Cặp mắt Mạc Thiên Kình bốc lửa, nhìn Sính Đình ăn mặc hấp dẫn như thế, xinh đẹp như thế, hơn nữa lại còn đi cùng Diệp Thần Băng, ánh mắt đố kỵ như muốn bốc lửa.
Vốn chỉ muốn tới tham gia một chút, thuận tiện thăm dò xem Nam Cung Tước có hành động đặc biệt gì hay không, không ngờ còn chưa nhìn thấy Nam Cung Tước, đã nhìn thấy cô, mới đầu còn đè nén sự phẫn nộ và đố kỵ trong lòng mình, nhưng khi nhìn thấy cô và Thượng Quan Quân Triết bắt tay nhau thật lâu cũng không buông ra, không khống chế nổi nữa, bước đi thật nhanh tới phía cô!
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, anh hôm nay mặc rất nghiêm chỉnh, bộ âu phục màu trắng, dáng người cao lớn, ngũ quan anh tuấn, chỉ có điều sắc mặt rất khó coi, buồn bực nhìn cô, dường như muốn bóc trần cô ra vậy.
"Ngọc Sính Đình, hôm nay em rất đẹp!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt mở miệng, có loại kích động muốn đè cô xuống phía dưới XXOO, anh thề chờ sau khi anh phá xong vụ án này, nhất định sẽ đè cô dưới thân để XXOO một đêm, bồi thường lại cho mình!
Lại dám đi cùng người đàn ông khác, còn ăn mặc hấp dẫn như vậy!
"Thật sao? Tôi cũng cảm thấy như vậy, bộ lễ phục này quả thật rất thích hợp với tôi! Hoàn toàn tôn lên vóc dáng xinh đẹp của tôi!"
Sính Đình khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng kéo áo choàng che đi lớp voan mỏng làm lộ một mảng lớn da thịt trước ngực, cảm nhận tiếng hít thở nặng nề xung quanh, hài lòng nhếch khóe môi, cô dám cam đoan, có rất nhiều người đàn ông đều mơ tưởng muốn cô.
Chỉ là hôm nay cô không muốn làm cho Mạc Thiên Kình coi thường mình, không phải là chỉ là đàn ông thôi sao?
Ngọc Sính Đình cô chỉ cần tùy tiện câu một lần, đàn ông sẽ giống như con chó Nhật ngoắt ngoắt cái đuôi tìm đến cô !
Mạc Thiên Kình nhìn cô chằm chằm, nhìn trước ngực cô, mặc dù có áo ngực che đậy, nhưng bộ ngực ngạo nhân của cô cũng bị đè ép tạo thành một rãnh sâu như ẩn như hiện, làm cho người ta suy nghĩ sâu xa, đáng chết hơn nữa là hôm nay cô trang điểm, mang đồ trang sức rất trang nhã, đẹp đến độ khiến người ta động lòng.
"Sao thế? Cô thiếu đàn ông sao?"
Mạc Thiên Kình châm biếm, Sính Đình nắm quyền, khóe miệng giật giật, cô đang rất tức giận, rất tức giận.
Cô thiếu đàn ông, đây là anh đang khoe khoang anh khác biệt phụ nữ sao?
Phách lối cái gì! Sính Đình ở trong lòng căm hận nhìn anh chằm chằm!
Sính Đình cười ha ha, nâng lên khóe môi, nhíu mày.
"Mạc Thiên Kình, anh nói thật là buồn cười, một mỹ nữ như tôi, anh cảm thấy tôi sẽ thiếu đàn ông sao? Ngược lại đó là anh, một người cô đơn, ngay cả bạn gái cũng không có, tôi thấy dường như anh thiếu phụ nữ đi!"
Lời nói lạnh nhạt của Sính Đình khiến Mạc Thiên Kình sắp phát điên, nếu không phải vì bảo vệ cô, anh có thể để cô coi thường mình như vậy sao!
Cô rất tốt, mình vì cô mà thủ thân như ngọc, cô lại ở chỗ này trêu hoa ghẹo nguyệt, quá khinh người!
Anh thề, chờ sau khi anh bắt được hung thủ, nhất định sẽ đè cô dưới thân, XXOO mấy ngày, để cô một tuần lễ cũng không dậy nổi!
Mạc Thiên Kình suy nghĩ xấu xa trong lòng, cuối cùng cũng giảm đi mấy phần tức giận.
Nhếch môi, cười lạnh.
"Tối nay, em làm bạn gái tôi đi!" Dùng sức kéo cô vào ngực của anh, Sính Đình còn chưa kịp phản ứng đã bị anh kéo vào trong ngực, mùi vị nam tính quen thuộc khiến trai tim cô không khỏi run sợ.
Mạc Thiên Kình ôm cô vào trong ngực, đôi môi áp sát bên tai của cô, dùng âm thanh vừa đủ chỉ có cô nghe.
"Tối nay ở đây có bắn nhau, nhanh đi về đi!"
Nói xong, liền đẩy cô ra ngoài, Sính Đình nhìn anh, anh lại khôi phục vẻ mặt giễu cợt, khuôn mặt khinh bỉ.
"Tư vị rất tốt, khó trách những người đàn ông này lại xoay chuyển quanh cô như vậy!"
Giọng nói của Mạc Thiên Kình châm chọc, tuy nhiên Sính Đình lại không tức giận, nhìn anh, nhếch môi cười quyến rũ một tiếng.
"Đó là đương nhiên!"
Đàn ông cả hội trường đều vì động tác vừa rồi của Mạc Thiên Kình mà cảm thấy kinh ngạc không dứt, nhưng còn chưa đợi bọn họ phản ứng kịp, Mạc Thiên Kình đã duỗi tay về phía cô, mạnh mẽ bắt tay cô.
Sính Đình cảm nhận được anh kín đáo đưa cho cô gì đó, nhưng chưa kịp phản ứng, anh đã rút tay ra rồi !
Ngọc Sính Đình, cô thật là đê tiện!"
Mạc Thiên Kình nhạo báng xong, tiêu sái xoay người rời đi.
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Mạc Thiên Kình đã biến mất trong đám đông, Thượng Quan Quân Triết liếc nhìn mọi người rồi vội vàng đuổi theo.
Đám người bắt đầu tản ra, Sính Đình nắm chặt tay, Mạc Thiên Kình đáng chết lại còn nói cô đê tiện, tức chết cô !
Ngẩng đầu lên, phát hiện sắc mặt của Thần Băng rất không vui, đoán chừng là vừa rồi mình và Mạc Thiên Kình nói chuyện khiến anh cảm thấy khó chịu đi!
"Sính Đình, có phải anh dẫn em tới đây khiến em khó chịu không?"
Vẻ mặt Thần Băng phức tạp, không ngờ nơi này cũng có Mạc Thiên Kình, buổi dạ tiệc này rõ ràng là dạ tiệc thương mại, không ngờ một thượng tướng như Mạc Thiên Kình cũng tham gia!
Trên thương trường anh ta không có danh tiếng, không biết tại sao nhà họ Thượng Quan lại mời anh ta, càng không nghĩ tới anh lại có thể vũ nhục Sính Đình như thế!
Sính Đình bĩu môi, nhìn Thần Băng, nhớ tới lời nói vừa rồi của Mạc Thiên Kình ở bên tai, kéo Thần Băng đi tới một bên, lặng lẽ mở tay ra, nhìn tờ giấy trong tay, chỉ một câu nói đơn giản:
Nơi này có nguy hiểm, nhanh rời đi!
Thần băng nhìn tờ giấy trong tay Sính Đình, rồi nhìn cô vẻ không hiểu.
Sính Đình mím môi, cẩn thận suy nghĩ, rất nhanh đã biết nguyên nhân tại sao vừa rồi Mạc Thiên Kình lại làm như vậy.
Cố ý đi tới nói chuyện với mình, cố ý nhục nhã mình, chính là muốn nói cho mình biết ở đây sẽ gặp nguy hiểm, kêu cô rời đi.
Chỉ có điều ở đây có cái gì nguy hiểm, nhìn hiện trường dạ vũ xa hoa, trai đẹp gái xinh mỗi người một vẻ, mỗi một người đều là nhân vật nổi danh trên thương trường, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra?
Không biết vì sao cô tự nhiên lựa chọn tin tưởng Mạc Thiên Kình, ở đây sẽ gặp nguy hiểm .
Sỉ nhục cô mặc dù cô rất tức giận, nhưng cô rất rõ ràng, Mạc Thiên Kình làm như vậy là muốn cho cô tức giận, cũng muốn cho người núp trong bóng tối biết đến sự hiện hữu của anh.
Tuy nhiên Mạc Thiên Kình làm như vậy, đối với mình là tốt hay xấu?
Sính Đình cau mày suy nghĩ sâu xa, kéo Thần Băng đia ra phía ngoài.
"Sính Đình, dạ vũ còn chưa có bắt đầu, ba mẹ anh còn chưa tới, đợi một chút được không?"
Thần Băng cho rằng cô tức giận, vội vàng giải thích.
"Thần Băng, một khắc em cũng không muốn ở chỗ này, tên khốn kiếp Mạc Thiên Kình kia cứ nhục nhã em như thế, thật là tức chết em rồi!"
Sính Đình vừa kéo Thần Băng đi ra ngoài, vừa tức giận mắng to.
Những ánh mắt vốn đã tản đi bây giờ lại tập trung trên người bọn họ, Thần Băng cảm giác thể diện của mình đã bị mất hết, thậm chí còn hối hận vì đã dẫn cô tới đây!
Tư thái lịch sự toàn bộ biến mất, giờ phút này Sính Đình một con thú đang tức giận, tất cả đàn ông đều bị ngôn ngữ của cô làm cho mất đi hứng thú.
Mạc Thiên Kình đứng ở lầu hai, nhìn Sính Đình đang mắng anh phía dưới, không khỏi nhếch miệng lên.
Người phụ nữ của anh không phải là ngu ngốc!
"Anh, người phụ nữ kia là của anh?"
Thượng Quan Quân Triết cười hì hì hỏi, ánh mắt đào hoa nhìn chằm chằm người phụ nữ phía dưới hoàn toàn không có phong cách dịu dàng thanh lịch chút nào, vô cùng hung dữ
"Đừng có động vào cô ấy, cô ấy là người phụ nữ của tôi!"
Cho đến khi Sính Đình và Diệp Thần Băng biến mất ở cửa ra vào, Mạc Thiên Kình mới thu hồi ánh mắt, trực tiếp ra lệnh cho Thượng Quan Quân Triết.
"Phái người đi theo cô ấy, không để cô ấy bị thương tổn!"
Vốn chỉ muốn tới tham gia một chút, thuận tiện thăm dò xem Nam Cung Tước có hành động đặc biệt gì hay không, không ngờ còn chưa nhìn thấy Nam Cung Tước, đã nhìn thấy cô, mới đầu còn đè nén sự phẫn nộ và đố kỵ trong lòng mình, nhưng khi nhìn thấy cô và Thượng Quan Quân Triết bắt tay nhau thật lâu cũng không buông ra, không khống chế nổi nữa, bước đi thật nhanh tới phía cô!
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, anh hôm nay mặc rất nghiêm chỉnh, bộ âu phục màu trắng, dáng người cao lớn, ngũ quan anh tuấn, chỉ có điều sắc mặt rất khó coi, buồn bực nhìn cô, dường như muốn bóc trần cô ra vậy.
"Ngọc Sính Đình, hôm nay em rất đẹp!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt mở miệng, có loại kích động muốn đè cô xuống phía dưới XXOO, anh thề chờ sau khi anh phá xong vụ án này, nhất định sẽ đè cô dưới thân để XXOO một đêm, bồi thường lại cho mình!
Lại dám đi cùng người đàn ông khác, còn ăn mặc hấp dẫn như vậy!
"Thật sao? Tôi cũng cảm thấy như vậy, bộ lễ phục này quả thật rất thích hợp với tôi! Hoàn toàn tôn lên vóc dáng xinh đẹp của tôi!"
Sính Đình khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng kéo áo choàng che đi lớp voan mỏng làm lộ một mảng lớn da thịt trước ngực, cảm nhận tiếng hít thở nặng nề xung quanh, hài lòng nhếch khóe môi, cô dám cam đoan, có rất nhiều người đàn ông đều mơ tưởng muốn cô.
Chỉ là hôm nay cô không muốn làm cho Mạc Thiên Kình coi thường mình, không phải là chỉ là đàn ông thôi sao?
Ngọc Sính Đình cô chỉ cần tùy tiện câu một lần, đàn ông sẽ giống như con chó Nhật ngoắt ngoắt cái đuôi tìm đến cô !
Mạc Thiên Kình nhìn cô chằm chằm, nhìn trước ngực cô, mặc dù có áo ngực che đậy, nhưng bộ ngực ngạo nhân của cô cũng bị đè ép tạo thành một rãnh sâu như ẩn như hiện, làm cho người ta suy nghĩ sâu xa, đáng chết hơn nữa là hôm nay cô trang điểm, mang đồ trang sức rất trang nhã, đẹp đến độ khiến người ta động lòng.
"Sao thế? Cô thiếu đàn ông sao?"
Mạc Thiên Kình châm biếm, Sính Đình nắm quyền, khóe miệng giật giật, cô đang rất tức giận, rất tức giận.
Cô thiếu đàn ông, đây là anh đang khoe khoang anh khác biệt phụ nữ sao?
Phách lối cái gì! Sính Đình ở trong lòng căm hận nhìn anh chằm chằm!
Sính Đình cười ha ha, nâng lên khóe môi, nhíu mày.
"Mạc Thiên Kình, anh nói thật là buồn cười, một mỹ nữ như tôi, anh cảm thấy tôi sẽ thiếu đàn ông sao? Ngược lại đó là anh, một người cô đơn, ngay cả bạn gái cũng không có, tôi thấy dường như anh thiếu phụ nữ đi!"
Lời nói lạnh nhạt của Sính Đình khiến Mạc Thiên Kình sắp phát điên, nếu không phải vì bảo vệ cô, anh có thể để cô coi thường mình như vậy sao!
Cô rất tốt, mình vì cô mà thủ thân như ngọc, cô lại ở chỗ này trêu hoa ghẹo nguyệt, quá khinh người!
Anh thề, chờ sau khi anh bắt được hung thủ, nhất định sẽ đè cô dưới thân, XXOO mấy ngày, để cô một tuần lễ cũng không dậy nổi!
Mạc Thiên Kình suy nghĩ xấu xa trong lòng, cuối cùng cũng giảm đi mấy phần tức giận.
Nhếch môi, cười lạnh.
"Tối nay, em làm bạn gái tôi đi!" Dùng sức kéo cô vào ngực của anh, Sính Đình còn chưa kịp phản ứng đã bị anh kéo vào trong ngực, mùi vị nam tính quen thuộc khiến trai tim cô không khỏi run sợ.
Mạc Thiên Kình ôm cô vào trong ngực, đôi môi áp sát bên tai của cô, dùng âm thanh vừa đủ chỉ có cô nghe.
"Tối nay ở đây có bắn nhau, nhanh đi về đi!"
Nói xong, liền đẩy cô ra ngoài, Sính Đình nhìn anh, anh lại khôi phục vẻ mặt giễu cợt, khuôn mặt khinh bỉ.
"Tư vị rất tốt, khó trách những người đàn ông này lại xoay chuyển quanh cô như vậy!"
Giọng nói của Mạc Thiên Kình châm chọc, tuy nhiên Sính Đình lại không tức giận, nhìn anh, nhếch môi cười quyến rũ một tiếng.
"Đó là đương nhiên!"
Đàn ông cả hội trường đều vì động tác vừa rồi của Mạc Thiên Kình mà cảm thấy kinh ngạc không dứt, nhưng còn chưa đợi bọn họ phản ứng kịp, Mạc Thiên Kình đã duỗi tay về phía cô, mạnh mẽ bắt tay cô.
Sính Đình cảm nhận được anh kín đáo đưa cho cô gì đó, nhưng chưa kịp phản ứng, anh đã rút tay ra rồi !
Ngọc Sính Đình, cô thật là đê tiện!"
Mạc Thiên Kình nhạo báng xong, tiêu sái xoay người rời đi.
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Mạc Thiên Kình đã biến mất trong đám đông, Thượng Quan Quân Triết liếc nhìn mọi người rồi vội vàng đuổi theo.
Đám người bắt đầu tản ra, Sính Đình nắm chặt tay, Mạc Thiên Kình đáng chết lại còn nói cô đê tiện, tức chết cô !
Ngẩng đầu lên, phát hiện sắc mặt của Thần Băng rất không vui, đoán chừng là vừa rồi mình và Mạc Thiên Kình nói chuyện khiến anh cảm thấy khó chịu đi!
"Sính Đình, có phải anh dẫn em tới đây khiến em khó chịu không?"
Vẻ mặt Thần Băng phức tạp, không ngờ nơi này cũng có Mạc Thiên Kình, buổi dạ tiệc này rõ ràng là dạ tiệc thương mại, không ngờ một thượng tướng như Mạc Thiên Kình cũng tham gia!
Trên thương trường anh ta không có danh tiếng, không biết tại sao nhà họ Thượng Quan lại mời anh ta, càng không nghĩ tới anh lại có thể vũ nhục Sính Đình như thế!
Sính Đình bĩu môi, nhìn Thần Băng, nhớ tới lời nói vừa rồi của Mạc Thiên Kình ở bên tai, kéo Thần Băng đi tới một bên, lặng lẽ mở tay ra, nhìn tờ giấy trong tay, chỉ một câu nói đơn giản:
Nơi này có nguy hiểm, nhanh rời đi!
Thần băng nhìn tờ giấy trong tay Sính Đình, rồi nhìn cô vẻ không hiểu.
Sính Đình mím môi, cẩn thận suy nghĩ, rất nhanh đã biết nguyên nhân tại sao vừa rồi Mạc Thiên Kình lại làm như vậy.
Cố ý đi tới nói chuyện với mình, cố ý nhục nhã mình, chính là muốn nói cho mình biết ở đây sẽ gặp nguy hiểm, kêu cô rời đi.
Chỉ có điều ở đây có cái gì nguy hiểm, nhìn hiện trường dạ vũ xa hoa, trai đẹp gái xinh mỗi người một vẻ, mỗi một người đều là nhân vật nổi danh trên thương trường, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra?
Không biết vì sao cô tự nhiên lựa chọn tin tưởng Mạc Thiên Kình, ở đây sẽ gặp nguy hiểm .
Sỉ nhục cô mặc dù cô rất tức giận, nhưng cô rất rõ ràng, Mạc Thiên Kình làm như vậy là muốn cho cô tức giận, cũng muốn cho người núp trong bóng tối biết đến sự hiện hữu của anh.
Tuy nhiên Mạc Thiên Kình làm như vậy, đối với mình là tốt hay xấu?
Sính Đình cau mày suy nghĩ sâu xa, kéo Thần Băng đia ra phía ngoài.
"Sính Đình, dạ vũ còn chưa có bắt đầu, ba mẹ anh còn chưa tới, đợi một chút được không?"
Thần Băng cho rằng cô tức giận, vội vàng giải thích.
"Thần Băng, một khắc em cũng không muốn ở chỗ này, tên khốn kiếp Mạc Thiên Kình kia cứ nhục nhã em như thế, thật là tức chết em rồi!"
Sính Đình vừa kéo Thần Băng đi ra ngoài, vừa tức giận mắng to.
Những ánh mắt vốn đã tản đi bây giờ lại tập trung trên người bọn họ, Thần Băng cảm giác thể diện của mình đã bị mất hết, thậm chí còn hối hận vì đã dẫn cô tới đây!
Tư thái lịch sự toàn bộ biến mất, giờ phút này Sính Đình một con thú đang tức giận, tất cả đàn ông đều bị ngôn ngữ của cô làm cho mất đi hứng thú.
Mạc Thiên Kình đứng ở lầu hai, nhìn Sính Đình đang mắng anh phía dưới, không khỏi nhếch miệng lên.
Người phụ nữ của anh không phải là ngu ngốc!
"Anh, người phụ nữ kia là của anh?"
Thượng Quan Quân Triết cười hì hì hỏi, ánh mắt đào hoa nhìn chằm chằm người phụ nữ phía dưới hoàn toàn không có phong cách dịu dàng thanh lịch chút nào, vô cùng hung dữ
"Đừng có động vào cô ấy, cô ấy là người phụ nữ của tôi!"
Cho đến khi Sính Đình và Diệp Thần Băng biến mất ở cửa ra vào, Mạc Thiên Kình mới thu hồi ánh mắt, trực tiếp ra lệnh cho Thượng Quan Quân Triết.
"Phái người đi theo cô ấy, không để cô ấy bị thương tổn!"
/307
|