Vô Thường

Chương 703: Linh thảo thần dược nhiều vô cùng. (Thượng)

/1679


So sánh cả hai, bọn họ cảm thấy ám khí của Đường Phong uy hiếp nhỏ hơn.
Sự thật đúng là như thế, một chuôi phi đao bắn trúng phần bụng của hắn, chỉ đâm vào thịt được ba phần, bảy phần còn lại đã bị cương khí của hắn ngăn cản, chút thương thế này, chỉ được xem là vết thương nhẹ mà thôi.
Đang muốn quay đầu lại phản kích Bằng Ưng, thân ảnh Đường Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, xuất Tịch Diệt Chỉ đâm vào vị trí đan điền của hắn.
Lấy thực lực của Đường Phong bây giờ, uy lực của Tịch Diệt Chỉ không phải quá mạnh, cũng không mạnh hơn khi thi triển ở Nhất Đao Môn, dù sao lúc ấy hắn sử dụng Mượn Xác Hoàn Hồn để thi triển, thực lực đạt tới Thiên giai thượng phẩm.
Dù là vậy, quấy nhiễu cương khí vận chuyển của hắn một chút cũng có thể.
Tên Hàn gia trưởng lão này giơ tay hạ chưởng, phẫn nộ đánh về đỉnh đầu của Đường Phong, miệng nói:
- Ta muốn giết ngươi.
Lúc cương khí vận hành, hắn cảm giác cương khí trong thể nội bị ngăn cản, chưởng lực đánh về phía Đường Phong cứng đờ, thừa dịp hắn sơ hở, Đường Phong đâm một kiếm xuyên qua lồng ngực của hắn.
Mà bên kia, chẳng biết tại sao Bằng Ưng lại buông tha tập kích tên trưởng lão bị Đường Phong giết, chuyển hướng sang tên trưởng lão còn lại, hắn bất ngờ không kịp đề phòng, một trảo chộp vào đầu lâu, đầu lâu vỡ nát.
Uy lực một trảo của Lục giai thượng phẩm linh thú, rất mạnh.
Ba người Hàn gia, khổ sở đuổi theo Đường Phong tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, trước sau chỉ một canh giờ, đều chôn xác tại đây, chỉ có thể nói tự tìm chết, vậy thì chết không có gì đáng tiếc.
Một Thiên giai hạ phẩm, hai Thiên giai trung phẩm, nếu chỉ chống lại Đường Phong, lấy thể lực hiện giờ của Đường Phong không thể nào giết hết bọn họ, duy chỉ thể thi triển đòn sát thủ mới có thể dễ dàng thắng bọn họ.
Nhưng trùng hợp chính là, Bằng Ưng vô thanh vô tức đánh lén, Lục giai thượng phẩm linh thú đánh lén há có thể khinh thường? Dùng lông vũ lấy tính mạng của Hàn Hàng Trần, lại bị Đường Phong quấy rối một hồi, một người khác liền chết dưới trảo của Bằng Ưng.
Một người cuối cùng bị Đường Phong giết chết, làm được như vậy có thể nói là nhờ Bằng Ưng.
Nếu ba người này liên thủ, vô luận là chống lại Đường Phong hay Bằng Ưng, đều đứng ở thế bất bại. Bằng Ưng tuy là Lục giai thượng phẩm linh thú, có linh trí đơn giản, làm sao có thể là địch thủ của nhân loại đa mưu túc trí cơ chứ? Chỉ cần ba người Hàn gia có đủ thời gian, muốn giết nó không phải việc khó, điều kiện tiên quyết là nó không chạy trốn. Nhưng ba người này đều có thù với Đường Phong, liền tập trung tinh thần đối phó Đường Phong, đến khi Bằng Ưng đánh lén mới cảnh giác, đáng tiếc là đã muộn.
Đánh chết ba người này không phí bao nhiêu khí lực của Đường Phong, cũng thay Bạch Tiểu Lại báo thù, trong lòng rất khoan khoái dễ chịu.
Đem đoản kiếm màu đen thu lại, Đường Phong lập tức lui về phía sau, nhìn lên Bằng Ưng đang bay trên trời, mở miệng cười nói:
- Ưng huynh, tuy ngươi giúp ta một tay, đánh chết ba người này, hiện giờ ngươi muốn lấy tính mạng của ta, thì hãy xem bản lãnh của ngươi vậy.
Ba người đã chết, Đường Phong cũng không thả lỏng chút nào, so sánh ba người Hàn gia, Bằng Ưng mới là địch nhân mạnh nhất.
Tuy nơi này là rừng rậm, nhưng vừa rồi Bằng Ưng kích động sử dụng Phong linh khí cắt cây cối thành nhiều mảnh nhỏ, thân cây mà Đường Phong đang đứng cũng bị chặt đứt, vị trí của Đường Phong đang đứng hiện tại rất trống trải.
Bằng Ưng bay xung quanh một hồi, đoán chừng cũng biết Đường Phong không dễ chọc, tâm tư muốn giết hắn cũng tán đi, ngược lại hạ thân xuống, rơi xuống vị trí ba người Hàn gia vừa chết, mỗi cái móng vuốt sắc bén bắt lấy một người, mỏ ngậm thêm một người, vung vẩy đôi cánh lớn bay lên không trung.
- Súc sinh chạy đâu, xuống đây đại chiến với ta một trận.
Đường Phong khẩn trương, cao giọng quát như muốn đuổi theo, nhưng tốc độ Bằng Ưng rời đi rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã không thấy bóng dáng.
Sắc mặt Đường Phong hậm hực, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Cũng không phải hắn muốn đại chiến với Bằng Ưng, chỉ là ba người Hàn gia đều là Thiên giai cao thủ, đem âm hồn của bọn họ ngưng luyện ra, có trợ giúp cho việc tăng trưởng thực lực của bản thân, thứ hai có thể nhìn trộm kế hoạch của Hàn gia một chút. Đương nhiên, trên người của ba người kăẳng định có mang theo linh đan diệu dược, những thứ này là một khoản tài phú không nhỏ.
Nhưng hiện giờ ba người này bị Bằng Ưng mang đi, đi đâu tìm thi cốt của bọn họ bây giờ.
Mắt thấy Bằng Ưng biến mất trong tầm mắt, Đường Phong thở dài, chỉ có như vậy thôi. Quay người trở lại, thả thần thức ra cảm thụ xung quang một chút, phát hiện cũng không có nguy hiểm nào khác, lúc này Đường Phong mới đi vào trong rừng sâu.
Trước khi vào Bạch Tiểu Lại đã nói rõ hoàn cảnh trong Bạch Đế Bí Cảnh cho hắn biết, hắn biết xuyên qua thảo nguyên chính là một rừng rậm vô tận. Càng đi vào bên trong, linh khí càng sung túc, nguy hiểm cũng càng lớn.
Từ khi vào đây, thần kinh của Đường Phong vẫn luôn căng thẳng, chợt thấy phiến rừng rậm nhiệt đới liền xông vào. Hiện tại nhớ tới lời của Bạch Tiểu Lại, tự nhiên có phương hướng hành động.
Cũng có đệ tử Bạch Đế thành đi vào phiến rừng rậm này tu luyện, thời điểm Đường Phong đi vào nhìn thấy một ít dấu vết do con người sinh hoạt lưu lại, bất quá dấu vết lưu lại rất ít.
Tại đây, chỉ có thể xem là vòng ngoài của Bạch Đế Bí Cảnh, phàm là thiên tài địa bảo gì cũng đã bị đệ tử Bạch Đế thành tiến vào thu thập cả rồi. Muốn tìm Xích Tâm Linh Quả, chỉ có thể đi vào sâu bên trong mới có thể tìm được.
Nhưng mà, muốn tìm kiếm một khỏa trái cây trong một địa phương khổng lồ thế này, làm cho Đường Phong cảm thấy vô lực. Bất quá Đường Phong cũng không nhụt chí, chỉ cần trong lòng có một tia hi vọng, hắn sẽ kiên trì đến cùng.
Đi vào trong rừng rậm càng sâu, đã không còn nhìn thấy dấu vết nhân loại sinh hoạt nữa, nói cách khác, có rất ít đệ tử Bạch Đế thành đặt chân đến địa phương này tu luyện.
Càng đi vào trong, Đường Phong phát hiện vài cọng dược thảo giá trị xa xỉ, nhưng năm chưa đủ, Đường Phong cũng không đành lòng thu thập, chỉ có thể buông tha một cách tiếc nuối. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tuy những dược thảo này chưa đủ năm, nhưng nếu thu thập cũng có tác dụng, chỉ là tác dụng nhỏ hơn rất nhiều những dược thảo đủ năm, nhẫn tâm hái xuống chính là chà đạp thiên vật, chẳng bằng lưu chúng lại cho chúng phát triển thêm, ngày sau tự nhiên sẽ có người hữu duyên phát hiện.
Ngày thứ nhất tiến vào sâu bên trong, Đường Phong không có chút thu hoạch nào, nhưng ngày thứ hai thỉnh thoảng Đường Phong phát hiện một ít linh thảo thần dược.
Thiên Niên Hoàng Kim Tham trưởng thành, nếu người bị thương nặng, chỉ cần còn một hơi thở, nếu phục dụng vào sẽ kéo dài tính mạng, đúng là một bảo vật, nhưng lại có thể luyện chế thành đủ loại linh đan diệu dược, có không ít phương thuốc cần loại dược liệu khó có được này.
Băng Nguyên Quả ba trăm năm mới nở hoa kêt quả một lần, xúc tu lạnh buốt, giống như băng linh, nếu người tu luyện Băng hệ linh khí phục dụng nó, sẽ tăng thêm không ít công lực, có thể tinh luyện cương khí của bản thân, có ít cho sự phát triển bản thân về sau.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status