Sính Đình chưa kịp phản ứng đã bị Mạc Thiên Kình đè xuống dưới thân, hô hấp nóng bỏng, ánh mắt tràn ngập ngọn lửa dục vọng khóa chặt trên cơ thể cô, khiến cô vô cùng sợ hãi.
"Mạc Thiên Kình, anh điên rồi, sao anh có thể đối với tôi như vậy!"
Sính Đình bị bộ dạng của anh hù sợ, đôi tay càng không ngừng đẩy anh ra, thân thể không ngừng giãy dụa, âm thanh trên TV hình như càng lúc càng trở nên mập mờ khiến giọng nói của cô trở nên nhỏ đi rất nhiều.
Mạc Thiên Kình thở hổn hển, giờ phút này, anh đã bị lửa dục cháy tới não, đôi mắt toàn bộ đều là ham muốn, nhìn Sính Đình sắp bị anh ăn sạch, những tia sáng hưng phấn lóe ra trong đôi mắt.
"Ngọc Sính Đình, anh muốn em!"
Mạc Thiên Kình nuốt nước miếng, rất khó khăn khi nói ra mấy chữ này, hạ thể bành trướng khiến anh hận không được lập tức vọt vào trong cơ thể cô, cùng cô hợp lại làm một, Sính Đình nghe thấy lời nói trắng trợn của anh, hồn phách cũng bị hù dọa bay mất.
"Mạc Thiên Kình, phía dưới của anh không có việc gì, anh không cần như vậy. . . . . . Ưmh. . . . . ."
Sính Đình còn muốn nói điều gì, Mạc Thiên Kình đã che kín môi cô, đè trên người cô , bàn tay xé rách quần áo của cô , điên cuồng đòi lấy ngọt ngào của cô, thuần thục trêu đùa, rất nhanh đã khiến Sính Đình từ từ không còn giãy giụa nữa!
"Sính Đình, anh sẽ yêu em thật nhiều . . . . . ."
Sau khi Mạc Thiên Kình kéo chiếc quần lót còn sót lại trên người cô xuống liền cất lời hứa hẹn.
Sính Đình kẹp chặt hai chân, cả người run rẩy, trong lúc mơ hồ nhưng rõ ràng nhìn thấy vết hôn đỏ hồng.
Trợn to hai mắt, Sính Đình rất muốn nói gì đó, nhưng cũng phát hiện hình như mình cũng đang mong đợi!
"Chuẩn bị xong chưa? Anh muốn tiến vào!"
Mạc Thiên Kình nhìn cô, đè nén dục vọng của mình, cố gắng dặn lòng phải tôn trọng suy nghĩ của cô, Sính Đình nhìn anh, nửa người dưới vẫn đang hùng dũng kêu gào, mặt vừa đỏ vừa nóng, cô bỗng dưng phát hiện, thật ra thì anh rất đẹp trai, rất hấp dẫn!
Quỷ thần xui khiến, cô cư nhiên rất chờ mong có mối liên quan với anh, đầu khẽ gật nhẹ, một giây kế tiếp, vật nam tính đặc biệt của Mạc Thiên Kình liền đè vào chỗ tư mật cô, ma sát qua lại, khiến toàn thân trở nên run rẩy.
Sính Đình không tự chủ nắm chặt hông của anh, vừa mong đợi vừa sợ.
"Sẽ có chút đau, em nhẫn nại một chút!"
Mạc Thiên Kình khó khăn nói, Sính Đình theo bản năng kẹp chặt hai chân, khi thi hành nhiệm vụ cô cũng không sợ đau, nhưng bây giờ cô thật rất sợ rất sợ!
"Mạc Thiên Kình, em không muốn làm. . . . . ."
Sính Đình nhìn anh, run rẩy nói, trong lòng sợ hãi khiến cả người cô cũng run rẩy, đôi tay cũng bắt đầu đẩy cơ thể cường tráng của Mạc Thiên Kình ra.
Nhưng bây giờ tên đã lắp vào cung, không bắn thì không được, trừ phi. . . . . .
Anh không phải là đàn ông , nếu không sẽ không bỏ qua cơ hội này.
"Anh hôn em, nhẹ nhàng, sẽ không làm em đau . . . . . ."
Mạc Thiên Kình vừa nhẹ nhàng nói, vừa bắt đầu hành động, ở bên ngoài u cốc của cô mà ma sát qua lại, vật nóng rực vừa đến gần, cả người Sính Đình liền như bị điện giật, tê dại hẳn đi.
Mạc Thiên Kình ẩn nhẫn khó chịu, cúi đầu, mồ hôi trán nhỏ xuống tí tách, khống chế không nổi nữa hướng phía trước đâm tới!
"A. . . . . ."
Sính Đình kêu thảm một tiếng, Mạc Thiên Kình sợ hãi lập tức dừng động tác lại, Sính Đình đau nước mắt chảy ròng, trừng to mắt mà nhìn Mạc Thiên Kình, vẻ mặt khổ sở.
"Cái mông của em thật là đau!"
Mạc Thiên Kình cư nhiên đem đồ chơi kia đâm vào mông cô, đau chết!
Gương mặt đẹp trai của Mạc Thiên Kình trở nên xanh mét, ngay sau đó liền đỏ bừng lên, vội vàng lên tiếng:
"Thật xin lỗi, đây cũng là lần đầu tiên của anh!"
"Mạc Thiên Kình, anh điên rồi, sao anh có thể đối với tôi như vậy!"
Sính Đình bị bộ dạng của anh hù sợ, đôi tay càng không ngừng đẩy anh ra, thân thể không ngừng giãy dụa, âm thanh trên TV hình như càng lúc càng trở nên mập mờ khiến giọng nói của cô trở nên nhỏ đi rất nhiều.
Mạc Thiên Kình thở hổn hển, giờ phút này, anh đã bị lửa dục cháy tới não, đôi mắt toàn bộ đều là ham muốn, nhìn Sính Đình sắp bị anh ăn sạch, những tia sáng hưng phấn lóe ra trong đôi mắt.
"Ngọc Sính Đình, anh muốn em!"
Mạc Thiên Kình nuốt nước miếng, rất khó khăn khi nói ra mấy chữ này, hạ thể bành trướng khiến anh hận không được lập tức vọt vào trong cơ thể cô, cùng cô hợp lại làm một, Sính Đình nghe thấy lời nói trắng trợn của anh, hồn phách cũng bị hù dọa bay mất.
"Mạc Thiên Kình, phía dưới của anh không có việc gì, anh không cần như vậy. . . . . . Ưmh. . . . . ."
Sính Đình còn muốn nói điều gì, Mạc Thiên Kình đã che kín môi cô, đè trên người cô , bàn tay xé rách quần áo của cô , điên cuồng đòi lấy ngọt ngào của cô, thuần thục trêu đùa, rất nhanh đã khiến Sính Đình từ từ không còn giãy giụa nữa!
"Sính Đình, anh sẽ yêu em thật nhiều . . . . . ."
Sau khi Mạc Thiên Kình kéo chiếc quần lót còn sót lại trên người cô xuống liền cất lời hứa hẹn.
Sính Đình kẹp chặt hai chân, cả người run rẩy, trong lúc mơ hồ nhưng rõ ràng nhìn thấy vết hôn đỏ hồng.
Trợn to hai mắt, Sính Đình rất muốn nói gì đó, nhưng cũng phát hiện hình như mình cũng đang mong đợi!
"Chuẩn bị xong chưa? Anh muốn tiến vào!"
Mạc Thiên Kình nhìn cô, đè nén dục vọng của mình, cố gắng dặn lòng phải tôn trọng suy nghĩ của cô, Sính Đình nhìn anh, nửa người dưới vẫn đang hùng dũng kêu gào, mặt vừa đỏ vừa nóng, cô bỗng dưng phát hiện, thật ra thì anh rất đẹp trai, rất hấp dẫn!
Quỷ thần xui khiến, cô cư nhiên rất chờ mong có mối liên quan với anh, đầu khẽ gật nhẹ, một giây kế tiếp, vật nam tính đặc biệt của Mạc Thiên Kình liền đè vào chỗ tư mật cô, ma sát qua lại, khiến toàn thân trở nên run rẩy.
Sính Đình không tự chủ nắm chặt hông của anh, vừa mong đợi vừa sợ.
"Sẽ có chút đau, em nhẫn nại một chút!"
Mạc Thiên Kình khó khăn nói, Sính Đình theo bản năng kẹp chặt hai chân, khi thi hành nhiệm vụ cô cũng không sợ đau, nhưng bây giờ cô thật rất sợ rất sợ!
"Mạc Thiên Kình, em không muốn làm. . . . . ."
Sính Đình nhìn anh, run rẩy nói, trong lòng sợ hãi khiến cả người cô cũng run rẩy, đôi tay cũng bắt đầu đẩy cơ thể cường tráng của Mạc Thiên Kình ra.
Nhưng bây giờ tên đã lắp vào cung, không bắn thì không được, trừ phi. . . . . .
Anh không phải là đàn ông , nếu không sẽ không bỏ qua cơ hội này.
"Anh hôn em, nhẹ nhàng, sẽ không làm em đau . . . . . ."
Mạc Thiên Kình vừa nhẹ nhàng nói, vừa bắt đầu hành động, ở bên ngoài u cốc của cô mà ma sát qua lại, vật nóng rực vừa đến gần, cả người Sính Đình liền như bị điện giật, tê dại hẳn đi.
Mạc Thiên Kình ẩn nhẫn khó chịu, cúi đầu, mồ hôi trán nhỏ xuống tí tách, khống chế không nổi nữa hướng phía trước đâm tới!
"A. . . . . ."
Sính Đình kêu thảm một tiếng, Mạc Thiên Kình sợ hãi lập tức dừng động tác lại, Sính Đình đau nước mắt chảy ròng, trừng to mắt mà nhìn Mạc Thiên Kình, vẻ mặt khổ sở.
"Cái mông của em thật là đau!"
Mạc Thiên Kình cư nhiên đem đồ chơi kia đâm vào mông cô, đau chết!
Gương mặt đẹp trai của Mạc Thiên Kình trở nên xanh mét, ngay sau đó liền đỏ bừng lên, vội vàng lên tiếng:
"Thật xin lỗi, đây cũng là lần đầu tiên của anh!"
/307
|