Vô Thường

Chương 1424: Ngắm phong cảnh trong phòng (thượng).

/1679


Trước đây hai thế lực lớn tranh đoạt Linh Mạch Chi Địa, tuy rằng dùng không ít thủ đoạn và giết không ít người nhưng dù sao cũng là tranh đấu nội bộ. Nhưng mà hiện giờ sự tình liên quan tới thế giới bên ngoài, hai thế lực lớn tất nhiên không thể ngồi yên, thứ nhất là có chút cảm giác môi hở răng lạnh, thứ hai coi như bảo vệ lợi ích của mình tại Linh Mạch Chi Địa, chỉ có người Linh Mạch Chi Địa mới làm chủ nơi đây, không tới phiên người bên ngoài nhúng tay vào.
- Tiểu tử họ Tần kia và Huyết Thiên Hà đang điểm nhân lực trấn thủ tại chỗ này, miễn cho người bên ngoài lại muốn chạy vào trong Linh Mạch Chi Địa.
- Bọn họ không đánh nhau nữa?
Đường Phong ngạc nhiên, Tần Thả Ca và Huyết Vụ Thành đã đấu tranh hơn nghìn năm, huyết hải thâm cừu trong đó đã quá cao, muốn liên thủ với nhau cực kỳ gian nan..
- Kẻ thù bên ngoài vô cùng mạnh mẽ, ngươi nghĩ rằng bọn chúng còn có tâm tình đánh nhau tiếp hay sao?
Hỏa Phượng khẽ cười một tiếng, Đường Phong nghe xong không khỏi hiểu rõ trong lòng.
Phong ấn thiên địa bị phá, Linh Mạch Chi Địa và thế giới bên ngoài liên hệ với nhau, nếu như lúc này Tần Thả Ca và Huyết Vụ Thành còn tranh đấu nữa thì chỉ có khiến người khác ngư ông đắc lợi mà thôi, lúc này Đường Phong dùng thực lực của bản thân cưỡng chế được thế lực bên ngoài dời đi được chẳng qua bởi vì còn chưa gặp phải cao thủ thực sự.
Nhưng mà không ai dám bảo đảm sau này sẽ không có cao thủ đi dạo tới Linh Mạch Chi Địa, khi dễ người dân nơi đây.
Muốn chống đỡ những chuyện này thì chỉ có Tần Thả Ca và Huyết Vụ Thành liên thủ mới có hy vọng.
Chẳng qua hai thế lực lớn này tranh đấu nhiều năm như vậy muốn nói một hai câu đã liên thủ được rất khó hắn, Đường Phong ở trung gian còn cảm thấy rất nhiều khó khăn cần phải phối hợp, nhưng đây là chuyện tình của Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà phải đau đầu, Đường Phong không cần quan tâm tới.
- Đường gia ta cũng còn những người này, các Linh Giai của gia tộc khác cũng ở đây, tuy rằng cao thủ mỗi một gia tộc không nhiều lắm nhưng tập hợp lại thì cũng không ít.
Đường Đỉnh Thiên ở một bên mở miệng nói.
- Như vậy là hay nhất, dù sao đây cũng không phải là sự tình của mỗi Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành, các ngươi cũng nên xuất chút lực.
Hỏa Phượng gật đầu.
- Việc này không nên chậm trễ nữa, hiện giờ ta xuất phát đi liên hệ các Linh Giai gia tộc.
Đường Đỉnh Thiên vừa nói xong liền quay sang căn dặn Đường Phong:
- Phong nhi tạm thời nghỉ ngơi mấy ngày đi, mẫu thân con sẽ ở chỗ này chăm sóc.
- Vâng.
Đường Phong gật đầu, trận chiến mấy ngày hôm trước khiến thân thể hắn tổn hại rất lớn, không phải mười bữa nửa tháng thì đừng mong khôi phục lại, cho dù hiện giờ mình muốn chạy cũng không có khí lực.
Chẳng qua Tần Thả Ca và Huyết Vụ Thành có thể phái người trấn thủ ở chỗ này khiến Đường Phong thở dài một hơi, hắn chỉ nghĩ tới làm sao để đánh đuổi được thế lực bên ngoài mà không nghĩ tới sau khi đuổi xong thì nên làm như thế nào, hiện giờ nghe được tin tức như thế này cảm thấy yên tâm hơn. Lúc này thế lực bên ngoài đang tổn thất thảm trong, nếu như ngày sau còn muốn xâm lấn tới đây thì còn phải suy tính kỹ càng.
Mấy ngày kế tiếp Đường Phong vẫn nằm ở trên giường, lại có Lại tỷ, Tiểu Nhã và Diệp Dĩ Khô dốc lòng chăm sóc, hơn nữa tố chất thân thể của Đường Phong vốn mạnh mẽ, chỉ không đến bảy ngày, Đường Phong cảm giác được thân thể mình đã hoàn toàn khỏe lại rồi.
Đánh với Thọ Đồng Tử một trận không chỉ khiến trên người Đường Phong bị thương mà còn có cảm ngộ rất lớn trên chiêu thức.
Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, khi nghe được câu nói kia của Thọ Đồng Tử liền thức tỉnh, Đường Phong suy nghĩ cẩn thận rất nhiều lần trước đây mình đã không cẩn thận nghiên cứu chuyện tình này, tuy rằng không có cơ hội thứ hai thi triển kiếm chiêu tuyệt thế nhưng hiện giờ Đường Phong khẳng định được nếu mình thi triển thì uy lực so với trước đây sẽ lớn hơn rất nhiều.
Vô Cấp Kinh Mang Kiếm đã đạt tới đại thành! Hiện giờ chỉ là do cảnh giới còn chưa đủ.
Tu vi cảnh giới của bản thân, rồi cảnh giới cảm ngộ đối với kiếm đạo. Hiện giờ chẳng qua mình mới chỉ là một Linh Giai hạ phẩm thôi, sau này theo thực lực tăng lên thì uy lực của một kiếm này cũng sẽ đề thăng, điểm này Đường Phong có thể cải biến. Nhưng mà cảnh giới cảm ngộ của kiếm đạo thì Đường Phong không cách nào cải biến được, bởi vì duyên cớ của cương tâm cho nên mình vĩnh viễn không có khả năng đạt được Thiên Kiếm Chi Cảnh như Diệp Dĩ Khô và Âu Dương Vũ, không thể nói đó là một sự tiếc nuối, cũng là một tiếc nuối không thể bù đắp lại được.
Nếu như để Diệp Dĩ Khô hay Âu Dương Vũ thi triển Vô Cấp Kinh Mang Kiếm thì sợ rằng sẽ tốt hơn rất nhiều so với chính mình.
Nằm trên giường bảy ngày trời, Đường Phong nghĩ tới đầu tiên chính là Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, thứ hai chính là Thọ Đồng Tử. Thọ Đồng Tử này quả thực giống như lời đồn, suốt đời tu luyện thuật giết người, Đường Phong dám khẳng định lúc cùng mình so chiêu hắn cũng không dùng toàn lực, nếu không thì mình không thể cố gắng được tới bước cuối cùng.
Trận chiến này, Đường Phong được lợi không ít, nhưng mà tổn thất cũng đủ khiến hắn thổ huyết tại chỗ.
Bản thân bị thương còn chưa nói đến, tuy rằng thương thế cực kỳ trầm trọng nhưng mà vẫn còn có thể khôi phục lại, nhưng khi Đường Phong đi kiểm tra đại quân Dược Thi của mình thì trong lòng đau đớn co quắp.
Vốn lúc trước có hai mươi tám bộ Dược Thi nhưng hiện giờ chỉ còn có mười ba bộ, số lượng tổn thất hơn một nửa, mà trong mười ba bộ còn lại này thì có ba bộ thiếu mất cánh tay hoặc chân.
Điều duy nhất để cho Đường Phong cảm thấy vui mừng chính là hai bộ Dược Thi cường đại nhất Thiên Cơ Tử và Bích Kinh Thần vẫn chưa có bao nhiêu hao tổn, cái giá phải trả tuy lớn như vậy nhưng Đường Phong vẫn cảm thấy đáng giá.
Trải qua chuyện này, ngày sau không còn một ai dám khinh thường Linh Mạch Chi Địa!
Thu hồi mười ba bộ Dược Thi còn lại vào trong không gian Mị Ảnh, Đường Phong liền triệu tập tất cả mọi người trong nhà tới.
Lần này theo Hỏa Phượng đến đây có có người khác, ngoại trừ Lại tỷ, Tiểu Nhã cười khúc khích ra thì Đoạn thúc cũng đã tới, Âu Dương Vũ, Tiểu Thiên còn Tần Tứ Nương thì lưu lại ở Dược Thần Tông.
- Phong thiếu, bảo chúng ta tới đây làm gì?
Thang Phi Tiếu không hiểu chuyên gì hỏi.
- Hai thế lực lớn đang thương nghị lưu lại người trấn thủ nơi đây, ta nghĩ chúng ta cũng nên bỏ ra ít sức lực. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Đường Phong nhìn mọi người nói:
- Cho nên ta định cho các ngươi ở lại chỗ này hỗ trợ.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status