Vô Thường

Chương 898: Chúng ta muốn mua Thùy Hàn kiếm (hạ).

/1679


Đến giây phút này rồi mà nàng còn không biết hàng, vậy chỉ có thể nói nàng là người mù. Khiến cho Trang Tú Tú thất thố cũng không phải là bản thân thần binh, mà là chủ nhân đang kiềm giữ thần binh!
Nàng không nhìn ra được sự nông sâu của Âu Dương Vũ nên không để tâm đến người này. Nhưng hiện giờ thấy không phải đối phương quá thấp, mà là căn bản mình nhìn không thấu. Lấy nhãn lực của cảnh giới Thiên Giai thượng phẩm mà nhìn người không thấu, chỉ có một khả năng, đó chính là cao thủ Linh Giai!
Ý thức được điểm này, Trang Tú Tú lập tức như lâm đại địch, ngược lại hai gã thanh niên bên cạnh nàng, trong mắt toát lên thần sắc tham lam.
Một số người, cả đời chỉ nghe tên thần binh mà chưa từng thấy qua.
Mà hiện tại có một thần binh ở ngay trước mắt chính mình, phía bên Trang gia có ba Thiên Giai, thực lực không kém, đương nhiên bọn họ sẽ nảy sinh ý niệm không hay ho gì trong đầu.
Tàng Phong Kiếm trên tay Âu Dương Vũ lay động, sát khí phát ra, kiếm linh trong Tàng Phong Kiếm chính là thể dung hợp giữa hai phần tinh hồn của Linh Khiếp Nhan, bá đạo và độc ác, là hai phần tinh không có tính công kích mạnh nhất, há có thể để người khác vũ nhục như vậy.
Trang Tú Tú vừa đánh giá một câu là đồng nát sắt vụn, rõ ràng là chọc giận kiếm linh.
- Ngươi không nên nói nó như vậy.
Âu Dương Vũ thở dài:
- Âu Dương không có ý giết người, nhưng đáng tiếc nó muốn các ngươi chết, trên đường xuống hoàng tuyền chớ trách Âu Dương thủ đoạn độc ác, hiện tại ta muốn giết các ngươi, các ngươi tốt nhất là dốc hết lực đi.
Vừa dứt lời, trên thân Tàng Phong Kiếm bắn ra một luồng sáng trắng, chỉ nghe xoẹt một tiếng, Trang Tú Tú đã nhanh chóng rút bội kiếm của mình ra, dốc hết toàn lực đỡ một đường kiếm trước mặt, toàn thân lập tức giống như diều đứt dây văng ngược lại.
Tia sáng vụt tắt, ngoại trừ khóe miệng Trang Tú Tú trào máu ra, rơi xuống đất rồi liên tiếp thối lui vài bước ra, hai gã Trang gia còn lại kia vẫn đứng thẳng tắp tại đó.
Trong mắt bọn họ tràn ngập thần sắc tham lam, trên mặt còn hiện lên tia kinh ngạc.
- Trang Thành, Trang Trữ!
Trang Tú Tú run giọng gọi.
Hai gã thanh niên kia vẫn không nhúc nhích, một lát sau, một vệt máu đỏ thẫm từ trên cổ bọn họ chảy xuống, sức sống trong nháy mắt nhanh chóng lụi tàn, ngửa mặt ngã xuống.
Thiên Giai trung phẩm, căn bản không thoát được một kích của cao thủ Linh giai, chỉ có cao thủ cảnh giới Thiên Giai thượng phẩm mới có thể miễn cưỡng chống đỡ được.
Tuy nhiên không phải Thiên Giai thượng phẩm nào cũng có thể đỡ được một kích của cao thủ Linh Giai. Vừa rồi Âu Dương Vũ xuất thủ không hề báo trước, tuy rằng có mở miệng nhắc nhở như động tác quá nhanh, gần như là tập kích bất ngờ, thế nhưng nữ nhân này lại có thể đỡ được. Bởi vậy có thể thấy thực lực của nàng... Rất mạnh!
- Chiêu tiếp theo của ta không chết không được. Ngươi có thể chạy, ta còn muốn tính toán nợ cũ với vị Đường công tử này.
Âu Dương Vũ nhìn Trang Tú Tú lạnh nhạt nói.
Ánh mắt Trang Tú Tú tràn ngập sự cừu hận nhìn chằm chằm Âu Dương Vũ. Bộ ngực đầy đặn phập phồng, trên mặt lộ rõ sự kinh hoảng và không cam lòng.
Tàng Phong Kiếm lại một lần nữa ngân vang lên. Âu Dương Vũ vỗ vỗ vào Tàng Phong Kiếm, thoải mái nói:
- Được rồi được rồi, người ta là một tiểu cô nương, ngươi còn muốn đuổi tận giết tuyệt sao? Ngày hôm nay đã ngoại lệ cho ngươi xuất thủ một lần, ngươi biết ta chưa bao giờ giết nữ nhân...
Kiếm linh trong Tàng Phong Kiếm cũng không phải tự chủ dựng dục ra, cho nên cũng có thể nghe hiểu được Âu Dương Vũ nói, rung lên một lát thì không còn động tĩnh.
- Cút đi...
Âu Dương Vũ thản nhiên liếc nhìn Trang Tú Tú đang lau máu trên khóe miệng, thần sắc trên mặt nàng tỏ ra ngang bướng, chậm chạp không chịu bước đi.
Âu Dương Vũ cũng không để ý tới nàng nữa, mà chuyển ánh mắt nhìn sang Đường Phong, nghiêm nghị nói:
- Đường công tử, hôm nay không có nữ tử xinh đẹp kia tương trợ, công tử không phải là đối thủ của ta, hãy đưa vật ta cần cho ta, Âu Dương sẽ đi ngay, công tử cũng biết ta không muốn lấy tính mạng của công tử!
Đường Phong cười nói:
- Âu Dương tiên sinh cứ nhất định muốn lấy, muốn bản thiếu gia chắp tay dâng lên, thật quá si tâm vọng tưởng!
Bất luận là Đường Phong hay là Âu Dương Vũ đều muốn đoạt hai phần tinh hồn của Linh Khiếp Nhan đang nắm giữ trong tay đối phương. Nhưng Linh Khiếp Nhanh đi theo Đường Phong lâu như vậy, quan hệ tình cảm giữa hai người từ lâu đã không giống bình thường, Đường Phong làm sao đơn giản giao Linh Khiếp Nhan cho người khác? Nói cách khác, Âu Dương Vũ cũng sẽ không làm vậy.
- Nếu đã như thế, vậy thì đắc tội rồi!
Âu Dương Vũ tra kiếm vào vỏ. Y là một cao thủ Linh Giai, đối phó với một Thiên Giai hạ phẩm như Đường Phong còn sử dụng thần binh, vậy thắng cũng không võ rồi.
Cũng không thấy y có động tác gì, toàn thân di chuyển vọt đến trước mặt Đường Phong ba thước, ngón tay điểm về trước, dùng ngón tay vận kiếm, trên đầu ngón tay bắn ra ba luồng kiếm quang ba tấc lạnh thấu xương đâm thẳng vào cổ Đường Phong. Một chỉ này nếu đâm trúng, trên cổ Đường Phong nhất định sẽ thủng một lỗ.
Âu Dương Vũ vừa tấn công vừa vân đạm phong khinh cười cười:
- Tạo nghệ chỉ pháp của Đường công tử không tầm thường. Nếm thử một chỉ này của Âu Dương mỗ thế nào?
Đường Phong nào dám đón đỡ. Tuy rằng hiện tại tố chất thân thể của hắn đã khá vượt trội, đã có thể nói là tồn tại nghịch thiên. Thế nhưng một đòn của cao thủ Linh Giai há có thể khinh thường, hắn vội vàng nghiêng đầu né tránh một chỉ của Âu Dương Vũ.
"Phụt" một tiếng, một luồng kiếm quang sắc từ đầu ngón tay của Âu Dương Vũ bắn ra cực nhanh xé rách không gian phía sau Đường Phong thành một đường dài hơn mười trượng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lúc né tránh một kích này, Đường Phong không chút ngừng lại, nhanh chóng rút ra trường kiếm Độc Ảnh, trên thân kiếm lóe sáng kim quang, toàn thân khẽ nghiêng, lật tay đâm một kiếm hướng về một chỉ của Âu Dương Vũ. Kiếm ra, sắc bén bức người cắt mặt đất to lớn thành mảnh vụn.
Thần sắc Âu Dương Vũ nghiêm trọng, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, ngón tay hơi đi xuống đâm chệch ra ngoài một đoạn, nhẹ nhàng điểm trúng trên thân Độc Ảnh kiếm.
"Đinh" một tiếng giòn vang.
Đường Phong chỉ cảm thấy một lực mạnh từ trên thân kiếm truyền đến chấn động làm hắn suýt thì không trụ được, toàn thân bị đẩy khụy xuống, thế kiếm tự sụp đổ. Âu Dương Vũ thừa cơ tiến đến trước mặt Đường Phong. Ngay lúc Đường Phong kinh ngạc chưa kịp nhìn kỹ thì ngón tay đã điểm vào ngực hắn.
Sau một khắc, Âu Dương Vũ dường như nhìn thấy khóe miệng của Đường Phong đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị rất mờ nhạt. Một đường quyền đột nhiên từ đối diện đi lên đón đầu.
Âu Dương Vũ nhướng mày, cũng không né tránh, kiếm quang trên ngón tay càng linh động như lưỡi rắn phun ra nuốt vào không ngớt, đâm vào trên thiết quyền của Đường Phong.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status