Vô Thường

Chương 361: Ta cũng chỉ là vô tình nhìn thấy người … tắm. (Hạ)

/1679


Đường Phong hừ lạnh nói:
- Có cái gì đáng cười chứ ?
Vừa nói vừa muốn bày ra tạo hình uy phong lẫm lẫm , nhưng không ngờ tác động thương thế trên mông, đau đến một trận nhe răng, Phi Tiểu Nhã cười đến lớn tiếng.
Cười một hồi lâu, phảng phất là cảm nhận được ánh mắt ăn thịt người của Đường Phong nhìn chằm chằm vào mình, Phi Tiểu Nhã gian nan đứng dậy, cố gắng không đi xem xét Đường Phong, kìm nén kô cười, đi bước một đi tới bên giường Đường Phong , đem đồ cầm trên tay bỏ vào trên ghế, mùi thơm ngát đập vào trên mặt, dẫn tới cổ họng Đường Phong một hồi lăn lộn, bên trong hộp cũng không biết sắp xếp đồ ăn gì, ngửi thôi là đã khiến cho người ta muốn ăn rồi.
- Tạo hình của ngươi, thoạt nhìn rất khác biệt nha.
Đường Phong cũng không còn cảm giác được đối phương có địch ý gì, tâm tình cũng buông lỏng xuống, nhìn chăm chú nhìn Phi Tiểu Nhã tán dương một hồi.
Phi Tiểu Nhã trợn mắt nhìn hắn liếc mắt :
- Cái gì mà khác? Không hiểu thì không nên phán đoán, đây là hai búi tóc xoắn ốc.
- Quản nó làm cái gì, dù sao cái này phù hợp với thân phận nha hoàn cuả ngươi mà.
- Cái gì mà nha hoàn?"
Phi Tiểu Nhã ngạc nhiên.
Đường Phong liếc mắt nhìn nàng:
- Ngươi không phải là nha hoàn của bảo chủ đại nhân sao? Như thế nào, còn muốn che giấu tung tích? Để ngừời ta trả thù?
- Ai. . . Ai đem thân phận chân thật của ta tiết lộ cho ngươi?
Phi Tiểu Nhã hỏi.
- Mang chấp sự nói.
- Cái Lão bất tử ...này
Phi Tiểu Nhã nghiến răng nghiến lợi một hồi , nàng cũng không biết Mang chấp sự xuất phát từ một loại tâm trạng gì, lại nói cho Đường Môn một tin tức sai lầm như vậy, quả nhiên là nhìn lão bất tử này không biết nông sâu thế nào a.
- Ngươi hiện tại tới tìm ta làm gì? Muốn giết ta báo thù sao?
Đường Phong hỏi.
- Nếu như muốn giết ngươi ..., ngay từ lúc ở bờ biển sẽ giết chết ngươi, làm sao chờ đến hiện tại?
Phi Tiểu Nhã tức giận nói, vừa nói, một bên mở ra hộp, từ bên trong lấy ra một chén nước canh nóng hổi thơm ngát, chớp chớp đôi mắt to, ôn nhu nói:
- Ngươi bị thương, ta cho ngươi ít canh thuốc bồi bổ thân thể.
Đường Phong bị hình dáng này của làm cho một trận hoảng hốt, hoàn toàn không biết nàng đang đánh cái chú ý quái quỷ gì nữa đây, cũng chẳng biết nàng có ý đồ gì, nhưng là trong súp này nhất định là không có độc, cúi đầu hướng trong chén vừa nhìn, Đường Phong ngạc nhiên nói:
- Đây là canh rắn?
- Ừm, đại bổ vật đó, bên trong còn thả rất nhiều trân quý dược liệu, cố ý chưng đưa cho ngươi
nói như vậy , nàng ta lại cầm lấy cái thìa, nhẹ nhàng múc một chút, đưa đến miệng Đường Phong, bộ dạng ôn nhu giống như là tiểu nương tử vậy.
- Không cần, ta tự mình ăn.
Đường Phong chống hai tay muốn ngồi dậy.
- Đừng động .
giọng nói Phi Tiểu Nhã cường ngạnh , nhưng ngay sau đó ý thức được giọng nói của mình có chút không đúng, vội vàng bày ra vẻ cười thản nhiên , ôn nhu nhẹ nhàng nói:
- Ngươi bị thương chớ có lộn xộn, ảnh hưởng tới việc khôi phục.
- Ta tự mình ăn là được.
Đường Phong kiên trì nói, huống chi đối phương còn là một mỹ nữ
- Ngươi có ăn hay không?
Phi Tiểu Nhã sắc mặt khó chịu, cảm giác lòng hảo tâm của mình bị heo dẫm nát bét.
- Ăn a, ta chỉ không có thói quen bị ép ăn như vậy .
Phi Tiểu Nhã cười lạnh một tiếng:
- Không có thói quen cũng phải quen.
Vừa nói, một bên đã đưa thìa đến khóe miệng Đường Phong, cường ngạnh muốn hướng miệng hắn lấp đầy.
Loại hành động bá đạo này khiến cho Đường Phong chán ghét vô cùng, đầu chuyển một cái, thoát khỏi tay đối phương.
Phi Tiểu Nhã lạnh lùng theo dõi hắn, bộ ngực phập phồng lên lên xuống xuống mắt của hai người ở giữa không trung đụng nhau, tạo ra một chuỗi kịch liệt tia lửa.
Đột nhiên, Phi Tiểu Nhã đem canh rắn bưng trên tay tức giận vứt xuống trên mặt đất, binh, một thanh âm vang lên, chén lớn bị va đập rồi nát bấy, nước canh cũng văng ra tung tóe.
- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, bản cô nương chưa từng hảo tâm như vậy với ai, ngươi lại còn không lĩnh tình
Phi Tiểu Nhã nổi giận đùng đùng nói
Đường Phong cười lạnh nhìn nàng ta, hắn coi như là hiểu , nữ nhân này... Hỉ nộ vô thường, chắc hẳn là bị bảo chủ đại nhân làm hư, bình thường một người cao cao tại thượng, nếu ai dám cải lời mệnh lệnh của nàng, lập tức sẽ chọc giận nàng ta nhất là khi nàng bố thí chỗ tốt cho người khác, nếu là người khác không lĩnh tình ..., vậy thì chờ một cái tát nảy lửa đi. Nguồn: http://truyenyy.com
Loại nữ nhân này, có bệnh công chúa, mọi việc cũng phải thuận theo nàng mới được.
Nhưng là, bố thí khác với ân tình làm cho người ta làm sao có thể tiếp nhận, huống chi Đường Phong xác định nàng ta chuyến này cũng không phải là thật muốn cho mình ăn, đây chỉ là thủ đoạn dụ dỗ của nàng,hay nói cách khác nàng đang cố lấy lòng hắn,nhưng là tại sao?
- Được rồi, nói qua chút mục đích của ngươi đi.
Đường Phong cũng không muốn cùng loại nữ nhân này có cái giao thiệp gì, chỉ muốn đem người kia đuổi đi cho khuất mắt,
- Chỉ cần không phải yêu cầu quá phận, ta cũng có thể đáp ứng ngươi.
- Yêu cầu gì?
Phi tiểu Nhã ngạc nhiên.
- Ngươi đến nơi đây, không phải là muốn nói với ta một ít chuyện sao? Bằng không chạy đến đưa đồ ăn cho ta làm cái gì, ăn no rỗi việc hả?
Phi Tiểu Nhã hít sâu một hơi, cố gắng một chút cho tâm tình bớt kích động, mở miệng nói:
- Đây không phải là yêu cầu gì, là lệnh,mệnh lệnh.
- Có lời gì thì nói, có rắm thì phóng.
Đường Phong bị nàng làm phiền muốn chết, chỉ là một nha hoàn, lại cứ như vậy vênh mặt hất hàm sai khiến, cả vú lấp miệng em, tính tình còn không nhỏ nhen sao.
Phi Tiểu Nhã lần này cũng không có cùng Đường Phong cãi cọ cái gì, mở miệng nói:
- Ở bờ biển... Ngươi hai lần xem thân thể của ta, lần trước còn... Làm ra chuyện như vậy, ta không giết ngươi, ngươi nên cảm ân đại đức của ta, lại còn dám nói chuyện với ta như vậy, ngươi cảm giác mình làm đúng sao?
Đường Phong một trận nhức đầu, nói:
- Ta biết không đúng, ta không phải là cũng đã nói với ngươi rồi sao? Ta chỉ trong lúc vô tình đi ngang qua, ai biết ngươi đang ở đó cởi quần áo tắm , hiện tại ngươi muốn làm sao bây giờ? Ta nhìn cũng đã nhìn, sờ cũng sờ ...
- Ngươi câm miệng.
Không đợi Đường Phong đem nói cho hết lời, Phi Tiểu Nhã thẹn thùng vô hạn giận dữ mắng mỏ một tiếng.
- Được rồi, được rồi, dù ta không muốn nhưng chuyện này cũng đã xảy ra rồi, chẳng khác được. Nếu ta sẽ cởi sạch y phục để cho người thích xem thì xem, thích sờ thì sờ thì cũng chỉ là chiếm tiện nghi của người. Cho nên chuyện nhảm này không cần nhắc lại nữa, nếu người cảm thấy không nuốt trôi được cơn giận này thì cứ thẳng tay đánh đập ta, ta đảm bảo không phản kháng, sau đó chúng ta không ai nợ ai nữa.
- Đây là do ngươi nói đấy nhé, ngươi tưởng cứu mạng ta mà ta không dám đánh ngươi phải không!.
Phi Tiểu Nhã vội bước đến bên giường Đường Phong, giơ tay lên định đánh. Sau khi bị Đường Phong trách mắng, nàng dường như mất đi lý trí rồi. Nào ngờ, vừa tới cạnh giường, dẫm phải vũng nước canh vừa hắt xuống đất nên trượt ngã ngửa ra sau.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status