Diệp Chanh lao qua người Mộ Dạ Lê, liền muốn cắn lấy môi anh.Mộ Dạ Lê có chút sững thờ, theo phản xạ né đi, đẩy cô ra nói “Diệp Chanh, em muốn làm gì?”Diệp Chanh không hôn đến môi anh được, nhưng lại cọ xát vào cổ của anh.Cánh môi mềm mại kia, cọ qua yết hầu anh.một cơn mềm mại đi qua, làm anh cảm thấy thỏa mãn.Con bé này…. cô ấy có biết bản thân đang làm gì không?”Diệp Chanh lập tức ngồi lên người anh, đem anh đẩy ngã xuống thảm.May mà thảm lông dê là loại tốt nhất, không chút bụi bẩn.anh ngã xuống cũng không có chút cảm giác nào, chỉ thấy hai chân cô kẹp như vậy, ngồi trên cao nhìn mình.“Em…”anh còn đang muốn hỏi, thì cánh môi Diệp Chanh lần này chính xác không sai, dán lên cánh môi anh.Cảm giác, tùy ý, điên cuồng, mang theo chút ngây ngô, lập tức làm toàn thân anh căng cứng cả lên.Đáng chết….Con bé này, là muốn đùa chết mình có phải không?Mộ Dạ Lê nhìn cô, sao còn có thể nhịn được, trực tiếp đem người đè dưới thân.một trận hôn môi, mưa rền gió dữ, cuồng nhiệt, hăng say, làm cả hai đều thở gấp hồng hộc.Diệp Chanh muốn động thêm lần nữa, lại nghe bên ngoài…..“Tiên sinh, không tốt rồi, Lâm thiếu gia đến.”Lâm Tư Khuynh đến thật không đúng lúc.Có điều, vừa mới báo cho anh ta biết, thì người liền đến đây….Xem ra Lâm Tư Khuynh đối với cô em gái của mình vẫn là rất quan tâm đi.Diệp Chanh nhanh đẩy Mộ Dạ Lê ra.Nhưng mà, Mộ Bát xông vào, vẫn là nhìn thấy được….Cảnh không nên nhìn này….Xong rồi, làm phiền tiên sinh với phu nhân, tiên sinh sẽ không….Mộ Dạ Lê đen mặt, đứng dậy vuốt lại quần áo, trừng mắt với Mộ Bát một cái, mới đi thẳng ra ngoài.Diệp Chanh đỏ mặt.Nhưng mà, nghĩ đây là kế sách đối phó tạm thời, tự an ủi bản thân đây là mưu kế, đây là mưu kế, sau đó cũng chạy nhanh ra ngoài.Lúc này, Hà Nhã Huệ cũng đã đến.cô là nghe Diệp Chanh nói có tin của Lâm Vũ Oánh, mới vội vàng chạy đến.không nghĩ đến nói, liền thấy Lâm đại thiếu gia đứng cùng một chỗ với Mộ Dạ Lê.Hà Nhã Huệ nghĩ thật sự đây chính là lần đầu tiên trong đời cô gặp được nhân vật cao cấp đến vậy.Lại thấy Diệp Chanh, cô từ bên trong không coi ai ra gì mà đi ra, nhìn thấy Hà Nhã Huệ, liền đến bên cạnh cô nói “Hà tỷ, chị đã đến rồi.”“Đúng rồi, bên này….”“À, báo cho Lâm gia biết, có lẽ đến để bàn chuyện đi tìm người.”Lâm Tư Khuynh hung hăng liếc Diệp Chanh, bắt tay cùng Mộ Dạ Lê.Hai người không gặp mặt, nhưng tri kỷ đã lâu, cho nên đều là biết đến.“anh chắc chắn là QM?”“Đúng vậy.”“Tìm được cô ấy cũng không khó, chỉ là tôi cảm thấy, vẫn là nên báo cho anh một tiếng.”“Cảm ơn anh, đứa em này quá nghịch ngợm, lại gây phiền tối cho mọi người.”Nhìn hai người ở bên kia nói chuyện, Hà Nhã Huệ nói “Hai người họ hợp tác…Xem ra Vũ Oánh sẽ khôngcó chuyện gì rồi.”Diệp Chanh thật ra là không lo lắng QM sẽ làm gì Lâm Vũ Oánh, nhưng mà, Vũ Oánh sẽ rất sợ hãi đi.cô cũng hy vọng sớm đưa Vũ Oánh về nhanh một chút.Diệp Chanh nói “Cứ để hai người họ bàn chuyện, chúng ta đi vào trong đi.”Hai người đi vào cửa, Hà Nhã Huệ nhìn nơi này, cẩn thận mà đi vào.Diệp Chanh mở máy tính, lo lắng nhìn trang web, lại nói với Cung Dã “Bây giờ QM làm cái gì cũng khôngtra ra được sao?”“Tra không được, anh ta là đang ăn vạ em như vậy, thật là có ý với em rồi.”“Cút đi!”thật thì, đã có bốn lần gặp QM.Mỗi lần cũng là rất vội vàng.QM vì chuyện tổ chức của cô, chắc chắn là sẽ không làm khó Lâm Vũ Oánh, bằng không, anh ta sẽ là người đối nghịch với GT, anh ta sẽ không vì chút vui đùa mà vô cớ đắc tội GT đâu.
/3819
|