Giờ đây học sinh nghèo khổ đó đã trở thành nhân vật “có tiếng”
Ngăn cơn sóng dữ, gần như dùng sức một mình đánh bại vương giả Cappas. Vương Động chẳng những nổi danh ở Alan, mà cả ở Bernabeu cũng là No1. Lúc nào có dịp bên kia đều hỏi thăm tình hình của Vương Động. Ở hai học viện cấp A này, bạn học Vương Động thực sự đã trở thành nhân vật thống lĩnh!
Điểm đặc biệt của Vương Động là ở chỗ, hắn không có bối cảnh sau lưng như là Mã Tiểu Như hay là Hồ Dương Hiên, mà chỉ là một học sinh bình thường. Chính vì vậy thành công của hắn càng có hiệu quả kích động hơn. Điều này đối với một lão hồ ly như Materazzi đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Chỉ cần có mơ ước, chỉ cần có tinh thần quyết tâm, bạn sẽ là Vương Động tiếp theo!
Đó là lời phát biểu của Materazzi trên đại hội. Ông cũng không hề đỏ mặt! Bản lĩnh của ông chính là nói những lời mà bình thường“sến” đến mức buồn nôn, đem nói thành hiên ngang lẫm liệt, làm cho các học sinh sôi trào nhiệt huyết, hận không thể ngay lập tức đi về khổ luyện.
Điều khiến Vương Động không nói được gì nữa chính là học hội lúc trước do bọn họ thành lập từ một ý tưởng ngẫu nhiên, thậm chí có chút vui đùa, giờ đã được công khai mở ra. Hơn nữa còn được Alan và Bernabeu chung tay tổ chức. Vương Động được công nhận là hội trưởng. Mà học sinh bên Bernabeu gia nhập chính là đám người Apache. Đương nhiên với tính cách của Apache khẳng định sẽ không quan tấm mấy chuyện này, nhưng do Tào Nghị nhiệt tình lôi kéo…Apache mặc dù lạnh lùng, nhưng đối với loại người thành thật + nhiệt huyết như Tào Nghị cũng không còn cách nào khác. Hơn nữa, bạn học Apache cũng đã được nếm qua sự “cố chấp + dai dẳng” của Tào Nghị rồi, thực đáng sợ! Ai mà chịu nổi có một anh chàng suốt ngày bám theo chứ. Chính vì vậy, chỉ cần Tào Nghị đề nghị chuyện gì, Apache hầu như đều sảng khoái đáp ứng ngay, đỡ để hắn gây phiền toái cho mình.
Đương nhiên cũng bởi vì Tào Nghị có lý do nên mới được hỗ trợ. Người phải đi ra ngoài cọ xát mới biết được mình là ếch ngồi đáy giếng. Tào Nghị ở phương diện thu thập tin tức tình báo khá giỏi, hắn lại có năng lực tổng kết và phân tích kinh người, các phương diện đều có sự hiểu biết. Lực chiến đấu võ trang không thấp, kỹ thuật tinh chiến cũng có thể nói chuyện được. Kể cả là tin tức đối kháng, hắn cũng có thể hiểu được các thuật ngữ của anh em họ Trương. Mặc dù không tinh thông sâu sắc, mỗi hạng không đến mức cao thủ nhất lưu, nhưng mạnh ở chỗ biết rộng, có thể nói là đa tài, toàn năng. Tào Nghị vì vậy liền thành cán sự của bên Bernabeu. Nhưng thực tế hắn còn phải lo nhiều hơn. Mỗi lần thu được tin tức gì, hắn đều copy một bản gửi qua cho bên Alan. Hai bên học sinh trao đổi với nhau cũng là do đồng chí này lôi kéo.
Trong một khoảng thời gian ngắn, số người xin gia nhập học hội bỗng đông như kiến cỏ. Nếu đã như thế, ý nghĩa của học hội đã có sự biến hóa, chính vì vậy trước mắt quy định gia nhập vô cùng nghiêm khắc. Vương Động căn bản không tính mở rộng học hội. Hắn không có hứng thú đi quản một tổ chức lớn như vậy. Chẳng qua bạn bè trao đổi với nhau, không tiện từ chối. Chính vì vậy đề cao tư cách gia nhập hẳn sẽ hù dọa được không ít người, cũng sẽ làm cho mình được thoải mái một chút. Nhưng tình hình có vẻ càng thế, mọi người…hứng thú lại càng cao!
Con người đối với khó khăn thường sinh ra một loại cạnh tranh. Thậm chí có một số ít đàn anh lớp trên cũng muốn gia nhập. Điều này làm cho học hội có được lực ảnh hưởng nhất định trong 2 học viện.
“Tư Tư, gì chứ mấy kiểu việc này, mình không làm được đâu” Sau giờ học, Vương Động bị Chu Tư Tư kéo cổ đến đây. Hic, hắn còn đang muốn lén đi hẹn hò với Samantha cơ mà.
“Sư phụ, nếu cậu sáng lập học hội thì phải phụ trách nó chứ. Cậu không biết có bao nhiêu người muốn gia nhập đâu. Mình cảm thấy điều này có lợi ích rất lớn đối với trường chúng ta, nói không chừng có ngày học hội sẽ trở nên thực sự nổi tiếng!”
Chỉ cần lúc còn hai người, Tư Tư luôn gọi Vương Động là sư phụ, vô cùng “lễ phép”. Vương Động cũng quen nghe, hơn nữa còn có một loại cảm giác rất thân thiết.
“Hic, cậu tìm mình làm gì. Mấy chuyện này cậu tự xử lý đi, đừng tìm mình”
“Yên tâm đi, hội trưởng đại nhân. Mấy việc nhỏ mình sẽ tự xử lý, nhưng có một số chuyện lớn, cần ‘ngài’ ra mặt giải quyết!”
“Cậu à, đừng có đem mình ra làm lao công chứ!” Vương Động oán giận nói. Cho dù Chu Tư Tư nói ngon ngọt thế nào, hắn cũng không rảnh ôm chuyện hội trưởng. Tóm lại, đại đa số mọi chuyện đều đẩy cho Chu Tư Tư giải quyết.
“Ngoan nào, sư phụ đại nhân. Mình cũng là vì suy nghĩ cho tương lai huy hoàng của cậu đấy chứ!” Tư Tư ấn Vương Động ngồi xuống ghế, đưa một chồng thư xin gia nhập đặt trước mặt hắn.
“Đây là 20 người khá thích hợp mà mình lựa chọn ra từ mấy ngàn người. Cậu xem hết đi. Mình cảm thấy nếu lỡ bỏ sót một nhân tài nào đều là rất lãng phí”
“Cậu vừa bảo mình không cần làm việc mà. Việc ‘nhỏ’ như vậy để cậu xử lý là được rồi. Cậu làm việc là mình yên tâm lắm. Mình có việc phải đi trước đây!”
Nói xong vội vàng chạy biến mất. Làm cho Chu Tư Tư đứng giậm chân túc giận. Tên ác nhân xấu xa này, mình đã hao tâm tổn lực như thế, mà hắn chẳng thèm quan tâm….
Haizz, nghĩ đến đây Chu Tư Tư cũng chỉ còn biết ngồi xuống nhìn đống tư liệu. Kỳ thực lúc đầu quyết định của cô là rời khỏi học hội, dần dần lảng ra. Mắt không nhìn thấy tâm sẽ không phiền, tập trung lo việc học hành của mình, vì tương lai bản thân mà phấn đấu là được. Nhưng có nhiều chuyện thân bất do kỷ, đã thành quen thuộc đối với những người bạn tốt, mà quan trọng nhất là không thể nào rời xa được cái tên Vương Động đáng giận kia!
Chẳng qua hắn ta dù sao cũng là sư phụ của mình. Loại quan hệ này xem như độc nhất vô nhị. Ngẫm đi ngẫm lại, Tư Tư cảm giác được mình còn may mắn hơn nhiều người. Nghĩ đến đó lại thấy vui vẻ hơn”
“Ông chú, có phải chú đắc tội với một nhân vật quá lợi hại không?” Vương Động băn khoăn hỏi. Nếu như có thể thu phục được bộ áo giáp kia, lúc đó tốt biết bao nhiêu.
“Đừng hỏi ta, ta không biết. Con bà nó là con gấu, làm cho Lão Tử thêm đau lòng. Giờ phải về nằm cho nguôi ngoai!”
“Ấy, đừng đi vội. Tâm sự thêm một chút đã”
“Tán gẫu cái đầu ngươi ý. Đừng nghĩ ta không biết ý đồ của ngươi. Chỉ bằng một tên gà mờ như ngươi, kiếp sau cũng đừng có mơ!” Võ Thần Tự Nhận căm tức biến mất. Thực là sỉ nhục. Đường đường là Võ Thần mà lại biến thành vũ khí cho người khác, ai mà nhịn nổi chứ!
Nhìn Võ Thần Tự Nhận biến mất trong không gian thủy tinh, Vương Động nhịn không được sợ hãi than. Thủy tinh thần kỳ, Võ Thần Tự Nhận, bí quyết Đao Phong, cùng với quấng sáng thần bí kia, đến cùng có mối liên hệ gì chứ?
Mình là một người may mắn, hay là đã được xếp đặt rồi?
Ông lão đến cùng ăn trộm được từ nhà giàu nào? Ngũ đại thế gia sao?
Không đúng lắm. Nếu thứ này ở trong tay các thế gia, không chừng sớm đã thống nhất thế giới loài người rồi. Đến cùng là chỗ nào mà thần kỳ như vậy chứ? Mẹ nó, không phải là Chiến Thần điện chứ?
Cũng không thể, loại “mặt hàng” như ông lão sao có thể đi vào Chiến Thần điện được? Đó là chỗ mà cả Võ Thần cũng không thể xông vào được.
Vương Động ở trên giường lăn qua lộn lại, chỉ là nghĩ mãi mà không ra. Một lúc sau hắn mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm tỉnh lại. Vương Động cảm giác ngủ một giấc thực ngon. Tâm trạng rất tốt. Kỳ thực hắn đối với điều này cũng không phải quá chú trọng. Dù sao làm học sinh cũng không dùng đến áo giáp, hơn nữa loại chuyện này quá quỷ dị. Hắn cũng không thể bắt ép Võ Thần Tự Nhận được. Bạn học Vương Động rất nhanh quên chuyện này, giờ trong đầu hắn đều là hình ảnh Samantha.
Sau chuyến đi Cappas trở về, Vương Động đã không còn là Vương Động trước kia nữa. Có lẽ chính hắn cũng không cảm thấy được rõ sự biến hóa, nhưng hiện giờ các thư tình đều là viết cho hắn. Chỗ phòng quản lý hắn ở không ngừng bị nhét thư tình vào, làm cho hắn dở khóc dở cười. Giờ đây hắn bỗng nhiên hiểu được nỗi khổ năm xưa của Hồ Dương Hiên.
Giữa trưa mọi người cùng nhau ăn cơm, Vương Động vội vàng “học hỏi” Hồ Dương Hiên vấn đề này, kết quả làm mọi người lăn ra cười.
“Chẹp chẹp, đúng là thời thế thay đổi. Lúc trước không biết người nào đem tôi bán đứng nhỉ?” Bạn học Tiểu Hồ sung sướng nói.
“Ặc ặc, đấy là tình thế bắt buộc mà, nếu không lúc đó tôi đã bị đuổi đi rồi. Đúng không hả bạn học Tư Tư?” Vương Động đổ thừa. Lúc trước Chu Tư Tư quả thực đúng là người phản đối mãnh liệt nhất.
“Vương Động, không lôi chuyện cũ ra!” Tư Tư đâu có sợ hắn chứ!
“Ha ha, Tào Nghị báo tin, bảo chúng ta có thời gian thu xếp gặp nhau, ví dụ như xem lại các trận đấu của Võ Thần Tự Nhận…., cùng nhau trao đổi học hỏi” Tạp Nhĩ nói.
Hắn đã tạo nên chiến thuật mang tên mình “Tạp Nhĩ Lưu”. Bạn học Tạp Nhĩ thực sự hãnh diện, đã làm cho Alan nở mày nở mặt. Về phần chiến thuật của Vương Động thì lại không được tán thành. Nghiên cứu cho rằng đó cũng chỉ là một loại chiến thuật phòng thủ - phản kích thông thường, chẳng qua phản xạ và thao tác của Vương Động quá tốt!
Mặc dù mọi người tức giận bất bình, nhưng mà Vương Động không để ý. Mấu chốt không phải người khác nhận định thế nào, mà là mình đã lĩnh ngộ được chiến pháp. Về sau không thiếu cơ hội chứng minh.
Loại tâm tính này chính là do ông lão hết lòng bồi dưỡng. Trên đời này có rất nhiều chuyện không theo dự đoán của mình được. Kết quả thế nào cũng chỉ là một phản ứng của bên ngoài, vĩnh viễn không để can thiệp vào quyết định của chính mình.
Nói thật, mọi người đối với Vương Động càng thêm bội phục. Nếu là người khác, nhất định đã đi tranh cãi ầm ĩ một phen rồi. Còn Vương Động lại chẳng hề để ý.
Tiểu Như từ khi ở Cappas về bỗng trở nên trầm mặc nhiều. Mặc dù vẫn ôn nhu như cũ, nhưng không còn năng động như trước kia. Sự thay đổi này Hồ Dương Hiên nhìn thấy ngay. Nhưng cũng chỉ có thể thở dài trong lòng. Chuyện gì có thể hỗ trợ sẽ không ngại, nhưng loại chuyện này có lòng mà không thể giúp gì hơn.
Vốn cũng biết chuyện, nhưng Chu Tư Tư có vẻ khá hơn, dần dần thay đổi tâm tình của mình. Theo lý thuyết Mã Tiểu Như tu luyện Ma Nữ quyết đúng ra càng dễ thích ứng mới phải, nhưng thực tế lại trái ngược!
Đại khái cũng chỉ có Vương Động “ngố” là không biết gì, cả ngày vui đùa. Đang đắm chìm trong hạnh phúc, hắn nào biết đến những tình cảm kia chứ.
Bạn học Tiểu Hồ tuy tuổi không lớn hơn Vương Động, nhưng kinh nghiệm ở phương diện này cực phong phú. Nhất là bất kể ai đã từng trải qua cảnh thầm thương trộm nhớ, đều có thể hiểu được.
Có lẽ giờ này, Vương Động cười càng vui thì trong lòng Mã Tiểu Như lại càng chua xót…
Mọi người vui vẻ cơm nước xong. Mã Tiểu Như ăn rất ít. Từ Cappas về đã được vài ngày, nhưng mọi người vẫn trong trạng thái hưng phấn, mỗi ngày đều thảo luận chiến pháp. Lumi cũng liên hệ trao đổi với hai anh em Trương Thái Trương Viêm. Hai anh em này cũng quý Lumi, lần đặc huấn đã thực sự làm cho Alan và Bernabeu sinh ra tình cảm, mọi người tình nguyện chia sẻ tâm đắc, cùng nhau tiến bộ. Nhờ bọn họ, kéo theo các khoa khác học sinh cũng bắt đầu trao đổi với nhau. Về phần trường học đương nhiên rất ủng hộ. Trong trường cạnh tranh, ngoài trường cạnh tranh nữa, sẽ vô cùng có lợi cho trường học phát triển.
Ngăn cơn sóng dữ, gần như dùng sức một mình đánh bại vương giả Cappas. Vương Động chẳng những nổi danh ở Alan, mà cả ở Bernabeu cũng là No1. Lúc nào có dịp bên kia đều hỏi thăm tình hình của Vương Động. Ở hai học viện cấp A này, bạn học Vương Động thực sự đã trở thành nhân vật thống lĩnh!
Điểm đặc biệt của Vương Động là ở chỗ, hắn không có bối cảnh sau lưng như là Mã Tiểu Như hay là Hồ Dương Hiên, mà chỉ là một học sinh bình thường. Chính vì vậy thành công của hắn càng có hiệu quả kích động hơn. Điều này đối với một lão hồ ly như Materazzi đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Chỉ cần có mơ ước, chỉ cần có tinh thần quyết tâm, bạn sẽ là Vương Động tiếp theo!
Đó là lời phát biểu của Materazzi trên đại hội. Ông cũng không hề đỏ mặt! Bản lĩnh của ông chính là nói những lời mà bình thường“sến” đến mức buồn nôn, đem nói thành hiên ngang lẫm liệt, làm cho các học sinh sôi trào nhiệt huyết, hận không thể ngay lập tức đi về khổ luyện.
Điều khiến Vương Động không nói được gì nữa chính là học hội lúc trước do bọn họ thành lập từ một ý tưởng ngẫu nhiên, thậm chí có chút vui đùa, giờ đã được công khai mở ra. Hơn nữa còn được Alan và Bernabeu chung tay tổ chức. Vương Động được công nhận là hội trưởng. Mà học sinh bên Bernabeu gia nhập chính là đám người Apache. Đương nhiên với tính cách của Apache khẳng định sẽ không quan tấm mấy chuyện này, nhưng do Tào Nghị nhiệt tình lôi kéo…Apache mặc dù lạnh lùng, nhưng đối với loại người thành thật + nhiệt huyết như Tào Nghị cũng không còn cách nào khác. Hơn nữa, bạn học Apache cũng đã được nếm qua sự “cố chấp + dai dẳng” của Tào Nghị rồi, thực đáng sợ! Ai mà chịu nổi có một anh chàng suốt ngày bám theo chứ. Chính vì vậy, chỉ cần Tào Nghị đề nghị chuyện gì, Apache hầu như đều sảng khoái đáp ứng ngay, đỡ để hắn gây phiền toái cho mình.
Đương nhiên cũng bởi vì Tào Nghị có lý do nên mới được hỗ trợ. Người phải đi ra ngoài cọ xát mới biết được mình là ếch ngồi đáy giếng. Tào Nghị ở phương diện thu thập tin tức tình báo khá giỏi, hắn lại có năng lực tổng kết và phân tích kinh người, các phương diện đều có sự hiểu biết. Lực chiến đấu võ trang không thấp, kỹ thuật tinh chiến cũng có thể nói chuyện được. Kể cả là tin tức đối kháng, hắn cũng có thể hiểu được các thuật ngữ của anh em họ Trương. Mặc dù không tinh thông sâu sắc, mỗi hạng không đến mức cao thủ nhất lưu, nhưng mạnh ở chỗ biết rộng, có thể nói là đa tài, toàn năng. Tào Nghị vì vậy liền thành cán sự của bên Bernabeu. Nhưng thực tế hắn còn phải lo nhiều hơn. Mỗi lần thu được tin tức gì, hắn đều copy một bản gửi qua cho bên Alan. Hai bên học sinh trao đổi với nhau cũng là do đồng chí này lôi kéo.
Trong một khoảng thời gian ngắn, số người xin gia nhập học hội bỗng đông như kiến cỏ. Nếu đã như thế, ý nghĩa của học hội đã có sự biến hóa, chính vì vậy trước mắt quy định gia nhập vô cùng nghiêm khắc. Vương Động căn bản không tính mở rộng học hội. Hắn không có hứng thú đi quản một tổ chức lớn như vậy. Chẳng qua bạn bè trao đổi với nhau, không tiện từ chối. Chính vì vậy đề cao tư cách gia nhập hẳn sẽ hù dọa được không ít người, cũng sẽ làm cho mình được thoải mái một chút. Nhưng tình hình có vẻ càng thế, mọi người…hứng thú lại càng cao!
Con người đối với khó khăn thường sinh ra một loại cạnh tranh. Thậm chí có một số ít đàn anh lớp trên cũng muốn gia nhập. Điều này làm cho học hội có được lực ảnh hưởng nhất định trong 2 học viện.
“Tư Tư, gì chứ mấy kiểu việc này, mình không làm được đâu” Sau giờ học, Vương Động bị Chu Tư Tư kéo cổ đến đây. Hic, hắn còn đang muốn lén đi hẹn hò với Samantha cơ mà.
“Sư phụ, nếu cậu sáng lập học hội thì phải phụ trách nó chứ. Cậu không biết có bao nhiêu người muốn gia nhập đâu. Mình cảm thấy điều này có lợi ích rất lớn đối với trường chúng ta, nói không chừng có ngày học hội sẽ trở nên thực sự nổi tiếng!”
Chỉ cần lúc còn hai người, Tư Tư luôn gọi Vương Động là sư phụ, vô cùng “lễ phép”. Vương Động cũng quen nghe, hơn nữa còn có một loại cảm giác rất thân thiết.
“Hic, cậu tìm mình làm gì. Mấy chuyện này cậu tự xử lý đi, đừng tìm mình”
“Yên tâm đi, hội trưởng đại nhân. Mấy việc nhỏ mình sẽ tự xử lý, nhưng có một số chuyện lớn, cần ‘ngài’ ra mặt giải quyết!”
“Cậu à, đừng có đem mình ra làm lao công chứ!” Vương Động oán giận nói. Cho dù Chu Tư Tư nói ngon ngọt thế nào, hắn cũng không rảnh ôm chuyện hội trưởng. Tóm lại, đại đa số mọi chuyện đều đẩy cho Chu Tư Tư giải quyết.
“Ngoan nào, sư phụ đại nhân. Mình cũng là vì suy nghĩ cho tương lai huy hoàng của cậu đấy chứ!” Tư Tư ấn Vương Động ngồi xuống ghế, đưa một chồng thư xin gia nhập đặt trước mặt hắn.
“Đây là 20 người khá thích hợp mà mình lựa chọn ra từ mấy ngàn người. Cậu xem hết đi. Mình cảm thấy nếu lỡ bỏ sót một nhân tài nào đều là rất lãng phí”
“Cậu vừa bảo mình không cần làm việc mà. Việc ‘nhỏ’ như vậy để cậu xử lý là được rồi. Cậu làm việc là mình yên tâm lắm. Mình có việc phải đi trước đây!”
Nói xong vội vàng chạy biến mất. Làm cho Chu Tư Tư đứng giậm chân túc giận. Tên ác nhân xấu xa này, mình đã hao tâm tổn lực như thế, mà hắn chẳng thèm quan tâm….
Haizz, nghĩ đến đây Chu Tư Tư cũng chỉ còn biết ngồi xuống nhìn đống tư liệu. Kỳ thực lúc đầu quyết định của cô là rời khỏi học hội, dần dần lảng ra. Mắt không nhìn thấy tâm sẽ không phiền, tập trung lo việc học hành của mình, vì tương lai bản thân mà phấn đấu là được. Nhưng có nhiều chuyện thân bất do kỷ, đã thành quen thuộc đối với những người bạn tốt, mà quan trọng nhất là không thể nào rời xa được cái tên Vương Động đáng giận kia!
Chẳng qua hắn ta dù sao cũng là sư phụ của mình. Loại quan hệ này xem như độc nhất vô nhị. Ngẫm đi ngẫm lại, Tư Tư cảm giác được mình còn may mắn hơn nhiều người. Nghĩ đến đó lại thấy vui vẻ hơn”
“Ông chú, có phải chú đắc tội với một nhân vật quá lợi hại không?” Vương Động băn khoăn hỏi. Nếu như có thể thu phục được bộ áo giáp kia, lúc đó tốt biết bao nhiêu.
“Đừng hỏi ta, ta không biết. Con bà nó là con gấu, làm cho Lão Tử thêm đau lòng. Giờ phải về nằm cho nguôi ngoai!”
“Ấy, đừng đi vội. Tâm sự thêm một chút đã”
“Tán gẫu cái đầu ngươi ý. Đừng nghĩ ta không biết ý đồ của ngươi. Chỉ bằng một tên gà mờ như ngươi, kiếp sau cũng đừng có mơ!” Võ Thần Tự Nhận căm tức biến mất. Thực là sỉ nhục. Đường đường là Võ Thần mà lại biến thành vũ khí cho người khác, ai mà nhịn nổi chứ!
Nhìn Võ Thần Tự Nhận biến mất trong không gian thủy tinh, Vương Động nhịn không được sợ hãi than. Thủy tinh thần kỳ, Võ Thần Tự Nhận, bí quyết Đao Phong, cùng với quấng sáng thần bí kia, đến cùng có mối liên hệ gì chứ?
Mình là một người may mắn, hay là đã được xếp đặt rồi?
Ông lão đến cùng ăn trộm được từ nhà giàu nào? Ngũ đại thế gia sao?
Không đúng lắm. Nếu thứ này ở trong tay các thế gia, không chừng sớm đã thống nhất thế giới loài người rồi. Đến cùng là chỗ nào mà thần kỳ như vậy chứ? Mẹ nó, không phải là Chiến Thần điện chứ?
Cũng không thể, loại “mặt hàng” như ông lão sao có thể đi vào Chiến Thần điện được? Đó là chỗ mà cả Võ Thần cũng không thể xông vào được.
Vương Động ở trên giường lăn qua lộn lại, chỉ là nghĩ mãi mà không ra. Một lúc sau hắn mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm tỉnh lại. Vương Động cảm giác ngủ một giấc thực ngon. Tâm trạng rất tốt. Kỳ thực hắn đối với điều này cũng không phải quá chú trọng. Dù sao làm học sinh cũng không dùng đến áo giáp, hơn nữa loại chuyện này quá quỷ dị. Hắn cũng không thể bắt ép Võ Thần Tự Nhận được. Bạn học Vương Động rất nhanh quên chuyện này, giờ trong đầu hắn đều là hình ảnh Samantha.
Sau chuyến đi Cappas trở về, Vương Động đã không còn là Vương Động trước kia nữa. Có lẽ chính hắn cũng không cảm thấy được rõ sự biến hóa, nhưng hiện giờ các thư tình đều là viết cho hắn. Chỗ phòng quản lý hắn ở không ngừng bị nhét thư tình vào, làm cho hắn dở khóc dở cười. Giờ đây hắn bỗng nhiên hiểu được nỗi khổ năm xưa của Hồ Dương Hiên.
Giữa trưa mọi người cùng nhau ăn cơm, Vương Động vội vàng “học hỏi” Hồ Dương Hiên vấn đề này, kết quả làm mọi người lăn ra cười.
“Chẹp chẹp, đúng là thời thế thay đổi. Lúc trước không biết người nào đem tôi bán đứng nhỉ?” Bạn học Tiểu Hồ sung sướng nói.
“Ặc ặc, đấy là tình thế bắt buộc mà, nếu không lúc đó tôi đã bị đuổi đi rồi. Đúng không hả bạn học Tư Tư?” Vương Động đổ thừa. Lúc trước Chu Tư Tư quả thực đúng là người phản đối mãnh liệt nhất.
“Vương Động, không lôi chuyện cũ ra!” Tư Tư đâu có sợ hắn chứ!
“Ha ha, Tào Nghị báo tin, bảo chúng ta có thời gian thu xếp gặp nhau, ví dụ như xem lại các trận đấu của Võ Thần Tự Nhận…., cùng nhau trao đổi học hỏi” Tạp Nhĩ nói.
Hắn đã tạo nên chiến thuật mang tên mình “Tạp Nhĩ Lưu”. Bạn học Tạp Nhĩ thực sự hãnh diện, đã làm cho Alan nở mày nở mặt. Về phần chiến thuật của Vương Động thì lại không được tán thành. Nghiên cứu cho rằng đó cũng chỉ là một loại chiến thuật phòng thủ - phản kích thông thường, chẳng qua phản xạ và thao tác của Vương Động quá tốt!
Mặc dù mọi người tức giận bất bình, nhưng mà Vương Động không để ý. Mấu chốt không phải người khác nhận định thế nào, mà là mình đã lĩnh ngộ được chiến pháp. Về sau không thiếu cơ hội chứng minh.
Loại tâm tính này chính là do ông lão hết lòng bồi dưỡng. Trên đời này có rất nhiều chuyện không theo dự đoán của mình được. Kết quả thế nào cũng chỉ là một phản ứng của bên ngoài, vĩnh viễn không để can thiệp vào quyết định của chính mình.
Nói thật, mọi người đối với Vương Động càng thêm bội phục. Nếu là người khác, nhất định đã đi tranh cãi ầm ĩ một phen rồi. Còn Vương Động lại chẳng hề để ý.
Tiểu Như từ khi ở Cappas về bỗng trở nên trầm mặc nhiều. Mặc dù vẫn ôn nhu như cũ, nhưng không còn năng động như trước kia. Sự thay đổi này Hồ Dương Hiên nhìn thấy ngay. Nhưng cũng chỉ có thể thở dài trong lòng. Chuyện gì có thể hỗ trợ sẽ không ngại, nhưng loại chuyện này có lòng mà không thể giúp gì hơn.
Vốn cũng biết chuyện, nhưng Chu Tư Tư có vẻ khá hơn, dần dần thay đổi tâm tình của mình. Theo lý thuyết Mã Tiểu Như tu luyện Ma Nữ quyết đúng ra càng dễ thích ứng mới phải, nhưng thực tế lại trái ngược!
Đại khái cũng chỉ có Vương Động “ngố” là không biết gì, cả ngày vui đùa. Đang đắm chìm trong hạnh phúc, hắn nào biết đến những tình cảm kia chứ.
Bạn học Tiểu Hồ tuy tuổi không lớn hơn Vương Động, nhưng kinh nghiệm ở phương diện này cực phong phú. Nhất là bất kể ai đã từng trải qua cảnh thầm thương trộm nhớ, đều có thể hiểu được.
Có lẽ giờ này, Vương Động cười càng vui thì trong lòng Mã Tiểu Như lại càng chua xót…
Mọi người vui vẻ cơm nước xong. Mã Tiểu Như ăn rất ít. Từ Cappas về đã được vài ngày, nhưng mọi người vẫn trong trạng thái hưng phấn, mỗi ngày đều thảo luận chiến pháp. Lumi cũng liên hệ trao đổi với hai anh em Trương Thái Trương Viêm. Hai anh em này cũng quý Lumi, lần đặc huấn đã thực sự làm cho Alan và Bernabeu sinh ra tình cảm, mọi người tình nguyện chia sẻ tâm đắc, cùng nhau tiến bộ. Nhờ bọn họ, kéo theo các khoa khác học sinh cũng bắt đầu trao đổi với nhau. Về phần trường học đương nhiên rất ủng hộ. Trong trường cạnh tranh, ngoài trường cạnh tranh nữa, sẽ vô cùng có lợi cho trường học phát triển.
/201
|