Vô Thường

Chương 996 : Linh thạch đỉnh cấp

/1679


Dù là vậy, Chung gia cũng chỉ có thể kiếm được bài danh kém cỏi nhất, gia tộc thứ mười! Đến khi phân chia linh thạch cũng chỉ được có tám mươi khối. Một điểm linh thạch bé như vậy căn bản không đủ cho Chung gia tiêu thụ trong vòng mười năm.
Trong ngày thứ hai linh thạch đã bị các đại gia tộc phân chia hết sạch, phần thưởng của ba người đứng đầu cũng đều được phân phát ra.
Ở trong sân của Đường gia, linh khí tràn ngập tận trời, sinh động dị thường, nhìn từ phía xa có thể thấy được một cỗ năng lượng phóng lên, đồ sộ và khí phách.
Hơn tám trăm khối linh thạch được xếp thành một tòa núi nhỏ ở trong sân làm hoa hết cả mắt mọi người.
Chẳng qua vài người Đường gia cũng không chú ý vào đống linh thạch này mà cùng đều vây tụ lại một chỗ nhìn chằm chằm vào một khối linh thạch khác to bằng ba bàn tay, cao chừng ba thước.
Một đám người đều nhìn say mê, không một ai mở miệng ra.
Đường Điểm Điểm chớp nhẹ con mắt, nhẹ nhàng sờ lên trên một chút sau đó rụt tay lại, thầm nói:
- Đây chính là linh thạch đỉnh cấp sao? Thật là mở mang kiến thức…
Đường Tuấn nuốt nước miếng một cái nói:
- Nếu năng lượng bên trong thứ này mà bộc phát ra thì không biết sẽ có hậu quả gì?
- Chết!
Đường Long đơn giản nói.
Đường Tuấn cười nói:
- Ở dưới Linh Giai, tuyệt đối không thể thừa nhận được năng lượng của một khối linh thạch đỉnh cấp bạo phát ra, cho dù là cao thủ Linh Giai phỏng chừng cũng phải trọng thương, sợ rằng cũng chỉ có cao thủ Linh Giai trung phẩm may ra mới có thể toàn thân trở ra dưới sự bạo phát của năng lượng trong khối linh thạch này.
Vẻ mặt Đường Đỉnh Thiên tự hào, dù sao khối linh thạch đỉnh cấp này cũng là do nhi tử của mình tranh được, một tay nâng chén trà và mở miệng nói:
- Bố Trường Hải cùng với Trang Chính Kiền đều tới tìm ta, muốn dùng năm trăm khối linh thạch cấp thấp để đổi lấy khối linh thạch đỉnh cấp này.
- Huynh trả lời thế nào?
Diệp Dĩ Khô ngẩng đầu nhìn hắn.
- Đương nhiên không đổi.
Đường Đỉnh Thiên bĩu môi nói:
- Năm trăm khối linh thạch cấp thấp tuy rằng không ít nhưng mà linh thạch đỉnh cấp là vật mà chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, bao nhiêu năm như vậy Linh Mạch Chi Địa mới có một khối hiện ra, làm sao mà năm trăm khối linh thạch cấp thấp có thể sánh được?
Đường Phong gật đầu, tuy rằng linh thạch khi trao đổi theo đạo lý mà nói thì linh thạch đẳng cấp cao hơn một cấp thì chênh kém nhau mười lần, ví dụ như một khối linh thạch trung cấp có giá trị bằng mười khối linh thạch cấp thấp, nhưng mà trên thực tế thì không ai cứng nhắc mà đổi như vậy.
Dù sao, linh thạch càng cao cấp càng khó có được, có tác dụng rất lớn đối với người có thực lực cao thâm.
Đường Phong một mực quan sát khối linh thạch đỉnh cấp này, dùng tâm cảm nhận linh khí ba động trong đó, hắn phát hiện được ba động của khối linh thạch đỉnh cấp này cùng với ba động của Tuyết Tủy Hỏa Tinh mà mình thu được lần trước cũng không kém nhau là mấy, chẳng qua Tuyết Tủy Hỏa Tinh là có hai thuộc tính nóng lạnh còn khối linh thạch đỉnh cấp này không có bất cứ thuộc tính nào, giống như linh thạch bình thường.
Hiện tại mình có thể xác định được Tuyết Tủy Hỏa Tinh mà mình tìm được cũng cùng một loại với khối linh thạch đỉnh cấp này, cho dù không phải nhưng mà cũng là một dạng linh thạch giống nhau. Tất cả đều là năng lượng thể tinh thuần…
- Phong nhi, cất thứ đó vào đi.
Đường Đỉnh Thiên căn dặn một tiếng, nhìn nửa ngày rồi, lúc nào cũng để ở ngoài không phải là chuyện tình tốt lành gì.
- Vâng.
Đường Phong gật đầu, nhét khối linh thạch này vào trong Không Gian Mị Ảnh, ánh mắt vị Lục tỷ nhìn khối linh thạch kia như muốn ăn tươi nuốt sống cho đến khi khối linh thạch biến mất mới thở dài tiếc hận.
- Ngũ thúc.
Nét mặt Đường Tử Thư lo lắng, quay đầu nhìn một đống linh thạch ở trên mặt đất trầm ngâm nói:
- Lúc này Đường gia ta thu được nhiều linh thạch như vậy có thể hấp dẫn không ít kẻ tham lam?
Đường Đỉnh Thiên cười ngạo nghễ nói:
- Đây là điều tự nhiên, cho dù bên ngoài Bố Trường Hải miệng nói rất tốt nhưng chỉ sợ lúc này cũng đang cực kỳ đau lòng ở nhà, thời gian Đại bỉ, Đường gia ta và Bố gia cũng chỉ sợ hắn không thành thật, nhưng mà không quan hệ, quan trọng mà nói thì Đường gia ta tự thân lớn mạnh lên mới là vương đạo, còn về phần lo lắng của cháu cũng không phải là không có đạo lý, trước đây ba ngày ta đã cho bồ câu về Đường gia đưa tin rồi, hai vị gia chủ hẳn là đang lên đường, đến lúc đó Đường gia ta có bốn vị cao thủ Linh Giai cùng hai thần binh hộ tống, ta cũng muốn xem người nào dám đến vuốt râu hùm.
Nghe vậy, Đường Tử Thư mới thở ra một hơi.
Tuy rằng nhiều linh thạch như vậy sẽ làm cho người khác đỏ mắt, làm chủ nhà ở Linh Mạch Chi Địa nhiều năm cử hành Đại bỉ như vậy thì hai nhà Bố Trang cũng không phải không có sĩ diện, bọn họ sẽ không làm trò với Đường gia, hai nhà này không ra tay nhưng mà với số lượng linh thạch nhiều như thế này thì cũng hấp dẫn không ít kẻ khác đến muốn kiếm chác.
Những cao thủ Linh Giai này không có khả năng chạy đến Đường gia toàn bộ. Đương nhiên việc này hiện giờ mới chỉ là giả thiết, chẳng qua cần cẩn thận thì có thể dùng thuyền vạn năm, cẩn thận một chút luôn luôn không sai.
- Ngay tối nay vào lúc trời tối chúng ta đi luôn, ban ngày các ngươi sẽ tĩnh dưỡng tinh thần.
Đường Đỉnh Thiên dặn dò một câu.
Vài người lên tiếng, Đường Phong đứng dậy nói:
- Ta còn chưa trở về Đường gia vội, hiện giờ còn một số chuyện chưa xử lý xong.
Hắn phải đi đến Khổ Thủy Thành một chuyến, kỳ độc trong cơ thể đến giờ chưa giải được làm cho Đường Phong vẫn có cảm giác không được thoải mái.
- Phong nhi muốn đi đâu?
Diệp Dĩ Khô nhẹ giọng hỏi.
- Đi Khổ Thủy Thành một chuyến.
Đường Phong đáp.
- Trở về Đường gia trước sau đó ta đi cùng con, được không?
Diệp Dĩ Khô thực sự có chút lo lắng cho Đường Phong, dù sao hắn mới có được một khối linh thạch đỉnh cấp làm phần thưởng, nếu như nói hơn tám trăm khối linh thạch của Đường gia bị người ta thèm thuồng thì khối linh thạch đỉnh cấp trên người Đường Phong càng làm cho người khác đỏ mắt. Nguồn: http://truyenyy.com
Đường Phong còn chưa trả lời, Đường Đỉnh Thiên liền khoát tay nói:
- Con lớn rồi, đều có suy nghĩ của chính mình, bậc phụ mẫu chúng ta không nên ngăn cản.
Lời vừa dứt, liền quay sang dặn dò Đường Phong:
- Phong nhi, con tự đi một mình, nhưng mà trên đường đi cần phải cẩn thận.
- Phong nhi biết.
Đường Phong gật đầu, hắn không sợ có ai tìm mình gây phiền phức, với khả năng làm giả của mình, tùy tiện biến thành dung mạo của người khác thì ai có thể tìm ra được mình?
- Vậy Phong nhi, chừng nào thì đi?
Diệp Dĩ Khô bị ngăn trở, đành phải theo ý kiến của hai phụ tử Đường Phong.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status