Edit by Moon
“Anh thật là tàn nhẫn … “, Dạ Thiên Thiên tức giận, trong lòng cảm thấy chua xót nói “Từ trước tới nay, em chưa bao giờ gặp một người đàn ông bá đạo giống như anh vậy, ác độc cùng tàn nhẫn … chỉ mới cự tuyệt một buổi tối, mà anh đã tìm người phụ nữ khác để trút giận em”
Hàn Văn Hạo chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Dạ Thiên Thiên cười lạnh lùng “Em suy nghĩ quá nhiều, tôi không có thời gian để chơi trò chơi tình yêu với em … “
Dạ Thiên Thiên tức giận, ném chiếc khăn ăn lên bàn, không nói hai lời, đứng dậy cầm túi bước qua Hàn Văn Hạo, định rời đi …
Hàn Văn Hạo nhanh chóng cản lại, nắm chặt tay Dạ Thiên Thiên nói “Ăn xong bữa tối này …”
“Em không đói bụng!”, từ trước đến nay, Dạ Thiên Thiên là người duy nhất dám phản kháng Hàn Văn Hạo!
“Không đói bụng cũng phải ăn!”, Hàn Văn Hạo lại lạnh lùng nói.
“Anh … “, Dạ Thiên Thiên tức giận nhìn người đàn ông trước mặt này, một tay nắm chặt tay mình, một tay nâng ly rượu đỏ lên, nếm một chút, rất lịch sự và nhẹ nhàng … hôm nay hắn mặc bộ tây phục màu trắng, chiếc áo sơ mi màu lam, khuôn mặt rắn rỏi … toàn thân tỏa ra sự quyến rũ chết người …
Dạ Thiên Thiên sâu sắc nhìn chăm chú hắn thật lâu … thật lâu … đột nhiên hôn lên môi hắn …
Hàn Văn Hạo mím chặt đôi môi mỏng của mình lại, khuôn mặt lạnh lùng, không cử động …
Dạ Thiên Thiên khẽ khàng trêu chọc đôi môi hắn, cắn cắn cánh môi mỏng của hắn … hai tay cởi áo khoát trên người mình ra, để nó rơi xuống bên cạnh đôi giày cao gót, bên trong chỉ mặc một chiếc áo ngang ngực, bó sát người và chiếc quần short màu đen, ngồi trên chân Hàn Văn Hạo, lẳng lơ mút cánh môi mỏng ấy …
Quản lý phòng ăn thấy thế, liền nhỏ giọng bảo mọi người rời đi …
Ánh mắt Hàn Văn Hạo vẫn lạnh lùng, rốt cục sau khi bị Dạ Thiên Thiên trêu chọc một lát mới hé mở đôi môi của mình ra … Dạ Thiên Thiên thấy thế liền dùng lưỡi của mình tấn công vào miệng hắn, hai người cùng hôn nhau đắm đuối …
Hàn Văn Hạo chậm rãi đưa hai tay ôm chặt chiếc eo mảnh khảnh của cô, ép người cô vào trong ngực mình … thò tay vào trong ngực cô, nhẹ nhàng xoa bóp …
“Ừm…”, Dạ Thiên Thiên bắt đầu phát ra những tiếng thở dốc, cô không hôn nữa, ôm chặt chiếc cổ hắn, thở hổn hển nói “Anh là một người đàn ông bá đạo, tại sao em luôn bị anh hấp dẫn, tại sao anh lại tìm cô gái đó để chọc tức em, anh khiến em tức đến điên cuồng …”
Hàn Văn Hạo không nói gì thêm, ôm Dạ Thiên Thiên, bước đi về hướng phòng VIP …
“Anh thật là tàn nhẫn … “, Dạ Thiên Thiên tức giận, trong lòng cảm thấy chua xót nói “Từ trước tới nay, em chưa bao giờ gặp một người đàn ông bá đạo giống như anh vậy, ác độc cùng tàn nhẫn … chỉ mới cự tuyệt một buổi tối, mà anh đã tìm người phụ nữ khác để trút giận em”
Hàn Văn Hạo chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Dạ Thiên Thiên cười lạnh lùng “Em suy nghĩ quá nhiều, tôi không có thời gian để chơi trò chơi tình yêu với em … “
Dạ Thiên Thiên tức giận, ném chiếc khăn ăn lên bàn, không nói hai lời, đứng dậy cầm túi bước qua Hàn Văn Hạo, định rời đi …
Hàn Văn Hạo nhanh chóng cản lại, nắm chặt tay Dạ Thiên Thiên nói “Ăn xong bữa tối này …”
“Em không đói bụng!”, từ trước đến nay, Dạ Thiên Thiên là người duy nhất dám phản kháng Hàn Văn Hạo!
“Không đói bụng cũng phải ăn!”, Hàn Văn Hạo lại lạnh lùng nói.
“Anh … “, Dạ Thiên Thiên tức giận nhìn người đàn ông trước mặt này, một tay nắm chặt tay mình, một tay nâng ly rượu đỏ lên, nếm một chút, rất lịch sự và nhẹ nhàng … hôm nay hắn mặc bộ tây phục màu trắng, chiếc áo sơ mi màu lam, khuôn mặt rắn rỏi … toàn thân tỏa ra sự quyến rũ chết người …
Dạ Thiên Thiên sâu sắc nhìn chăm chú hắn thật lâu … thật lâu … đột nhiên hôn lên môi hắn …
Hàn Văn Hạo mím chặt đôi môi mỏng của mình lại, khuôn mặt lạnh lùng, không cử động …
Dạ Thiên Thiên khẽ khàng trêu chọc đôi môi hắn, cắn cắn cánh môi mỏng của hắn … hai tay cởi áo khoát trên người mình ra, để nó rơi xuống bên cạnh đôi giày cao gót, bên trong chỉ mặc một chiếc áo ngang ngực, bó sát người và chiếc quần short màu đen, ngồi trên chân Hàn Văn Hạo, lẳng lơ mút cánh môi mỏng ấy …
Quản lý phòng ăn thấy thế, liền nhỏ giọng bảo mọi người rời đi …
Ánh mắt Hàn Văn Hạo vẫn lạnh lùng, rốt cục sau khi bị Dạ Thiên Thiên trêu chọc một lát mới hé mở đôi môi của mình ra … Dạ Thiên Thiên thấy thế liền dùng lưỡi của mình tấn công vào miệng hắn, hai người cùng hôn nhau đắm đuối …
Hàn Văn Hạo chậm rãi đưa hai tay ôm chặt chiếc eo mảnh khảnh của cô, ép người cô vào trong ngực mình … thò tay vào trong ngực cô, nhẹ nhàng xoa bóp …
“Ừm…”, Dạ Thiên Thiên bắt đầu phát ra những tiếng thở dốc, cô không hôn nữa, ôm chặt chiếc cổ hắn, thở hổn hển nói “Anh là một người đàn ông bá đạo, tại sao em luôn bị anh hấp dẫn, tại sao anh lại tìm cô gái đó để chọc tức em, anh khiến em tức đến điên cuồng …”
Hàn Văn Hạo không nói gì thêm, ôm Dạ Thiên Thiên, bước đi về hướng phòng VIP …
/630
|