Đường Phong ngủ một giấc tới giữa trưa, thẳng tới khi Mộng Nhi và Bảo Nhi nấu một đống thuốc mang tới mới đánh thức hắn dậy.
Dược liệu để nấu thuốc chính là mấy thứ mua được vài hôm trước, Đường Phong còn cố ý dặn hai nha đầu kia nấu một phần bổ khí dưỡng huyết cho Bạch Tiểu Lại.
Yên Liêu các trong Thiên Tú là một địa phương đặc thù, vì đây là nơi Đường Phong cư trú, cho nên có thể nói đây là nơi Thiên Tú cấp cho Đường Phong, tất cả những sự vụ liên quan và phí dụng đều do Lâm Nhược Diên chi trả.
Bốn người ngồi ăn cơm chung một bàn, đây là lần đầu tiên.
Đường Phong vừa ăn như hổ đói, vừa trả lời vấn đề của Bạch Tiểu Lại, Mộng Nhi và Bảo Nhi chỉ mới thấy nàng vào tối qua cũng có thể cảm nhận được loại khí chất xuất thân cao quý trên người nàng, cho nên cũng rất khách khí với nàng.
Sau khi Đường Phong nói cho Bạch Tiểu Lại biết nơi này là Thiên Tú, Bạch Tiểu Lại nhìn hắn từ trên xuống dưới vài lượt, lúc này mới dùng một loại khẩu khí không chắc lắm hỏi:
- Ngươi là Đường Phong?
Đường Phong sửng sốt:
- Làm sao cô biết?
hắn nhớ rõ mình chưa tự giới thiệu qua mà.
Bạch Tiểu Lại hừ nhẹ một tiếng:
- Trong Thiên Tú chỉ có duy nhất một nam nhân, cả Lý Đường đế quốc đều biết.
- Danh khí của ta lớn như vậy sao?
Đường Phong cũng hoàn toàn không ngờ tới.
- Đúng vậy, bất quá không giống với lời đồn cho lắm.
Bạch Tiểu Lại gật đầu, trải qua một thời gian ngắn ở cùng, nữ nhân này rốt cuộc cũng không giàu địch ý như lúc đầu nữa.
- Cô không cần nói ra, ta tự biết bên ngoài nói về ta như thế nào.
Đường Phong cũng không phải kẻ ngốc, không muốn tự làm mất mặt.
- Xem như ngươi vẫn tự biết thân mình.
Bạch Tiểu Lại cười lạnh một tiếng.
Bất quá Bạch Tiểu Lại vẫn thấy khó hiểu, vì sao một mỹ thiếu niên dáng vẻ đường đường như thế lại bị đồn thổi thành một tên ẻo lả người người đều ghét kia chứ? lẽ nào có người ghen ghét nên hãm hại?
Bạch Tiểu Lại cũng chỉ uống hết chén thuốc, sau đó dồn ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đường Phong.
Cơm no rượu say rồi, Đường Phong mới có thời gian thảo luận cùng Bạch Tiểu Lại về vấn đề trúng độc của nàng ta.
- Ngươi có biết loại độc mình trúng có cách giải nào hay không?
Đường Phong hỏi.
- Cơ bản không thể giải!
Bạch Tiểu Lại đáp.
- Cái rắm á!
Đường Phong hừ một tiếng nói.
- chỉ cần là độc dược thì luôn có giải dược đối ứng.
- Đúng như ngươi đã nói, muốn giải Yên Thảo Chi Độc cần có Đoạn Long Căn, Hồi Cương Thảo, Chu Huyết Quả.
Bạch Tiểu Lại trào phúng một tiếng:
- Những thứ này ngươi có không?
- Không có.
- Vậy cách mà ngươi nói là gì?
Trên gương mặt xinh đẹp của Bạch Tiểu Lại vẫn lộ vẻ cứng nhắc băng lãnh như trước.
- Cách của ta bây giờ không thể tiết lộ, nhưng ta dám chắc chín phần có thể giúp cô khôi phục lại như cũ!
Tối qua Đường Phong phải nghiên cứu hơn nửa đêm mới cho ra được kết luận này.
Bạch Tiểu Lại nhướng mày, có chút hoài nghi nhìn Đường Phong, nhìn vào nam nhân chỉ mới có thực lực Luyện Cương nhất phẩm trước mặt này, giống như muốn tìm ra một tia thần sắc đùa giỡn trên mặt hắn.
- Ta không có nói đùa!
Đường Phong nghiêm nghị nói:
- Cô cứu ta một mạng, ta cũng cứu cô một lần, tuy cơ bản có qua có lại, nhưng ta biết, tối qua nếu như không có ta, cô cũng sẽ không biến thành như vậy, cho nên ta đã làm người tốt thì làm cho ướt, tiễn phật tiễn tới Tây Thiên. Cô hiện tại có thể cảm giác được trong cơ thể vẫn còn một chút cương khí đúng không? Tuy rằng rất ít, nhưng quả thật có tồn tại đúng không?
Bạch Tiểu Lại khẽ gật đầu.
- Đây là thành quả nghiên cứu tối qua của ta, bằng không thì cô bây giờ căn bản ngay cả chút cương khí ít ỏi này cũng không có.
Trong lòng Bạch Tiểu Lại liền chấn động, bất tri bất giác liền tin, thay vì nói là tin tưởng, chi bằng nói là đang ôm chút hy vọng cuối cùng thì đúng hơn.
- Vậy thì phải làm sao?
Bạch Tiểu Lại mở miệng hỏi.
Đường Phong khoát tay nói:
- Thực lực hiện tại của ta còn quá thấp, làm ngay thì có chút phiền phức. nếu thực lực mạnh hơn chút nữa thì ta tin là hiệu suất sẽ cao hơn rất nhiều. Cái này gọi là ma đao bất ngộ khảm sài công, ta hy vọng cô cho ta thời gian nửa tháng, nửa tháng sau ta sẽ giúp cô giải độc.
- Nửa tháng?
Gương mặt xinh đẹp của Bạch Tiểu Lại phát lạnh:
- Ngươi nghĩ ta là tiểu nha đầu cái gì cũng không biết sao? Ngươi hiện tại bất quá chỉ là Luyện Cương nhất phẩm, dù cho ngươi thời gian ba tháng đi nữa thì ngươi có thể tu luyện được tới cảnh giới nào? Luyện cương nhị phẩm sao? Thực lực có thể tăng lên bao nhiêu chứ?
Đường Phong ha ha cười:
- Tin hay không thì tùy cô. Đại môn ở bên kia, nếu cô không tin thì cứ việc rời đi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản cô. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Bạch Tiểu Lại tức không nhẹ, với tình trạng hiện tại của nàng mà rời đi, vận nhất gặp phải tên bại hoại Diệp Trầm Thu kia thì đúng là khóc không ra nước mắt, ở lại Thiên Tú đợi ít nhất cũng an toàn hơn.
- Ta muốn nhìn xem ngươi có thể làm nên trò trống gì.
sắc mặt của Bạch Tiểu Lại vẫn băng lãnh như trước, tựa như núi băng vĩnh viễn không tan.
- Một khi đã quyết định lưu lại thì đừng chạy loạn trong này. Chỗ này của ta tuy rằng hẻo lánh, nhưng được cái thanh tịnh, chỉ cần cô không ra ngoài sẽ không có ai phát hiện ra cô.
Đường Phong lo lắng dặn dò một câu.
Yên Liễu các vẫn còn nhiều phòng trống, Mộng Nhi và Bảo Nhi thu dọn sạch sẽ một gian phòng cạnh phòng của các nàng, dùng làm chỗ cho Bạch Tiểu Lại ở tạm.
Lúc đầu Bạch Tiểu Lại vẫn còn chút lạnh lùng cao ngạo, chẳng nói được mấy câu với hai nha đầu, cả ngày chỉ ở lì trong phòng không thấy đi ra.
Qua vài ngày sau, thấy Mộng Nhi và Bảo Nhi cũng là hai nữ hài đáng yêu, có đôi khi cùng tâm sự với hai nàng, biết được hai nha đầu này hiện tại không còn nơi nương tựa, sau khi vào Thiên Tú liền được phái đến hầu hạ Đường Phong, Bạch Tiểu Lại liền nghiến răng:
- hắn lấy tư cách gì mà bắt người khác phải hầu hạ hắn? đã lớn như vậy mà vẫn chỉ là Luyện Cương nhất phẩm, quả thực là một tên phế vật, còn nói cái gì nửa tháng sau giúp ta giải độc chứ!
Mộng Nhi và Bảo Nhi đôi khi cũng nói ra Đường Phong khi xưa hành hạ các nàng ra sao, mỗi lúc như vậy, Bạch Tiểu Lại lại lớn tiếng mắng Đường Phong một hồi, nhưng mắng nửa ngày cũng không phun ra một chữ nào thô tục cả.
Thấy hai nha đầu này rất đáng thương, Bạch Tiểu Lại liền dạy cho các nàng một bộ công pháp và khẩu quyết tu luyện, ngoài ra còn truyền thụ một bộ kiếm pháp hợp kích.
Thực lực nguyên bản của Bạch Tiểu Lại thì ngay cả năm người Thiên Tú cao tầng cũng không bằng được, những gì nàng dạy đương nhiên tốt hơn nhiều so với mấy thứ Lâm Nhược Diên đã dạy lúc trước.
Hai nha đầu này được tiện nghi nhiều như thế, càng thân thiết với Bạch Tiểu Lại hơn.
Thiên Tú và Tĩnh An thành mấy ngày nay cũng xảy ra một chút chấn động. Một mặt là vì ưận chiến của Bạch Tiểu Lại và Diệp Trầm Thu đêm đó khiến không ít cao thủ nghi hoặc không thôi, mọi người cũng đã đến hiện trường nhìn qua, liền xác định đây là dấu vết lưu lại sau cuộc đối chiến sinh tử của hai Thiên giai cao thủ, ít nhất cũng là cao thủ Thiên giai trung phẩm.
Trong phạm vị ngàn dặm của Thiên Tú, Thiên Giai cao thủ bất quá chỉ có hai người, chính là Bạch Tố Y và Lâm Nhược Diên của Thiên Tú. Cứ như vậy, việc hai đại cao thủ Thiên giai đối chiến với nhau đã trở thành đề tài nghị luận sôi nổi của mọi người.
Dược liệu để nấu thuốc chính là mấy thứ mua được vài hôm trước, Đường Phong còn cố ý dặn hai nha đầu kia nấu một phần bổ khí dưỡng huyết cho Bạch Tiểu Lại.
Yên Liêu các trong Thiên Tú là một địa phương đặc thù, vì đây là nơi Đường Phong cư trú, cho nên có thể nói đây là nơi Thiên Tú cấp cho Đường Phong, tất cả những sự vụ liên quan và phí dụng đều do Lâm Nhược Diên chi trả.
Bốn người ngồi ăn cơm chung một bàn, đây là lần đầu tiên.
Đường Phong vừa ăn như hổ đói, vừa trả lời vấn đề của Bạch Tiểu Lại, Mộng Nhi và Bảo Nhi chỉ mới thấy nàng vào tối qua cũng có thể cảm nhận được loại khí chất xuất thân cao quý trên người nàng, cho nên cũng rất khách khí với nàng.
Sau khi Đường Phong nói cho Bạch Tiểu Lại biết nơi này là Thiên Tú, Bạch Tiểu Lại nhìn hắn từ trên xuống dưới vài lượt, lúc này mới dùng một loại khẩu khí không chắc lắm hỏi:
- Ngươi là Đường Phong?
Đường Phong sửng sốt:
- Làm sao cô biết?
hắn nhớ rõ mình chưa tự giới thiệu qua mà.
Bạch Tiểu Lại hừ nhẹ một tiếng:
- Trong Thiên Tú chỉ có duy nhất một nam nhân, cả Lý Đường đế quốc đều biết.
- Danh khí của ta lớn như vậy sao?
Đường Phong cũng hoàn toàn không ngờ tới.
- Đúng vậy, bất quá không giống với lời đồn cho lắm.
Bạch Tiểu Lại gật đầu, trải qua một thời gian ngắn ở cùng, nữ nhân này rốt cuộc cũng không giàu địch ý như lúc đầu nữa.
- Cô không cần nói ra, ta tự biết bên ngoài nói về ta như thế nào.
Đường Phong cũng không phải kẻ ngốc, không muốn tự làm mất mặt.
- Xem như ngươi vẫn tự biết thân mình.
Bạch Tiểu Lại cười lạnh một tiếng.
Bất quá Bạch Tiểu Lại vẫn thấy khó hiểu, vì sao một mỹ thiếu niên dáng vẻ đường đường như thế lại bị đồn thổi thành một tên ẻo lả người người đều ghét kia chứ? lẽ nào có người ghen ghét nên hãm hại?
Bạch Tiểu Lại cũng chỉ uống hết chén thuốc, sau đó dồn ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đường Phong.
Cơm no rượu say rồi, Đường Phong mới có thời gian thảo luận cùng Bạch Tiểu Lại về vấn đề trúng độc của nàng ta.
- Ngươi có biết loại độc mình trúng có cách giải nào hay không?
Đường Phong hỏi.
- Cơ bản không thể giải!
Bạch Tiểu Lại đáp.
- Cái rắm á!
Đường Phong hừ một tiếng nói.
- chỉ cần là độc dược thì luôn có giải dược đối ứng.
- Đúng như ngươi đã nói, muốn giải Yên Thảo Chi Độc cần có Đoạn Long Căn, Hồi Cương Thảo, Chu Huyết Quả.
Bạch Tiểu Lại trào phúng một tiếng:
- Những thứ này ngươi có không?
- Không có.
- Vậy cách mà ngươi nói là gì?
Trên gương mặt xinh đẹp của Bạch Tiểu Lại vẫn lộ vẻ cứng nhắc băng lãnh như trước.
- Cách của ta bây giờ không thể tiết lộ, nhưng ta dám chắc chín phần có thể giúp cô khôi phục lại như cũ!
Tối qua Đường Phong phải nghiên cứu hơn nửa đêm mới cho ra được kết luận này.
Bạch Tiểu Lại nhướng mày, có chút hoài nghi nhìn Đường Phong, nhìn vào nam nhân chỉ mới có thực lực Luyện Cương nhất phẩm trước mặt này, giống như muốn tìm ra một tia thần sắc đùa giỡn trên mặt hắn.
- Ta không có nói đùa!
Đường Phong nghiêm nghị nói:
- Cô cứu ta một mạng, ta cũng cứu cô một lần, tuy cơ bản có qua có lại, nhưng ta biết, tối qua nếu như không có ta, cô cũng sẽ không biến thành như vậy, cho nên ta đã làm người tốt thì làm cho ướt, tiễn phật tiễn tới Tây Thiên. Cô hiện tại có thể cảm giác được trong cơ thể vẫn còn một chút cương khí đúng không? Tuy rằng rất ít, nhưng quả thật có tồn tại đúng không?
Bạch Tiểu Lại khẽ gật đầu.
- Đây là thành quả nghiên cứu tối qua của ta, bằng không thì cô bây giờ căn bản ngay cả chút cương khí ít ỏi này cũng không có.
Trong lòng Bạch Tiểu Lại liền chấn động, bất tri bất giác liền tin, thay vì nói là tin tưởng, chi bằng nói là đang ôm chút hy vọng cuối cùng thì đúng hơn.
- Vậy thì phải làm sao?
Bạch Tiểu Lại mở miệng hỏi.
Đường Phong khoát tay nói:
- Thực lực hiện tại của ta còn quá thấp, làm ngay thì có chút phiền phức. nếu thực lực mạnh hơn chút nữa thì ta tin là hiệu suất sẽ cao hơn rất nhiều. Cái này gọi là ma đao bất ngộ khảm sài công, ta hy vọng cô cho ta thời gian nửa tháng, nửa tháng sau ta sẽ giúp cô giải độc.
- Nửa tháng?
Gương mặt xinh đẹp của Bạch Tiểu Lại phát lạnh:
- Ngươi nghĩ ta là tiểu nha đầu cái gì cũng không biết sao? Ngươi hiện tại bất quá chỉ là Luyện Cương nhất phẩm, dù cho ngươi thời gian ba tháng đi nữa thì ngươi có thể tu luyện được tới cảnh giới nào? Luyện cương nhị phẩm sao? Thực lực có thể tăng lên bao nhiêu chứ?
Đường Phong ha ha cười:
- Tin hay không thì tùy cô. Đại môn ở bên kia, nếu cô không tin thì cứ việc rời đi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản cô. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Bạch Tiểu Lại tức không nhẹ, với tình trạng hiện tại của nàng mà rời đi, vận nhất gặp phải tên bại hoại Diệp Trầm Thu kia thì đúng là khóc không ra nước mắt, ở lại Thiên Tú đợi ít nhất cũng an toàn hơn.
- Ta muốn nhìn xem ngươi có thể làm nên trò trống gì.
sắc mặt của Bạch Tiểu Lại vẫn băng lãnh như trước, tựa như núi băng vĩnh viễn không tan.
- Một khi đã quyết định lưu lại thì đừng chạy loạn trong này. Chỗ này của ta tuy rằng hẻo lánh, nhưng được cái thanh tịnh, chỉ cần cô không ra ngoài sẽ không có ai phát hiện ra cô.
Đường Phong lo lắng dặn dò một câu.
Yên Liễu các vẫn còn nhiều phòng trống, Mộng Nhi và Bảo Nhi thu dọn sạch sẽ một gian phòng cạnh phòng của các nàng, dùng làm chỗ cho Bạch Tiểu Lại ở tạm.
Lúc đầu Bạch Tiểu Lại vẫn còn chút lạnh lùng cao ngạo, chẳng nói được mấy câu với hai nha đầu, cả ngày chỉ ở lì trong phòng không thấy đi ra.
Qua vài ngày sau, thấy Mộng Nhi và Bảo Nhi cũng là hai nữ hài đáng yêu, có đôi khi cùng tâm sự với hai nàng, biết được hai nha đầu này hiện tại không còn nơi nương tựa, sau khi vào Thiên Tú liền được phái đến hầu hạ Đường Phong, Bạch Tiểu Lại liền nghiến răng:
- hắn lấy tư cách gì mà bắt người khác phải hầu hạ hắn? đã lớn như vậy mà vẫn chỉ là Luyện Cương nhất phẩm, quả thực là một tên phế vật, còn nói cái gì nửa tháng sau giúp ta giải độc chứ!
Mộng Nhi và Bảo Nhi đôi khi cũng nói ra Đường Phong khi xưa hành hạ các nàng ra sao, mỗi lúc như vậy, Bạch Tiểu Lại lại lớn tiếng mắng Đường Phong một hồi, nhưng mắng nửa ngày cũng không phun ra một chữ nào thô tục cả.
Thấy hai nha đầu này rất đáng thương, Bạch Tiểu Lại liền dạy cho các nàng một bộ công pháp và khẩu quyết tu luyện, ngoài ra còn truyền thụ một bộ kiếm pháp hợp kích.
Thực lực nguyên bản của Bạch Tiểu Lại thì ngay cả năm người Thiên Tú cao tầng cũng không bằng được, những gì nàng dạy đương nhiên tốt hơn nhiều so với mấy thứ Lâm Nhược Diên đã dạy lúc trước.
Hai nha đầu này được tiện nghi nhiều như thế, càng thân thiết với Bạch Tiểu Lại hơn.
Thiên Tú và Tĩnh An thành mấy ngày nay cũng xảy ra một chút chấn động. Một mặt là vì ưận chiến của Bạch Tiểu Lại và Diệp Trầm Thu đêm đó khiến không ít cao thủ nghi hoặc không thôi, mọi người cũng đã đến hiện trường nhìn qua, liền xác định đây là dấu vết lưu lại sau cuộc đối chiến sinh tử của hai Thiên giai cao thủ, ít nhất cũng là cao thủ Thiên giai trung phẩm.
Trong phạm vị ngàn dặm của Thiên Tú, Thiên Giai cao thủ bất quá chỉ có hai người, chính là Bạch Tố Y và Lâm Nhược Diên của Thiên Tú. Cứ như vậy, việc hai đại cao thủ Thiên giai đối chiến với nhau đã trở thành đề tài nghị luận sôi nổi của mọi người.
/1679
|