Sau một lát, hai mắt Dương Thạc sáng ngời.
Địa hình biến hóa, dời từ vị trí lỗ nhỏ này đến bên ngoài ba dặm hướng đông nam.
- Đi qua!
Đầu tiên thu phân thân Thần Long vào trong Thập Phương Ca Sa, ngay sau đó Dương Thạc phá toái hư không, trực tiếp đến bên ngoài ba dặm.
Một lần nữa đi vào trong lỗ nhỏ.
Thả phân thân Thần Long ra, một người một ngựa lại tiếp tục đi về phía trước.
Lần này vẫn là hướng bắc.
Tiếp tục tiến lên khoảng ba trăm dặm, bùn đất xung quanh đã bị đóng thành băng cứng rắn. Dương Thạc cảm giác hắn và phân thân Thần Long đã rời khỏi phạm vi địa vực Yến Sơn, tiến vào Bắc Vực Băng Nguyên.
Lỗ nhỏ này cũng nhanh chóng đến điểm cuối.
- Ồ? Phía trước…
Tiếp tục tiến về phía trước. Chỉ chốc lát sau, toàn bộ bùn đất xung quanh đều biến mất, đã biến thành khối băng hơi mờ. Dương Thạc chợt phát hiện hơn trăm trượng phía trước chính là điểm cuối của lỗ nhỏ này. Điểm cuối của lỗ nhỏ này bắn ra một tia sáng màu trắng bạc mơ hồ.
Dương Thạc không chút do dự, Cửu Dương Chân Thân khẽ chíu một phát, tiếp tục đi về phía trước.
Ông! Ông!
Lúc cách nơi tỏa ra ánh sáng kia ba trăm trượng, Dương Thạc chợt cảm giác có một luồng uy áp nhanh chóng bao phủ hắn. Luồng uy áp này, Dương Thạc rất quen thuộc. Lúc trước đại náo Ngọc Mạt Lâu, Tô Thanh Như thi triển Thiên Đạo Thần Âm chính là loại uy áp này.
Từng trận uy áp thỉnh thoảng lại truyền đến từ phía trước khiến khối băng xung quanh chấn động ông ông.
- Có thể tản mát ra sóng âm Thiên Đạo Thần Âm, xem ra bộ phận hạch tâm của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, mảnh Hộ Tâm Giáp có ghi lại truyền thừa của Đạo Hoàng đang ở phía trước rồi!
Hai mắt Dương Thạc sáng ngời, hít sâu một hơi, vô cùng cẩn thận đi về phía trước.
Sau một lát, trước mặt có một khối mâm tròn lớn đường kính khoảng chừng một thước, màu trắng bạc, bên trên khắc rậm rạp chằng chịt đại lượng văn tự Đại Chu cổ, Hộ Tâm Giáp đã lộ ra trước mặt Dương Thạc. Mảnh Hộ Tâm Giáp này được khảm nạm bên trong khối băng này, vô thức rung động, từng trận sóng âm không ngừng phát ra từ trong đó.
- Đây tuyệt đối là bộ phận hạch tâm của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, khối Hộ Tâm Giáp kia rồi!
Nhìn thấy khối Hộ Tâm Giáp này, trong lòng Dương Thạc không khỏi lập tức trở nên kích động.
Mảnh kim loại màu bạc giống mâm tròn này rõ ràng chính là một kiện Hộ Tâm Giáp.
Trên Hộ Tâm Giáp có khắc đại lượng văn tự Đại Chu cổ, cộng thêm từng luồng Thiên Đạo Thần Âm tản mát ra, khí tức cũng không khác biệt lắm so với Thiên Đạo Thần Âm do Tô Thanh Như thi triển. Một kiện Hộ Tâm Giáp như vậy, không phải bộ phận hạch tâm của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp thì là cái gì đây?
- Rốt cục cũng tìm được rồi!
Dương Thạc hít sâu một hơi, bình phục tâm cảnh bản thân thật tốt.
Đôi mắt nhìn về phía Hộ Tâm Giáp này bắn ra hào quang cực nóng.
Thần Long nói quả không sai. Kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp kia thật sự còn có một bộ phận bị tán lạc ở bên ngoài, chính là bộ phận hạch tâm khắc truyền thừa của Đạo Hoàng, Hộ Tâm Giáp!
- Chẳng lẽ Hộ Tâm Giáp này không giống Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, trong đó có ý niệm Đạo Hoàng bám vào?
Nhìn chằm chằm Hộ Tâm Giáp này, Dương Thạc thầm nghĩ.
- Thử xem rồi tính!
Không chút do dự, thân hình Dương Thạc khẽ nhoáng lên, lao tới Hộ Tâm Giáp này.
Ông! Ông!
Đúng lúc Dương Thạc tới gần Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp này, phía trên Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp đột nhiên bắn ra một luồng sóng âm cường đại, giống như một vị cao thủ cấp độ Võ Tôn thi triển Đại Thiên Âm Chưởng với Dương Thạc vậy. Công kích sóng âm mãnh liệt khiến Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đều có chút rung rung.
- Hả? Kiện Hộ Tâm Giáp này còn có năng lực tự vệ?
Dương Thạc nhướng mày.
Năng lực tự vệ này cũng không là gì, rất nhiều bí bảo đều có năng lực như vậy. Không đủ năng lực thì căn bản không thể nào khống chế nó.
Khiến Dương Thạc thấy may mắn chính là mặc dù Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp này phát ra công kích sóng âm ngăn cản hắn tiến lên, nhưng trong Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp này lại không giống Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, ẩn chứa ý niệm Đạo Hoàng trong đó. Công kích sóng âm trong Hộ Tâm Giáp này hoàn toàn không chứa bất kỳ ý thức nào.
Dương Thạc rất hài lòng với tình huống này.
Vạn nhất Hộ Tâm Giáp này còn lưu lại ý niệm Đạo Hoàng, muốn kế thừa truyền thừa Đạo Hoàng mà nhất định phải tuân theo ý chí Đạo Hoàng thì chỉ sợ Dương Thạc chỉ có thể bỏ qua Hộ Tâm Giáp này, bỏ qua truyền thừa Đạo Hoàng.
Dù sao Dương Thạc cũng kiên trì cho bản thân.
Con đường võ đạo của hắn phải thuộc về con đường võ đạo của hắn!
Nếu tuân theo ý chí Đạo Hoàng, đi theo con đường võ đạo của Đạo Hoàng, cho dù tương lai đi đến võ đạo đỉnh phong thì đó cũng chỉ có thể xem như thành tựu của Đạo Hoàng, không có nửa điểm quan hệ với bản thân Dương Thạc. Dương Thạc tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra tình huống này. Trong Hộ Tâm Giáp này không có ý chí Đạo Hoàng, như thế sẽ giải trừ nỗi lo về sau của Dương Thạc.
Hắn điều khiển Cửu Dương Chân Thân, tiếp tục tiến về phía Hộ Tâm Giáp này.
Ba trượng… hai trượng… một trượng…
Càng tới gần Hộ Tâm Giáp này, Dương Thạc càng cảm giác được uy thế mà Hộ Tâm Giáp phát ra cũng càng mạnh!
Vừa mới bắt đầu vẫn chỉ như cường giả Võ Tôn thi triển Đại Thiên Âm Chưởng công kích.
Dương Thạc gần như có thể hoàn toàn không để ý.
Nhưng lúc tới gần Hộ Tâm Giáp này một trượng, công kích sóng âm tràn ra cũng nhanh chóng tăng cường, gần như đạt tới cấp độ Đại Tông Sư thi triển Đại Thiên Âm Chưởng!
- Hùng thủ!
Giờ phút này, Dương Thạc chỉ có thể thi triển ra phòng ngự cường đại nhất của bản thân, tiếp tục từ từ cẩn thận tiến tới gần Hộ Tâm Giáp này.
Tám xích… bảy xích… sáu xích…
Ông! Ông!
Hộ Tâm Giáp này phát ra công kích vẫn càng ngày càng mạnh, từ Đại Tông Sư sơ giai đến trung giai, cao giai.
Thời gian dần trôi qua, giống như một cường giả siêu cấp cấp độ Đại Tông Sư đỉnh phong bỗng nhiên đánh Đại Thiên Âm Chưởng về phía Dương Thạc.
- Một chút thế công này còn chưa đủ!
Đối mặt với công kích như thé, Dương Thạc vẫn tiếp tục kiên trì.
Lúc trước khi hắn ở trong thân thể Ẩn Giao Vương, thừa nhận công kích Đại Thiên Âm Chưởng của năm tên Võ Thánh Thiên Âm Môn, thân thể tổn hại rời ra mà vẫn có thể tiếp tục kiên trì. Hiện tại một ít thế công sóng âm này căn bản không thể nào so sánh với một kích liên thủ của năm đại Võ Thánh Thiên Âm Môn lúc trước.
Năm xích… bốn xích… ba xích…
Rốt cục!
Hộ Tâm Giáp này tràn ra công kích sóng âm đã đạt đến cấp độ Võ Thánh!
Uỳnh!
Không chút ngăn trở, dưới công kích sóng âm này, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc trực tiếp nứt vỡ ra.
Chính là lúc Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc vỡ nứt ra, Hộ Tâm Giáp này không cảm giác được Dương Thạc uy hiếp, công kích Đại Thiên Âm Chưởng kia cũng bỗng nhiên tiêu tán.
Mà chính trong lúc yên lặng này!
Chíu!
Bên ngoài Hộ Tâm Giáp ba xích, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đột nhiên ngưng tụ lần nữa.
Ông ông!
Hộ Tâm Giáp cảm nhận thấy sự tồn tại của Dương Thạc, đang muốn phát ra công kích sóng âm lần nữa.
Địa hình biến hóa, dời từ vị trí lỗ nhỏ này đến bên ngoài ba dặm hướng đông nam.
- Đi qua!
Đầu tiên thu phân thân Thần Long vào trong Thập Phương Ca Sa, ngay sau đó Dương Thạc phá toái hư không, trực tiếp đến bên ngoài ba dặm.
Một lần nữa đi vào trong lỗ nhỏ.
Thả phân thân Thần Long ra, một người một ngựa lại tiếp tục đi về phía trước.
Lần này vẫn là hướng bắc.
Tiếp tục tiến lên khoảng ba trăm dặm, bùn đất xung quanh đã bị đóng thành băng cứng rắn. Dương Thạc cảm giác hắn và phân thân Thần Long đã rời khỏi phạm vi địa vực Yến Sơn, tiến vào Bắc Vực Băng Nguyên.
Lỗ nhỏ này cũng nhanh chóng đến điểm cuối.
- Ồ? Phía trước…
Tiếp tục tiến về phía trước. Chỉ chốc lát sau, toàn bộ bùn đất xung quanh đều biến mất, đã biến thành khối băng hơi mờ. Dương Thạc chợt phát hiện hơn trăm trượng phía trước chính là điểm cuối của lỗ nhỏ này. Điểm cuối của lỗ nhỏ này bắn ra một tia sáng màu trắng bạc mơ hồ.
Dương Thạc không chút do dự, Cửu Dương Chân Thân khẽ chíu một phát, tiếp tục đi về phía trước.
Ông! Ông!
Lúc cách nơi tỏa ra ánh sáng kia ba trăm trượng, Dương Thạc chợt cảm giác có một luồng uy áp nhanh chóng bao phủ hắn. Luồng uy áp này, Dương Thạc rất quen thuộc. Lúc trước đại náo Ngọc Mạt Lâu, Tô Thanh Như thi triển Thiên Đạo Thần Âm chính là loại uy áp này.
Từng trận uy áp thỉnh thoảng lại truyền đến từ phía trước khiến khối băng xung quanh chấn động ông ông.
- Có thể tản mát ra sóng âm Thiên Đạo Thần Âm, xem ra bộ phận hạch tâm của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, mảnh Hộ Tâm Giáp có ghi lại truyền thừa của Đạo Hoàng đang ở phía trước rồi!
Hai mắt Dương Thạc sáng ngời, hít sâu một hơi, vô cùng cẩn thận đi về phía trước.
Sau một lát, trước mặt có một khối mâm tròn lớn đường kính khoảng chừng một thước, màu trắng bạc, bên trên khắc rậm rạp chằng chịt đại lượng văn tự Đại Chu cổ, Hộ Tâm Giáp đã lộ ra trước mặt Dương Thạc. Mảnh Hộ Tâm Giáp này được khảm nạm bên trong khối băng này, vô thức rung động, từng trận sóng âm không ngừng phát ra từ trong đó.
- Đây tuyệt đối là bộ phận hạch tâm của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, khối Hộ Tâm Giáp kia rồi!
Nhìn thấy khối Hộ Tâm Giáp này, trong lòng Dương Thạc không khỏi lập tức trở nên kích động.
Mảnh kim loại màu bạc giống mâm tròn này rõ ràng chính là một kiện Hộ Tâm Giáp.
Trên Hộ Tâm Giáp có khắc đại lượng văn tự Đại Chu cổ, cộng thêm từng luồng Thiên Đạo Thần Âm tản mát ra, khí tức cũng không khác biệt lắm so với Thiên Đạo Thần Âm do Tô Thanh Như thi triển. Một kiện Hộ Tâm Giáp như vậy, không phải bộ phận hạch tâm của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp thì là cái gì đây?
- Rốt cục cũng tìm được rồi!
Dương Thạc hít sâu một hơi, bình phục tâm cảnh bản thân thật tốt.
Đôi mắt nhìn về phía Hộ Tâm Giáp này bắn ra hào quang cực nóng.
Thần Long nói quả không sai. Kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp kia thật sự còn có một bộ phận bị tán lạc ở bên ngoài, chính là bộ phận hạch tâm khắc truyền thừa của Đạo Hoàng, Hộ Tâm Giáp!
- Chẳng lẽ Hộ Tâm Giáp này không giống Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, trong đó có ý niệm Đạo Hoàng bám vào?
Nhìn chằm chằm Hộ Tâm Giáp này, Dương Thạc thầm nghĩ.
- Thử xem rồi tính!
Không chút do dự, thân hình Dương Thạc khẽ nhoáng lên, lao tới Hộ Tâm Giáp này.
Ông! Ông!
Đúng lúc Dương Thạc tới gần Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp này, phía trên Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp đột nhiên bắn ra một luồng sóng âm cường đại, giống như một vị cao thủ cấp độ Võ Tôn thi triển Đại Thiên Âm Chưởng với Dương Thạc vậy. Công kích sóng âm mãnh liệt khiến Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đều có chút rung rung.
- Hả? Kiện Hộ Tâm Giáp này còn có năng lực tự vệ?
Dương Thạc nhướng mày.
Năng lực tự vệ này cũng không là gì, rất nhiều bí bảo đều có năng lực như vậy. Không đủ năng lực thì căn bản không thể nào khống chế nó.
Khiến Dương Thạc thấy may mắn chính là mặc dù Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp này phát ra công kích sóng âm ngăn cản hắn tiến lên, nhưng trong Thiên Đạo Hộ Tâm Giáp này lại không giống Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, ẩn chứa ý niệm Đạo Hoàng trong đó. Công kích sóng âm trong Hộ Tâm Giáp này hoàn toàn không chứa bất kỳ ý thức nào.
Dương Thạc rất hài lòng với tình huống này.
Vạn nhất Hộ Tâm Giáp này còn lưu lại ý niệm Đạo Hoàng, muốn kế thừa truyền thừa Đạo Hoàng mà nhất định phải tuân theo ý chí Đạo Hoàng thì chỉ sợ Dương Thạc chỉ có thể bỏ qua Hộ Tâm Giáp này, bỏ qua truyền thừa Đạo Hoàng.
Dù sao Dương Thạc cũng kiên trì cho bản thân.
Con đường võ đạo của hắn phải thuộc về con đường võ đạo của hắn!
Nếu tuân theo ý chí Đạo Hoàng, đi theo con đường võ đạo của Đạo Hoàng, cho dù tương lai đi đến võ đạo đỉnh phong thì đó cũng chỉ có thể xem như thành tựu của Đạo Hoàng, không có nửa điểm quan hệ với bản thân Dương Thạc. Dương Thạc tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra tình huống này. Trong Hộ Tâm Giáp này không có ý chí Đạo Hoàng, như thế sẽ giải trừ nỗi lo về sau của Dương Thạc.
Hắn điều khiển Cửu Dương Chân Thân, tiếp tục tiến về phía Hộ Tâm Giáp này.
Ba trượng… hai trượng… một trượng…
Càng tới gần Hộ Tâm Giáp này, Dương Thạc càng cảm giác được uy thế mà Hộ Tâm Giáp phát ra cũng càng mạnh!
Vừa mới bắt đầu vẫn chỉ như cường giả Võ Tôn thi triển Đại Thiên Âm Chưởng công kích.
Dương Thạc gần như có thể hoàn toàn không để ý.
Nhưng lúc tới gần Hộ Tâm Giáp này một trượng, công kích sóng âm tràn ra cũng nhanh chóng tăng cường, gần như đạt tới cấp độ Đại Tông Sư thi triển Đại Thiên Âm Chưởng!
- Hùng thủ!
Giờ phút này, Dương Thạc chỉ có thể thi triển ra phòng ngự cường đại nhất của bản thân, tiếp tục từ từ cẩn thận tiến tới gần Hộ Tâm Giáp này.
Tám xích… bảy xích… sáu xích…
Ông! Ông!
Hộ Tâm Giáp này phát ra công kích vẫn càng ngày càng mạnh, từ Đại Tông Sư sơ giai đến trung giai, cao giai.
Thời gian dần trôi qua, giống như một cường giả siêu cấp cấp độ Đại Tông Sư đỉnh phong bỗng nhiên đánh Đại Thiên Âm Chưởng về phía Dương Thạc.
- Một chút thế công này còn chưa đủ!
Đối mặt với công kích như thé, Dương Thạc vẫn tiếp tục kiên trì.
Lúc trước khi hắn ở trong thân thể Ẩn Giao Vương, thừa nhận công kích Đại Thiên Âm Chưởng của năm tên Võ Thánh Thiên Âm Môn, thân thể tổn hại rời ra mà vẫn có thể tiếp tục kiên trì. Hiện tại một ít thế công sóng âm này căn bản không thể nào so sánh với một kích liên thủ của năm đại Võ Thánh Thiên Âm Môn lúc trước.
Năm xích… bốn xích… ba xích…
Rốt cục!
Hộ Tâm Giáp này tràn ra công kích sóng âm đã đạt đến cấp độ Võ Thánh!
Uỳnh!
Không chút ngăn trở, dưới công kích sóng âm này, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc trực tiếp nứt vỡ ra.
Chính là lúc Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc vỡ nứt ra, Hộ Tâm Giáp này không cảm giác được Dương Thạc uy hiếp, công kích Đại Thiên Âm Chưởng kia cũng bỗng nhiên tiêu tán.
Mà chính trong lúc yên lặng này!
Chíu!
Bên ngoài Hộ Tâm Giáp ba xích, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đột nhiên ngưng tụ lần nữa.
Ông ông!
Hộ Tâm Giáp cảm nhận thấy sự tồn tại của Dương Thạc, đang muốn phát ra công kích sóng âm lần nữa.
/776
|