Thái độ Trác Bách Quân kín đáo, mỉm cười nói: Bách Quân có tài đức gì, để cho Hàn Tổng Tài ghi nhớ tôi thích uống loại rượu đỏ gì?
Hắn ánh mắt mãnh liệt chợt lóe, bởi vì chuyện hắn thích rượu đỏ hoa kỳ mới năm 90, ngoại trừ Tĩnh Đồng và Trầm Ngọc Lộ biết, không có người nào biết.
Hàn Văn Hạo hòa hoãn cười một tiếng, nhìn em trai đứng trong đám nhân viên one-king, nhiệt tình chào hỏi, đứa em trai này thật ra hắn vẫn thương nhất, hắn chậm rãi nói: Trên thế giới này, không người nào có thể che giấu bí mật lâu dài, huống chi, chỉ là yêu thích đơn giản?
Trác Bách Quân đột nhiên mỉm cười nhìn Hàn Văn Hạo nói: Trong thế giới Hàn Tổng Tài, không có bí mật?
Hàn Văn Hạo chậm rãi quay đầu, nhìn Trác Bách Quân, cũng hơi mỉm cười, nói: Trong thế giới của bất cứ ai, cũng có bí mật, trong thế giới của ai, cũng sẽ không có bí mật vĩnh viễn —— Nếu cậu muốn dựa vào bí mật để sống, cũng sống không được bao lâu . (aiz, tên này độc như thịt cóc, chặn đường lui của người ta).
Hai tròng mắt Trác Bách Quân hơi lóe lên.
Chuyên gia phục vụ rượu cẩn thận nâng chai rượu đỏ Hoa Kỳ mới năm 90, để trên bàn ăn bữa tiệc, mang bao tay trắng, xoay nút gỗ chai rượu đỏ, lấy thêm khăn lông trắng, bao bên ngoài thân chai rượu đỏ, cẩn thận hướng chiếc ly cao cổ Tulip rót một chút rượu đỏ, giương nhẹ tay —— Hàn Văn Hạo mặt lạnh nâng ly rượu đỏ, xoay tròn360 độ, cúi đầu ngửi mùi vị rượu đỏ này một cái, rồi uống một hớp nhỏ.
Chuyên gia phục vụ rượu nhìn Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo không nói tiếng nào, đặt ly rượu xuống, mỉm cười gật đầu.
Chuyên gia phục vụ rượu cẩn thận rót một chút rượu đỏ vào một cái ly khác, nhìn Trác Bách Quân, giương nhẹ tay.
Trác Bách Quân cũng hơi nghiêng người tới trước, nhắc ly rượu, cũng làm cho ly rượu xoay tròn 365 độ, chờ trong chốc lát, mới cúi đầu ngửi nhẹ mùi vị rượu đỏ, đem ly rượu đỏ uống một hơi cạn sạch, khẽ mím môi, gật đầu!
rượu đỏ nhắc cổ tay, nhìn đồng hồ, đứng yên một bên, không lên tiếng.
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Trác Bách Quân mỉm cười nói: Rượu đỏ mới không cần thời gian dài để giải rượu, rượu tính tích cực, nhưng mùi vị không đủ trầm ổn và tập trung, từ trước đến giờ, Trác Tổng giám là một người thận trọng, đối với việc yêu thích rượu đỏ, làm đổ ngoài ý muốn ——
Trác Bách Quân mỉm cười nói: Hàn Tổng Tài làm việc, luôn trầm ổn kín kẽ, giống như Xích Hà châu năm 80, tác dụng kéo dài mà phát huy sức lực đầy đủ, tự nhiên không hiểu, mùi vị rượu đỏ mới của nó mặc dù không đủ cam thuần, nhưng vì tính tích cực cao, mà màu đỏ có thể lộ ra một sức sống mạnh mẽ
Chuyên gia phục vụ rượu nhìn thời gian giải rượu đã đủ, lập tức cầm khăn lông trắng nghiêng chai rượu đỏ, để cho rượu dịch chậm rãi trào ra nhẹ, rót vào trong ly rượu cao cổ Tulip, một phần ba, lại dùng khăn lông trắng chà nhẹ dọc theo chai rượu, lại nghiêng chai rượu, rót xuống ly của Trác Bách Quân cũng một phần ba ly rượu đỏ, cẩn thận dùng khăn lông trắng lau dọc theo chai, dùng nút gỗ đóng chặt miệng chai, đem đặt trong giỏ trúc ở cuối ngồi chỗ, rồi đứng một bên, yên lặng chờ đợi.
Hàn Văn Hạo nâng ly rượu đỏ lên, uống một hớp rượu đỏ, cảm giác chua nhẹ, lại có mùi vị tự nhiên trộn lẫn phong tình, rượu tính tích cực quả thật khá cao, nhưng không đủ tính ổn định, hai tròng mắt hắn chớp một cái, không nói gì.
Trác Bách Quân nâng ly rượu đỏ, uống một hớp nhỏ, mới nói: Người ta nói rượu đỏ như máu, người yêu thích rượu đỏ, giống như uống máu, cách nói này mặc dù không quá lãng mạn, lại có thể bộc lộ quá trình từ hái nho, nghiền ép đến chưng cất rượu ——
Hàn Văn Hạo mỉm cười nói: Máu là ước muốn sinh mệnh, quả nho hàng năm tế điện hầm rượu, chứng minh sinh mệnh gắn bó chặt chẽ với máu, giống như bí mật khổng lồ nhất trong vũ trụ này, nó thần bí, làm cho người ta càng không ngừng truy tìm, nhẫn nhịn, tha thứ và bỏ ra
Ngược lại, Trác Bách Quân không chấp nhận, cười nói: Thật sao? Nếu quả thật là như vậy, thì sự hy sinh trong mắt Hàn Tổng Tài không phải chuyện tốt đẹp?
Mỗi người chúng ta, cũng sẽ ở mức độ nào đó, hy sinh một số người và một số chuyện, thành toàn cho một số người khác và một số chuyện khác, về phần đúng hay sai, thì phải để lại cho lịch sử! Hàn Văn Hạo chậm rãi nói.
Ý tứ của Hàn Tổng Tài, mỗi người chúng ta cũng không thể trở thành Thượng Đế? Nhưng Hàn Tổng Tài thật quyết định rất nhiều chuyện sống chết của người khác —— Trác Bách Quân chậm rãi nói.
Hàn Văn Hạo chậm vừa nói: Cho nên chuyên gia phụ vụ rượu, dùng khăn tay vuông, đắp thân chai rượu, để nghiêng chai rót rượu, là bởi vì không thể để cho nhiệt độ của bàn tay, ảnh hưởng nhiệt độ trong rượu, để tránh biến chất. Sinh mệnh vì số phận tế điện đáng sợ, cuối cùng cũng chỉ trút xuống một phen tâm huyết, vì để người khác uống. Trong mắt của tôi, đây là chuyện thật đáng buồn đấy! Vật là vật, người là người! ! Chúng ta làm một con người, tự nhiên phải chịu trách nhiện với sinh mệnh của mình, mà không phải trở thành vật hy sinh của người khác! Tôi không có quyền quyết định tất cả sự sống, chết của mọi người, chỉ cần hắn không ngã vào trong thế giới của tôi, sinh ra thù hận và trả thù! Tôi phải tha cho người nên tha
Ánh mắt Trác Bách Quân chợt lóe mãnh liệt.
Hàn Văn Hạo nhìn em trai vẫn cùng nữ ngôi sao đến từ Hollywood trò chuyện với nhau thật vui, vô luận em trai ở bất kỳ chỗ nào, hắn cũng duy trì nội tâm thuần khiết và ánh mắt sạch sẽ, cho nên hắn tương đối vui vẻ, Hàn Văn Hạo chậm rãi nói tiếp: Trác Tổng giám ở one-king làm việc ba năm, vì one-king dốc hết tâm lực, hơn cùng Văn Vũ sinh ra tình nghĩa anh em, khó được hắn dành tình cảm với một người như thế, tôi tin tưởng sự lựa chọn của hắn! Vô luận công ty Hàn thị dẫn dắt mọi người như thế nào, đi về phía tương lai, nhưng tôi vẫn tin tưởng, con người là gốc rễ của công ty, chỉ cần Trác Tổng giám có thể cùng Văn Vũ kề vai sát cánh trong tương lai, tôi tự nhiên sẽ cho Trác Tổng giám tất cả, giống như đối xử với anh em, giống như em trai tôi đối với cậu
Trác Bách Quân cũng không sợ nói rõ, nở nụ cười nói: Hôm nay Hàn Tổng Tài một trận chiến, đem one-king một lần nữa sắp xếp lại, cướp đi tất cả nỗ lực của Bách Quân, sau đó nói với Bách Quân đối xử như anh em? Hắn vừa nói xong, liền nâng ly rượu đỏ, ngửa đầu uống! !
Hàn Văn Hạo chậm rãi lại nói: Một công ty thành công, lũng đoạn là nguy cơ lớn nhất! Một người anh trưởng thành, độc tài là tổn thương lớn nhất! Tôi cho em trai tất cả, tự nhiên tôi phải bảo vệ ranh giới của hắn! Mà tôi cũng không không tôn trọng sự lựa chọn của hắn. Cho tới bây giờ, thách thức đều dành cho người có chuẩn bị, cho tới bây giờ, thách thức đều chứng minh thái độ chân thành của tôi và cậu. Cho tới bây giờ, thách thức luôn là cách tốt nhất để thành công. Nếu như Trác Tổng giám không chịu được thách thức, tôi làm sao có thể yên tâm giao phó tâm huyết cho cậu? Làm sao yên tâm, để cho Văn Vũ và cậu xưng anh gọi em? Phải biết, quả nho chỉ tế điện Bồ Đào Tửu, vốn không phải cùng một cây sinh ra, chỉ có thể thông qua chân thành thật lòng nhắn nhủ tương lai! Tôi cam kết, chỉ cần Trác Tổng giám toàn tâm toàn ý đối với Hàn thị, tất nhiên trong tương lai, sẽ không buông bỏ tiếng anh em trong miệng Văn Vũ!
Rốt cuộc, Trác Bách Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Hạo, nhìn người đàn ông này, chỉ tay gọi gió hô mây, đem rất nhiều vấn đề, nói nhẹ như lông hồng, cũng đã dốc hết tình yêu, thù hận, hắn đột nhiên cúi đầu, không lên tiếng.
Hai mắt Hàn Văn Hạo lại lóe lên cứng rắn, nhưng tay cầm ly rượu đỏ, không để cho nước sóng sánh, bảo vệ chặt chẽ máu mủ này!
Hắn ánh mắt mãnh liệt chợt lóe, bởi vì chuyện hắn thích rượu đỏ hoa kỳ mới năm 90, ngoại trừ Tĩnh Đồng và Trầm Ngọc Lộ biết, không có người nào biết.
Hàn Văn Hạo hòa hoãn cười một tiếng, nhìn em trai đứng trong đám nhân viên one-king, nhiệt tình chào hỏi, đứa em trai này thật ra hắn vẫn thương nhất, hắn chậm rãi nói: Trên thế giới này, không người nào có thể che giấu bí mật lâu dài, huống chi, chỉ là yêu thích đơn giản?
Trác Bách Quân đột nhiên mỉm cười nhìn Hàn Văn Hạo nói: Trong thế giới Hàn Tổng Tài, không có bí mật?
Hàn Văn Hạo chậm rãi quay đầu, nhìn Trác Bách Quân, cũng hơi mỉm cười, nói: Trong thế giới của bất cứ ai, cũng có bí mật, trong thế giới của ai, cũng sẽ không có bí mật vĩnh viễn —— Nếu cậu muốn dựa vào bí mật để sống, cũng sống không được bao lâu . (aiz, tên này độc như thịt cóc, chặn đường lui của người ta).
Hai tròng mắt Trác Bách Quân hơi lóe lên.
Chuyên gia phục vụ rượu cẩn thận nâng chai rượu đỏ Hoa Kỳ mới năm 90, để trên bàn ăn bữa tiệc, mang bao tay trắng, xoay nút gỗ chai rượu đỏ, lấy thêm khăn lông trắng, bao bên ngoài thân chai rượu đỏ, cẩn thận hướng chiếc ly cao cổ Tulip rót một chút rượu đỏ, giương nhẹ tay —— Hàn Văn Hạo mặt lạnh nâng ly rượu đỏ, xoay tròn360 độ, cúi đầu ngửi mùi vị rượu đỏ này một cái, rồi uống một hớp nhỏ.
Chuyên gia phục vụ rượu nhìn Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo không nói tiếng nào, đặt ly rượu xuống, mỉm cười gật đầu.
Chuyên gia phục vụ rượu cẩn thận rót một chút rượu đỏ vào một cái ly khác, nhìn Trác Bách Quân, giương nhẹ tay.
Trác Bách Quân cũng hơi nghiêng người tới trước, nhắc ly rượu, cũng làm cho ly rượu xoay tròn 365 độ, chờ trong chốc lát, mới cúi đầu ngửi nhẹ mùi vị rượu đỏ, đem ly rượu đỏ uống một hơi cạn sạch, khẽ mím môi, gật đầu!
rượu đỏ nhắc cổ tay, nhìn đồng hồ, đứng yên một bên, không lên tiếng.
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Trác Bách Quân mỉm cười nói: Rượu đỏ mới không cần thời gian dài để giải rượu, rượu tính tích cực, nhưng mùi vị không đủ trầm ổn và tập trung, từ trước đến giờ, Trác Tổng giám là một người thận trọng, đối với việc yêu thích rượu đỏ, làm đổ ngoài ý muốn ——
Trác Bách Quân mỉm cười nói: Hàn Tổng Tài làm việc, luôn trầm ổn kín kẽ, giống như Xích Hà châu năm 80, tác dụng kéo dài mà phát huy sức lực đầy đủ, tự nhiên không hiểu, mùi vị rượu đỏ mới của nó mặc dù không đủ cam thuần, nhưng vì tính tích cực cao, mà màu đỏ có thể lộ ra một sức sống mạnh mẽ
Chuyên gia phục vụ rượu nhìn thời gian giải rượu đã đủ, lập tức cầm khăn lông trắng nghiêng chai rượu đỏ, để cho rượu dịch chậm rãi trào ra nhẹ, rót vào trong ly rượu cao cổ Tulip, một phần ba, lại dùng khăn lông trắng chà nhẹ dọc theo chai rượu, lại nghiêng chai rượu, rót xuống ly của Trác Bách Quân cũng một phần ba ly rượu đỏ, cẩn thận dùng khăn lông trắng lau dọc theo chai, dùng nút gỗ đóng chặt miệng chai, đem đặt trong giỏ trúc ở cuối ngồi chỗ, rồi đứng một bên, yên lặng chờ đợi.
Hàn Văn Hạo nâng ly rượu đỏ lên, uống một hớp rượu đỏ, cảm giác chua nhẹ, lại có mùi vị tự nhiên trộn lẫn phong tình, rượu tính tích cực quả thật khá cao, nhưng không đủ tính ổn định, hai tròng mắt hắn chớp một cái, không nói gì.
Trác Bách Quân nâng ly rượu đỏ, uống một hớp nhỏ, mới nói: Người ta nói rượu đỏ như máu, người yêu thích rượu đỏ, giống như uống máu, cách nói này mặc dù không quá lãng mạn, lại có thể bộc lộ quá trình từ hái nho, nghiền ép đến chưng cất rượu ——
Hàn Văn Hạo mỉm cười nói: Máu là ước muốn sinh mệnh, quả nho hàng năm tế điện hầm rượu, chứng minh sinh mệnh gắn bó chặt chẽ với máu, giống như bí mật khổng lồ nhất trong vũ trụ này, nó thần bí, làm cho người ta càng không ngừng truy tìm, nhẫn nhịn, tha thứ và bỏ ra
Ngược lại, Trác Bách Quân không chấp nhận, cười nói: Thật sao? Nếu quả thật là như vậy, thì sự hy sinh trong mắt Hàn Tổng Tài không phải chuyện tốt đẹp?
Mỗi người chúng ta, cũng sẽ ở mức độ nào đó, hy sinh một số người và một số chuyện, thành toàn cho một số người khác và một số chuyện khác, về phần đúng hay sai, thì phải để lại cho lịch sử! Hàn Văn Hạo chậm rãi nói.
Ý tứ của Hàn Tổng Tài, mỗi người chúng ta cũng không thể trở thành Thượng Đế? Nhưng Hàn Tổng Tài thật quyết định rất nhiều chuyện sống chết của người khác —— Trác Bách Quân chậm rãi nói.
Hàn Văn Hạo chậm vừa nói: Cho nên chuyên gia phụ vụ rượu, dùng khăn tay vuông, đắp thân chai rượu, để nghiêng chai rót rượu, là bởi vì không thể để cho nhiệt độ của bàn tay, ảnh hưởng nhiệt độ trong rượu, để tránh biến chất. Sinh mệnh vì số phận tế điện đáng sợ, cuối cùng cũng chỉ trút xuống một phen tâm huyết, vì để người khác uống. Trong mắt của tôi, đây là chuyện thật đáng buồn đấy! Vật là vật, người là người! ! Chúng ta làm một con người, tự nhiên phải chịu trách nhiện với sinh mệnh của mình, mà không phải trở thành vật hy sinh của người khác! Tôi không có quyền quyết định tất cả sự sống, chết của mọi người, chỉ cần hắn không ngã vào trong thế giới của tôi, sinh ra thù hận và trả thù! Tôi phải tha cho người nên tha
Ánh mắt Trác Bách Quân chợt lóe mãnh liệt.
Hàn Văn Hạo nhìn em trai vẫn cùng nữ ngôi sao đến từ Hollywood trò chuyện với nhau thật vui, vô luận em trai ở bất kỳ chỗ nào, hắn cũng duy trì nội tâm thuần khiết và ánh mắt sạch sẽ, cho nên hắn tương đối vui vẻ, Hàn Văn Hạo chậm rãi nói tiếp: Trác Tổng giám ở one-king làm việc ba năm, vì one-king dốc hết tâm lực, hơn cùng Văn Vũ sinh ra tình nghĩa anh em, khó được hắn dành tình cảm với một người như thế, tôi tin tưởng sự lựa chọn của hắn! Vô luận công ty Hàn thị dẫn dắt mọi người như thế nào, đi về phía tương lai, nhưng tôi vẫn tin tưởng, con người là gốc rễ của công ty, chỉ cần Trác Tổng giám có thể cùng Văn Vũ kề vai sát cánh trong tương lai, tôi tự nhiên sẽ cho Trác Tổng giám tất cả, giống như đối xử với anh em, giống như em trai tôi đối với cậu
Trác Bách Quân cũng không sợ nói rõ, nở nụ cười nói: Hôm nay Hàn Tổng Tài một trận chiến, đem one-king một lần nữa sắp xếp lại, cướp đi tất cả nỗ lực của Bách Quân, sau đó nói với Bách Quân đối xử như anh em? Hắn vừa nói xong, liền nâng ly rượu đỏ, ngửa đầu uống! !
Hàn Văn Hạo chậm rãi lại nói: Một công ty thành công, lũng đoạn là nguy cơ lớn nhất! Một người anh trưởng thành, độc tài là tổn thương lớn nhất! Tôi cho em trai tất cả, tự nhiên tôi phải bảo vệ ranh giới của hắn! Mà tôi cũng không không tôn trọng sự lựa chọn của hắn. Cho tới bây giờ, thách thức đều dành cho người có chuẩn bị, cho tới bây giờ, thách thức đều chứng minh thái độ chân thành của tôi và cậu. Cho tới bây giờ, thách thức luôn là cách tốt nhất để thành công. Nếu như Trác Tổng giám không chịu được thách thức, tôi làm sao có thể yên tâm giao phó tâm huyết cho cậu? Làm sao yên tâm, để cho Văn Vũ và cậu xưng anh gọi em? Phải biết, quả nho chỉ tế điện Bồ Đào Tửu, vốn không phải cùng một cây sinh ra, chỉ có thể thông qua chân thành thật lòng nhắn nhủ tương lai! Tôi cam kết, chỉ cần Trác Tổng giám toàn tâm toàn ý đối với Hàn thị, tất nhiên trong tương lai, sẽ không buông bỏ tiếng anh em trong miệng Văn Vũ!
Rốt cuộc, Trác Bách Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Hạo, nhìn người đàn ông này, chỉ tay gọi gió hô mây, đem rất nhiều vấn đề, nói nhẹ như lông hồng, cũng đã dốc hết tình yêu, thù hận, hắn đột nhiên cúi đầu, không lên tiếng.
Hai mắt Hàn Văn Hạo lại lóe lên cứng rắn, nhưng tay cầm ly rượu đỏ, không để cho nước sóng sánh, bảo vệ chặt chẽ máu mủ này!
/630
|