Trong nội tâm Dương Thạc kinh hãi, áo giáp màu đen két một tiếng liền bao trùm toàn thân, muốn kéo ngay Dương Địch trốn vào trong không gian của Thập Phương Ca Sa.
- Hả? Là hắn?
Khi Dương Thạc thấy rõ tướng mạo của Bỉ Lạc Duy Kỳ, đối phương cũng thấy rõ vẻ mặt Dương Thạc!
Mà vị cao thủ Võ Thánh tuyệt cường này cũng nhíu mày.
- Đại Bằng Kim Sí Vương của Kim Phật Tự không ngờ lại chạy tới bắc vực băng nguyên ta, còn dẫn theo một vãn bối, thí nghiệm Đại Phạm Âm chưởng sao?
- Đại Bằng Vương. Hôm nay Yến Sơn Thần Long sắp xuất thế, ngươi không ở Yến Sơn, chạy tới chỗ ta làm chi? Ta cũng không có thời gian tiếp đãi ngươi. Ngươi ở chỗ này đợi đi. Lão Bỉ đi trước một bước, tới Yến Sơn đã!
Vừa nói, Bỉ Lạc Duy Kỳ liền điều khiển Bắc Vực Băng Long vượt qua Dương Thạc, đi nhanh về hướng Yến Sơn ở phía năm, nhanh chóng rời nơi này...
Cái tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ, đệ nhất cường giả của bắc vực này thế mà lại rời đi sao?
Vượt qua Dương ThạcDương Thạc, tiến thẳng về Yến Sơn.
Dương Thạc thấy tình huống này cũng ngây ngẩn.
Nhìn qua Dương Địch, hai người đều thấy được trong mắt đối phương sự khó hiểu. Hiển nhiên, dù là Dương Thạc hay Dương Địch cũng không hiểu vì sao Võ Thánh Bỉ Đắc Lạc Kỳ, cường giả mạnh nhất Man Hoang này lại không đối phó hai người.
- Chắc là tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ này khinh thường đối phó với hai chúng ta.
Dương Thạc lẩm bẩm.
- Không phải.
Chẳng qua, một lát sau, Dương Thạc lại lắc đầu.
- Cái tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ này vô cùng tàn bạo. Ở bắc vực, hắn bị người Man Tộc gọi là Sát Thần, tuyệt đối không phải kẻ lương thiện gì. Năm đó, Dương Thiên đánh với Bỉ Đắc Lạc Kỳ một trận, ngay cả một binh lính bình thường mà Bỉ Đắc Lạc Kỳ cũng không tha, giết chết hơn vạn người, cực kỳ tàn bạo, khát máu. Bây giờ, hai người chúng ta xâm nhập vào lãnh địa băng nguyên của hắn, thì hắn nhất định không thể thờ ờ được.
Dương Thạc nhíu mày, tiếp tục suy nghĩ nguyên nhân.
- Thiếu gia, hình như vừa rồi tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ này gọi ngài là Đại Bằng Vương.
Con ngươi Dương Địch đảo một vòng, nhắc nhở Dương Thạc.
- Đại Bằng Vương ư? Là thánh thú thủ hộ của Kim Phật tự, Đại Bằng Kim Sí Vương, Yêu thánh xếp thứ hai trong mười Đại Yêu Thánh sao! Sao Bỉ Đắc Lạc Kỳ lại gọi ta là Đại Bằng Vương nhỉ? Hình như lúc trước, khi ta giết A Mục Đạt Vượng thì hắn cũng gọi ta như vậy. Chẳng qua, về sau khi đối mặt với thực lực chân chính của ta thì hắn lại nói ta không phải Đại Bằng Vương, còn hỏi ta là ai.
Lúc này, Dương Thạc mới suy nghĩ đến điều này.
Đại Bằng Kim Sí Vương. Lúc trước, khi Dương Thạc còn ở cảnh giới Luyện Khí, hắn đã gặp đám người Trình Tử Dương, Già La Minh, Đại Lâm Nhi lên núi Yến Sơn săn bắn, cũng đã thoáng nghe được Già La Minh nhắc đến cái tên Đại Bằng Kim Sí Vương này.
Đây là cường giả Thú Tộc, xếp thứ hai trong mười vị Đại Yêu Thánh.
Lúc ấy, Già La Minh nghĩ Dương Thạc cũng là yêu thánh, nên muốn dùng danh tiếng của Đại Bằng Kim Sí Vương để hù doạ Dương Thạc, khiến Dương Thạc không dám hành động thiếu suy nghĩ. Đáng tiếc, Dương Thạc lại xì mũi coi thường Đại Bằng Kim Sí Vương, sỉ nhục Già La Minh một trận.
Mà bây giờ, A Mục Đạt Vượng cùng Bỉ Đắc Lạc Kỳ đều nhận lầm Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Chẳng lẽ hình dáng bây giờ của ta rất giống với Đại Bằng Kim Sí Vương sao?
Dương Thạc nhìn qua bộ dáng của mình.
Toàn thân được bao phủ trong bộ áo giáp màu đen, sau lưng mọc một đôi cánh Huyền Ưng màu đen cực lớn. Xét về mặt nào đó thì nhìn có vẻ giống với cường giả Yêu Tộc.
Nhất là mặt cùng đầu Dương Thạc đều được áo giáp màu đen bao phủ, chỉ có thể thấy đại khái hình dáng ngũ quan, gần như là không thể nhìn rõ tướng mạo cụ thể.
- Chắc là vậy rồi.
Trong lòng Dương Thạc thầm chấp nhận với suy đoán của mình.
- Cái tên A Mục Đạt Vượng kia cùng với Bỉ Đắc Lạc Kỳ đều nhận lầm ta thành Đại Bằng Kim Sí Vương.
Ngoài miệng thốt ra những lời này, trong lòng Dương Thạc cũng thấy thoải mái.
- Đúng rồi. Ta nghe tiền bối Lôi Điêu Vương nói, thực lực của Đại Bằng Kim Sí Vương đã chạm đến cánh cửa của cảnh giới huyết nhục diễn hoá rồi, bộ dáng cũng không phải hình thái của Yêu Thánh bình thường, mà là nửa người nửa yêu. Chẳng qua, rốt cuộc hình dáng thật của Đại Bằng Kim Sí Vương như thế nào thì Lôi Điêu Vương cũng chưa từng gặp.
Dương Địch nói.
- Huyết nhục diễn hoá, nửa người nửa yêu sao?
Nghe được lời này của Dương Địch, Dương Thạc không khỏi hít sâu một hơi.
Đại Bằng Kim Sí Vương không chỉ xếp thứ hai trong mười Đại Yêu Thánh, mà còn là đệ nhất yêu thánh ác điểu.
Đều là yêu thánh ác điểu nên Lôi Điêu Vương cũng hiểu đôi chút về hắn. Lôi Điêu Vương nói Đại Bằng Kim Sí Vương đã đến gần cánh cửa huyết nhục diễn hoá, trạng thái nửa người nửa yêu thì chắc là thật.
- Cường giả Võ Thánh cũng không làm được huyết nhục diễn hoá.
- Nếu tên Đại Bằng Kim Sí Vương này đã đến cảnh giới huyết nhục diễn hoá rồi thì chỉ sợ cũng không thua kém Võ Thánh Dương Thiên cảnh giới lôi âm tầng thứ năm.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Từ hơn trăm năm trước, Đại Bằng Kim Sí Vương chính là cường giả yêu thánh.
Trong trăm năm này, hắn vẫn làm thánh thú trấn tự trong Kim Phật tự.
Trong thời gian trăm năm, Đại Bằng Kim Sí Vương đã lĩnh ngộ được rất nhiều thứ trong võ đạo, tuyệt đối hơn nhiều so với Dương Thiên. Lại có thêm Kim Phật tự, thánh địa võ đạo vạn năm trợ giúp, vậy thực lực của Đại Bằng Kim Sí Vương đã mạnh mẽ đến một cảnh giới mà người thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Hắn cùng cấp với Dương Thiên, đều là những kẻ mạnh nhất đương thời.
Còn cái tên thủ lĩnh Man tộc, Bỉ Đắc Lạc Kỳ kia, tuy hắn cũng là một cường giả, nhưng hắn cũng là bại tướng dưới tay Dương Thiên trong trận chiến năm đó.
Bây giờ, so với Dương Thiên thì hắn phải kém nửa cấp. Nếu nói Dương Thiên cùng Đại Bằng Kim Sí Vương là tầng lớp cường giả mạnh nhất đương thời thì Bỉ Đắc Lạc Kỳ chỉ là cường giả tầng thứ hai.
Dương Thạc đoán, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của hoàng thất Đại Chu cũng là võ học kỳ tài đương thời. Mười mấy năm trước, khi hắn mới mười mấy tuổi mà đã tiến vào cảnh giới Võ Thánh. Hắn có quốc lực của toàn bộ Đại Chu trợ giúp nên tốc độ tuy luyện cực nhanh, chắc không kém Dương Thiên quá nhiều. Thực lực của hắn cũng như Bỉ Đắc Lạc Kỳ, là cường giả tầng thứ hai.
Mặt khác, trong mười đại yêu thánh, các cường giả xếp thứ ba, thứ tư, thứ năm cũng đều là cường giả ở tầng này.
Thấp hơn chính là cường giả cấp độ như Lôi Điêu Vương.
Ngoài ra còn có vô số cao thủ trong bốn thánh địa võ đạo lớn đương thời này là Thiên Âm môn, Kim Phật tự, Chân Vũ môn, thánh hoả của Hoả La Quốc. Trong đó có không ít cao thủ Võ Thánh như Tiển Nguyệt, Mật Tông Phật sống, chắc cũng có thể đứng hàng cường giả tầng thứ ba.
Còn các loại Võ Thánh khác đều là bình thường.
Bây giờ, Bỉ Đắc Lạc Kỳ ngộ nhận Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương, cường giả đỉnh cấp, hắn không nắm chắc có thể chiến thắng “Đại Bằng Kim Sí Vương” nên tự nhiên muốn tránh đi rồi.
- Hả? Là hắn?
Khi Dương Thạc thấy rõ tướng mạo của Bỉ Lạc Duy Kỳ, đối phương cũng thấy rõ vẻ mặt Dương Thạc!
Mà vị cao thủ Võ Thánh tuyệt cường này cũng nhíu mày.
- Đại Bằng Kim Sí Vương của Kim Phật Tự không ngờ lại chạy tới bắc vực băng nguyên ta, còn dẫn theo một vãn bối, thí nghiệm Đại Phạm Âm chưởng sao?
- Đại Bằng Vương. Hôm nay Yến Sơn Thần Long sắp xuất thế, ngươi không ở Yến Sơn, chạy tới chỗ ta làm chi? Ta cũng không có thời gian tiếp đãi ngươi. Ngươi ở chỗ này đợi đi. Lão Bỉ đi trước một bước, tới Yến Sơn đã!
Vừa nói, Bỉ Lạc Duy Kỳ liền điều khiển Bắc Vực Băng Long vượt qua Dương Thạc, đi nhanh về hướng Yến Sơn ở phía năm, nhanh chóng rời nơi này...
Cái tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ, đệ nhất cường giả của bắc vực này thế mà lại rời đi sao?
Vượt qua Dương ThạcDương Thạc, tiến thẳng về Yến Sơn.
Dương Thạc thấy tình huống này cũng ngây ngẩn.
Nhìn qua Dương Địch, hai người đều thấy được trong mắt đối phương sự khó hiểu. Hiển nhiên, dù là Dương Thạc hay Dương Địch cũng không hiểu vì sao Võ Thánh Bỉ Đắc Lạc Kỳ, cường giả mạnh nhất Man Hoang này lại không đối phó hai người.
- Chắc là tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ này khinh thường đối phó với hai chúng ta.
Dương Thạc lẩm bẩm.
- Không phải.
Chẳng qua, một lát sau, Dương Thạc lại lắc đầu.
- Cái tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ này vô cùng tàn bạo. Ở bắc vực, hắn bị người Man Tộc gọi là Sát Thần, tuyệt đối không phải kẻ lương thiện gì. Năm đó, Dương Thiên đánh với Bỉ Đắc Lạc Kỳ một trận, ngay cả một binh lính bình thường mà Bỉ Đắc Lạc Kỳ cũng không tha, giết chết hơn vạn người, cực kỳ tàn bạo, khát máu. Bây giờ, hai người chúng ta xâm nhập vào lãnh địa băng nguyên của hắn, thì hắn nhất định không thể thờ ờ được.
Dương Thạc nhíu mày, tiếp tục suy nghĩ nguyên nhân.
- Thiếu gia, hình như vừa rồi tên Bỉ Đắc Lạc Kỳ này gọi ngài là Đại Bằng Vương.
Con ngươi Dương Địch đảo một vòng, nhắc nhở Dương Thạc.
- Đại Bằng Vương ư? Là thánh thú thủ hộ của Kim Phật tự, Đại Bằng Kim Sí Vương, Yêu thánh xếp thứ hai trong mười Đại Yêu Thánh sao! Sao Bỉ Đắc Lạc Kỳ lại gọi ta là Đại Bằng Vương nhỉ? Hình như lúc trước, khi ta giết A Mục Đạt Vượng thì hắn cũng gọi ta như vậy. Chẳng qua, về sau khi đối mặt với thực lực chân chính của ta thì hắn lại nói ta không phải Đại Bằng Vương, còn hỏi ta là ai.
Lúc này, Dương Thạc mới suy nghĩ đến điều này.
Đại Bằng Kim Sí Vương. Lúc trước, khi Dương Thạc còn ở cảnh giới Luyện Khí, hắn đã gặp đám người Trình Tử Dương, Già La Minh, Đại Lâm Nhi lên núi Yến Sơn săn bắn, cũng đã thoáng nghe được Già La Minh nhắc đến cái tên Đại Bằng Kim Sí Vương này.
Đây là cường giả Thú Tộc, xếp thứ hai trong mười vị Đại Yêu Thánh.
Lúc ấy, Già La Minh nghĩ Dương Thạc cũng là yêu thánh, nên muốn dùng danh tiếng của Đại Bằng Kim Sí Vương để hù doạ Dương Thạc, khiến Dương Thạc không dám hành động thiếu suy nghĩ. Đáng tiếc, Dương Thạc lại xì mũi coi thường Đại Bằng Kim Sí Vương, sỉ nhục Già La Minh một trận.
Mà bây giờ, A Mục Đạt Vượng cùng Bỉ Đắc Lạc Kỳ đều nhận lầm Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Chẳng lẽ hình dáng bây giờ của ta rất giống với Đại Bằng Kim Sí Vương sao?
Dương Thạc nhìn qua bộ dáng của mình.
Toàn thân được bao phủ trong bộ áo giáp màu đen, sau lưng mọc một đôi cánh Huyền Ưng màu đen cực lớn. Xét về mặt nào đó thì nhìn có vẻ giống với cường giả Yêu Tộc.
Nhất là mặt cùng đầu Dương Thạc đều được áo giáp màu đen bao phủ, chỉ có thể thấy đại khái hình dáng ngũ quan, gần như là không thể nhìn rõ tướng mạo cụ thể.
- Chắc là vậy rồi.
Trong lòng Dương Thạc thầm chấp nhận với suy đoán của mình.
- Cái tên A Mục Đạt Vượng kia cùng với Bỉ Đắc Lạc Kỳ đều nhận lầm ta thành Đại Bằng Kim Sí Vương.
Ngoài miệng thốt ra những lời này, trong lòng Dương Thạc cũng thấy thoải mái.
- Đúng rồi. Ta nghe tiền bối Lôi Điêu Vương nói, thực lực của Đại Bằng Kim Sí Vương đã chạm đến cánh cửa của cảnh giới huyết nhục diễn hoá rồi, bộ dáng cũng không phải hình thái của Yêu Thánh bình thường, mà là nửa người nửa yêu. Chẳng qua, rốt cuộc hình dáng thật của Đại Bằng Kim Sí Vương như thế nào thì Lôi Điêu Vương cũng chưa từng gặp.
Dương Địch nói.
- Huyết nhục diễn hoá, nửa người nửa yêu sao?
Nghe được lời này của Dương Địch, Dương Thạc không khỏi hít sâu một hơi.
Đại Bằng Kim Sí Vương không chỉ xếp thứ hai trong mười Đại Yêu Thánh, mà còn là đệ nhất yêu thánh ác điểu.
Đều là yêu thánh ác điểu nên Lôi Điêu Vương cũng hiểu đôi chút về hắn. Lôi Điêu Vương nói Đại Bằng Kim Sí Vương đã đến gần cánh cửa huyết nhục diễn hoá, trạng thái nửa người nửa yêu thì chắc là thật.
- Cường giả Võ Thánh cũng không làm được huyết nhục diễn hoá.
- Nếu tên Đại Bằng Kim Sí Vương này đã đến cảnh giới huyết nhục diễn hoá rồi thì chỉ sợ cũng không thua kém Võ Thánh Dương Thiên cảnh giới lôi âm tầng thứ năm.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Từ hơn trăm năm trước, Đại Bằng Kim Sí Vương chính là cường giả yêu thánh.
Trong trăm năm này, hắn vẫn làm thánh thú trấn tự trong Kim Phật tự.
Trong thời gian trăm năm, Đại Bằng Kim Sí Vương đã lĩnh ngộ được rất nhiều thứ trong võ đạo, tuyệt đối hơn nhiều so với Dương Thiên. Lại có thêm Kim Phật tự, thánh địa võ đạo vạn năm trợ giúp, vậy thực lực của Đại Bằng Kim Sí Vương đã mạnh mẽ đến một cảnh giới mà người thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Hắn cùng cấp với Dương Thiên, đều là những kẻ mạnh nhất đương thời.
Còn cái tên thủ lĩnh Man tộc, Bỉ Đắc Lạc Kỳ kia, tuy hắn cũng là một cường giả, nhưng hắn cũng là bại tướng dưới tay Dương Thiên trong trận chiến năm đó.
Bây giờ, so với Dương Thiên thì hắn phải kém nửa cấp. Nếu nói Dương Thiên cùng Đại Bằng Kim Sí Vương là tầng lớp cường giả mạnh nhất đương thời thì Bỉ Đắc Lạc Kỳ chỉ là cường giả tầng thứ hai.
Dương Thạc đoán, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của hoàng thất Đại Chu cũng là võ học kỳ tài đương thời. Mười mấy năm trước, khi hắn mới mười mấy tuổi mà đã tiến vào cảnh giới Võ Thánh. Hắn có quốc lực của toàn bộ Đại Chu trợ giúp nên tốc độ tuy luyện cực nhanh, chắc không kém Dương Thiên quá nhiều. Thực lực của hắn cũng như Bỉ Đắc Lạc Kỳ, là cường giả tầng thứ hai.
Mặt khác, trong mười đại yêu thánh, các cường giả xếp thứ ba, thứ tư, thứ năm cũng đều là cường giả ở tầng này.
Thấp hơn chính là cường giả cấp độ như Lôi Điêu Vương.
Ngoài ra còn có vô số cao thủ trong bốn thánh địa võ đạo lớn đương thời này là Thiên Âm môn, Kim Phật tự, Chân Vũ môn, thánh hoả của Hoả La Quốc. Trong đó có không ít cao thủ Võ Thánh như Tiển Nguyệt, Mật Tông Phật sống, chắc cũng có thể đứng hàng cường giả tầng thứ ba.
Còn các loại Võ Thánh khác đều là bình thường.
Bây giờ, Bỉ Đắc Lạc Kỳ ngộ nhận Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương, cường giả đỉnh cấp, hắn không nắm chắc có thể chiến thắng “Đại Bằng Kim Sí Vương” nên tự nhiên muốn tránh đi rồi.
/776
|