Chương 842
Triệu Nam Thiên vừa mới dừng xe hẳn, Đường Bảo Khiết đã gọi điện thoại tới.
“Làm sao vậy, trưởng phòng Đường của tôi?”
“Rốt cuộc hôm nay anh đã nói gì với Bạch sư tỷ?”
Triệu Nam Thiên châm một điếu thuốc, “Cô ta nói thế nào?”
“Chị ấy không nói cho tôi cái gì hết, nhưng mà tôi nghe ra, chắc chắn anh bảo chị ấy đến Đông Châu lấy tiếng, đúng hay không?”
Triệu Nam Thiên trung thực thừa nhận, “Hình như có nói.”
Đường Bảo Khiết nghiến răng nghiến lợi, “Khốn nạn, tôi biết ngay là anh mà, bây giờ anh ở đâu? Lập tức trở về cho tôi!”
Triệu Nam Thiên đoán được ý của cô ta, không nói gì, hạ cửa sổ xe xuống, gẩy gẩy tàn thuốc.
Sau đó mới nói: “Vừa rồi cũng nói một câu như vậy, không có ác ý, tôi đã nói xin lỗi với Bạch tổ trưởng, cô ta cũng đã tỏ vẻ thông cảm.”
“Anh ít nói nhiều với tôi thôi, sư tỷ tôi kiêu ngạo, anh x nói như vậy, cô ấy nghe vào chắc chắn sẽ không thoải mái. Tóm lại bây giờ anh nhanh chóng trở về, đem làm xong chuyện này cho tôi đi!”
Triệu Nam Thiên có chút khó chịu với giọng điệu của của cô ta, cái giọng cao thượng, vênh mặt hất hàm sai khiến với mình.
Chẳng lẽ cô ta đúng là cho rằng mình là một tổ viên nhỏ dưới tay cô ta, là có thể kêu đến kêu đi sao?
Nói đùa gì vậy!
Nếu không phải là bởi vì Tiểu Ngũ bị cuốn vào trong chuyện phiền phức này, anh cũng không thèm để ý đâu!
“Sư tỷ của cô là người trưởng thành, đưa ra quyết định gì, không cần người khác khoa tay múa chân.”
“Anh có biết rốt cuộc nhiệm vụ lần này nguy hiểm cỡ nào hay không?”
“Ha, vậy cô nói cho tôi một chút, nguy hiểm cỡ nào?”
“Tôi không nói rõ với anh được, tóm lại sư tỷ tôi không thể đi đến đó, nếu thật sự gặp phải đám người kia, tôi không chịu nổi trách nhiệm này, anh càng không chịu nổi trách nhiệm này!”
Triệu Nam Thiên lạnh lùng hỏi, “Tôi còn phải chịu trách nhiệm?”
Đường Bảo Khiết cười lạnh, “Anh cho rằng? Nếu sư tỷ tôi ở tiền tuyến có chuyện gì không may, Triệu Nam Thiên, anh sẽ chết chắc!”
Triệu Nam Thiên âm lượng đột nhiên đề cao, “Trưởng phòng Đường, tôi hy vọng cô làm rõ một chuyện!”
“Sư tỷ của cô tham gia vào nhiệm vụ lần này là hợp tình hợp lý hợp pháp, không có bất kỳ người nào ép buộc cô ta, cũng không có bất kì cái gì ép buộc cô ta!”
“Cho dù cô ta thật sự không may, có chuyện bất trắc, đó cũng là vì ích lợi quốc gia, vì tuân theo chính nghĩa, mà không phải vì tôi!”
“Bảo cho tôi gánh chịu trách nhiệm? Cô muốn cho tôi gánh chịu trách nhiệm gì?”
Đường Bảo Khiết ngơ ngẩn, có vẻ như không nghĩ tới sẽ kích thích Triệu Nam Thiên phản ứng lớn như vậy.
Muốn cãi lại, lại bị những câu chất vấn liên tiếp chặn cổ họng, cho dù như thế nào cũng không mở miệng nổi.
Giọng điệu của Triệu Nam Thiên càng thêm nghiêm khắc, cứ như là nói hết một mạch những gì đã giấu trong lòng từ lâu ra.
Triệu Nam Thiên vừa mới dừng xe hẳn, Đường Bảo Khiết đã gọi điện thoại tới.
“Làm sao vậy, trưởng phòng Đường của tôi?”
“Rốt cuộc hôm nay anh đã nói gì với Bạch sư tỷ?”
Triệu Nam Thiên châm một điếu thuốc, “Cô ta nói thế nào?”
“Chị ấy không nói cho tôi cái gì hết, nhưng mà tôi nghe ra, chắc chắn anh bảo chị ấy đến Đông Châu lấy tiếng, đúng hay không?”
Triệu Nam Thiên trung thực thừa nhận, “Hình như có nói.”
Đường Bảo Khiết nghiến răng nghiến lợi, “Khốn nạn, tôi biết ngay là anh mà, bây giờ anh ở đâu? Lập tức trở về cho tôi!”
Triệu Nam Thiên đoán được ý của cô ta, không nói gì, hạ cửa sổ xe xuống, gẩy gẩy tàn thuốc.
Sau đó mới nói: “Vừa rồi cũng nói một câu như vậy, không có ác ý, tôi đã nói xin lỗi với Bạch tổ trưởng, cô ta cũng đã tỏ vẻ thông cảm.”
“Anh ít nói nhiều với tôi thôi, sư tỷ tôi kiêu ngạo, anh x nói như vậy, cô ấy nghe vào chắc chắn sẽ không thoải mái. Tóm lại bây giờ anh nhanh chóng trở về, đem làm xong chuyện này cho tôi đi!”
Triệu Nam Thiên có chút khó chịu với giọng điệu của của cô ta, cái giọng cao thượng, vênh mặt hất hàm sai khiến với mình.
Chẳng lẽ cô ta đúng là cho rằng mình là một tổ viên nhỏ dưới tay cô ta, là có thể kêu đến kêu đi sao?
Nói đùa gì vậy!
Nếu không phải là bởi vì Tiểu Ngũ bị cuốn vào trong chuyện phiền phức này, anh cũng không thèm để ý đâu!
“Sư tỷ của cô là người trưởng thành, đưa ra quyết định gì, không cần người khác khoa tay múa chân.”
“Anh có biết rốt cuộc nhiệm vụ lần này nguy hiểm cỡ nào hay không?”
“Ha, vậy cô nói cho tôi một chút, nguy hiểm cỡ nào?”
“Tôi không nói rõ với anh được, tóm lại sư tỷ tôi không thể đi đến đó, nếu thật sự gặp phải đám người kia, tôi không chịu nổi trách nhiệm này, anh càng không chịu nổi trách nhiệm này!”
Triệu Nam Thiên lạnh lùng hỏi, “Tôi còn phải chịu trách nhiệm?”
Đường Bảo Khiết cười lạnh, “Anh cho rằng? Nếu sư tỷ tôi ở tiền tuyến có chuyện gì không may, Triệu Nam Thiên, anh sẽ chết chắc!”
Triệu Nam Thiên âm lượng đột nhiên đề cao, “Trưởng phòng Đường, tôi hy vọng cô làm rõ một chuyện!”
“Sư tỷ của cô tham gia vào nhiệm vụ lần này là hợp tình hợp lý hợp pháp, không có bất kỳ người nào ép buộc cô ta, cũng không có bất kì cái gì ép buộc cô ta!”
“Cho dù cô ta thật sự không may, có chuyện bất trắc, đó cũng là vì ích lợi quốc gia, vì tuân theo chính nghĩa, mà không phải vì tôi!”
“Bảo cho tôi gánh chịu trách nhiệm? Cô muốn cho tôi gánh chịu trách nhiệm gì?”
Đường Bảo Khiết ngơ ngẩn, có vẻ như không nghĩ tới sẽ kích thích Triệu Nam Thiên phản ứng lớn như vậy.
Muốn cãi lại, lại bị những câu chất vấn liên tiếp chặn cổ họng, cho dù như thế nào cũng không mở miệng nổi.
Giọng điệu của Triệu Nam Thiên càng thêm nghiêm khắc, cứ như là nói hết một mạch những gì đã giấu trong lòng từ lâu ra.
/800
|