Lý Băng rất bất mãn mắng, Thủy Nhi vẫn nằm ở trong chăn lớn tiếng khóc như cũ. Cô thấy đau lòng, khổ sở vì thì ra trong mắt anh mình chỉ là bạn giường mà thôi.
Cô còn tưởng rằng giữa bọn họ sẽ có điểm chung hóa ra là chính cô đã quá ngu ngốc. Anh ta căn bản chỉ xem cô như đối tượng để phát tiết thú tính mà thôi.
Tiếu Thủy Nhi à Tiếu Thủy Nhi, mày thật rất đần cư nhiên để cho anh ta hết lần này đến lần khác làm chuyện như thế với mình. Rõ ràng sẽ có cơ hội đá văng anh ta ra nhưng mà mày lại không nỡ ra tay. Hiện tại thì tốt rồi, cứ tự mình đau khổ đi!
"Tôi vốn còn tưởng rằng cô thông minh cơ trí, đối với tình cảm cũng rất nghiêm túc, không ngờ cô cư nhiên cùng Quan đại thiếu phong lưu chơi trò chơi như vậy, lần này thì bị thương tổn rồi!"
Lý Băng thao thao bất tuyệt nhìn Thủy Nhi khóc đến đau lòng cô cũng không thấy dễ chịu. Bọn họ dù sao cũng coi như là chị em tốt vào sinh ra tử, nhìn thấy cô ấy bị khi dễ như vậy trong lòng cô làm sao có thể dễ chịu được đây.
"Được rồi Lý Băng đừng nói nữa để cho cô ấy yên lặng một chút!"
Mạc Thiên Kình mở miệng ngăn cản cô nói tiếp, Lý Băng hung dữ trừng Mạc Thiên Kình xoay người rời đi.
Mạc Thiên Kình bỗng nhiên bị cô trừng trong lòng thầm than thở. Anh cũng không phải là người cường bạo Thủy Nhi, cô ấy thế nào lại bắn cả hỏa khí lên người mình!
"Mạc Thiên Kình, anh về trước đi để em ở lại với cô ấy!"
Sính Đình không quay đầu lại nói, Mạc Thiên Kình gật đầu rồi xoay người rời đi.
Phòng lớn như thế chỉ còn lại hai người bọn họ, Sính Đình nhìn Thủy Nhi khóc đến tắc ngẹn, biết cô ấy đang rất đau lòng.
"Thủy Nhi, cô rất ghét Thượng Quan Quân Triết sao?"
Thủy Nhi đưa cặp mắt sưng đỏ nhìn lên, đầu tóc rối bời, trên thân mình trần trụi tất cả đều là dấu hôn, có thể đoán được vừa rồi bọn họ kịch liệt thế nào.
"Tôi không biết, tôi chỉ biết là mình và anh ta không thể, nhưng anh ta lại luôn động tôi , lại còn coi tôi như bạn trên giường nữa!"
Thủy Nhi cắn cắn môi rất uất ức nghẹn ngào nói:
Nếu anh đối xử với cô như bạn gái có lẽ cô cũng sẽ thử yêu anh một lần. Nhưng anh lại xem cô là bạn trên giường, chỉ là bạn gái để tiết dục. Cô thật không phải là cái loại phụ nữ kia.
Anh là đại thiếu gia có nhiều tiền còn cô lại chỉ là cô nhi từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện. Sau khi vào quân đội vẫn luôn làm tốt nhiệm vụ được giao.
Mặc dù ngoài mặt lạnh lùng nhưng chỉ có chính bản thân cô mới biết đó chỉ là mặt nạ ngụy trang mà thôi. Cô cũng muốn tìm được một người yêu mình, quan tâm đến mình.
Nhưng mà cô không thể nào ngờ được mình và Thượng Quan Quân Triết sẽ ở cùng nhau. Thậm chí cô còn có chút quyến luyến hơi thở của anh mặc dù biết rõ ràng điều đó là không thể nào. Nhưng mà vẫn cùng anh gây gổ cãi nhau, để thu hút sự chú ý của anh hi vọng anh có thể xem cô trở thành bạn gái.
Nhưng mà cô thất bại rồi trong mắt của anh không từ bạn gái có chăng chỉ là tình dục.Sau khi phát tiết xong thì lại quay về cột mốc ban đầu!
Sính Đình nghe cô nói, cảm giác được hình như cô ấy đã động lòng, nhưng mà Thượng Quan Quân Triết thì sao, nếu cô ấy thật lòng thì có thể được báo đáp hay không?
"Thủy Nhi, tại sao cô lại cảm thấy mình và Thượng Quan Quân Triết lại không có khả năng?"
Thủy Nhi cắn môi nhìn Sính Đình.
"Cô biết không? Anh ấy là đại thiếu gia của nhà Thượng Quan, mà tôi chỉ là đứa mồ côi, không có thân phận, không có bối cảnh, cô cảm thấy anh ấy sẽ yêu thích tôi sao?"
Cũng khó trách anh ta dám làm càn như vậy đi cường bạo cô, có lẽ là cũng dựa vào gia thế này đi?
Sính Đình bị lời nói của cô làm cho có chút dở khóc dở cười.
"Thủy Nhi, xã hội bây giờ làm sao lại phân biệt như vậy, chỉ cần thật lòng yêu thương lẫn nhau thì có thể ở chung một chỗ, cô nghĩ quá nhiều rồi !"
Lại còn tin tưởng vào phân chia giai cấp!
Thủy Nhi lắc đầu ánh mắt rất bi thương.
"Cô không hiểu đâu, có lẽ vì cô và tôi không giống nhau. Tôi là cô nhi nên tôi hiểu rõ những người có tiền so với chúng ta vĩnh viễn đều có một trở ngại! Mặc kệ như thế nào, tôi và anh ta đều không có kết quả đâu!"
Thủy Nhi rất rõ ràng, cô bây giờ thật rất hối hận, tại sao mình lại cho Thượng Quan Quân Triết cơ hội làm như vậy. Hôm nay cũng là lúc bọn họ nên nói chia tay rồi !
"Tôi cũng cảm thấy mình rất ngốc, từ ngày mai trở đi tôi sẽ không như vậy nữa ! Tôivà anh ta sẽ hoàn toàn trở lại trạng thái ban đầu, trừ bỏ là chiến hữu thì cái gì cũng không còn!"
Sính Đình nhìn Thủy Nhi cảm thấy cô ấy vẫn còn để tâm đến Thượng Quan Quân Triết nhưng mà Thượng Quan Quân Triết trên căn bản lại không có tình cảm với cô ấy chút nào!
"Nếu như mang thai cô sẽ bỏ đứa bé sao?"
Sính Đình đột nhiên hỏi, cô ấy có nói qua là bọn họ không áp dụng bất kỳ biện pháp ngừa thai nào nếu như mang thai thì bọn họ thật có thể cắt bỏ được hoàn toàn sao?
Thủy Nhi sửng sốt một hồi ngay sau đó nói rất khẳng định.
"Tôi sẽ bỏ đứa bé!"
Coi như nếu cô sinh hạ đứa bé đối với cuộc sống của anh thì đứa con càng làm vướng bận nhất định sẽ không chịu ở cùng với đứa trẻ. Nhà Thượng Quan nhất định sẽ mang nó đi nếu mà như vậy, chi bằng không có mặt trên đời này giảm bớt dây dưa ràng buộc.
"Cô bỏ được sao? Dù sao đó cũng là một sinh mạng nhỏ."
Sính Đình nhíu nhíu mày, bọn họ ở chung một chỗ cũng hơn một tháng, nếu đúng là mang thai thì bây giờ cũng biết được rồi." Thủy Nhi, cô mặc quần áo rồi đi theo tôi!"
Thủy Nhi nghe cô nói, vội vàng mặc quần áo tử tế. Sính Đình kéo tay cô chạy ra cửa.
"Lý Băng, mở cửa!"
Sính Đình vừa gõ cửa vừa hô to, vừa mới nằm xuống Lý Băng phiền não đứng dậy mở cửa, mặt khó chịu!
"Làm gì vậy, canh ba nửa đêm có cho tôi ngủ hay không?"
Sính Đình không để ý đến cô ấy, lôi Thủy Nhi vào phòng ngồi lên trên giường rất nghiêm túc nói:
"Lý Băng, cô kiểm tra xem cô ấy có phải đang mang thai hay không?"
Sính Đình lo lắng hỏi.
Thủy Nhi bị Sính Đình vừa nói như thế, đột nhiên thấy luống cuống, bà dì cả của mình mấy ngày nay chưa đến rồi!
Lý Băng nhìn bọn họ, ánh mắt nhìn chăm chú vào gương mặt bối rối của Thủy Nhi.
"Thủy Nhi, dì cả của cô bao lâu chưa có đến rồi hả ?"
Thủy Nhi nghiêm túc tính toán một chút, tâm càng hốt hoảng.
"Bảy ngày!"
Thế mà đã bảy ngày rồi, Thủy Nhi cảm thấy rất hốt hoảng, tim đập thình thịch nhìn chằm chằm Lý Băng, chờ đợi.
Lý Băng nhìn cô sau đó nắm lấy cổ tay của cô sắc mặt tỏa ra lạnh lẽo.
"Cô và anh ta lên giường không có ngừa thai sao? ’
Giọng nói thật không tốt, cơ hồ là hét lên. Thủy Nhi đầu lắc như đánh trống chầu!
Lý Băng sắc mặt thối tới cực điểm: "Mẹ nó, anh ta không phải là cao thủ tình trường hay sao? Thế nào mà lại không ngừa thai, lần này thì tốt rồi, cô có thai rồi!"
"Thật là đã mang thai?"
Sính Đình và Thủy Nhi đều rất sững sờ, cả người đều run rẩy quả thật là mang thai. Ông trời muốn đùa giỡn với cô hay sao?
Vào lúc này bỗng nhiên kín đáo đưa cho cô một baby.
"Cô nghĩ muốn làm gì, bỏ đi hay là giữ lại!"
Lý Băng lạnh lùng vô tình hỏi, giọng nói rất tức giận.
Thủy Nhi nắm tay áo, nhìn Lý Băng có vẻ tức giận. Cô biết là cô ấy rất quan tâm mình. Nếu bỏ thì cô cũng không đành, nhưng mà không bỏ đi sau khi sinh hạ đứa bé xong thì đứa bé còn có thể là của cô sao?
"Thủy Nhi, nói ra ý nghĩ của cô đi nếu như cô không muốn nói tôi cũng vẫn sẽ ủng hộ cô!"
"Ủng hộ cái rắm, người ta cũng không thương cô, sinh hạ đứa bé này thì sao, giúp cô ấy đau, giúp cô ấy sinh sao?"
Sính Đình vừa nói ra liền bị Lý Băng mắng cho tơi bời!
Cô còn tưởng rằng giữa bọn họ sẽ có điểm chung hóa ra là chính cô đã quá ngu ngốc. Anh ta căn bản chỉ xem cô như đối tượng để phát tiết thú tính mà thôi.
Tiếu Thủy Nhi à Tiếu Thủy Nhi, mày thật rất đần cư nhiên để cho anh ta hết lần này đến lần khác làm chuyện như thế với mình. Rõ ràng sẽ có cơ hội đá văng anh ta ra nhưng mà mày lại không nỡ ra tay. Hiện tại thì tốt rồi, cứ tự mình đau khổ đi!
"Tôi vốn còn tưởng rằng cô thông minh cơ trí, đối với tình cảm cũng rất nghiêm túc, không ngờ cô cư nhiên cùng Quan đại thiếu phong lưu chơi trò chơi như vậy, lần này thì bị thương tổn rồi!"
Lý Băng thao thao bất tuyệt nhìn Thủy Nhi khóc đến đau lòng cô cũng không thấy dễ chịu. Bọn họ dù sao cũng coi như là chị em tốt vào sinh ra tử, nhìn thấy cô ấy bị khi dễ như vậy trong lòng cô làm sao có thể dễ chịu được đây.
"Được rồi Lý Băng đừng nói nữa để cho cô ấy yên lặng một chút!"
Mạc Thiên Kình mở miệng ngăn cản cô nói tiếp, Lý Băng hung dữ trừng Mạc Thiên Kình xoay người rời đi.
Mạc Thiên Kình bỗng nhiên bị cô trừng trong lòng thầm than thở. Anh cũng không phải là người cường bạo Thủy Nhi, cô ấy thế nào lại bắn cả hỏa khí lên người mình!
"Mạc Thiên Kình, anh về trước đi để em ở lại với cô ấy!"
Sính Đình không quay đầu lại nói, Mạc Thiên Kình gật đầu rồi xoay người rời đi.
Phòng lớn như thế chỉ còn lại hai người bọn họ, Sính Đình nhìn Thủy Nhi khóc đến tắc ngẹn, biết cô ấy đang rất đau lòng.
"Thủy Nhi, cô rất ghét Thượng Quan Quân Triết sao?"
Thủy Nhi đưa cặp mắt sưng đỏ nhìn lên, đầu tóc rối bời, trên thân mình trần trụi tất cả đều là dấu hôn, có thể đoán được vừa rồi bọn họ kịch liệt thế nào.
"Tôi không biết, tôi chỉ biết là mình và anh ta không thể, nhưng anh ta lại luôn động tôi , lại còn coi tôi như bạn trên giường nữa!"
Thủy Nhi cắn cắn môi rất uất ức nghẹn ngào nói:
Nếu anh đối xử với cô như bạn gái có lẽ cô cũng sẽ thử yêu anh một lần. Nhưng anh lại xem cô là bạn trên giường, chỉ là bạn gái để tiết dục. Cô thật không phải là cái loại phụ nữ kia.
Anh là đại thiếu gia có nhiều tiền còn cô lại chỉ là cô nhi từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện. Sau khi vào quân đội vẫn luôn làm tốt nhiệm vụ được giao.
Mặc dù ngoài mặt lạnh lùng nhưng chỉ có chính bản thân cô mới biết đó chỉ là mặt nạ ngụy trang mà thôi. Cô cũng muốn tìm được một người yêu mình, quan tâm đến mình.
Nhưng mà cô không thể nào ngờ được mình và Thượng Quan Quân Triết sẽ ở cùng nhau. Thậm chí cô còn có chút quyến luyến hơi thở của anh mặc dù biết rõ ràng điều đó là không thể nào. Nhưng mà vẫn cùng anh gây gổ cãi nhau, để thu hút sự chú ý của anh hi vọng anh có thể xem cô trở thành bạn gái.
Nhưng mà cô thất bại rồi trong mắt của anh không từ bạn gái có chăng chỉ là tình dục.Sau khi phát tiết xong thì lại quay về cột mốc ban đầu!
Sính Đình nghe cô nói, cảm giác được hình như cô ấy đã động lòng, nhưng mà Thượng Quan Quân Triết thì sao, nếu cô ấy thật lòng thì có thể được báo đáp hay không?
"Thủy Nhi, tại sao cô lại cảm thấy mình và Thượng Quan Quân Triết lại không có khả năng?"
Thủy Nhi cắn môi nhìn Sính Đình.
"Cô biết không? Anh ấy là đại thiếu gia của nhà Thượng Quan, mà tôi chỉ là đứa mồ côi, không có thân phận, không có bối cảnh, cô cảm thấy anh ấy sẽ yêu thích tôi sao?"
Cũng khó trách anh ta dám làm càn như vậy đi cường bạo cô, có lẽ là cũng dựa vào gia thế này đi?
Sính Đình bị lời nói của cô làm cho có chút dở khóc dở cười.
"Thủy Nhi, xã hội bây giờ làm sao lại phân biệt như vậy, chỉ cần thật lòng yêu thương lẫn nhau thì có thể ở chung một chỗ, cô nghĩ quá nhiều rồi !"
Lại còn tin tưởng vào phân chia giai cấp!
Thủy Nhi lắc đầu ánh mắt rất bi thương.
"Cô không hiểu đâu, có lẽ vì cô và tôi không giống nhau. Tôi là cô nhi nên tôi hiểu rõ những người có tiền so với chúng ta vĩnh viễn đều có một trở ngại! Mặc kệ như thế nào, tôi và anh ta đều không có kết quả đâu!"
Thủy Nhi rất rõ ràng, cô bây giờ thật rất hối hận, tại sao mình lại cho Thượng Quan Quân Triết cơ hội làm như vậy. Hôm nay cũng là lúc bọn họ nên nói chia tay rồi !
"Tôi cũng cảm thấy mình rất ngốc, từ ngày mai trở đi tôi sẽ không như vậy nữa ! Tôivà anh ta sẽ hoàn toàn trở lại trạng thái ban đầu, trừ bỏ là chiến hữu thì cái gì cũng không còn!"
Sính Đình nhìn Thủy Nhi cảm thấy cô ấy vẫn còn để tâm đến Thượng Quan Quân Triết nhưng mà Thượng Quan Quân Triết trên căn bản lại không có tình cảm với cô ấy chút nào!
"Nếu như mang thai cô sẽ bỏ đứa bé sao?"
Sính Đình đột nhiên hỏi, cô ấy có nói qua là bọn họ không áp dụng bất kỳ biện pháp ngừa thai nào nếu như mang thai thì bọn họ thật có thể cắt bỏ được hoàn toàn sao?
Thủy Nhi sửng sốt một hồi ngay sau đó nói rất khẳng định.
"Tôi sẽ bỏ đứa bé!"
Coi như nếu cô sinh hạ đứa bé đối với cuộc sống của anh thì đứa con càng làm vướng bận nhất định sẽ không chịu ở cùng với đứa trẻ. Nhà Thượng Quan nhất định sẽ mang nó đi nếu mà như vậy, chi bằng không có mặt trên đời này giảm bớt dây dưa ràng buộc.
"Cô bỏ được sao? Dù sao đó cũng là một sinh mạng nhỏ."
Sính Đình nhíu nhíu mày, bọn họ ở chung một chỗ cũng hơn một tháng, nếu đúng là mang thai thì bây giờ cũng biết được rồi." Thủy Nhi, cô mặc quần áo rồi đi theo tôi!"
Thủy Nhi nghe cô nói, vội vàng mặc quần áo tử tế. Sính Đình kéo tay cô chạy ra cửa.
"Lý Băng, mở cửa!"
Sính Đình vừa gõ cửa vừa hô to, vừa mới nằm xuống Lý Băng phiền não đứng dậy mở cửa, mặt khó chịu!
"Làm gì vậy, canh ba nửa đêm có cho tôi ngủ hay không?"
Sính Đình không để ý đến cô ấy, lôi Thủy Nhi vào phòng ngồi lên trên giường rất nghiêm túc nói:
"Lý Băng, cô kiểm tra xem cô ấy có phải đang mang thai hay không?"
Sính Đình lo lắng hỏi.
Thủy Nhi bị Sính Đình vừa nói như thế, đột nhiên thấy luống cuống, bà dì cả của mình mấy ngày nay chưa đến rồi!
Lý Băng nhìn bọn họ, ánh mắt nhìn chăm chú vào gương mặt bối rối của Thủy Nhi.
"Thủy Nhi, dì cả của cô bao lâu chưa có đến rồi hả ?"
Thủy Nhi nghiêm túc tính toán một chút, tâm càng hốt hoảng.
"Bảy ngày!"
Thế mà đã bảy ngày rồi, Thủy Nhi cảm thấy rất hốt hoảng, tim đập thình thịch nhìn chằm chằm Lý Băng, chờ đợi.
Lý Băng nhìn cô sau đó nắm lấy cổ tay của cô sắc mặt tỏa ra lạnh lẽo.
"Cô và anh ta lên giường không có ngừa thai sao? ’
Giọng nói thật không tốt, cơ hồ là hét lên. Thủy Nhi đầu lắc như đánh trống chầu!
Lý Băng sắc mặt thối tới cực điểm: "Mẹ nó, anh ta không phải là cao thủ tình trường hay sao? Thế nào mà lại không ngừa thai, lần này thì tốt rồi, cô có thai rồi!"
"Thật là đã mang thai?"
Sính Đình và Thủy Nhi đều rất sững sờ, cả người đều run rẩy quả thật là mang thai. Ông trời muốn đùa giỡn với cô hay sao?
Vào lúc này bỗng nhiên kín đáo đưa cho cô một baby.
"Cô nghĩ muốn làm gì, bỏ đi hay là giữ lại!"
Lý Băng lạnh lùng vô tình hỏi, giọng nói rất tức giận.
Thủy Nhi nắm tay áo, nhìn Lý Băng có vẻ tức giận. Cô biết là cô ấy rất quan tâm mình. Nếu bỏ thì cô cũng không đành, nhưng mà không bỏ đi sau khi sinh hạ đứa bé xong thì đứa bé còn có thể là của cô sao?
"Thủy Nhi, nói ra ý nghĩ của cô đi nếu như cô không muốn nói tôi cũng vẫn sẽ ủng hộ cô!"
"Ủng hộ cái rắm, người ta cũng không thương cô, sinh hạ đứa bé này thì sao, giúp cô ấy đau, giúp cô ấy sinh sao?"
Sính Đình vừa nói ra liền bị Lý Băng mắng cho tơi bời!
/307
|