Vô Tận Kiếm Trang

Chương 851: Leo hướng tầng thứ nhất (trung)

/936


Bất quá, điều này cũng không thể nói Bạch Vũ Y huynh muội lựa chọn là sai.

Người tu đạo, phải có một cái tâm nghịch thiên cải mệnh, thương sinh vạn vật đều có thể đổ, từ bên trong một phần vạn cơ hội lấy ra một đường sinh cơ.

Cũng chính là một đường sinh cơ này khiến cho bọn họ trở nên cường đại hơn.

Nếu mất đi loại dũng mãnh tinh tiến, liều lĩnh này, ngươi mặc dù có thể tạm bảo vệ bình an, nhưng tu vi cùng thực lực cả đời không sai biệt lắm cũng sẽ chấm dứt. Cho dù nhờ cơ duyên xảo hợp mà lấy được bảo vật nào đó, thực lực tiến giai đến một cái cảnh giới không tồi, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không thể tới đỉnh phong nhất.

Bởi vì, con đường tu đạo càng về sau khảo nghiệm sẽ là độ mạnh yếu về ý chí, cái lúc này càng cần loại dũng khí nghịch thiên ấy. Nếu như ngay cả tranh thủ một chút cũng không dám, vậy sao có thể đạt được những thứ mình muốn?

Cho dù chỉ là một khắc, cũng là vĩnh hằng.

...

Lôi Hoán Chi, Đoạn Tinh Tà, Bạch Vũ Y, Bạch Tiểu Chi huynh muội, Ngọc Linh Lung, Ngọc Tình Đình tỷ muội cũng đã lên rồi.

Thấy thế, đứng ở phía dưới Thần Võ Thạch Bích, Diệp Bạch cũng không muốn trì hoãn nữa, ánh mắt chớp động, đang muốn phi thân, hướng phía trên bay lên.

Cái địa phương này trước kia không biết còn chưa tính, hiện tại biết rõ, hơn nữa còn tới đây, hắn tự nhiên không muốn buông tha cho.

Hơn nữa, bất đồng với người khác chính là, Diệp Bạch lần này tiến vào Kỳ Thiên Bí Cảnh đồ vật cần có đã có, một quả Huyền Vương Chí Tôn Đan đã là vật trong lòng bàn tay. Còn lại thời gian hơn hai tháng, hắn hoàn toàn có thể tự do làm những gì mình muốn.

Bởi vậy, hiện giờ hắn có rất nhiều thời gian, không vội vàng như những người khác. Nhưng cái địa phương này nếu có thể tu luyện thời gian càng dài, chỗ tốt sẽ càng lớn, bởi dù sao thời gian Kỳ Thiên Bí Cảnh mở ra cũng chỉ có ba tháng.

Ba tháng sau, mặc kệ thành bại như thế nào, được hay không được Huyền Đan Lệnh, tất cả mọi người đều sẽ bị truyền tống ra ngoài. Khi đó, còn muốn leo lên Thần Võ Thạch Bích thì cũng đã là không thể rồi.

Trừ phi mười năm sau ngươi có thể một lần nữa có được một quả Kỳ Thiên Lệnh, hơn nữa còn chưa đột phá đến Huyền Vương cảnh. Chỉ là... Ai lại nguyện ý vì một cái Thần Võ Thạch Bích mà đợi thêm mười năm?

Đối với người tu đạo, thời gian vốn luôn cực kỳ trân quý. Một khi đem đại lượng thời gian lãng phí vào một chuyện vô bổ, rất lâu không thể đột phá, thành tựu ngày sau của ngươi trên cơ bản cũng sẽ chỉ là như vậy.

Diệp Bạch không có khả năng đợi đến mười năm sau, bởi vậy, đây chính là cơ hội đầu tiên và cũng có thể là cuối cùng để hắn leo lên Thần Võ Thạch Bích này.

Vì vậy, hắn cũng không muốn lãng phí.

Bất quá, vào lúc này, khóe mắt hắn đảo qua khắp nơi liền chứng kiến phía đông cùng phía tây có mấy đạo thân ảnh như tia chớp bay vụt tới.

Đạo thân ảnh thứ nhất chính là một vị thanh niên có mái tóc dài đỏ như lửa, sau lưng đeo một thanh xích hồng cự kiếm, mặt như Quan Ngọc*, khí thế oai hùng.

*Quan Ngọc: một loại ngọc sáng không tì vết, ngày xưa hay được gắn lên mũ các quan đại thần.

Chỉ là mấy cái thoáng qua, thậm chí Diệp Bạch con mắt còn chưa kịp nháy động, đạo thân ảnh kia liền "Vèo" một cái, xuất hiện ở trước mặt hắn.

Sau một khắc, đạo thân ảnh màu hỏa hồng này thân hình vừa động, liền trực tiếp phi lên tầng thứ nhất đài sen. Sau đó, đạo thân ảnh này phảng phất như một viên đạn, nhảy mấy lần liền nhanh chóng biến mất ở phía trên thạch bích.

Tất cả mọi người ở phía dưới thạch bích, hoặc nhảy không được hoặc còn chưa kịp nhảy cũng không khỏi trợn mắt há hốc mồm nhìn bóng người này. Có người há miệng hoảng sợ nói: "Là Yến Quy Lai!"

Thứ tư Hồng Bảng, Tây Phương Ly Hỏa đại lục đệ nhất thiên tài võ đạo ——Quy Lai Kiếm Yến Quy Lai!

"Khó trách!"

Không ít người lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, sau đó lại không ngừng hâm mộ, đều ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy chỉ trong chốc lát ngắn ngủn này, Yến Quy Lai liền phóng qua tầng thứ ba, nhảy lên tầng thứ tư. Sau đó hắn không chút do dự trực tiếp lướt qua Ngọc Tình Đình, Ngọc Linh Lung tỷ muội, phi tới tầng thứ năm.

Thân hình của hắn vừa tung lên, cả người liền phảng phất như một đạo hỏa quang, tựa như không cảm thấy ý chí uy áp cực lớn ở bốn phía mà lăng không bay lên. Thẳng đến khi nhảy đến phía trên tầng thứ năm còn cao hơn khoảng mười trượng, hắn mới chậm rãi rơi xuống tầng thứ năm.

Loại cảm giác dễ dàng kia liền khiến cho tất cả mọi người cực kỳ khiếp sợ. Ngay cả hai người tới tầng thứ năm đài sen trước là Lôi Hoán Chi, Đoạn Tinh Tà cũng không khỏi ghé mắt nhìn sang.

Bạch Vũ Y, Bạch Tiểu Chi huynh muội càng là lộ ra một tia khẩn trương.

Quy Lai Kiếm Yến Quy Lai thực lực tuyệt đối không phải hai người bọn họ có thể sánh bằng, chỉ dưới Top 3 Hồng Bảng, có thể dễ dàng miểu sát hơn phân nửa Bán Vương cảnh cường giả bình thường.

Dù cho hai người liên thủ cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Lúc này tầng thứ năm đài sen đã chỉ còn lại có ba cái, nếu như Yến Quy Lai lại chiếm đi một cái thì cũng chỉ thừa lại hai cái.

Như vậy, kế tiếp, Quỷ Diện Kiếm Khách Mộ Dung Hưu, Bái Nguyệt công tử Nam Cung Ly Hàn, Lãnh Diên Cuồng Đao Lãnh Cát, thậm chí còn có người bài danh thứ năm, một trong mười hai đại mỹ nữ của đại lục Nguyệt Nhu đều tới thì bọn họ làm sao bây giờ?

Muốn cho bọn họ rời khỏi, đó là một truyện cười. Nhưng nếu như bọn họ không lùi ra, tự nhiên sẽ phải có người khác rời khỏi. Đoán chừng đến lúc đó, những người này tìm đầu tiên sẽ chính là hai huynh muội bọn họ a!

Nghĩ tới đây, Bạch Vũ Y cũng không khỏi cảm thấy khổ sở. Người tu đạo mặc dù nói cùng dũng mãnh tinh tiến, nhưng phải học được quan sát tình thế. Nếu như mọi sự chỉ nói một làm một, như vậy kết quả nhất định sẽ phi thường thê thảm đấy.

Thế giới Huyền tu từ trước đến nay là một cái thế giới thực tế, mạnh được yếu thua, cứng đối cứng sẽ chỉ bị chết nhanh hơn. Nếu như ngươi đã chết, vậy còn nói gì đến tương lai?

Cho nên, trăm chim ở rừng, không bằng một chim ở tay. Về sau, vô luận cái gì đều là vô nghĩa, có thể bảo trụ hiện tại mới là trọng yếu nhất.

Trung Ương đại lục Bạch gia, ở bên trong tất cả đại thế gia của Thương Mang thế giới cũng có thể được sắp xếp là thượng đẳng, tồn tại đỉnh cấp. Mà Bạch Vũ Y hắn càng là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi, ở Hồng Bảng cũng có thể xếp thứ tám... Nhưng ở trước mặt những người so với mình còn chói mắt hơn này, hắn lại không có chút tự tin nào.

Thắng lợi? Hắn chưa từng có nghĩ tới. Trước kia cũng chỉ là mới đầu, có thể chiếm được nhất thời mà thôi. Người khác nói không chừng vừa lúc truyền tống vào còn cách nơi này khá xa, hoặc là nhất thời không có được tin tức. Đợi đến lúc bọn họ chạy tới, hắn khẳng định đã tu luyện được vài ngày.

Nhưng bây giờ nhìn thấy Yến Quy Lai cường thế chạy đến, hắn liền biết rõ, chuyện lớn như vậy muốn dấu diếm cũng là không thể nào. Yến Quy Lai đã có thể nhanh như vậy liền tới được, như vậy những người khác chỉ sợ cũng sẽ rất nhanh tới nơi đây.

Cho nên, hắn liền cảm thấy những ý nghĩ trước kia của mình có chút quá ngây thơ. Nên đến thì sẽ phải đến, như thế nào cũng né tránh không được, nếu như hiện tại buông tha cho nói không chừng còn có thể bảo trụ một cái vị trí ở tầng thứ tư. Nếu như không? Đừng nói tầng thứ năm hiện tại, đến lúc đó ngay cả mấy cái vị trí ở tầng thứ tư đều sẽ không có phần của bọn họ rồi.

Dù sao tầng thứ tư đài sen cũng chỉ vẹn vẹn có chín cái mà thôi, hiện tại đã bị người khác chiếm đi gần một nửa. Lần này, ở bên trong những người tới đây nói không chừng còn có vô số cường giả ẩn tàng. Đến lúc đó, bọn họ nếu như bị người khác ở trước mặt mọi người đuổi xuống, chẳng những mặt mũi mất hết, nếu chẳng may động thủ bị thương thì ngay cả tầng thứ tư thậm chí đều không ngồi được.

Nhưng ngay khi Bạch Vũ Y do dự, thầm nghĩ có nên buông tha cho tầng thứ năm, trở lại tầng thứ tư hay không thì lúc này hắn lại đồng dạng như những người đang ngửa đầu nhìn lên ở phía dưới, lộ ra vẻ mặt không thể tin.

Chỉ thấy Quy Lai Kiếm Yến Quy Lai vừa lên tầng thứ năm nhưng cũng không có chút nào dừng lại, thân hình khẽ động, không ngờ lại lần nữa bắn lên, bay về phía tầng thứ sáu đài sen!

Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối —— Hắn lại muốn khiêu chiến tầng thứ sáu. Cái này, làm sao có thể?

Đây chính là độ cao khủng bố cách mặt đất 280 trượng, đến tầng này thì có thể đã lên trên tầng mây rồi. Kỳ Thiên thí luyện khóa trước, có thể tới được tầng thứ năm liền rải rác không có mấy, đến tầng thứ sáu càng là chỉ có một vài người.

Nhưng Yến Quy Lai bây giờ lại muốn khiêu chiến tầng thứ sáu rồi hả?

Chuyện này sao không khiến mọi người khiếp sợ khó hiểu, nhưng sau đó lại là vô cùng hưng phấn, phía dưới lập tức ầm ầm nghị luận.

"Các ngươi nói xem, hắn có thể thành công hay không?"

"Ta thấy rất khó, khoá trước đều không có mấy người leo lên được. Yến Quy Lai hắn cũng mới chỉ là thứ tư Hồng Bảng, nếu như hắn cũng thành công, vậy Top 3 không phải cũng đều sẽ lên được sao? Một lần bốn người leo lên được tầng thứ sáu, loại chuyện hoang đường này liệu có thể phát sinh không?"

"Đúng vậy, theo ta thấy cũng là không thể."

Cũng có cường giả đến từ Tây Phương đại lục không tán thành: "Các ngươi không biết sự đáng sợ của Yến Quy Lai, tự nhiên sẽ nói như vậy. Theo ta thấy, hi vọng mặc dù không lớn, nhưng cũng không phải là không có. Yến gia “Yến Huyền Công”, đây chính là Lam giai Đỉnh cấp thân pháp a."

Có người trầm mặc, cũng có người khinh thường cười lạnh: "Hừ, nếu như ngươi không phải từ Tây Phương đại lục đến thì cũng sẽ không nói như vậy rồi. Đợi chút nữa xem đi, xem hắn có thể từ trong tầng mây rơi xuống hay không."

Tầng thứ năm đài sen đã tiếp cận tầng mây, đứng lên thò tay liền phảng phất có thể chạm đến được. Nhưng tầng thứ sáu đài sen đã hoàn toàn lướt qua tầng mây, cho nên người phía dưới mặc dù ngẩng đầu quan sát cũng căn bản không thấy được thân ảnh Yến Quy Lai rồi.

Thân hình hắn bắn lên, liền trực tiếp xuyên qua tầng mây. Đi qua tầng mây, người phía dưới có khả năng chứng kiến chính là thử xem sau một lúc qua đi hắn có thể rơi xuống hay không. Nếu như rơi xuống, vậy chính là thất bại, nếu như thật lâu không có thanh âm, vậy thì nhất định là lên được rồi, đại biểu hắn đã thành công.

Dù sao, không ai có thể lơ lửng ở trên bầu trời quá lâu. Hoặc là thành công, hoặc là thất bại, chỉ có hai loại khả năng.

Nhưng đã qua rất lâu, ngay cả khi cổ của mọi người đều rất mỏi thì ở bên trong tầng mây cũng không có nửa phần động tĩnh.

"Thành công rồi?"

Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không nói một tiếng nào, những người lúc trước nói không có khả năng liền toàn bộ ngậm miệng lại.

Cho dù là vị Tây Phương đại lục Huyền Tông lúc trước ủng hộ Yến Quy Lai lúc này cũng không rảnh đi cười nhạo bọn họ, bởi vì hắn đồng dạng cũng khiếp sợ nói không ra lời.

Hắn sở dĩ thay Yến Quy Lai nói chuyện, không phải tin tưởng năng lực của hắn, mà chỉ bởi vì bọn họ là người của cùng một khối đại lục mà thôi. Nghe thấy có người nói Yến Quy Lai không được, hắn tự nhiên muốn phản bác một chút. Nhưng lúc này, hắn lại đồng dạng vì Yến Quy Lai mà khiếp sợ đến ngẩn người.

Cho nên hắn một câu cũng nói không nên lời, càng đừng nói là đi cười nhạo người khác.

Phía dưới Thần Võ Thạch Bích, tất cả những người đang vây xem đều trở nên một mảnh tĩnh mịch.

Ngược lại là Diệp Bạch mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng không khiếp sợ như những người ở đây. Ánh mắt của hắn bất đồng với người khác, Vọng Khí Quyết vừa thi triển, tầng mây sao có thể ngăn cản được tầm mắt của hắn. Dưới Tử Điện Thanh Đồng, không chỗ nào có thể che dấu được.

/936

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status