Vô Thường

Chương 655: Nắm tay ai cứng. (Hạ)

/1679


Đường Phong cưỡng ép thực lực của mình tăng lên mức Thiên giai thượng phẩm, đối phó vài tên võ giả Địa giai, quả thực không có bất kỳ khó khăn nào.
Đột nhiên Liễu Nhất Đao kêu lên một tiếng, Liễu Trần Phong gầm lên:
- Tiểu tử, ngươi dám?
Cho dù Liễu Nhất Đao chẳng ra gì, nhưng dù sao vẫn là nhi tử của mình, làm sao Liễu Trần Phong lại để Đường Phong giết hắn chứ, tuy chăm chú nắm bắt thân ảnh của Đường Phong, nhưng thực lực Thiên giai trung phẩm cũng không phải để trang trí, vội vàng lao tới, một thanh đại đao được hắn ném đi, bay thẳng về phía Đường Phong.
Cách không chém tới, đao mang lóe lên, tốc độ phản ứng của Đường Phong hơn xa dự đoán của hắn.
Bóng người lại lóe lên, Đường Phong trở về chỗ cũ, một mực ngăn cản cửa ra vào, trên tay đang cầm Liễu Nhất Đao đang run rẩy, hung ác ném hắn xuống đất.
Toàn thân Liễu Nhất Đao run như cầy sấy, hiện tại hắn còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn vẫn nhớ rõ những người vừa bị giết kia, đó đều là những đệ tử được hắn dẫn theo động thủ với đám đệ tử Thiên Tú, có khả năng người kế tiếp chính là hắn.
Sau khi nằm trên mặt đất, hắn run rẩy bò về phía trước, muốn đến gần người của mình để tìm kiếm che chở, Đường Phong chưa từng liếc nhìn hắn lần nào, một cước dẫm nát mắt cá chân của hắn, chỉ nghe một tiếng răng rác giòn tan, Liễu Nhất Đao rú lên thảm thiết như tiếng heo bị mổ, lăn lộn trên mặt đất kêu lên:
- Chân của ta… Chân của ta bị đoạn rồi…
Đám trưởng lão bên cạnh Liễu Trần Phong xông lên, lại bị Liễu Trần Phong khoát tay ngăn lại, con hắn hiện tại đang nằm trong tay người ta, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Tiểu ma đầu, ngươi chớ càn rõ, dám động đến hắn thì ngày hôm nay ngươi trốn không thoát đâu.
Liễu Trần Phong nói, đối phương không hạ sát thủ với Liễu Nhất Đao, xem bộ dạng muốn lấy hắn làm con tin, sau đó chạy trốn, bất quá bên cạnh mình có năm Thiên giai cao thủ, còn sợ không làm gì hắn hay được sao?
- Ngươi xem ta có dám hay không!
Đường Phong lạnh nhạt nhìn Liễu Trần Phong, một chân dời lên đầu gối Liễu Nhất Đao, giẫm mạnh xuống một chút.
Lại một tiếng giòn tan vang lên, một chân của Liễu Nhất Đao vặn vẹo, khuôn mặt hắn đỏ bừng, miệng la hét kêu gào, đau đớn kịch liệt làm cho hắn muốn ngất đi.
- Ngươi…
Liễu Trần Phong há hốc mồm, hắn vạn lần cũng không nghĩ tới, Đường Phong có gan làm loạn như thế, trước mặt nhiều người như vậy còn dám tra tấn con của mình như vậy.
- Ngươi cho rằng ta bắt hắn, là muốn đem hắn làm con tin hay sao?
Đường Phong cười lạnh một tiếng.
- Ngươi sai rồi, ta không muốn hắn chết quá dễ dàng thôi.
Vừa nói, dẫm lên một tay của Liễu Nhất Đao, đoản kiếm màu đen lóe lên, một ngón tay út bay ra ngoài.
- Aaaaaa…..
- Liễu Nhất Đao kêu thảm thiết làm cho tất cả mọi người kinh hãi rùng mình, thần sắc Đường Phong vẫn như thường, ngoại trừ hai đầu lông màu nhịn không được phẫn nộ và sát cơ ra, căn bản chưa từng có chút thương tiếc nào.
Đoản kiếm màu đen lại lóe lên, ngón áp út bay ra ngoài.
Máu tươi nhuộm hồng cả mặt đất, không biết Liễu Nhất Đao vì quá đau hay nguyên nhân khác, hắn vẫn không hôn mê, nhưng tiếng kêu thảm thiết lại vang lên một lần nữa.
- Dừng tay!
Liễu Trần Phong nổi trận lôi đình, cũng không thể đứng nguyên tại chỗ nữa, trên cầm một thanh đại đao, hướng Đường Phong bổ tới, bốn vị Thiên giai trưởng lão cũng xông lên cùng lúc, muốn hợp lực mọi người hợp kích, đập chết tên Huyết Ma chết tiệt này.
Năm Thiên giai cao thủ công kích, trong đó có hai Thiên giai trung phẩm, ba Thiên giai hạ phẩm, Đường Phong cũng không thể đón đỡ, bởi vì dù sao hắn cũng không phải Thiên giai thượng phẩm cao thủ chân chính, thông qua thủ đoạn nhất định, tạm thời có được thực lực Thiên giai thượng phẩm mà thôi.
Nhưng hắn lại không thể tránh né, một khi tránh né, Liễu Nhất Đao đang nằm trong tay hắn sẽ bị bọn họ đoạt lại, hơn nữa bọn người Mạc Lưu Tô đang ẩn núp trong phòng phía sau lưng của hắn, vô cùng có khả năng hắn sẽ bị năm đạo đao mang này làm bị thương. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Thời khắc mấu chốt, một thân ảnh xinh xắn tuyết trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt Đường Phong, duỗi bàn tay nhỏ bé ra, nhẹ nhàng đánh lên lồng ngực của hai Thiên giai trung phẩm cao thủ.
Một kiếm Đường Phong quét tới, ngăn cản được một kích hợp lực của ba Thiên giai hạ phẩm cao thủ.
Giữa không trung phun ra hai ngụm máu tươi, Liễu Trần Phong và một Thiên giai trung phẩm cao thủ rơi xuống đất, sau khi chạm đất lảo đảo lui về phía sau vài chục bước, lúc này mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
Thấy có người xen vào, trong lòng năm Thiên giai cao thủ hoảng sợ. Đôi mắt Liễu Trần Phong tràn ngập thần thái không thể tin nổi, nhìn về phía người đứng bên cạnh Đường Phong là một tiểu nha đầu tóc bạc, ngoài miệng lẩm bẩm nói:
- Làm sao có thể?
Cũng không thể trách hắn khiếp sợ như thế, thời điểm Đường Phong đến, Linh Khiếp Nhan một mực đi theo phía sau hắn, tự nhiên bọn người Liễu Trần Phong cũng nhìn thấy, nhưng bọn họ không hề cảm nhận từ trên người nàng có bất kỳ áp lực hay cương khí chấn động nào, huống hồ đây là một tiểu cô nương khoảng mười tuổi, bọn họ cũng không để trong lòng.
Nhưng không ngờ chính tiểu cô nương này, vừa rồi đã bức lui hai vị Thiên giai trung phẩm cao thủ, hơn nữa còn đánh cho bọn chúng thổ huyết.
- Người ta đã lâu rồi không có đánh nhau đấy.
Linh Khiếp Nhan sợ hãi nhìn mọi người, giả bộ dáng yêu đứng bên cạnh Đường Phong.
- Có làm các ngươi bị thương hay không?
Ánh mắt của nàng rất vô tội, ngôn từ rất thành khẩn, tràn đầy quan tâm.
Liễu Trần Phong tức muốn hộc máu!
Tiểu cô nương này rốt cuộc là có địa vị gì? Nghe ngữ khí của nàng, một kích vừa rồi có vẻ như chưa dùng toàn lực. Nghĩ tới đây, Liễu Trần Phong cảm thấy lần này Nhất Đao Môn đã trêu chọc phải người không thể trêu chọc, trong lòng sợ hãi và hối hận, nếu sớm biết như vậy, có nói thế nào hắn cũng không dám lưu Mạc Lưu Tô ở lại chỗ này, sớm dẫn người đi xin lỗi, hóa giải chuyện lần này rất dễ dàng.
Tại sao giang hồ hiện tại lại hỗn loạn như vậy? Một Địa giai cao thủ không đến hai mươi tuổi, một quyền đánh tàn phế một Thiên giai trưởng lão, hiện tại còn ác hơn, tiểu cô nương mười tuổi có thể đả thương hai Thiên giai trung phẩm, hai người này là yêu nghiệt sao?
- Nha đầu, chú ý những người này, nếu ai dám chạy trốn, giết không tha! Ta muốn cho bọn chúng tận mắt nhìn thấy, lấy mạnh hiếp yếu, lấn nam bá nữ sẽ có hậu quả gì.
Đường Phong lạnh lùng dặn dò.
Giết những người này, không chỉ đơn giản là vì báo thù cho vị đệ tử Thiên Tú đã chết kia, còn vì một nguyên nhân khác đó là giết người diệt khẩu. Thời điểm Đường Phong vận dụng Mượn Xác Hoàn Hồn, vận mệnh đã an bày, những người này nhất định phải chết!
- Đường Phong, ngươi dầu gì cũng là Địa giai thượng phẩm, giết người đầu rơi xuống đất, dùng thủ đoạn này để tra tấn một tên Huyền giai có quá mức hèn hạ hay không?
Liễu Trần Phong vừa nhổ một bãi nước bọt xen lẫn máu tươi, có thể nhìn ra hắn bị thương không nặng, hiện tại phải nhìn con của mình bị ta giẫm đạp như chó trên mặt đất, hai ngón tay bị chặt, một cái bị giẫm nát, tự nhiên đau lòng vạn phần.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status