Hộ thân cương khí bao phủ toàn thân đám Linh giai bị cắt phá, cảm nhận được lực đạo và sức sát thương từ trên phi đao truyền tới, sắc mặt đám người biến thành trắng bệch, còn chưa kịp rời khỏi đám mây độc, liền cảm giác được lỗ chân lông toàn thân đau đớn, một tia độc tố theo lỗ chân lông nhanh chóng lan ra toàn thân.
Trúng độc!
Độc trên Độc Ảnh kiếm, dù là Linh giai cao thủ cũng không thể ngăn cản. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Phốc phốc...
Tiếng phi đao cắt phá thân thể liên tiếp truyền ra, mấy tên đệ tử Thiên Thánh Cung té xuống mặt đất trong miệng kêu la thảm thiết.
Tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng bị thương thế như thế này cũng đủ làm bọn họ bị mất một nửa sức chiến đấu trong thời gian ngắn.
- Làm càn!
Tiêu Tham Trữ nổi giận gầm lên một tiếng, ngắm chuẩn thời cơ Đường Phong đưa lưng về phía hắn, hai chân điểm trên mặt đất một cái, giống như mũi tên bay tới, đôi tay run lên, một thanh nhuyễn kiếm được giấu trong tay áo lóe ra hàn quang, đâm vào lưng Đường Phong.
Mọi người ở đây, luận về cừu hận với Đường Phong, không người so được với Tiêu Tham Trữ, cho nên vào giờ khắc này, hắn cũng là người đầu tiên ra tay.
Không người nào dám khinh thường Linh giai trung phẩm cao thủ đánh lén, dù là Đường Phong cũng không được. Đem mấy tên đệ tử Thiên Thánh Cung lao về phía mình quật ngã, định đuổi tận giết tuyệt, nhưng cổ kiếm ý sau lưng Đường Phong không cho hắn thời gian làm thế, cũng không quay đầu lại, một thanh ám khí bay về phía sau lưng, mang theo một vòng kim quang nhàn nhạt, vừa vặn đâm vào mũi kiếm của Tiêu Tham Trữ.
Oanh một tiếng nhỏ, phi đao bị đâm vặn vẹo, nhuyễn kiếm trong tay Tiêu Tham Trữ cũng cong một vòng lớn, lại mạnh mẽ bung ra, gạt thanh phi đao đang ở giữa không trung ra một bên.
Tiêu Tham Trữ không lùi mà tiến, kiếm ý lại tăng lên, biểu lộ của hắn lúc này giống như không giết chết Đường Phong hắn không cam tâm. Nhuyễn kiếm lắc lư giống như linh xà, quấn quanh trên người Đường Phong.
Thần sắc Tiêu Tham Trữ vui vẻ, không nghĩ tới lại dễ dàng giải quyết như vậy, cương khí toàn thân rót vào nhuyễn kiếm, cổ tay run lên, nhuyễn kiếm lắc lư qua lại hơn trăm lần.
Tuy thanh nhuyễn kiếm này là Thiên binh, nhưng vô cùng sắc bén, bị cắt qua hơn trăm lần như vậy, dù Đường Phong là Linh giai trung phẩm cũng không thể nào thừa nhận.
Trong suy nghĩ của hắn tưởng rằng phải thấy máu tươi của Đường Phong, nhưng Tiêu Tham Trữ lại cảm thấy có chút không thích hợp, ngưng thần nhìn lại, nhuyễn kiếm quấn qua đâu phải Đường Phong, mà là một đạo hư ảnh, bị cắt qua hơn trăm lần, hư ảnh này cũng tan thành mấy khói.
Tốc độ thật nhanh! Lần trước ở Thiên Tú Tiêu Tham Trữ không có giao đấu chính diện với Đường Phong, cho nên không biết bổn sự của hắn như thế nào, bây giờ nhìn thấy, tốc độ của người này nhanh đến mức không thể tưởng tượng, nhanh đến mức hư ảnh thân thể lưu lại trong hư không, lại có thể lừa gạt con mắt của mình trong thời gian ngắn.
Một đạo kiếm ý đánh úp lại, Tiêu Tham Trữ như một phản xạ có điều kiện xoay tay ngăn cản, đinh một tiếng, hai thanh Thiên binh chạm nhau, Tiêu Tham Trữ không thể đứng vững lui về phía sau vài bước, một kích của Đường Phong không thành, thân thể nhoáng một cái, lại biến mất trước mắt.
Ở nơi nào? Tinh thần Tiêu Tham Trữ tập trung cao độ, thần thức quét qua, cảm giác được sự tồn tại của Đường Phong ở bên cạnh, sau một khắc, hắn nhìn thấy đối phương xuất hiện ở một địa phương cách mình ba mươi trượng, giống như Sói nhập bầy dê xông vào trận doanh của hơn mười đệ tử Thiên Thánh Cung.
Hình ảnh Tiêu Tham Trữ nhìn thấy chỉ có câu người ngã ngựa đổ mới có thể hình dung, hơn mười Linh giai cao thủ vào lúc bình thường có thể hoành hành không cố kỵ mà vào lúc này lại không hề có lực hoàn thủ, ở bên kia chuôi trường kiếm màu bích lục đang run lên, bộc phát ra cương khí mãnh liệt, máu tươi bắn ra tung tóe, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục!
- Dừng tay!
Tiêu Tham Trữ vội vàng phi thân đến tiếp viện, thật vất vả đuổi tới bên người Đường Phong, tiếp được kiếm chiêu của hắn, nhưng hơn mười đệ tử Thiên Thánh Cung đã nằm xuống một nửa.
Tiêu Tham Trữ tức giận! Luận cảnh giới, hắn và Đường Phong tương đương, đổi lại là hắn, xông vào trong trận doanh của hơn mười Linh giai hạ phẩm, cũng có thể làm được chuyện như hắn vừa làm, tuy không sạch sẽ lưu loát được như hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không thua kém hắn bao nhiêu. Nhưng hiện tại lập trường bất đồng, Tiêu Tham Trữ không muốn tỷ thí với Đường Phong về mặt này, hắn dám ở trước mắt của mình đả thương đệ tử Thánh cung, cũng đừng nghĩ còn sống đi ra ngoài.
Một cổ cương khí chấn động mãnh liệt bạo phát ra, tiếng nổ và tiếng đánh nhau nãy giờ, đã đánh thức toàn bộ đem toàn bộ cao thủ đang bế quan trong Thiên Thánh Cung đi ra, Linh giai của Thiên Thánh Cung càng ngày càng nhiều, đem chiến trường của Đường Phong và Tiêu Tham Trữ vây quanh ba vòng, tuy nhìn chằm chằm vào Đường Phong, nhưng không ai dám tiến lên trợ trận.
Người này có thể đánh nhau không phẩm cao thấp với Tiêu Tham Trữ, nếu mạo muội tiến vào chẳng khác nào đi tìm chết. Bọn họ đang đợi mệnh lên của Đại hộ pháp, chỉ cần Đại hộ pháp ra lệnh một tiếng, gần trăm người ở đây sẽ lao lên, đem tên tặc tử dám xâm nhập vào Thánh cung giết không có chỗ chôn.
- Đúng là Linh giai Trung phẩm.
Đại hộ pháp nhìn chằm chằm vào Đường Phong trầm ngâm một tiếng, lập tức hỏi:
- Tô hộ pháp, ngươi và hắn đã đấu qua, người này có điểm gì đặc biệt hay không?
Tô Luyến Thủy ngậm miệng, nhớ lại trận chiến đấu ngày đó trên Dạ Vũ hồ, cho nên trầm mặc trong chốc lát.
- Tô hộ pháp, tuy người này đã cứu ngươi một mạng, nhưng ngươi đừng quên, ngươi là hộ pháp của Thánh cung, người này đã làm hại đệ tử Thánh cung, tội không thể tha!
Lê Kiếm Sinh nhìn mặt nói chuyện, lạnh lùng nhắc nhở một tiếng.
Tô Luyến Thủy thở dài một tiếng, mở miệng nói:
- Bẩm Đại hộ pháp, điểm đặc biệt lớn nhất của người này các ngươi cũng nhìn thấy rồi, chính là tốc độ cực nhanh, lực lượng rất mạnh! Hắn có được tốc độ và lực lượng vượt qua cực hạn của Linh giai trung phẩm. Cho nên thời điểm giao chiến với hắn thuộc hạ vĩnh viễn lâm vào cục diện bị động.
Đại hộ pháp híp mắt nhìn về phía Đường Phong đang chiến đấu, không khỏi gật đầu nói:
- Người này là thiên kiêu chi tử, động tác trong chiến đấu không có chút dư thừa nào, cảm giác tiết tấu cũng rất mạnh, Tiêu hộ pháp đã bị hắn giành thế chủ động, kỳ quái, chẳng lẽ trong thế tục có tài nguyên gì tốt, lại có thể khiến cho hắn rèn luyện ra thân thể xuất sắc như vậy, đúng rồi, lực lượng cương tâm của hắn là gì?
- Băng.
Tô Luyến Thủy nhẹ giọng đáp.
- Khó trách ngươi lại thua trong tay hắn.
Trúng độc!
Độc trên Độc Ảnh kiếm, dù là Linh giai cao thủ cũng không thể ngăn cản. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Phốc phốc...
Tiếng phi đao cắt phá thân thể liên tiếp truyền ra, mấy tên đệ tử Thiên Thánh Cung té xuống mặt đất trong miệng kêu la thảm thiết.
Tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng bị thương thế như thế này cũng đủ làm bọn họ bị mất một nửa sức chiến đấu trong thời gian ngắn.
- Làm càn!
Tiêu Tham Trữ nổi giận gầm lên một tiếng, ngắm chuẩn thời cơ Đường Phong đưa lưng về phía hắn, hai chân điểm trên mặt đất một cái, giống như mũi tên bay tới, đôi tay run lên, một thanh nhuyễn kiếm được giấu trong tay áo lóe ra hàn quang, đâm vào lưng Đường Phong.
Mọi người ở đây, luận về cừu hận với Đường Phong, không người so được với Tiêu Tham Trữ, cho nên vào giờ khắc này, hắn cũng là người đầu tiên ra tay.
Không người nào dám khinh thường Linh giai trung phẩm cao thủ đánh lén, dù là Đường Phong cũng không được. Đem mấy tên đệ tử Thiên Thánh Cung lao về phía mình quật ngã, định đuổi tận giết tuyệt, nhưng cổ kiếm ý sau lưng Đường Phong không cho hắn thời gian làm thế, cũng không quay đầu lại, một thanh ám khí bay về phía sau lưng, mang theo một vòng kim quang nhàn nhạt, vừa vặn đâm vào mũi kiếm của Tiêu Tham Trữ.
Oanh một tiếng nhỏ, phi đao bị đâm vặn vẹo, nhuyễn kiếm trong tay Tiêu Tham Trữ cũng cong một vòng lớn, lại mạnh mẽ bung ra, gạt thanh phi đao đang ở giữa không trung ra một bên.
Tiêu Tham Trữ không lùi mà tiến, kiếm ý lại tăng lên, biểu lộ của hắn lúc này giống như không giết chết Đường Phong hắn không cam tâm. Nhuyễn kiếm lắc lư giống như linh xà, quấn quanh trên người Đường Phong.
Thần sắc Tiêu Tham Trữ vui vẻ, không nghĩ tới lại dễ dàng giải quyết như vậy, cương khí toàn thân rót vào nhuyễn kiếm, cổ tay run lên, nhuyễn kiếm lắc lư qua lại hơn trăm lần.
Tuy thanh nhuyễn kiếm này là Thiên binh, nhưng vô cùng sắc bén, bị cắt qua hơn trăm lần như vậy, dù Đường Phong là Linh giai trung phẩm cũng không thể nào thừa nhận.
Trong suy nghĩ của hắn tưởng rằng phải thấy máu tươi của Đường Phong, nhưng Tiêu Tham Trữ lại cảm thấy có chút không thích hợp, ngưng thần nhìn lại, nhuyễn kiếm quấn qua đâu phải Đường Phong, mà là một đạo hư ảnh, bị cắt qua hơn trăm lần, hư ảnh này cũng tan thành mấy khói.
Tốc độ thật nhanh! Lần trước ở Thiên Tú Tiêu Tham Trữ không có giao đấu chính diện với Đường Phong, cho nên không biết bổn sự của hắn như thế nào, bây giờ nhìn thấy, tốc độ của người này nhanh đến mức không thể tưởng tượng, nhanh đến mức hư ảnh thân thể lưu lại trong hư không, lại có thể lừa gạt con mắt của mình trong thời gian ngắn.
Một đạo kiếm ý đánh úp lại, Tiêu Tham Trữ như một phản xạ có điều kiện xoay tay ngăn cản, đinh một tiếng, hai thanh Thiên binh chạm nhau, Tiêu Tham Trữ không thể đứng vững lui về phía sau vài bước, một kích của Đường Phong không thành, thân thể nhoáng một cái, lại biến mất trước mắt.
Ở nơi nào? Tinh thần Tiêu Tham Trữ tập trung cao độ, thần thức quét qua, cảm giác được sự tồn tại của Đường Phong ở bên cạnh, sau một khắc, hắn nhìn thấy đối phương xuất hiện ở một địa phương cách mình ba mươi trượng, giống như Sói nhập bầy dê xông vào trận doanh của hơn mười đệ tử Thiên Thánh Cung.
Hình ảnh Tiêu Tham Trữ nhìn thấy chỉ có câu người ngã ngựa đổ mới có thể hình dung, hơn mười Linh giai cao thủ vào lúc bình thường có thể hoành hành không cố kỵ mà vào lúc này lại không hề có lực hoàn thủ, ở bên kia chuôi trường kiếm màu bích lục đang run lên, bộc phát ra cương khí mãnh liệt, máu tươi bắn ra tung tóe, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục!
- Dừng tay!
Tiêu Tham Trữ vội vàng phi thân đến tiếp viện, thật vất vả đuổi tới bên người Đường Phong, tiếp được kiếm chiêu của hắn, nhưng hơn mười đệ tử Thiên Thánh Cung đã nằm xuống một nửa.
Tiêu Tham Trữ tức giận! Luận cảnh giới, hắn và Đường Phong tương đương, đổi lại là hắn, xông vào trong trận doanh của hơn mười Linh giai hạ phẩm, cũng có thể làm được chuyện như hắn vừa làm, tuy không sạch sẽ lưu loát được như hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không thua kém hắn bao nhiêu. Nhưng hiện tại lập trường bất đồng, Tiêu Tham Trữ không muốn tỷ thí với Đường Phong về mặt này, hắn dám ở trước mắt của mình đả thương đệ tử Thánh cung, cũng đừng nghĩ còn sống đi ra ngoài.
Một cổ cương khí chấn động mãnh liệt bạo phát ra, tiếng nổ và tiếng đánh nhau nãy giờ, đã đánh thức toàn bộ đem toàn bộ cao thủ đang bế quan trong Thiên Thánh Cung đi ra, Linh giai của Thiên Thánh Cung càng ngày càng nhiều, đem chiến trường của Đường Phong và Tiêu Tham Trữ vây quanh ba vòng, tuy nhìn chằm chằm vào Đường Phong, nhưng không ai dám tiến lên trợ trận.
Người này có thể đánh nhau không phẩm cao thấp với Tiêu Tham Trữ, nếu mạo muội tiến vào chẳng khác nào đi tìm chết. Bọn họ đang đợi mệnh lên của Đại hộ pháp, chỉ cần Đại hộ pháp ra lệnh một tiếng, gần trăm người ở đây sẽ lao lên, đem tên tặc tử dám xâm nhập vào Thánh cung giết không có chỗ chôn.
- Đúng là Linh giai Trung phẩm.
Đại hộ pháp nhìn chằm chằm vào Đường Phong trầm ngâm một tiếng, lập tức hỏi:
- Tô hộ pháp, ngươi và hắn đã đấu qua, người này có điểm gì đặc biệt hay không?
Tô Luyến Thủy ngậm miệng, nhớ lại trận chiến đấu ngày đó trên Dạ Vũ hồ, cho nên trầm mặc trong chốc lát.
- Tô hộ pháp, tuy người này đã cứu ngươi một mạng, nhưng ngươi đừng quên, ngươi là hộ pháp của Thánh cung, người này đã làm hại đệ tử Thánh cung, tội không thể tha!
Lê Kiếm Sinh nhìn mặt nói chuyện, lạnh lùng nhắc nhở một tiếng.
Tô Luyến Thủy thở dài một tiếng, mở miệng nói:
- Bẩm Đại hộ pháp, điểm đặc biệt lớn nhất của người này các ngươi cũng nhìn thấy rồi, chính là tốc độ cực nhanh, lực lượng rất mạnh! Hắn có được tốc độ và lực lượng vượt qua cực hạn của Linh giai trung phẩm. Cho nên thời điểm giao chiến với hắn thuộc hạ vĩnh viễn lâm vào cục diện bị động.
Đại hộ pháp híp mắt nhìn về phía Đường Phong đang chiến đấu, không khỏi gật đầu nói:
- Người này là thiên kiêu chi tử, động tác trong chiến đấu không có chút dư thừa nào, cảm giác tiết tấu cũng rất mạnh, Tiêu hộ pháp đã bị hắn giành thế chủ động, kỳ quái, chẳng lẽ trong thế tục có tài nguyên gì tốt, lại có thể khiến cho hắn rèn luyện ra thân thể xuất sắc như vậy, đúng rồi, lực lượng cương tâm của hắn là gì?
- Băng.
Tô Luyến Thủy nhẹ giọng đáp.
- Khó trách ngươi lại thua trong tay hắn.
/1679
|