Lộc cộc, lộc cộc…
Tiếng ngựa ngày một tới gần.
Hơn chục cường giả Nê La Quốc thuộc tầng thứ Võ Sư cưỡi tuấn mã, giống như trận cuồng phong, nháy mắt đã tới gần ngọn núi nhỏ kia.
- Vị trí của hai thị nữ của Dương Thạc mà A Mục Đạt Vượng đại sư tìm thấy chính là ở gần đây.
Thủ lĩnh nhóm cường giả Ca Phổ La tay cầm la bàn nói.
- Ủa, ở kia hình như có sơn động.
- Là Hoả La Phiên Sơn Thú, là dị thú toạ kỵ của Hoả La Quốc.
Bên cạnh Ca Phổ La, hai võ giả tinh mắt lập tức phát hiện ra dưới chân núi có một cái sơn động không lớn, và bên ngoài có buộc con dị thú tuấn mã cao lớn, trên người có vằn của bạch hổ.
Hoả La Phiên Sơn Thú!
- Quả nhiên là Hoả La Phiên Sơn Thú!
Vừa thấy con Hoả La Phiên Sơn Thú đó, Ca Phổ La lập tức sáng mắt lên.
- Từ lâu đã nghe tin đồn, tên Dương Thạc đó được Hoả La công chúa Đại Lâm Nhi tặng một con Hoả La Phiên Sơn Thú. Chính nhờ nó mà hắn mới thắng được Gia La Minh sư đệ, trở thành đệ nhất nhân trong võ cử Đại Châu…Giờ Hoả La Phiên Sơn Thú ở trước sơn động kia, chắc chắn hai thị nữ của hắn ở trong kia rồi!
Ca Phổ La lẩm bẩm.
Hoả La Phiên Sơn Thú, dù là ở Hoả La Quốc cũng là loài dị thú hiếm gặp. Phối trăm lần giữa bạch hổ và Hoả La Mã, dùng bí pháp truyền lượng lớn sức mạnh khí huyết vào bụng ngựa mẹ cũng chưa chắc có được một con Hoả La Phiên Sơn Thú.
Mà trong địa vực Đại Châu, Hoả La Phiên Sơn Thú cũng chỉ có một con, chính là con mà Đại Lâm Nhi tặng cho Dương Thạc.
- Chính là ở đây!
- Đi thôi!
- Xông tới bắt hai tiểu nha đầu đó!
Mười hai cường giả Võ Sư của Nê La Quốc cùng thúc ngựa nhanh chóng lao về phía sơn động.
- Hề hề, Ca Phổ La đại ca, hai tiểu nha đầu này cứ để mình ta vào bắt được rồi.
Phía sau, tên Nê La dâm tà cười hề hề rồi thúc mạnh bụng ngựa, con ngự hí lên rồi chạy nhanh gấp đôi, dẫn đầu đoàn người tới trước sơn động.
Thấy Nê La xông tới, con Hoả La Phiên Sơn Thú kêu lên một tiếng, ánh mắt lộ hung quang, rồi nhảy chồm lên lao về phía Nê La.
Binh!
Một tiếng trầm đục vang lên, Nê La và cả con ngựa bị húc ngã lăn ra đất.
- Con Hoả La Phiên Sơn Thú hung hãn thật, không chỉ có thể làm toạ kỵ mà có thể coi như chó trông nhà. Đáng tiếc hôm nay ngươi gặp phải gia gia, ngoan ngoãn nằm xuống cho ta!
Nê La tuy bị ngã nhưng hắn gầy gò, thân hình linh hoạt đến cực điểm, lật người một cái nhảy được lên lưng Hoả La Phiên Sơn Thú, ghì chặt cổ nó. Con Hoả La Phiên Sơn Thú gầm lên liên hồi, căn bản không chịu nổi, uỳnh một cái quỳ xuống.
- Bắt hai nha đầu kia trước đã, dù sao thì cũng tóm được Hoả La Phiên Sơn Thú đây rồi, không chạy nổi đâu.
Chốc lát đã áp đảo được Hoả La Phiên Sơn Thú, Nê La không lập tức hàng phục nó mà cười dâm đãng, nhảy khỏi lưng Hoả La Phiên Sơn Thú rồi chạy vào sơn động.
So với việc hàng phục Hoả La Phiên Sơn Thú, rõ ràng bắt Hồng Phỉ, Lục Thuý quan trọng hơn.
- Tiểu thị nữ của Trấn Quốc Công hẳn là sẽ không tồi. Tuy không thể chơi một chút nhưng khi bắt động tay động chân một chút cũng được.
Vừa nghĩ, Nê La đã vào trong sơn động.
- Kẻ nào?!
Đúng lúc đó, một tiếng quát vọng ra từ trong sơn động.
Uỳnh uỳnh!
Ngay khi Nê La vào trong sơn động thì một thân ảnh màu đỏ lao ra, một quyền tung thẳng về phía ngực hắn.
- Đanh đá quá đấy!
Nê La không thể ngờ hắn vừa vào thì thị nữ của Dương Thạc đã lập tức động thủ.
Thân hình lùi về sau tránh được quyền của Hồng Phỉ.
- Hề hề, tiểu mỹ nhân…
Tránh được một quyền, Nê La định tiến lên thì đột nhiên cảm nhận phía sau có tiếng xé gió, rõ ràng tiểu thị nữ còn lại đã trốn gần cửa động, khi Nê La bước vào, Hồng Phỉ hét lên đánh lạc hướng rồi Lục Thuý mới ra tay đánh lén Nê La.
Nê La cũng coi như kẻ hám sắc, lúc này chỉ nhớ bắt Hồng Phỉ mà mất cảnh giác, đến khi Lục Thuý tấn công thì hắn muốn cũng không tránh nổi nữa.
Chỉ có thể nghiêng đầu tránh bị đánh trúng chỗ hiểm.
Binh!
Nắm đấm Lục Thuý rơi đúng sau tai Nê La.
U u u…
Nê La lập tức cảm giác đầu mình ong lên.
Dù hắn là cao thủ Võ Sư, dù Lục Thuý chỉ là Luyện Khí trung giới, nhưng bị đánh lén một quyền trúng sau tai, đầu Nê La cũng lập tức bị chấn động.
- Muốn chết hả!
Dường như là phản ứng theo bản năng, Nê La quay người lại tung quyền về phía Lục Thuý.
Uỳnh uỳnh!
Một quyền mang phẫn nộ của cường giả Võ Sư tạo ra cả tiếng nổ.
Dù là cường giả Võ Sư đối mặt với một quyền này cũng phải ngưng thần đối phó. Lục Thuý chỉ là một nha đầu Luyện Khí trung giới, sao có thể chống đỡ nổi? Binh một tiếng, nắm đấm Nê La đánh trúng bụng Lục Thuý, sức mạnh cuồng bạo ngưng tụ chui vào cơ thể Lục Thuý.
Rắc rắc!
Xương cốt trong người Lục Thuý phát ra những tiếng răng rắc, không chỉ gãy một cái.
Phụt!
Một ngụm máu tươi phụt ra.
Lục Thuý bay ngược về sau, rầm một tiếng đâm sầm lên vách sơn động, thân thể mềm oặt trượt xuống, miệng mũi chảy đầy máu…
- Lục Thuý!
Thấy Lục Thuý bị một quyền đánh trọng thương, sắc mặt Hồng Phỉ biến đổi, lao tới trước mặt Nê La tung quyền nhằm thẳng cổ họng hắn, đồng thời đầu gối thúc lên đánh vào bộ phận phía dưới của hắn.
Nê La lúc này, do cú đấm của Lục Thuý mà đầu óc vẫn chưa tỉnh hẳn, đối mặt với công kích của Hồng Phỉ chỉ có thể tránh cho cổ hỏng, còn công kích ở phía dưới thì không chú ý.
Binh!
Nê La dính đòn, hít vào một hơi khí lạnh.
- Ngươi muốn chết đúng không!
Với Nê La mà nói, hạ thân chính là thứ còn quan trọng hơn cả tính mạng. Bị Hồng Phỉ đánh trúng, hắn bạo nộ, hai tay quấn chặt quanh người Hồng Phỉ, dùng lực một cái, tiếng răng rắc vang lên, xương cốt của Hồng Phỉ cũng gãy cả, nội tạng cũng bị nghiền nát, miệng hộc máu tươi.
- Không giết ngươi khó lòng khiến ta hả giận!
Nê La thò tay bóp cổ Hồng Phỉ.
Rắc rắc!
Không đợi Nê La bóp nát cổ thì hai mắt Hồng Phỉ đã nhanh chóng mất đi thần thái, cả đầu mềm oặt sang một bên.
- Nê La, còn không dừng tay!
Đúng lúc ấy một tiếng quát vang lên từ phía sau Nê La.
Binh!
Một quyền đánh trúng vai hắn.
Nê La chỉ thấy vai mình đau nhói, cả cánh tay như mất hết lực, không giữ được Hồng Phỉ nữa. Hồng Phỉ mềm oặt ngã ra đất, thất khiếu không ngừng chảy máu…
- Nê La, A Mục Đạt Vượng đại sư đã dặn dò thế nào, ngươi quên rồi sao? Phải đưa hai thị nữ này về nguyên vẹn, giờ thì sao?
Vừa rồi chính là Ca Phổ La.
Ca Phổ La quát, Nê La lúc này mới sực tỉnh, sắc mặt hắn đại biến.
- Hai…hai nha đầu này…
Liếc nhìn Hồng Phỉ và Lục Thuý dưới đất, sắc mặt Nê La trở nên vô cùng khó coi.
- Hừ!
Ca Phổ La hừ lạnh một tiếng, vội cúi xuống ấn lên người Hồng Phỉ, Lục Thuý mấy cái.
Cả hai người căn bản không có sức để phản ứng.
Ca Phổ La cũng cảm nhận được sinh cơ của hai người họ đang nhanh chóng mất đi, sức mạnh khí huyết mất đi một lượng lớn…
- Chết rồi sao?
Sắc mặt Ca Phổ La cũng trở nên khó coi như Nê La.
Nghe thế, cả người Nê La run lên.
- Nê La, về gặp A Mục Đạt Vượng đại sư cùng ta!
Ca Phổ La đứng dậy, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng.
- Hai thị nữ này sinh cơ đã đoạn tuyệt, không thể sống được nữa. A Mục Đạt Vượng đại sư bảo chúng ta đưa chúng về, lẽ nào ta mang thi thể về?
Nhìn thi thể hai người, sắc mặt Ca Phổ La tối sầm lại, trừng mắt nhìn Nê La.
Trên mặt đất, từ cơ thể Hồng Phỉ và Lục Thuý vẫn không ngừng chảy máu, sắc mặt họ tái trắng đến cực điểm. Dù cả hai không bị thương, nội tạng không bị tổn hại, chỉ mất từng đó máu cũng không thể duy trì sự sống rồi…Huống hồ họ đều bị cường giả Vị Diện đánh trúng, xương cốt gãy hết, nội tạng nát vụng, huyết mạch đứt hết, dù Thượng Cổ đại năng có hồi sinh, có cứu được hay không cũng chưa biết được…
Tiếng ngựa ngày một tới gần.
Hơn chục cường giả Nê La Quốc thuộc tầng thứ Võ Sư cưỡi tuấn mã, giống như trận cuồng phong, nháy mắt đã tới gần ngọn núi nhỏ kia.
- Vị trí của hai thị nữ của Dương Thạc mà A Mục Đạt Vượng đại sư tìm thấy chính là ở gần đây.
Thủ lĩnh nhóm cường giả Ca Phổ La tay cầm la bàn nói.
- Ủa, ở kia hình như có sơn động.
- Là Hoả La Phiên Sơn Thú, là dị thú toạ kỵ của Hoả La Quốc.
Bên cạnh Ca Phổ La, hai võ giả tinh mắt lập tức phát hiện ra dưới chân núi có một cái sơn động không lớn, và bên ngoài có buộc con dị thú tuấn mã cao lớn, trên người có vằn của bạch hổ.
Hoả La Phiên Sơn Thú!
- Quả nhiên là Hoả La Phiên Sơn Thú!
Vừa thấy con Hoả La Phiên Sơn Thú đó, Ca Phổ La lập tức sáng mắt lên.
- Từ lâu đã nghe tin đồn, tên Dương Thạc đó được Hoả La công chúa Đại Lâm Nhi tặng một con Hoả La Phiên Sơn Thú. Chính nhờ nó mà hắn mới thắng được Gia La Minh sư đệ, trở thành đệ nhất nhân trong võ cử Đại Châu…Giờ Hoả La Phiên Sơn Thú ở trước sơn động kia, chắc chắn hai thị nữ của hắn ở trong kia rồi!
Ca Phổ La lẩm bẩm.
Hoả La Phiên Sơn Thú, dù là ở Hoả La Quốc cũng là loài dị thú hiếm gặp. Phối trăm lần giữa bạch hổ và Hoả La Mã, dùng bí pháp truyền lượng lớn sức mạnh khí huyết vào bụng ngựa mẹ cũng chưa chắc có được một con Hoả La Phiên Sơn Thú.
Mà trong địa vực Đại Châu, Hoả La Phiên Sơn Thú cũng chỉ có một con, chính là con mà Đại Lâm Nhi tặng cho Dương Thạc.
- Chính là ở đây!
- Đi thôi!
- Xông tới bắt hai tiểu nha đầu đó!
Mười hai cường giả Võ Sư của Nê La Quốc cùng thúc ngựa nhanh chóng lao về phía sơn động.
- Hề hề, Ca Phổ La đại ca, hai tiểu nha đầu này cứ để mình ta vào bắt được rồi.
Phía sau, tên Nê La dâm tà cười hề hề rồi thúc mạnh bụng ngựa, con ngự hí lên rồi chạy nhanh gấp đôi, dẫn đầu đoàn người tới trước sơn động.
Thấy Nê La xông tới, con Hoả La Phiên Sơn Thú kêu lên một tiếng, ánh mắt lộ hung quang, rồi nhảy chồm lên lao về phía Nê La.
Binh!
Một tiếng trầm đục vang lên, Nê La và cả con ngựa bị húc ngã lăn ra đất.
- Con Hoả La Phiên Sơn Thú hung hãn thật, không chỉ có thể làm toạ kỵ mà có thể coi như chó trông nhà. Đáng tiếc hôm nay ngươi gặp phải gia gia, ngoan ngoãn nằm xuống cho ta!
Nê La tuy bị ngã nhưng hắn gầy gò, thân hình linh hoạt đến cực điểm, lật người một cái nhảy được lên lưng Hoả La Phiên Sơn Thú, ghì chặt cổ nó. Con Hoả La Phiên Sơn Thú gầm lên liên hồi, căn bản không chịu nổi, uỳnh một cái quỳ xuống.
- Bắt hai nha đầu kia trước đã, dù sao thì cũng tóm được Hoả La Phiên Sơn Thú đây rồi, không chạy nổi đâu.
Chốc lát đã áp đảo được Hoả La Phiên Sơn Thú, Nê La không lập tức hàng phục nó mà cười dâm đãng, nhảy khỏi lưng Hoả La Phiên Sơn Thú rồi chạy vào sơn động.
So với việc hàng phục Hoả La Phiên Sơn Thú, rõ ràng bắt Hồng Phỉ, Lục Thuý quan trọng hơn.
- Tiểu thị nữ của Trấn Quốc Công hẳn là sẽ không tồi. Tuy không thể chơi một chút nhưng khi bắt động tay động chân một chút cũng được.
Vừa nghĩ, Nê La đã vào trong sơn động.
- Kẻ nào?!
Đúng lúc đó, một tiếng quát vọng ra từ trong sơn động.
Uỳnh uỳnh!
Ngay khi Nê La vào trong sơn động thì một thân ảnh màu đỏ lao ra, một quyền tung thẳng về phía ngực hắn.
- Đanh đá quá đấy!
Nê La không thể ngờ hắn vừa vào thì thị nữ của Dương Thạc đã lập tức động thủ.
Thân hình lùi về sau tránh được quyền của Hồng Phỉ.
- Hề hề, tiểu mỹ nhân…
Tránh được một quyền, Nê La định tiến lên thì đột nhiên cảm nhận phía sau có tiếng xé gió, rõ ràng tiểu thị nữ còn lại đã trốn gần cửa động, khi Nê La bước vào, Hồng Phỉ hét lên đánh lạc hướng rồi Lục Thuý mới ra tay đánh lén Nê La.
Nê La cũng coi như kẻ hám sắc, lúc này chỉ nhớ bắt Hồng Phỉ mà mất cảnh giác, đến khi Lục Thuý tấn công thì hắn muốn cũng không tránh nổi nữa.
Chỉ có thể nghiêng đầu tránh bị đánh trúng chỗ hiểm.
Binh!
Nắm đấm Lục Thuý rơi đúng sau tai Nê La.
U u u…
Nê La lập tức cảm giác đầu mình ong lên.
Dù hắn là cao thủ Võ Sư, dù Lục Thuý chỉ là Luyện Khí trung giới, nhưng bị đánh lén một quyền trúng sau tai, đầu Nê La cũng lập tức bị chấn động.
- Muốn chết hả!
Dường như là phản ứng theo bản năng, Nê La quay người lại tung quyền về phía Lục Thuý.
Uỳnh uỳnh!
Một quyền mang phẫn nộ của cường giả Võ Sư tạo ra cả tiếng nổ.
Dù là cường giả Võ Sư đối mặt với một quyền này cũng phải ngưng thần đối phó. Lục Thuý chỉ là một nha đầu Luyện Khí trung giới, sao có thể chống đỡ nổi? Binh một tiếng, nắm đấm Nê La đánh trúng bụng Lục Thuý, sức mạnh cuồng bạo ngưng tụ chui vào cơ thể Lục Thuý.
Rắc rắc!
Xương cốt trong người Lục Thuý phát ra những tiếng răng rắc, không chỉ gãy một cái.
Phụt!
Một ngụm máu tươi phụt ra.
Lục Thuý bay ngược về sau, rầm một tiếng đâm sầm lên vách sơn động, thân thể mềm oặt trượt xuống, miệng mũi chảy đầy máu…
- Lục Thuý!
Thấy Lục Thuý bị một quyền đánh trọng thương, sắc mặt Hồng Phỉ biến đổi, lao tới trước mặt Nê La tung quyền nhằm thẳng cổ họng hắn, đồng thời đầu gối thúc lên đánh vào bộ phận phía dưới của hắn.
Nê La lúc này, do cú đấm của Lục Thuý mà đầu óc vẫn chưa tỉnh hẳn, đối mặt với công kích của Hồng Phỉ chỉ có thể tránh cho cổ hỏng, còn công kích ở phía dưới thì không chú ý.
Binh!
Nê La dính đòn, hít vào một hơi khí lạnh.
- Ngươi muốn chết đúng không!
Với Nê La mà nói, hạ thân chính là thứ còn quan trọng hơn cả tính mạng. Bị Hồng Phỉ đánh trúng, hắn bạo nộ, hai tay quấn chặt quanh người Hồng Phỉ, dùng lực một cái, tiếng răng rắc vang lên, xương cốt của Hồng Phỉ cũng gãy cả, nội tạng cũng bị nghiền nát, miệng hộc máu tươi.
- Không giết ngươi khó lòng khiến ta hả giận!
Nê La thò tay bóp cổ Hồng Phỉ.
Rắc rắc!
Không đợi Nê La bóp nát cổ thì hai mắt Hồng Phỉ đã nhanh chóng mất đi thần thái, cả đầu mềm oặt sang một bên.
- Nê La, còn không dừng tay!
Đúng lúc ấy một tiếng quát vang lên từ phía sau Nê La.
Binh!
Một quyền đánh trúng vai hắn.
Nê La chỉ thấy vai mình đau nhói, cả cánh tay như mất hết lực, không giữ được Hồng Phỉ nữa. Hồng Phỉ mềm oặt ngã ra đất, thất khiếu không ngừng chảy máu…
- Nê La, A Mục Đạt Vượng đại sư đã dặn dò thế nào, ngươi quên rồi sao? Phải đưa hai thị nữ này về nguyên vẹn, giờ thì sao?
Vừa rồi chính là Ca Phổ La.
Ca Phổ La quát, Nê La lúc này mới sực tỉnh, sắc mặt hắn đại biến.
- Hai…hai nha đầu này…
Liếc nhìn Hồng Phỉ và Lục Thuý dưới đất, sắc mặt Nê La trở nên vô cùng khó coi.
- Hừ!
Ca Phổ La hừ lạnh một tiếng, vội cúi xuống ấn lên người Hồng Phỉ, Lục Thuý mấy cái.
Cả hai người căn bản không có sức để phản ứng.
Ca Phổ La cũng cảm nhận được sinh cơ của hai người họ đang nhanh chóng mất đi, sức mạnh khí huyết mất đi một lượng lớn…
- Chết rồi sao?
Sắc mặt Ca Phổ La cũng trở nên khó coi như Nê La.
Nghe thế, cả người Nê La run lên.
- Nê La, về gặp A Mục Đạt Vượng đại sư cùng ta!
Ca Phổ La đứng dậy, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng.
- Hai thị nữ này sinh cơ đã đoạn tuyệt, không thể sống được nữa. A Mục Đạt Vượng đại sư bảo chúng ta đưa chúng về, lẽ nào ta mang thi thể về?
Nhìn thi thể hai người, sắc mặt Ca Phổ La tối sầm lại, trừng mắt nhìn Nê La.
Trên mặt đất, từ cơ thể Hồng Phỉ và Lục Thuý vẫn không ngừng chảy máu, sắc mặt họ tái trắng đến cực điểm. Dù cả hai không bị thương, nội tạng không bị tổn hại, chỉ mất từng đó máu cũng không thể duy trì sự sống rồi…Huống hồ họ đều bị cường giả Vị Diện đánh trúng, xương cốt gãy hết, nội tạng nát vụng, huyết mạch đứt hết, dù Thượng Cổ đại năng có hồi sinh, có cứu được hay không cũng chưa biết được…
/776
|