Chương 11.1: Gả cho một lão già
Gia đình Lệ Thiển Lạc bị lụi bại, Úc Vãn Vãn coi công việc như mạng sống, hai ba ngày không có đi làm. Lục Tử Hi và cô cùng nhau làm xong lễ tang của bà nội, đồng thời xử lý các chuyện lớn nhỏ khác.
Ngày đó cô chỉ là về nhà thay bộ quần áo mà thôi, Lệ Thiển Lạc đã dọn đi khỏi biệt thự rồi, đã biến mất vài ngày rồi. Lục Tử Hi nhờ quan hệ cũng không điều tra ra được cô đi nơi nào, Úc Vãn Vãn lo lắng sợ hãi mấy ngày, sợ cô nghĩ luẩn quẩn… Lúc này, nhìn cô xuất hiện trước mặt mình, Úc Vãn Vãn ôm chặt Lệ Thiển Lạc……
“Vãn Vãn, thực xin lỗi, làm cậu lo lắng rồi.” Lệ Thiển Lạc cảm nhận được tình cảm của Úc Vãn Vãn, vành mắt đỏ hồng. Vẫn tốt, cô còn có hai người bạn thân thật lòng với cô, thật tốt……
“Cậu đi đâu, tớ thật sợ cậu… Sợ cậu…” Ba chữ kia cô làm sao đều nói không nên lời.
“Đồ ngốc, tớ còn có bố, còn có các cậu, làm sao có thể nghĩ luẩn quẩn đây!” Kỳ thật, ngày bố đi cô thật đúng là có chút nghĩ luẩn quẩn trong lòng, chỉ là, sau đó lại bị hôn mê bất tỉnh, không có nghĩ không thông.
“Mau nói cho tớ biết mấy ngày nay cậu đi đâu, sống được tốt không, còn có vừa rồi trên xe, tớ nhìn thấy cậu phát Weibo, nói tình trạng kết hôn cái gì đó?” Úc Vãn Vãn xoa xoa nước mắt, bình phục một chút tâm tình, ngồi đối diện Lệ Thiển Lạc.
Úc Vãn Vãn thật lòng quan tâm Lệ Thiển Lạc, trước những việc này, Lệ Thiển Lạc hạnh phúc biết bao, nở mày nở mặt, đó là toàn bộ Đế Thành đều biết đến.
Lệ Thiển Lạc và Dạ Linh Linh đối thủ một mất một còn của cô được xã hội thượng lưu Đế Thành công nhận là hai đại mỹ nữ, Lệ Thiển Lạc tính cách rộng rãi hoạt bát, Dạ Linh Linh tính cách cao ngạo lãnh đạm.
Người theo đuổi hai người các cô đều có thể xếp hàng đến nước ngoài ấy, cho nên, mọi người đều biết, Lệ Thiển Lạc vẫn luôn sáng chói như ánh mặt trời. Ai biết được, ánh mắt chọn bạn trai của cô lại tệ như vậy, đụng tới Thích Trạch Minh cái tên đàn ông cặn bã kia…
“Mấy hôm nay trôi qua khá tốt, tớ thật sự đã kết hôn rồi, chúc phúc cho tớ đi!” Lệ Thiển Lạc muốn cho tớ nhìn thấy chút vui vẻ, cho nên cười rất nỗ lực cùng nghiêm túc…
Kế tiếp Lệ Thiển Lạc đem sự việc mấy hôm nay tóm tắt kể lại một lần, lúc nhắc tới Tư Cận Hằng, cuối cùng còn nói thêm một câu “Anh ấy đối với tớ khá tốt, chỉ là không biết vì sao thôi.”
Úc Vãn Vãn nghe xong chuyện của cô nhíu nhíu mày, thật đúng là cuộc đời như một vở hài kịch, đụng tới người đàn ông kia, Thiển Lạc tất cả đều là trong họa được phúc sao? “Thiển Lạc, cậu quyết định quá qua loa, rốt cuộc các cậu trừ bỏ tối hôm đó, hoàn toàn là người xa lạ không phải sao?”
Điểm này Lệ Thiển Lạc cũng nghĩ tới, nhưng, cô không phải cũng là cùng đường sao?
Cùng Úc Vãn Vãn hàn huyên thật lâu, trời đều tối dần, hai người cùng nhau đi ăn đi lẩu. Lệ Thiển Lạc rất vui vẻ, lúc chia tay, cô nói với Úc Vãn Vãn “Cậu ở đâu vậy, tớ và cậu ở cùng nhau.”
“Bây giờ tớ bán quần áo ở chợ, cậu… thôi bỏ đi!” Úc Vãn Vãn nhìn một chút, Lệ Thiển Lạc áo quần vẫn gọn gàng như cũ, cảm thấy cô hay là đừng đi nữa, tiền lương không thấp, nhưng cái giá phải trả và đạt được chính là thành quả.
“Chờ đi, ngày mai hoặc là ngày mốt tớ sẽ đi tìm cậu, nhớ thăm dò xem quản lý của họ xem có nhận thêm người không nhé.” Đưa Úc Vãn Vãn đến dưới lầu nhà cô xong, nhìn nhà cô, Lệ Thiển Lạc mới rời đi.
Lấy ra di động nhìn giờ, 9 giờ, rồi gọi điện thoại cho Lục Tử Hi.
“Chỗ cũ quán bar Tô Hà, không gặp không về.” Không đợi Lục Tử Hi mở miệng nói chuyện, Lệ Thiển Lạc cúp điện thoại, có việc gặp mặt rồi nói sau!
…………..
/3673
|