Vô Thường

Chương 625: Tuyển rể. (Thượng)

/1679


Có chút giống tam đường hội thẩm a, Đường Phong nhịn không được cười khổ một tiếng.
Kỳ thật những người này cũng không phải đến đây chỉ vì chuyện này. Do cung chủ của Đại Tuyết Cung mới vừa thượng nhiệm, nên có rất nhiều chuyện cần phải thương thảo. Những cao thủ Thiên giai nắm quyền lực này đang có chuyện cần bàn với Phi Tiểu Nhã, mà Đường Phong gặp phải cũng là do tình cờ thôi
Đường Phong vừa vào trong cung điện, vô số đạo ánh mắt giống như châu chấu chuồn chuồn bâu vào người hắn.
Phi Tiểu Nhã đang muốn đứng lên, lão cung chủ lại ho nhẹ một tiếng. Bảo chủ đại nhân bĩu môi, chỉ có thể không cam lòng ngồi xuống lại.
Sau một khắc, tất cả những cao thủ trong cung điện, trừ Tiếu thúc Đoạn thúc cùng Tiếu Nhất Diệp Đường Phong đã nhận biết ra, những người khác đều phóng xuất ra uy áp của bản thân, như phô thiên cái địa ập vào Đường Phong.
Cỗ khí thế do hơn hai mươi Thiên giai cao thủ cùng phóng xuất, bá đạo đến mức nào chứ. Dù là Linh giai cao thủ, cũng không thể nào chính diện đối kháng được. Cả cung điện liền đầy áp lực, không khí trở nên ngưng trọng, trên người Đường Phong lập tức nổi da gà.
Bước chân đặt xuống không cách nào nhấc lên được, cả người cứ như mang theo cự thạch ngàn cân, trầm trọng đến mức khiến người khác không thể thở, thân thể cao ngất của Đường Phong cũng trầm xuống.
Hay lắm! Không hổ là khí thế do hơn hai mươi Thiên giai cao thủ cùng lúc phóng ra, căn bản không phải sức người có thể chống lại.
Lão cung chủ là muốn ra oai phủ đầu với Đường Phong, nếu một người lá gan nhỏ một chút, định lực hơi thiếu một chút, rất có thể sẽ bị trận thế này dọa đến són cả ra quần cũng không chừng.
Đương nhiên, những Thiên giai cao thủ kia cũng rất có chừng mực, nhiều người như vậy đồng loạt ra tay đối phó với một Địa giai trung phẩm, chỉ là mang tính thăm dò thôi. Sau khi thả ra khí thế được một lát, đang lúc bọn hắn muốn thu hồi, thì lại phát sinh một chuyện khiến bọn hắn kinh ngạc .
Thiếu niên kia, rõ ràng hít sâu một hơi, chậm rãi đứng thẳng thân thể. Lập tức nhấc cái chân to lớn lên, chậm rãi bước đến phía trước. Lúc một cước của Đường Phong dẫm lên mặt đất, bên dưới liền truyền đến một hồi âm vang, cả cung điện cũng khẽ trở nên lung lay.
Tròng mắt của cả đám người đều lay động, hai nắm đấm của Bảo chủ đại nhân nắm chặt, khẩn trương nhìn Đường Phong. Nếu không phải gia gia muốn thăm dò hắn, nói gì thì nàng cũng không muốn Đường Phong chịu nổi khổ này.
Nhưng giờ phút này, sự lo lắng của nàng rất nhanh được thả lỏng, trong lòng lại nổi lên một chút ngọt ngào. Bởi vì nam nhân trước mặt này, đang phá tan khí thế của hơn hai mươi Thiên giai cao thủ, từng bước hướng về phía mình. Phi Tiểu Nhã muốn òa khóc, một cảm giác không thể hiểu thấu nổi lên, giờ nàng chỉ cảm thấy Đường Phong lúc này so với bất cứ thời điểm nào của trước kia đều mê người hơn, suất khí hơn rất nhiều.
Hai con ngươi giống như chim ưng của lão cung chủ lại lộ ra chút dị sắc, đối với ánh mắt hỏi ý của một đám Thiên giai cao thủ đang nhìn mình, lão Cung Chủ híp mắt, chậm rãi gật đầu.
Hơn hai mươi người lại lần nữa quay đầu nhìn về phía Đường Phong, khí thế trên người bành trướng lên rất nhiều.
So với ban nãy còn muốn trầm trọng hơn, trên người Đường Phong thậm chí còn truyền ra từng hồi tiếng vang răng rắc, Vô Thường Quyết trong cơ thể đang cấp tốc vận chuyển.
Tâm tĩnh như băng, trời sập cũng không sợ hãi!
Lại bước thêm một bước, thảm đỏ như máu ở bên dưới lưu lại một dấu chân rõ ràng, chính là do bị mồ hôi thấm ướt.
Lại một bước ... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đường Phong đi rất chậm, nhưng eo của hắn thẳng tắp như phi lao, mỗi một cước dẫm xuống, trên mặt thảm đều lưu lại một dấu chân.
Tất cả mọi người bắt đầu trợn mắt há mồm, ngay cả Tiếu thúc cùng Đoạn thúc cũng thế, thực lực của hai đại Sát Thần tuy rằng cường hoành, nhưng nếu chỉ tính về mặt khí thế, hai người bọn họ cũng không dám cùng đối bính với hơn hai mươi Thiên giai cao thủ này, dù sao nhân lực cũng có hạn.
Tuy rằng Đường Phong hiện nay cũng không cách nào thừa nhận, cũng không cùng đối bính với hơn hai mươi Thiên giai cao thủ, nhưng có thể làm được đến mức này đã là khó tưởng rồi. Có thể nói, dù hắn giờ có bị ép đến bò ra mặt đất, cũng không có gì kì quái, nhưng hắn lại chậm rãi bước từng bước một tiến tới...
Liên tiếp tiến lên trước năm bước, chỉ năm bước ngắn ngủn, cơ hồ đã tiêu hao hết tất cả khí lực của Đường Phong, toàn thân đều ướt sũng.
Trên mặt thảm cũng lưu lại năm dấu chân to lớn.
Trên mặt lão cung chủ lộ ra vẻ mỉm cười, trong mắt đầy vẻ tán thưởng. Tiểu gia hỏa gọi là Đường Phong này, định lực cùng nghị lực đều coi như không tệ. Thực lực tuy chỉ có Địa giai trung phẩm, nhưng lão cung chủ lại biết, Địa giai trung phẩm của hắn, chỉ dùng hơn một năm để luyện ra, đợi thêm một thời gian nữa, tu vị của hắn có thể thấp sao?
Vô luận là tướng mạo, khí chất, tài hoa, phẩm tính đều đủ để xứng đôi với cháu gái mình. Trong lòng của lão cung chủ rất là thỏa mãn a. Bất quá không thể biểu hiện ra bên ngoài được, người trẻ tuổi rất dễ kiêu ngạo, một khi khen ngợi bọn hắn một chút, bọn hắn nhất định sẽ vểnh cả đuôi lên trời. Cho nên lão cung chủ quyết định để đến sau khi những thủ hạ của mình ép cho Đường Phong bò lăn xuống, đả kích nhuệ khí của hắn một chút, mới hảo hảo dạy bảo hắn một phen. Thuận thế để cho hắn ở lại tại Đại Tuyết Cung, trở thành một cánh tay của cháu gái mình.
Cây gậy và củ cà rốt, chính là thủ đoạn lôi kéo nhân tâm hữu hiệu nhất từ trước đến nay.
Trong lúc lão cung chủ đang tự đánh giá, Đường Phong lại khổ không nói nên lời, đây đã là cực hạn rồi sao? Mới chỉ được năm bước thôi, còn chưa đến cực hạn, thân thể vẫn còn cử động được, mình vẫn có thể tiếp tục tiến lên, không thể buông tha được. Buông tha có nghĩa là đã cúi đầu, chính là ở trước mặt hơn hai mươi người này, bò ra đất. Việc này đối với một nam nhân tâm cao khí ngạo, có ảnh hướng rất lớn đến sau này, rất có thể sẽ trở thành ma chướng trong lòng, cho nên tuyệt đối không thể nhận thua được.
Khí thế bàng bàng ép lên người, cứ như là tằm nhả tơ vậy, gắt gáo trói buộc Đường Phong ở nguyên một chỗ. Tốc độ vận chuyển của Vô Thường Quyết mỗi lúc một nhanh, trong Cương Tâm Tiểu Khô Lâu mờ mịt bỗng nổi lên quang hoa lưu ly xanh biếc, cùng hô ứng với cương khí trong cơ thể. Từ trung tâm hai cánh tay, đột nhiên phát ra hai cổ linh khí khổng lồ một nóng một lạnh, rót vào trong đan điền.
Đường Phong liền cảm thấy nhẹ nhõng, sức ép đè lên thân thể ban nãy cũng nhẹ nhõm hơn không ít.
Tuyết Tủy Hỏa Tinh? Trong lòng Đường Phong cảm thấy ngạc nhiên, hai cổ linh khí một nóng một lạnh kia, chí thuần chí tịnh, trừ Tuyết Tủy Hỏa Tinh ra, không có vật nào có thể phát ra linh khí như vậy. Chỉ là Đường Phong không nghĩ đến, hai thiên tài địa bảo vẫn một mực nằm trong lòng bàn tay mình này, giờ lại trợ giúp mình một phen.
Hai vật này từ sau khi bị Đường Phong hấp thu, vẫn ẩn nấp trong lòng bàn tay. Đường Phong không dám động đến chúng, cũng chưa bao giờ muốn động đến chúng. Nhưng vào thời khắc mấu chốt này, áp bách lại kích thích được tiềm lực của bản thân, lúc vô tình lại điều động được năng lượng của chúng, thật sự ngoài ý muốn.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status