Linh Khiếp Nhan đương nhiên là tìm đến hai tên thái thượng trưởng lão, hai người này chỉ là Linh giai hạ phẩm, lấy thực lực hiện giờ của Linh Khiếp Nhan, có thể dễ dàng đối phó bọn họ.
Đường Phong còn chưa xông vào chiến trường, nhìn thấy trong tay Linh Khiếp Nhan xuất hiện một thanh trường kiếm do hồn phách ngưng tụ mà thành, kiếm chiêu xuất ra, tầng tầng lớp lớp, đem hai tên Linh giai bao phủ bên trong.
Đây không phải là kiếm pháp Sáo Lộ của Âu Dương Vũ sao? Đường Phong nhìn quen mắt, trong nội tâm suy nghĩ liền minh bạch. Linh Khiếp Nhan thôn phệ kiếm linh của Âu Dương Vũ, cho nên có thể sử dụng kiếm pháp của hắn. Âu Dương Vũ nghiên cứu kiếm pháp còn cao hơn cả Diệp Dĩ Khô, dù chưa đến Thiên Kiếm Chi Cảnh, nhưng cũng có thể xưng là kiếm thuật đại gia.
Nhìn đến đây, Đường Phong thả lỏng trong lòng. Trước đây hắn không biết Linh Khiếp Nhan đạt tới cảnh giới gì, nhưng vừa rồi thực lực mà nàng biểu hiện ra ngoài, không phải là Linh giai hạ phẩm, lại có kiếm pháp của Âu Dương Vũ, cho nên không cần lo lắng.
Cùng Trang Tú Tú một trước một sau giết vào trong đám người, tùy ý điều động lực lượng hồn phách, thoải mái thi triển ám khí, lại cho đệ tử Tiểu Trọng Môn không thể tiếp cận. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong vòng nửa tháng, Đường Phong trước sau bốn lần đến Tiểu Trọng Môn, chẳng những lực lượng hồn phách cường đại không ít, cũng đã quen thuộc loại phương thức tác chiến này. Hiện tại, hắn hoàn toàn có thể phát huy ra bảy thành thực thời kì đỉnh phong của bản thân. Ba thành còn lại, là do không thể vận dụng lực cương khí và cương tâm.
Hai phu thê Sở Hoài Thiên vẫn tìm lão già sắc mặt hồng nhuận, tuy hung thủ giết hài nhi của họ sớm đã đền tội, nhưng lão già sắc mặt hồng nhuận này là môn chủ, không có mệnh lệnh của hắn, một nhà ba người của họ cũng không bị đệ tử Tiểu Trọng Môn chặn giết. Có thể nói, lão già này mới thực sự là thủ phạm.
Hai phu thê Sở Hoài Thiên cũng có tiến bộ không nhỏ, trước đây bọn họ một mực tu luyện, không có bao nhiêu cơ hội đánh nhau với người ta, lại không tu luyện võ kỹ cao thâm. Nhưng kinh nghiệm đều từ trong chiến đấu mà tổng kết ra, từ lần đầu tiên giao thủ với lão già này khó khăn lắm mới ngang tay, đến bây giờ đã có thể ngăn cản, hai người tiến bộ mười phần.
Mệnh lệnh của cao tầng Tiểu Trọng Môn, càng ngày càng nhiều người vây bắt bọn người Đường Phong, ý đồ bắt giữ bọn người Đường Phong, ép Linh Khiếp Nhan dừng tay. Chủ ý này không tệ, nhưng hai tên Linh giai của Tiểu Trọng Môn đã đánh giá thấp thực lực của Linh Khiếp Nhan, Linh Khiếp Nhan vừa kiếm chế hai người bọn họ, vừa hiệp trợ bọn người Đường Phong.
Phàm khi thấy bọn người Đường Phong gặp nguy hiểm không thể ngăn cản, một chiêu đi qua, nguy hiểm lập tức giải trừ.
Chiến đầu lần này vượt qua tất cả các lần chiến đấu trước đó, cơ hồ đệ tử Tiểu Trọng Môn ngã xuống lớp lớp, đại đa số là bị Linh Khiếp Nhan giết, một chiêu của nàng đánh qua, người và vật trong phương viên mười trượng đều bị diệt. Chết trong tay Đường Phong và Trang Tú Tú chỉ có một ít.
Nửa thời thần trôi qua, đã không còn ai đến gần bọn người Đường Phong, bởi vì hiện tại ai nấy cũng thấy được, tới gần Đường Phong, sẽ kích thích Linh Khiếp Nhan ra tay, nàng vừa ra tay chẳng khác nào chết.
Linh giai cao thủ, đặt ở nơi đâu cũng là cường giả.
Đánh tới bây giờ, Đường Phong phát hiện một chuyện kỳ quái, những đệ tử Tiểu Trọng Môn vây quanh càng ngày càng ít. Đây tuyệt đối không phải do bị giết, tuy trong chiến đấu chết không ít đệ tử Tiểu Trọng Môn, nhưng còn chưa tới trình độ như bây giờ.
Hắn quan sát, Đường Phong ngạc nhiên, hắn phát hiện có rất nhiều đệ tử Tiểu Trọng Môn đang hoảng hốt chạy thục mạng, chạy khỏi tông môn.
Cái này... Đường Phong im lặng. Hắn không nghĩ tới lực ngưng tụ của tông môn này lại kém như vậy, đối mặt với uy hiếp diệt môn thế mà đường ai nấy chạy.
Tình huống này trước kia ở Thiên Tú tuyệt đối chưa bao giờ xuất hiện, tuy đệ tử Thiên Tú đều là nữ tử, nhưng có quyết tâm và tử chiến đến cùng. Thời điểm năm đó Cự Kiếm Môn dẫn người vây công Thiên Tú, không một ai trong các cô gái kia bỏ chạy.
- Chết!
Một tiếng gầm lên truyền đến, Đường Phong nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy Sở Hoài Thiên diện mục dữ tợn cầm trường kiếm đâm xuyên lồng ngực lão già sắc mặt hồng nhuận kia.
Thực lực Thiên giai thượng phẩm của phu thê Sở Hoài Thiên không phải để làm kiểng, có Linh Khiếp Nhan ở một bên lược trận, bọn chỉ chuyên tâm đối phó với lão già này, quen thuộc thủ đoạn công kích của hắn, lại được tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, rốt cuộc hai phu thê liên thủ đã giết được lão già sắc mặt hồng nhuận này tại chỗ.
- Môn chủ chết!
Không biết là tên đệ tử Tiểu Trọng Môn nào hô lên một tiếng, ngay sau đó có vô số người thấy cảnh này, sau đó có một chuyện làm người khác nghẹn họng trân trối xảy ra.
Những tên đệ tử Tiểu Trọng Môn đang do dự kia lập tức quay người chạy thục mạng, tông môn Tiểu Trọng Môn lập tức trống vắng. Có người dẫn đầu tự nhiên có người đi theo, không ai nguyện ý chết cả.
- Toàn bộ trở lại cho lão phu!
Một tên thái thượng trưởng lão đang chiến đấu với Linh Khiếp Nhan khi nhìn thấy cảnh này, lửa giận công tâm, rống to một câu:
- Đây là tông môn của các ngươi, các ngươi sợ chết như thế, sao xứng là đệ tử Tiểu Trọng Môn ta!
Không ai để ý tới hắn, tất cả mọi người đều nhìn ra, hiện tại lưu lại chẳng khác nào tìm chết.
Không qua bao lâu, cả Tiểu Trọng Môn chỉ còn lại hai tên thái thượng trưởng lão, tất cả đệ tử đều bỏ chạy.
- Hủy cơ nghiệp trăm năm của tông môn ta, ta muốn các ngươi chết!
Một tên thái thượng trưởng lão sùi bọt mép, hiển nhiên đã động chân hỏa, nhìn Linh Khiếp Nhan hung dữ nói.
Lời chưa nói hết, Linh Khiếp Nhan đã thu kiếm thế lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào hai người.
Sắc mặt hai tên thái thượng trưởng lão Tiểu Trọng Môn đại biến, giờ khắc này bọn họ mới nhìn ra, nguyên lai từ khi chiến đấu tới giờ, nữ tử tóc bạc này vẫn chưa xuất ra thực lực chân thực của mình, nếu không sớm đã giải quyết xong trận đấu này rồi.
Linh Khiếp Nhan xác thực chưa xuất toàn lực, bởi vì nàng không muốn hai tên gia hỏa này chết quá nhanh. Bọn người Đường Phong đang chiến đấu, cần rèn luyện lực lượng hồn phách, hai phu thê Sở Hoài Thiên cần tự tay giết tên môn chủ Tiểu Trọng Môn báo thù, nếu hai tên thái thượng trưởng lão chết sớm như thế, trận chiến lần này sẽ kết thúc rất nhanh.
Tiểu Trọng Môn rốt cuộc đã trêu chọc cái gì mà gặp chuyện như vậy? Sắc mặt hai tên thái thượng trưởng lão như màu đất, sau một khắc liền bị kiếm mang thôn phệ thân ảnh.
Kiếm quang lưu chuyển, đến khi Linh Khiếp Nhan thu hồi kiếm thế, hai tên gia hỏa kia vẫn đứng nguyên tại chỗ, không cách nào nhúc nhích. Hai mắt trống rỗng, từ bên ngoài không nhìn ra bất cứ thương thế nào, nhưng khí tức đã mất hết.
Đường Phong còn chưa xông vào chiến trường, nhìn thấy trong tay Linh Khiếp Nhan xuất hiện một thanh trường kiếm do hồn phách ngưng tụ mà thành, kiếm chiêu xuất ra, tầng tầng lớp lớp, đem hai tên Linh giai bao phủ bên trong.
Đây không phải là kiếm pháp Sáo Lộ của Âu Dương Vũ sao? Đường Phong nhìn quen mắt, trong nội tâm suy nghĩ liền minh bạch. Linh Khiếp Nhan thôn phệ kiếm linh của Âu Dương Vũ, cho nên có thể sử dụng kiếm pháp của hắn. Âu Dương Vũ nghiên cứu kiếm pháp còn cao hơn cả Diệp Dĩ Khô, dù chưa đến Thiên Kiếm Chi Cảnh, nhưng cũng có thể xưng là kiếm thuật đại gia.
Nhìn đến đây, Đường Phong thả lỏng trong lòng. Trước đây hắn không biết Linh Khiếp Nhan đạt tới cảnh giới gì, nhưng vừa rồi thực lực mà nàng biểu hiện ra ngoài, không phải là Linh giai hạ phẩm, lại có kiếm pháp của Âu Dương Vũ, cho nên không cần lo lắng.
Cùng Trang Tú Tú một trước một sau giết vào trong đám người, tùy ý điều động lực lượng hồn phách, thoải mái thi triển ám khí, lại cho đệ tử Tiểu Trọng Môn không thể tiếp cận. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong vòng nửa tháng, Đường Phong trước sau bốn lần đến Tiểu Trọng Môn, chẳng những lực lượng hồn phách cường đại không ít, cũng đã quen thuộc loại phương thức tác chiến này. Hiện tại, hắn hoàn toàn có thể phát huy ra bảy thành thực thời kì đỉnh phong của bản thân. Ba thành còn lại, là do không thể vận dụng lực cương khí và cương tâm.
Hai phu thê Sở Hoài Thiên vẫn tìm lão già sắc mặt hồng nhuận, tuy hung thủ giết hài nhi của họ sớm đã đền tội, nhưng lão già sắc mặt hồng nhuận này là môn chủ, không có mệnh lệnh của hắn, một nhà ba người của họ cũng không bị đệ tử Tiểu Trọng Môn chặn giết. Có thể nói, lão già này mới thực sự là thủ phạm.
Hai phu thê Sở Hoài Thiên cũng có tiến bộ không nhỏ, trước đây bọn họ một mực tu luyện, không có bao nhiêu cơ hội đánh nhau với người ta, lại không tu luyện võ kỹ cao thâm. Nhưng kinh nghiệm đều từ trong chiến đấu mà tổng kết ra, từ lần đầu tiên giao thủ với lão già này khó khăn lắm mới ngang tay, đến bây giờ đã có thể ngăn cản, hai người tiến bộ mười phần.
Mệnh lệnh của cao tầng Tiểu Trọng Môn, càng ngày càng nhiều người vây bắt bọn người Đường Phong, ý đồ bắt giữ bọn người Đường Phong, ép Linh Khiếp Nhan dừng tay. Chủ ý này không tệ, nhưng hai tên Linh giai của Tiểu Trọng Môn đã đánh giá thấp thực lực của Linh Khiếp Nhan, Linh Khiếp Nhan vừa kiếm chế hai người bọn họ, vừa hiệp trợ bọn người Đường Phong.
Phàm khi thấy bọn người Đường Phong gặp nguy hiểm không thể ngăn cản, một chiêu đi qua, nguy hiểm lập tức giải trừ.
Chiến đầu lần này vượt qua tất cả các lần chiến đấu trước đó, cơ hồ đệ tử Tiểu Trọng Môn ngã xuống lớp lớp, đại đa số là bị Linh Khiếp Nhan giết, một chiêu của nàng đánh qua, người và vật trong phương viên mười trượng đều bị diệt. Chết trong tay Đường Phong và Trang Tú Tú chỉ có một ít.
Nửa thời thần trôi qua, đã không còn ai đến gần bọn người Đường Phong, bởi vì hiện tại ai nấy cũng thấy được, tới gần Đường Phong, sẽ kích thích Linh Khiếp Nhan ra tay, nàng vừa ra tay chẳng khác nào chết.
Linh giai cao thủ, đặt ở nơi đâu cũng là cường giả.
Đánh tới bây giờ, Đường Phong phát hiện một chuyện kỳ quái, những đệ tử Tiểu Trọng Môn vây quanh càng ngày càng ít. Đây tuyệt đối không phải do bị giết, tuy trong chiến đấu chết không ít đệ tử Tiểu Trọng Môn, nhưng còn chưa tới trình độ như bây giờ.
Hắn quan sát, Đường Phong ngạc nhiên, hắn phát hiện có rất nhiều đệ tử Tiểu Trọng Môn đang hoảng hốt chạy thục mạng, chạy khỏi tông môn.
Cái này... Đường Phong im lặng. Hắn không nghĩ tới lực ngưng tụ của tông môn này lại kém như vậy, đối mặt với uy hiếp diệt môn thế mà đường ai nấy chạy.
Tình huống này trước kia ở Thiên Tú tuyệt đối chưa bao giờ xuất hiện, tuy đệ tử Thiên Tú đều là nữ tử, nhưng có quyết tâm và tử chiến đến cùng. Thời điểm năm đó Cự Kiếm Môn dẫn người vây công Thiên Tú, không một ai trong các cô gái kia bỏ chạy.
- Chết!
Một tiếng gầm lên truyền đến, Đường Phong nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy Sở Hoài Thiên diện mục dữ tợn cầm trường kiếm đâm xuyên lồng ngực lão già sắc mặt hồng nhuận kia.
Thực lực Thiên giai thượng phẩm của phu thê Sở Hoài Thiên không phải để làm kiểng, có Linh Khiếp Nhan ở một bên lược trận, bọn chỉ chuyên tâm đối phó với lão già này, quen thuộc thủ đoạn công kích của hắn, lại được tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, rốt cuộc hai phu thê liên thủ đã giết được lão già sắc mặt hồng nhuận này tại chỗ.
- Môn chủ chết!
Không biết là tên đệ tử Tiểu Trọng Môn nào hô lên một tiếng, ngay sau đó có vô số người thấy cảnh này, sau đó có một chuyện làm người khác nghẹn họng trân trối xảy ra.
Những tên đệ tử Tiểu Trọng Môn đang do dự kia lập tức quay người chạy thục mạng, tông môn Tiểu Trọng Môn lập tức trống vắng. Có người dẫn đầu tự nhiên có người đi theo, không ai nguyện ý chết cả.
- Toàn bộ trở lại cho lão phu!
Một tên thái thượng trưởng lão đang chiến đấu với Linh Khiếp Nhan khi nhìn thấy cảnh này, lửa giận công tâm, rống to một câu:
- Đây là tông môn của các ngươi, các ngươi sợ chết như thế, sao xứng là đệ tử Tiểu Trọng Môn ta!
Không ai để ý tới hắn, tất cả mọi người đều nhìn ra, hiện tại lưu lại chẳng khác nào tìm chết.
Không qua bao lâu, cả Tiểu Trọng Môn chỉ còn lại hai tên thái thượng trưởng lão, tất cả đệ tử đều bỏ chạy.
- Hủy cơ nghiệp trăm năm của tông môn ta, ta muốn các ngươi chết!
Một tên thái thượng trưởng lão sùi bọt mép, hiển nhiên đã động chân hỏa, nhìn Linh Khiếp Nhan hung dữ nói.
Lời chưa nói hết, Linh Khiếp Nhan đã thu kiếm thế lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào hai người.
Sắc mặt hai tên thái thượng trưởng lão Tiểu Trọng Môn đại biến, giờ khắc này bọn họ mới nhìn ra, nguyên lai từ khi chiến đấu tới giờ, nữ tử tóc bạc này vẫn chưa xuất ra thực lực chân thực của mình, nếu không sớm đã giải quyết xong trận đấu này rồi.
Linh Khiếp Nhan xác thực chưa xuất toàn lực, bởi vì nàng không muốn hai tên gia hỏa này chết quá nhanh. Bọn người Đường Phong đang chiến đấu, cần rèn luyện lực lượng hồn phách, hai phu thê Sở Hoài Thiên cần tự tay giết tên môn chủ Tiểu Trọng Môn báo thù, nếu hai tên thái thượng trưởng lão chết sớm như thế, trận chiến lần này sẽ kết thúc rất nhanh.
Tiểu Trọng Môn rốt cuộc đã trêu chọc cái gì mà gặp chuyện như vậy? Sắc mặt hai tên thái thượng trưởng lão như màu đất, sau một khắc liền bị kiếm mang thôn phệ thân ảnh.
Kiếm quang lưu chuyển, đến khi Linh Khiếp Nhan thu hồi kiếm thế, hai tên gia hỏa kia vẫn đứng nguyên tại chỗ, không cách nào nhúc nhích. Hai mắt trống rỗng, từ bên ngoài không nhìn ra bất cứ thương thế nào, nhưng khí tức đã mất hết.
/1679
|