Hôm nay Đường Phong mới từ trong phòng ra ngoài, hít thật sâu không khí mát mẻ trong lành bên ngoài, liền cảm giác được vài đạo ánh mắt đặt lên thân mình.
Quay đầu nhìn lại, liền thấy Diệp cô cô cùng hai người Hoa Bất Ngữ Phong Phiêu Nhứ đang ngồi trò chuyện trên một cái bàn đá bên kia.
Sau khi nhìn thấy Đường Phong, Hoa Bất Ngữ vũ mị cười một tiếng, mở miệng nói:
- Phong thiếu gia, ngài chịu ra ngoài rồi sao
Đường Phong nhịn không được trừng mắt liếc nàng, lão yêu bà này sao lại xưng hô với mình khách khí như vậy?
- Phong nhi, tình huống thế nào?
Diệp Dĩ Khô vẫy vẫy tay với Đường Phong. Sau đại chiến đêm đó, Tuyết Nữ trước tiên liền đi tìm tung tích của Đường Phong. Cũng trách Đường Phong chỉ nóng lòng muốn chữa thương, nên cũng không thông tri cho ai cả. Cho nên Tuyết Nữ tốn một phen công phu thật lớn mới tìm ra được khí tức của hắn ở trong Phi Tuyết lâu. Bất quá cũng không dám quấy rầy hắn, sau khí cáo tri cho Phong Phiêu Nhứ cùng Hoa Bất Ngữ, liền ở lại luôn trong Phi Tuyết lâu.
- Không có việc gì rồi, chỉ là vài ngày trước bị một chút vết thương nhẹ.
Trong lòng Đường Phong liền ấm áp, mỗi lần trông thấy Diệp cô cô, Đường Phong luôn có loại cảm giác ấm áp này. Đó là một loại cảm giác ổn hòa chảy xuôi trong huyết mạch, xâm nhập vào sâu tận xương cốt, linh hồn.
- Không có việc gì là tốt rồi.
Tuyết Nữ kéo tay Đường Phong lại, lời tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn thả ra một đám cương khí để dò xét một phen.
- Phong thiếu gia, cung chủ có lệnh, nếu ngươi tỉnh lại thì hãy tranh thủ thời gian đến Cầm Thiên Phong tìm nàng, nàng đã đợi ngươi ở đó vài ngày rồi đấy.
Hoa Bất Ngữ che miệng khẽ cười nói, lộ ra một chút phóng đãng.
Phong Phiêu Nhứ sợ Đường Phong phản cảm, tranh thủ ở một bên bổ sung nói:
- Cung chủ mới lên thượng nhiệm được ba ngày, đang phải vội vàng xử lý những chuyện của Đại Tuyết Cung. Bất quá dù vậy, mỗi khi đến giờ Thìn nàng đều bỏ ra một nửa canh giờ để đến thăm ngươi, nhưng tiếc là các ngươi vẫn không gặp được nhau.
- Không sao, giờ ta đi tìm nàng.
Đường Phong nhẹ gật đầu.
Tuyết Nữ nhìn qua Đường Phong, giống như có thâm ý dặn dò:
- Phong nhi, tuổi trẻ khí thịnh cũng không phải chuyện xấu, nhưng phải hiểu được lễ nghĩa, kính già yêu trẻ, có biết không hả?
Đường Phong chớp mắt, trở nên mê mang. Cô cô nói lời này là có ý gì? Đường Phong thật không hiểu chuyện gì, kính già yêu trẻ? Cái này thì có quan hệ gì với Phi Tiểu Nhã?
Từ trong Phi Tuyết lâu ra ngoài, phạm đụng phải người nào, chỉ cần nhìn thấy Đường Phong đều cực kì cung kính hô lên một tiếng:
- Thuộc hạ bái kiến Đường thiếu gia.
Đường Phong cảm giác chút thụ sủng nhược kinh, nói cho cùng năm nay hắn chỉ mới có mười sáu tuổi thôi. Mặc dù tại Thiên Cương Đại Lục, nam mười sáu nữ mười bốn đã là thành niên rồi, nhưng đây là địa phương nào? Là Đại Tuyết Cung a, thế lực lớn thứ hai Lý Đường, sao đụng phải người nào cũng cung kính với mình như vậy? Hơn nữa... Nhưng người này giống như đều nhận biết mình vậy.
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, lúc trước Tạ Tuyết Thần đã từng treo giải thưởng đối với Đường Phong, tuy rằng bộ dáng Đường Phong được vẽ ra so với nguyên bản thì có chút khác biệt nhỏ, nhưng chỉ cần là người từng thấy qua lệnh treo thưởng đó, đương nhiên sẽ nhận thức được Đường Phong rồi. Vấn đề là, mặc kệ nam nữ lão ấu, bất kể là Huyền giai đệ tử hay Thiên giai trưởng lão, mỗi người đều lộ ra vẻ nịnh nọt, giống như Đường Phong mới là cung chủ hiện nay của Đại Tuyết Cung vậy.
Tình huống có chút không ổn a, trong lòng Đường Phong khẽ bất an. Từ tiềm thức hắn cảm nhận được việc này hẳn là có quan hệ với Phi Tiểu Nhã.
Mọi chuyện quả thật đúng như hắn suy đoán. Kể từ hai ngày trước, sau khi Đại Tuyết Cung được bình ổn lại, hai người Tiếu thúc cùng Đoạn thúc vẫn đi theo lão Cung Chủ. Trong lúc nói chuyện đã lơ đãng nói ra việc Phi Tiểu Nhã ưa thích Đường Phong, lão Cung Chủ dưới lòng hiếu kì, đã cẩn thận hỏi thăm những chuyện về Đường Phong. Lúc này mới biết được, tên xú tiểu tử đã bắt được tâm hồn thiếu nữ của cháu gái mình, rõ ràng lại là tên mình đã gặp phải ở thủy lao trước kia, ngoài ra còn biết thêm được rất nhiều chuyện về hắn.
Dưới sự thổi phồng trắng trợn của Tiếu thúc cùng Đoạn thúc, Đường Phong nghiễm nhiên trở thành thượng thiên nhập địa, thiên hạ đệ nhất kỳ nam tử. Tuy rằng lão Cung Chủ cũng biết được hai người này có chút phóng đại, nhưng có thể làm cho Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích đánh giá cao như thế, Đường Phong nhất định bất phàm.
Nếu chỉ là ba người nói chuyện phiếm thì không tính làm gì, nhưng mấu chốt là ở bên cạnh lão cung chủ lúc đó còn có hai thị nữ phục thị. Cũng không biết là do thị nữ nào to mồm truyền bá việc này ra. Hiện giờ khiến toàn bộ Đại Tuyết Cung đều trở nên huyên náo, người nào cũng biết chuyện. Cung chủ Phi Tiểu Nhã mới thượng nhiệm không bao lâu kia, đã ái mộ một nam nhân từ lâu. Chính là thiếu niên Đường Phong được người trên giang hồ xưng là Huyết Ma bị truy nã trước kia!
Những chuyện kiểu này không đâu không bàn, nhất là ở những nơi đông người.
Phi Tiểu Nhã vội vàng muốn gặp mặt Đường Phong như vậy, thứ nhất là do trong lòng tưởng niệm, dù sao cũng hơn một tháng không được gặp hắn rồi, ba ngày trước cũng chỉ mới tiếp xúc sơ qua một chút thôi. Thứ hai, là vì lão cung chủ muốn kiểm tra một chút, nhìn xem tiểu tử này có xứng đáng làm phu quân của cháu gái mình không.
Dù nói thế nào đi nữa, Phi Tiểu Nhã giờ cũng đã là cung chủ của Đại Tuyết Cung, thân phận không giống lúc trước. Nếu Đường Phong này chỉ được cái mã ngoài, một thân không chút bổn sự thì khó mà chấp nhận được. Lão cung chủ mấy ngày hôm nay lại tổn hao tâm tư để xem xem phải làm khó Đường Phong thế nào, muốn xem người trẻ tuổi này sẽ có biểu hiện gì trước cường quyền. Sau đó mới nhìn xem nhân phẩm của hắn một chút.
Vì việc này, lão cung chủ lại mạnh mẽ lưu hai người Tiếu thúc lại bên người, căn bản không cho bọn hắn có cơ hội đi tìm Đường Phong để mật báo. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Mà câu nói của Tuyết Nữ lúc trước, rõ ràng là đã biết được chút tin tức, sợ Đường Phong chống đối lại lão cung chủ, bởi vậy mới bảo hắn nên kính già yêu trẻ.
Sau khi lên Cầm Thiên Phong, Đường Phong còn chưa kịp đến nơi, đã thấy trước mặt xuất hiện hai thị nữ giống nhau như đúc. Hai thị nữ này lớn lên cực kì thanh tú, thực lực cũng không thấp, đại khái khoảng Huyền giai. Sau khi nhìn thấy Đường Phong, hai nàng rõ ràng thoáng kinh ngạc một chút, tranh thủ chào:
- Bái kiến Đường thiếu gia.
Đường Phong một đường đến đây, sớm đã miễn dịch với những tình huống này, gật gật đầu rồi chuẩn bị tiếp tục hướng về phía trước. Nhưng không ngờ một thị nữ trong đó liền hướng bên trên chạy đi, hai bàn tay nhỏ bé còn nắm lấy mép váy, chạy rất vui vẻ a.
Một thị nữ khác lại tranh thủ đến trước mặt Đường Phong, mặt lộ ra vẻ tươi cười nhẹ giọng nói:
- Cung chủ lệnh ta chờ ở đây, nếu Đường thiếu gia đến, thì mời ngài lên đó.
- Làm phiền.
Đường Phong nhìn chằm chằm vào thị nữ đã khuất bóng phía trước, nhíu mày hỏi:
- Nàng làm gì vậy? Bị ta hù sao?
Quay đầu nhìn lại, liền thấy Diệp cô cô cùng hai người Hoa Bất Ngữ Phong Phiêu Nhứ đang ngồi trò chuyện trên một cái bàn đá bên kia.
Sau khi nhìn thấy Đường Phong, Hoa Bất Ngữ vũ mị cười một tiếng, mở miệng nói:
- Phong thiếu gia, ngài chịu ra ngoài rồi sao
Đường Phong nhịn không được trừng mắt liếc nàng, lão yêu bà này sao lại xưng hô với mình khách khí như vậy?
- Phong nhi, tình huống thế nào?
Diệp Dĩ Khô vẫy vẫy tay với Đường Phong. Sau đại chiến đêm đó, Tuyết Nữ trước tiên liền đi tìm tung tích của Đường Phong. Cũng trách Đường Phong chỉ nóng lòng muốn chữa thương, nên cũng không thông tri cho ai cả. Cho nên Tuyết Nữ tốn một phen công phu thật lớn mới tìm ra được khí tức của hắn ở trong Phi Tuyết lâu. Bất quá cũng không dám quấy rầy hắn, sau khí cáo tri cho Phong Phiêu Nhứ cùng Hoa Bất Ngữ, liền ở lại luôn trong Phi Tuyết lâu.
- Không có việc gì rồi, chỉ là vài ngày trước bị một chút vết thương nhẹ.
Trong lòng Đường Phong liền ấm áp, mỗi lần trông thấy Diệp cô cô, Đường Phong luôn có loại cảm giác ấm áp này. Đó là một loại cảm giác ổn hòa chảy xuôi trong huyết mạch, xâm nhập vào sâu tận xương cốt, linh hồn.
- Không có việc gì là tốt rồi.
Tuyết Nữ kéo tay Đường Phong lại, lời tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn thả ra một đám cương khí để dò xét một phen.
- Phong thiếu gia, cung chủ có lệnh, nếu ngươi tỉnh lại thì hãy tranh thủ thời gian đến Cầm Thiên Phong tìm nàng, nàng đã đợi ngươi ở đó vài ngày rồi đấy.
Hoa Bất Ngữ che miệng khẽ cười nói, lộ ra một chút phóng đãng.
Phong Phiêu Nhứ sợ Đường Phong phản cảm, tranh thủ ở một bên bổ sung nói:
- Cung chủ mới lên thượng nhiệm được ba ngày, đang phải vội vàng xử lý những chuyện của Đại Tuyết Cung. Bất quá dù vậy, mỗi khi đến giờ Thìn nàng đều bỏ ra một nửa canh giờ để đến thăm ngươi, nhưng tiếc là các ngươi vẫn không gặp được nhau.
- Không sao, giờ ta đi tìm nàng.
Đường Phong nhẹ gật đầu.
Tuyết Nữ nhìn qua Đường Phong, giống như có thâm ý dặn dò:
- Phong nhi, tuổi trẻ khí thịnh cũng không phải chuyện xấu, nhưng phải hiểu được lễ nghĩa, kính già yêu trẻ, có biết không hả?
Đường Phong chớp mắt, trở nên mê mang. Cô cô nói lời này là có ý gì? Đường Phong thật không hiểu chuyện gì, kính già yêu trẻ? Cái này thì có quan hệ gì với Phi Tiểu Nhã?
Từ trong Phi Tuyết lâu ra ngoài, phạm đụng phải người nào, chỉ cần nhìn thấy Đường Phong đều cực kì cung kính hô lên một tiếng:
- Thuộc hạ bái kiến Đường thiếu gia.
Đường Phong cảm giác chút thụ sủng nhược kinh, nói cho cùng năm nay hắn chỉ mới có mười sáu tuổi thôi. Mặc dù tại Thiên Cương Đại Lục, nam mười sáu nữ mười bốn đã là thành niên rồi, nhưng đây là địa phương nào? Là Đại Tuyết Cung a, thế lực lớn thứ hai Lý Đường, sao đụng phải người nào cũng cung kính với mình như vậy? Hơn nữa... Nhưng người này giống như đều nhận biết mình vậy.
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, lúc trước Tạ Tuyết Thần đã từng treo giải thưởng đối với Đường Phong, tuy rằng bộ dáng Đường Phong được vẽ ra so với nguyên bản thì có chút khác biệt nhỏ, nhưng chỉ cần là người từng thấy qua lệnh treo thưởng đó, đương nhiên sẽ nhận thức được Đường Phong rồi. Vấn đề là, mặc kệ nam nữ lão ấu, bất kể là Huyền giai đệ tử hay Thiên giai trưởng lão, mỗi người đều lộ ra vẻ nịnh nọt, giống như Đường Phong mới là cung chủ hiện nay của Đại Tuyết Cung vậy.
Tình huống có chút không ổn a, trong lòng Đường Phong khẽ bất an. Từ tiềm thức hắn cảm nhận được việc này hẳn là có quan hệ với Phi Tiểu Nhã.
Mọi chuyện quả thật đúng như hắn suy đoán. Kể từ hai ngày trước, sau khi Đại Tuyết Cung được bình ổn lại, hai người Tiếu thúc cùng Đoạn thúc vẫn đi theo lão Cung Chủ. Trong lúc nói chuyện đã lơ đãng nói ra việc Phi Tiểu Nhã ưa thích Đường Phong, lão Cung Chủ dưới lòng hiếu kì, đã cẩn thận hỏi thăm những chuyện về Đường Phong. Lúc này mới biết được, tên xú tiểu tử đã bắt được tâm hồn thiếu nữ của cháu gái mình, rõ ràng lại là tên mình đã gặp phải ở thủy lao trước kia, ngoài ra còn biết thêm được rất nhiều chuyện về hắn.
Dưới sự thổi phồng trắng trợn của Tiếu thúc cùng Đoạn thúc, Đường Phong nghiễm nhiên trở thành thượng thiên nhập địa, thiên hạ đệ nhất kỳ nam tử. Tuy rằng lão Cung Chủ cũng biết được hai người này có chút phóng đại, nhưng có thể làm cho Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích đánh giá cao như thế, Đường Phong nhất định bất phàm.
Nếu chỉ là ba người nói chuyện phiếm thì không tính làm gì, nhưng mấu chốt là ở bên cạnh lão cung chủ lúc đó còn có hai thị nữ phục thị. Cũng không biết là do thị nữ nào to mồm truyền bá việc này ra. Hiện giờ khiến toàn bộ Đại Tuyết Cung đều trở nên huyên náo, người nào cũng biết chuyện. Cung chủ Phi Tiểu Nhã mới thượng nhiệm không bao lâu kia, đã ái mộ một nam nhân từ lâu. Chính là thiếu niên Đường Phong được người trên giang hồ xưng là Huyết Ma bị truy nã trước kia!
Những chuyện kiểu này không đâu không bàn, nhất là ở những nơi đông người.
Phi Tiểu Nhã vội vàng muốn gặp mặt Đường Phong như vậy, thứ nhất là do trong lòng tưởng niệm, dù sao cũng hơn một tháng không được gặp hắn rồi, ba ngày trước cũng chỉ mới tiếp xúc sơ qua một chút thôi. Thứ hai, là vì lão cung chủ muốn kiểm tra một chút, nhìn xem tiểu tử này có xứng đáng làm phu quân của cháu gái mình không.
Dù nói thế nào đi nữa, Phi Tiểu Nhã giờ cũng đã là cung chủ của Đại Tuyết Cung, thân phận không giống lúc trước. Nếu Đường Phong này chỉ được cái mã ngoài, một thân không chút bổn sự thì khó mà chấp nhận được. Lão cung chủ mấy ngày hôm nay lại tổn hao tâm tư để xem xem phải làm khó Đường Phong thế nào, muốn xem người trẻ tuổi này sẽ có biểu hiện gì trước cường quyền. Sau đó mới nhìn xem nhân phẩm của hắn một chút.
Vì việc này, lão cung chủ lại mạnh mẽ lưu hai người Tiếu thúc lại bên người, căn bản không cho bọn hắn có cơ hội đi tìm Đường Phong để mật báo. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Mà câu nói của Tuyết Nữ lúc trước, rõ ràng là đã biết được chút tin tức, sợ Đường Phong chống đối lại lão cung chủ, bởi vậy mới bảo hắn nên kính già yêu trẻ.
Sau khi lên Cầm Thiên Phong, Đường Phong còn chưa kịp đến nơi, đã thấy trước mặt xuất hiện hai thị nữ giống nhau như đúc. Hai thị nữ này lớn lên cực kì thanh tú, thực lực cũng không thấp, đại khái khoảng Huyền giai. Sau khi nhìn thấy Đường Phong, hai nàng rõ ràng thoáng kinh ngạc một chút, tranh thủ chào:
- Bái kiến Đường thiếu gia.
Đường Phong một đường đến đây, sớm đã miễn dịch với những tình huống này, gật gật đầu rồi chuẩn bị tiếp tục hướng về phía trước. Nhưng không ngờ một thị nữ trong đó liền hướng bên trên chạy đi, hai bàn tay nhỏ bé còn nắm lấy mép váy, chạy rất vui vẻ a.
Một thị nữ khác lại tranh thủ đến trước mặt Đường Phong, mặt lộ ra vẻ tươi cười nhẹ giọng nói:
- Cung chủ lệnh ta chờ ở đây, nếu Đường thiếu gia đến, thì mời ngài lên đó.
- Làm phiền.
Đường Phong nhìn chằm chằm vào thị nữ đã khuất bóng phía trước, nhíu mày hỏi:
- Nàng làm gì vậy? Bị ta hù sao?
/1679
|