Trong lòng Đường Nhã Phương có chút rối loan.
Chuyện cô và Lục Đình Vỹ được đưa ra ngoài ánh sáng, đây nhất định không phải chuyện trùng hợp chắc chắn có người đã ăn cắp tài khoản Facebook của cô và đăng nó nên.
Người này là ai?
Mục đích đối phương làm như vậy căn bản là muốn đuổi cô rời khỏi vòng giải trí hoàn toàn không trở người được.
Bởi vì, nếu ai đắc tội với Lục Đình Vỹ thì cơ bản người đấy đã không có duyên với ngành giải trí.
Nhưng mà, rõ ràng đối phương đã bỏ sót mối quan hệ giữa cô và Lục Đình Vỹ, tuy rằng thất bại nhưng có thể thấy được mục đích của người đó rất hiểm ác.
"Bà xã không cần phải lo lắng, đây chỉ là một chuyện nhỏ, cứ giao cho anh xử lý"
Trong lúc Đường Nhã Phương đang suy nghĩ nhiều thì Lục Đình Vỹ gửi một tin nhắn đến cho cô.
Tuy rằng đây chỉ là một câu nói ngắn gọn, nhưng nó lại làm Đường Nhã Phương yên tâm hơn rất nhiều.
Cô tin tưởng với năng lực của Lục Đình Vỹ và sức ảnh hưởng của Tập đoàn giải trí Hoàng Gia thì tin tức này rất nhanh sẽ được xử lý.
Thực tế đúng là như vậy.
Trong lúc tất cả mọi người đang chờ xem thời gian xui xẻo của Đường Nhã Phương thì đột nhiên hai tấm ảnh đang nổi trên toàn mạng internet đó lại được xử lý sạch sẽ trong vòng một giờ.
Facebook, các trang tin tức lớn, video...Chỉ cần những tin tức liên quan đến việc này đều bị chặn và gỡ bỏ, không còn xót một thứ gì.
Sau đó, về phía Hoàng Gia cũng đưa ra phản hồi xác đáng: "Sau cuộc đàm phán riêng giữa chúng tôi và cô Phương để chứng minh sự trong sạch của cô Phương và Tổng giám đốc Lục, cử chỉ tình cờ của hai người họ chỉ do uống rượu say, cho nên là một người trong cuộc Tổng giám đốc Lục không tính truy cứu trách nhiệm liên quan, chúng tôi hy vọng rằng cô Phương có thể coi đây là một cảnh báo.
Đồng thời, chúng tôi cũng lấy việc này làm một ví dụ, hy vọng sau này sẽ không có người phạm phải sai lầm như này nữa, nếu không chúng tôi sẽ toàn lực truy cứu trách nhiệm"
Chỉ mấy câu nói ngắn ngủi, qua loa bỏ qua việc Đường Nhã Phương phạm vào sai trái, trong giây phút đó toàn bộ giới giải trí xôn xao.
Tất cả mọi người đều cảm thấy, Đường Nhã Phương gặp vận may, là người lần đầu tiên vu oan cho Lục Đình Vỹ mà có thể an toàn thoát ra.
Nhưng mà có một số người cảm thấy việc này hơi kỳ lạ.
Lục Đình Vỹ trở lên dễ tính từ khi nào vậy?
Bọn họ vẫn còn nhớ, mấy năm trước có một tòa soạn báo vô tình đưa tin tức liên quan đến Lục Đình Vỹ nên trang nhất, kết quả là ngày thứ hai tòa soạn báo đó bị đóng cửa và kể từ đó biến mất khỏi cái vòng này.
Không ít người đã nhìn ra manh mối từ sự việc này.
Xem ra, Đường Nhã Phương kia có dính líu với Hoàng Gia, người này không đơn giản! "Có người chống lưng thật tốt!"
Một trận này mọi người đều nghĩ sẽ gây ra cơn sốt lớn nhưng cuối cùng việc này lại giải quyết trong yên lặng, Tổng An Nhi không nhịn được chép miệng thở dài nói.
Đường Nhã Phương trêu ghẹo nhìn cô ấy nói: "Cậu cũng có thể đi tìm một tòa núi dựa đấy." "Tớ cũng muốn, nhưng tớ đi đầu tìm được một núi dựa lớn như Giám đốc Vỹ nhà cậu?"
Tổng Anh Nhi liếc Đường Nhã Phương một cái, trong lòng cô ấy nghĩ cậu nghĩ cậu đi tìm rau cải trăng sao, nói tìm thì có thể tìm được là "Cậu nói cũng đúng.
Thật ra cậu cũng không cần tìm đâu, đợi sau này tớ phát tài, tớ có thể làm núi dựa cho cậu!" "Thân phận bây giờ của cậu, có thể làm núi dựa cho tớ rồi ấy"
Tống An Nhi cười hì hì một tiếng, chợt cô ấy nghĩ đến việc gì, đột nhiên nói: "Đúng rồi, câu có nghĩ ra người đăng Facebook kia là ai không? Nếu không phải bây giờ cậu là bà xã của Tổng giám đốc Lục, thì mấy năm phấn đấu cố gắng làm việc này của cậu sẽ bị vụ này trên Facebook làm hỏng.
Cho nên chúng ta không để yên chuyện này như thế được.
"Tớ đã cẩn thận suy nghĩ, người có thể hãm hại tớ như vậy, ngoài Chu Như Ngọc ra thì không có ai cả.
Nhưng mà dạo bây giờ Chu Như Ngọc ít đến công ty, cho nên cô ta không có cơ hội ra tay.
Mà người duy nhất có thể đi..."
Đường Nhã Phương nói không hết câu, tầm mắt cô như có như không nhìn về phía chỗ Lạc Bích Nguyệt, ánh mắt cô hiện lên một tia rét lạnh như băng.
"Cậu nói như thế, đúng là có khả năng.
Con đàn bà hèn hạ kia cùng một bộ phận với chúng ta, cô ta có thể mở máy vi tính của cậu, hơn nữa bình thường cậu đều lưu mật khẩu của Facebook theo chế độ tự động của máy tính."
Đường Nhã Phương vừa nhắc đến, rất nhanh Tống An Nhi đã nghĩ đến điểm mấu chốt trong đó.
"Chính là cô ta, cô ta đừng mong chạy thoát được."
Đường Nhã Phương híp mắt một cái, đôi mắt đẹp của cô ẩn chứa một tia nguy hiểm.
Trên mặt Tổng An Nhi cũng hiện lên sự tức giận: "Con đĩ kia, có phải cô ta sống quá nhàn hạ không, vậy thì chúng ta cho cô ta một chút phiền toái" "Thật ra so với việc này, ngược lại tớ càng tò mò hơn về vụ đêm hôm trước, là người nào thừa dịp tớ không phòng bị, nhất tớ trong phòng vệ sinh."
Nói đến việc này, trên mặt Đường Nhã Phương hơi bao trùm một tầng khí làm người khác ớn lạnh.
Tổng An Nhi ngẩn người: "Cậu nghi ngờ chuyện này cũng liên quan đến Lạc Bích Nguyệt?"
Đường Nhã Phương suy nghĩ một lát, cô không xác định được lắc đầu nói: "Tớ không biết, kể cả không phải là cô ta thì việc này cũng không thoát khỏi liên quan đến Chu Như Ngọc.
Tớ nghi ngờ, người đêm đó nhốt tớ có thể là Chu Như Ngọc, Cao Mỹ Kiều và Hoàng Hương Ly bắt tay hợp tác với nhau." "Cậu nói như vậy, đột nhiên tớ nghĩ đến một chuyện " "Chuyện gì?" "Hai ngày này, quản lý sắp xếp cho tớ tham gia một đoàn phim sao, thật trùng hợp Hoàng Hương Ly cũng có mặt trong đoàn phim đó.
Khi tớ đến đó vào sáng ngày hôm qua thì nhìn thấy tâm trạng của người phụ nữ kia giống như không tốt, đi hỏi mọi người mới biết được ngày hôm qua có mười mấy cái thương hiệu quảng cáo đều rối rít hủy bỏ hợp đồng với Hoàng Hương Ly.
Trong đó cũng có không ít các thương lớn của nước ngoài "
Nói đến đây, vẻ mặt Tống An Nhi lộ ra vẻ hả hệ cười lên sự đau khổ của người khác.
Ở trong lòng cô ấy, chỉ cần là kẻ thù của Đường Nhã Phương thì cũng là kẻ thù của cô ấy.
Kẻ thù gặp xui xẻo, tất nhiên cô rất vui mừng.
Đường Nhã Phương nghe thấy vậy cũng hơi kinh ngạc.
Nói thế nào thì Hoàng Hương Ly cũng được coi là một nữ diễn viên hạng nhất, dù như thế nào nếu phải chấm dứt hợp đồng thì nhà quảng cáo cũng phải trả một số tiền lớn việc hủy bỏ hợp đồng.
Một lần bị mười mấy mười mấy thương hiệu quảng cáo rút lui, nếu việc này do một người nào đó âm thầm điều khiển, thì bàn tay này...!Có phần to quá đi!
Nghĩ đến lập tức trong đầu Đường Nhã Phương hiện qua bóng người của Lục Đình Vỹ.
Có thể làm đến bước này, ngoại trừ anh thì còn ai? "Ha ha, nhưng con đĩ kia, đứa nào cũng không biết trời cao đất rộng, suốt này dùng sức và suy cách để hành hạ cậu, sớm muộn gì mấy cô ta sẽ phải trả giá đắt vì những chuyện này" "Giá này bọn họ nhất định phải trả, buổi chiều cậu còn đi đến đoàn phim kia đúng không? Lúc đó tớ đi với cậu."
Hai giờ chiều, Đường Nhã Phương đi theo Tống An Nhi đến địa điểm chụp ảnh và quay phim cho đoàn phim.
Lúc hai người đến, nhân viên ở trường quay rất bận rộn làm việc như lửa bỏng dầu sôi.
Tống An Nhi chào hỏi qua với mấy người quen ở đoàn phim, sau đó kéo Đường Nhã Phương sang một bên đợi.
"Hình như Hoàng Hương Ly còn chưa đến?"
Nhìn xung quanh một vòng, không nhìn thấy người muốn tìm, Đường Nhã Phương không khỏi lẩm bẩm một tiếng.
Tống An Nhi gật đầu một cái, lúc cô ấy đang định nói gì thì nghe được có người đang nhỏ giọng nghị luận ở bên cạnh.
cũng lên tính đến việc làm xong chuẩn bị người khác trả thù đi..
/350
|