáng đến cô đều sẽ bị vấy bẩn.
Huống chi danh tiếng của anh ta...
Nếu anh ta có quan hệ với Hạ Vi Bảo, không chỉ hai người họ, mà cả đoàn làm phim Khuynh Thành cũng sẽ bị dư luận nhấn chìm!
Thật khó tìm được diễn viên đóng thế tạm thời, Hạ Vi Bảo tuy chưa từng đóng phim cổ trang, nhưng lại đã từng đóng phim hiện đại có yếu tố võ thuật.
Kinh phí khi trì hoãn việc quay chụp, đoàn làm phim nhỏ như bọn họ không thể chi trả nổi.
Nghĩ đến khoản kinh phí khổng lồ, Từ Gia Dương do dự...
"Mau nhìn kìa, Hạ Vi Bảo lại đang nói chuyện với đạo diễn Từ.”
"Trời đất! Cô ta định làm gì vậy, chẳng lẽ muốn công khai quyến rũ đạo diễn Từ?”
"Thôi đi, cần gì phải rắp tâm chứ, đạo diễn Từ và cô ta chẳng phải cùng một kiểu người sao, cùng hội cùng thuyền.”
"Nghe xem bọn họ nói cái gì? Hạ Vi Bảo muốn làm diễn viên đóng thế?”
"Ảnh Hậu lại đi đóng thế, chậc chậc...”
Những lời xì xào bàn tán truyền đến khiến Từ Gia Dương rất khó chịu.
"Cô không hợp..." diễn.
"Đạo diễn Từ.”
Từ Gia Dương còn chưa nói hết câu đã bị Lâm Mật Nhi cắt ngang.
Cô ta cười nhẹ nhàng bước đến: "Đạo diễn Từ, nếu đàn chị Hạ muốn làm diễn viên đóng thế, vậy cứ để cô ta thử xem.”
Hạ Vi Bảo tuy còn trẻ nhưng nổi tiếng sớm.
Trước đây trong giới giải trí, rất nhiều người tôn trọng cô là đàn chị.
Nhưng bây giờ thời thế thay đổi, trong tình huống cô bị bôi nhọ danh tiếng mà vẫn gọi là đàn chị thì không phải là tôn trọng mà là mỉa mai.
Vậy mà Lâm Mật Nhi lại tỏ ra không biết gì, vẫn tươi cười rạng rỡ.
Hạ Vi Bảo nhướng mày không nói.
Ồ!
Những thủ đoạn nhỏ này đừng bày trước mặt cô.
Ngày xưa khi cô cai quản hậu cung, ba cung sáu viện bảy mươi hai phi tần tranh đấu, đó mới gọi là đặc sắc.
Loại cấp bậc cung nữ này, thật quá tầm thường.
Lâm Mật Nhi tiếp tục cười nói: "Đạo diễn Từ, xem như cho tôi chút mặt mũi, để đàn chị Hạ thử xem, biết đâu lại có bất ngờ thú vị đấy.”
Từ Gia Dương lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, đương nhiên nhìn thấu ý đồ của Lâm Mật Nhi.
Anh ta nhìn Hạ Vi Bảo, thấy cô nhàn nhã đứng chờ ở đó.
Rõ ràng vẻ mặt không biểu cảm, lại khiến người ta cảm thấy một khí thế ngạo nghễ.
Đối diện với ánh mắt của Từ Gia Dương, Hạ Vi Bảo cười nhạt gật đầu.
Từ Gia Dương hơi ngạc nhiên, hóa ra cô cũng nhìn thấu trò của Lâm Mật Nhi.
Nếu cô cũng không ngại bị người ta lợi dụng...
"Đi thay đồ.”
Hạ Vi Bảo khẽ gật đầu, "Cảm ơn đạo diễn Từ.”
Nụ cười ấy khiến Từ Gia Dương hơi ngẩn ngơ.
Khi Hạ Vi Bảo đi ngang qua Lâm Mật Nhi, cô cười đầy ẩn ý, "Cảm ơn chị Mật.”
Lâm Mật Nhi cười rất thân thiện, "Không có gì, năm đó cô cũng từng giúp tôi, bây giờ cô gặp khó khăn, sao tôi có thể làm ngơ.”
Nụ cười của Hạ Vi Bảo càng sâu hơn.
Đúng vậy, cô từng giúp Lâm Mật Nhi.
Ngày xưa khi Hạ Vi Bảo nổi tiếng, Lâm Mật Nhi vẫn là tân binh.
Vì ngoại hình có nét giống Hạ Vi Bảo, nên cô ta được gọi là "Tiểu Vi Bảo".
Lúc đó Lâm Mật Nhi vì để lấy lòng Hạ Vi Bảo mà chủ động đi xách giày cho cô.
Hạ Vi Bảo thấy cô ta chăm chỉ nên chủ động giới thiệu cô ta cho đạo diễn.
Đó chính là bộ phim mà nguyên chủ giành được giải Ảnh Hậu!
Lâm Mật Nhi đóng vai nữ ba!
Vai nữ ba!
Bao nhiêu nữ diễn viên tranh giành đến mức đầu rơi máu chảy cũng không được vai diễn đó, mà Hạ Vi Bảo lại vì lấy vai diễn đó cho Lâm Mật Nhi mà chủ động mời đạo diễn ăn cơm!
Nhưng khi nhân vật chính vướng vào scandal, Lâm Mật Nhi lại là người đầu tiên tung ảnh chụp Hạ Vi Bảo đi khách sạn với đạo diễn!
Đẩy cô xuống vực sâu!
Nguyên chủ thực ra đã từng đến khách sạn với đạo diễn, nhưng không phải là đến để ngủ với nhau, mà là để xin vai cho Lâm Mật Nhi, mời đạo diễn ăn cơm!
Nuôi ong tay áo!
/390
|