Diệp Bạch đi qua, vuốt ve long văn trên thanh kiếm này, vẻ kinh ngạc trong lòng thật sự rất khó có thể hình dung.
Tứ giai kiếm khí mà người bình thường dù cả đời cũng không thấy được, cứ như vậy liền tùy tiện treo ở trên thạch bích trước mặt mình. Hơn nữa, nó dường như vẫn chỉ là một thanh kiếm phẩm giai thấp nhất.
Diệp Bạch quay đầu, hướng phía thạch bích bên cạnh thanh kỳ kiếm hình rồng này nhìn lại. Chỉ thấy một hàng chữ thanh tú, mượt mà xuất hiện ở bên cạnh, ghi rõ danh tự, phẩm giai, lai lịch, còn có chỗ đặc thù của thanh kiếm này.
"Đại Hạ Long Tước, Tứ giai Trung phẩm, vật truyền thừa của Yến Tước Vương Triều, mỗi lần huy động là có thể phát ra kiếm khí hình rồng, có năng lực áp chế bất luận hung thú nào từ Tứ giai Trung cấp trở xuống."
"Về sau, Yến Tước diệt, Đại Hạ Long Tước rơi vào tay Tử Hà Cung Chủ. Trăm năm sau, Tử Hà Cung Chủ đem thanh kiếm này dâng cho Phồn Hoa Môn Chủ Hoa Vô Hận, trở thành một trong ngũ đại danh kiếm của Phồn Hoa Môn ta."
Chỉ một thanh kiếm này là đã đủ để áp đảo rất nhiều kiếm khí trên người Diệp Bạch, bài danh thứ hai, vẻn vẹn chỉ dưới Vạn Kính Nhân Tung Diệt Kiếm.
Diệp Bạch trong lòng rung động, không chút do dự mà gỡ nó xuống. Thanh Đại Hạ Long Tước Kiếm vừa vào tay liền rung lên những tiếng “Ông, ông...” tựa hồ như muốn nhảy nhót không ngừng.
Phủ đầy bụi ngàn năm, lại lần nữa xuất thế, kiếm này rơi vào tay Diệp Bạch thì chắc chắn sẽ đại phóng quang minh, uy chấn thiên hạ.
Diệp Bạch nhẹ nhàng nói: "Về sau, ngươi hãy theo ta." Vung tay một cái, thanh kiếm này liền rơi vào bên trong Kiếm Thạch, đứng vị thứ hai, bài danh còn ở phía trên "Di Ảnh Vô Thân Kiếm" cùng "Đạo Tâm Thuần Dương Kiếm".
Kiếm thứ hai hình dạng như hoàng hạc, trên thân hiện lên từng đạo từng đạo hoa văn hình dạng như sóng. Kiếm này tên là "Hạc Dẫn Hoàng Tuyền", Tứ giai Thượng phẩm, phẩm giai so với "Đại Hạ Long Tước" vừa tới tay thì còn cao hơn một bậc.
Kiếm thứ ba, toàn thân màu xanh, như tuyết như tùng(cây thông), trên vỏ kiếm hiện lên chi chít đường vân cứng cáp. Ở thanh kiếm này, người ta thấy được một cỗ ý chí muốn vươn lên tất cả, bên ngoài tỏa ra khí thế cao ngạo, bất phàm.
Kiếm này tên là "Tuyết Điên". Nhưng để cho Diệp Bạch giật mình, sau đó phấn chấn đến mức cuồng hỉ chính là, thanh "Tuyết Điên" kiếm này không ngờ lại là một thanh Ngũ giai Hạ phẩm siêu cấp kiếm khí.
Diệp Bạch cầm kiếm nơi tay, nhẹ nhàng vung lên, một cỗ lệ tuyết chi khí* đáng sợ liền chẻ nứt mặt đất Tử Ngọc cứng rắn như sắt, để lại một đạo vết kiếm khủng bố.
*lệ tuyết chi khí: khí thế lạnh lẽo như băng tuyết.
Diệp Bạch không kìm được liền cảm thấy cực kỳ vui mừng. Đây chính là thanh Ngũ giai kiếm khí thứ hai mà hắn có được. Mặc dù có đôi chút kém hơn "Vạn Kính Nhân Tung Diệt", nhưng cũng là một thanh nghịch thiên kiếm khí rồi.
Hắn trân trọng đem nó cất kỹ vào bên trong Kiếm Thạch, không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không vận dụng thanh "Tuyết Điên" kiếm này.
Kế tiếp, Diệp Bạch lại nhìn về phía thanh kiếm thứ tư.
Thanh kiếm này tên là "Hồng Diệp", toàn thân là một màu đỏ như máu, vừa hẹp vừa mỏng, ở cán kiếm* khảm một viên Hồng Ngọc.
*cán kiếm: phần nằm dưới cùng thanh kiếm.
Ngũ giai Thượng phẩm Hồng Diệp Kiếm, so với Tuyết Điên thì còn đáng sợ hơn, cường đại hơn.
Đến lúc này, Diệp Bạch trong lòng đã có chút chết lặng. Sau khi đem Hồng Diệp Kiếm tiến vào bên trong Kiếm Thạch, Diệp Bạch liền nhìn hướng thanh kiếm cuối cùng trên thạch bích, cũng là thanh kiếm có khí tức cường đại nhất, đáng sợ nhất.
Kiếm này tên là "Vô Cấu", toàn thân cao thấp rất bình thường, không cạnh không lưỡi, nhưng lại lộ ra một cỗ khí tức núi thây biển máu, coi vạn vật như cỏ rác.
Đó cũng không phải địa phương làm cho Diệp Bạch phải giật mình. Điều khiến hắn giật mình chính là phần chữ viết ghi lại phẩm giai của thanh kiếm này ở bên cạnh, rõ ràng chính là —— Lục giai Hạ phẩm!
Thanh "Vô Cấu" kiếm này dĩ nhiên đã viễn siêu "Tuyết Điên", "Hồng Diệp" nhị kiếm, là một thanh chí tôn kiếm khí đã đạt đến Lục phẩm.
Trong những Ngũ phẩm tông môn, mặc dù tông môn có được Ngũ phẩm kiếm khí cũng không hề ít, nhưng có thể có được Lục phẩm kiếm khí thì chỉ sợ cũng hiếm như phượng mao lân giác* a.
*phượng mao lân giác: lông phượng sừng lân, ý nói những thứ cực kỳ quý hiếm, rất khó thấy hoặc có được.
Phồn Hoa Môn này thật sự là không tầm thường, khiến cho Diệp Bạch chấn động không thôi. Lúc này hắn mới cảm giác được, phóng nhãn thiên hạ, một Trung vị Huyền Tông như mình thật sự là không coi vào đâu.
Đặt ở trước mặt những đại tông môn chân chính này, một số thứ mà hắn vẫn lấy làm ngạo kỳ thật cũng không đáng một xu.
Nhìn thanh "Vô Cấu Trọng Kiếm" trong tay, Diệp Bạch thật sự là càng xem càng thích. Không hề nghi ngờ, đây chính là thanh kiếm mạnh nhất, lực áp "Hồng Diệp", "Tuyết Điên", "Vạn Kính" tam kiếm, trở thành đệ nhất kiếm khí, xứng đáng bài danh vị trí đầu tiên trong Kiếm Bảng của Diệp Bạch rồi.
Có thanh kiếm này nơi tay, Diệp Bạch thực lực sẽ có thể tăng lên ít nhất là gấp đôi. Hiện tại, chỉ cần đem "Thiên Huyền Hỏa Quyển" tu luyện đến đại thành, bằng vào Thanh giai Trung cấp Huyền khí công pháp này, cùng với "Thất Biến Cường Thân Quyết" khiến thân thể trở nên cực kỳ cường hãn, thêm vào tam đại Kiếm Trận vừa đạt được, Diệp Bạch thậm chí tin tưởng mình có thể trực diện dối chiến với Vương cấp cường giả!
Đương nhiên, đó cũng không phải là Diệp Bạch khinh thường Huyền Vương trong thiên hạ. Vương cảnh cường giả, dù sao cũng sẽ không rảnh rỗi đến mức đi đối phó một Trung vị Huyền Tông nhỏ bé như hắn. Diệp Bạch chưa từng gặp Huyền Vương cường giả chân chính, nên cũng không rõ chênh lệch giữa Huyền Tông và Huyền Vương rốt cục lớn đến mức nào, cho nên mới nghĩ như vậy.
Nhưng điều này cũng đồng thời chỉ rõ, thực lực lúc này của hắn đã bạo tăng rất lớn, Huyền Tông bình thường hiện tại đã không phải là đối thủ của hắn rồi. Cho dù là Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong, thậm chí Bán Vương cảnh... Nếu thực sự phải chống lại thì dù cho chính diện đối kháng, Bán Vương cảnh chỉ sợ cũng chỉ có thể nuốt hận bại vong mà thôi.
Những lời này mặc dù có hơi chút khoa trương. Nhưng thử nghĩ, ở trên thân một Trung vị Huyền Tông không ngờ lại có những bí kíp, đan dược cũng như kiếm khí mà vô số người ước ao cả đời đều không có được như vậy là có thể hiểu, hắn cũng không nói khoác một chút nào. Cho nên, Diệp Bạch có lòng tin cũng là rất bình thường, không có gì là không ổn cả.
Chờ Diệp Bạch thành công tấn cấp Vương cảnh, hắn tự nhiên sẽ hiểu, giữa Tông và Vương, đến cùng tồn tại chênh lệch bao xa. Khi đó, hắn tự nhiên sẽ không còn có những ý nghĩ như vậy nữa. Bất quá, hiện tại nói những thứ này đều là có chút dư thừa.
Nắm "Vô Cấu Trọng Kiếm" trong tay, Diệp Bạch thì thào nói: "Cuối cùng, có một ngày ta sẽ chính thức tiến ra thế giới này, nhìn xem thiên địa này rốt cục rộng lớn đến mức nào!"
"Một Ngũ phẩm tông môn mà đã có vô số Lam giai Cao cấp công pháp, Lục giai kiếm khí, cùng vô số Cực phẩm đan dược dùng cả đời không hết như vậy. Vậy “con quái vật” đã tiêu diệt Ngũ phẩm tông môn này là Cổ Ma Giáo, sẽ cường đại đến mức nào?"
"Cổ Ma Giáo bất quả cũng chỉ là Tứ phẩm, phía trên hẳn là còn có Tam phẩm, Nhị phẩm, Nhất phẩm, thậm chí siêu cấp đại tông môn. Những siêu cấp đại tông môn này sẽ cường đại đến tình trạng nào?"
"Thực lực của ta hiện giờ vẫn còn quá thấp, thật sự là quá thấp! Không thể chỉ ếch ngồi đáy giếng, là thời điểm nên tu luyện rồi! Vừa vặn “Thiên Huyền Hỏa Quyển” ở trên tay vẫn chưa kịp xem kỹ; “Ngũ Cực Linh Hà” trân quý cũng rốt cục có thể phát huy tác dụng rồi."
"Nơi đây yên lặng, không người quấy rầy, rất phù hợp để luyện công."
"Đợi đến khi tu thành Thiên Huyền Hỏa Quyển, ta sẽ đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chiến đấu với những Tứ giai hung thú kia, ở thời khắc sinh tử thể hội cảnh giới, cảm ngộ đại đạo tự nhiên, sớm ngày đột phá, đạt tới Đỉnh cấp Huyền Tông chi cảnh."
"Đến lúc đó sẽ chính là thời khắc ta tham gia Kỳ Thiên Các thí luyện. Khi đó, ta liền có thể quét ngang hết thảy ngăn cản chướng ngại ở trước mặt, lấy được Huyền Vương Chí Tôn Đan rồi. Có được Huyền Vương Chí Tôn đan, tấn cấp Huyền Vương sẽ là chuyện nằm trong tầm tay!"
Vừa nghĩ tới con đường phía trước đã được xác định, chỗ thiếu sót chính là chăm chỉ cùng cố gắng. Giờ phút này, trong cơ thể Diệp Bạch tựa hồ như có một cỗ ý chí vô cùng vô tận, hận không thể lập tức đột phá đến đỉnh cấp Huyền Tông chi cảnh, tham gia Kỳ Thiên Các thí luyện, cướp đoạt Vương cảnh thánh dược "Huyền Vương Chí Tôn Đan", dùng để đột phá Vương giả chi cảnh.
Bất quá hắn biết, việc này cũng không thể gấp được. Hiện tại, chính mình vẫn nên bước từng bước một, tranh thủ không có người nào quấy rầy, trước quay về gian Tử Ngọc phòng ngủ, phục dụng "Ngũ Cực Linh Hà", chính thức bắt đầu tu luyện "Thiên Huyền Hỏa Quyển".
Tứ giai kiếm khí mà người bình thường dù cả đời cũng không thấy được, cứ như vậy liền tùy tiện treo ở trên thạch bích trước mặt mình. Hơn nữa, nó dường như vẫn chỉ là một thanh kiếm phẩm giai thấp nhất.
Diệp Bạch quay đầu, hướng phía thạch bích bên cạnh thanh kỳ kiếm hình rồng này nhìn lại. Chỉ thấy một hàng chữ thanh tú, mượt mà xuất hiện ở bên cạnh, ghi rõ danh tự, phẩm giai, lai lịch, còn có chỗ đặc thù của thanh kiếm này.
"Đại Hạ Long Tước, Tứ giai Trung phẩm, vật truyền thừa của Yến Tước Vương Triều, mỗi lần huy động là có thể phát ra kiếm khí hình rồng, có năng lực áp chế bất luận hung thú nào từ Tứ giai Trung cấp trở xuống."
"Về sau, Yến Tước diệt, Đại Hạ Long Tước rơi vào tay Tử Hà Cung Chủ. Trăm năm sau, Tử Hà Cung Chủ đem thanh kiếm này dâng cho Phồn Hoa Môn Chủ Hoa Vô Hận, trở thành một trong ngũ đại danh kiếm của Phồn Hoa Môn ta."
Chỉ một thanh kiếm này là đã đủ để áp đảo rất nhiều kiếm khí trên người Diệp Bạch, bài danh thứ hai, vẻn vẹn chỉ dưới Vạn Kính Nhân Tung Diệt Kiếm.
Diệp Bạch trong lòng rung động, không chút do dự mà gỡ nó xuống. Thanh Đại Hạ Long Tước Kiếm vừa vào tay liền rung lên những tiếng “Ông, ông...” tựa hồ như muốn nhảy nhót không ngừng.
Phủ đầy bụi ngàn năm, lại lần nữa xuất thế, kiếm này rơi vào tay Diệp Bạch thì chắc chắn sẽ đại phóng quang minh, uy chấn thiên hạ.
Diệp Bạch nhẹ nhàng nói: "Về sau, ngươi hãy theo ta." Vung tay một cái, thanh kiếm này liền rơi vào bên trong Kiếm Thạch, đứng vị thứ hai, bài danh còn ở phía trên "Di Ảnh Vô Thân Kiếm" cùng "Đạo Tâm Thuần Dương Kiếm".
Kiếm thứ hai hình dạng như hoàng hạc, trên thân hiện lên từng đạo từng đạo hoa văn hình dạng như sóng. Kiếm này tên là "Hạc Dẫn Hoàng Tuyền", Tứ giai Thượng phẩm, phẩm giai so với "Đại Hạ Long Tước" vừa tới tay thì còn cao hơn một bậc.
Kiếm thứ ba, toàn thân màu xanh, như tuyết như tùng(cây thông), trên vỏ kiếm hiện lên chi chít đường vân cứng cáp. Ở thanh kiếm này, người ta thấy được một cỗ ý chí muốn vươn lên tất cả, bên ngoài tỏa ra khí thế cao ngạo, bất phàm.
Kiếm này tên là "Tuyết Điên". Nhưng để cho Diệp Bạch giật mình, sau đó phấn chấn đến mức cuồng hỉ chính là, thanh "Tuyết Điên" kiếm này không ngờ lại là một thanh Ngũ giai Hạ phẩm siêu cấp kiếm khí.
Diệp Bạch cầm kiếm nơi tay, nhẹ nhàng vung lên, một cỗ lệ tuyết chi khí* đáng sợ liền chẻ nứt mặt đất Tử Ngọc cứng rắn như sắt, để lại một đạo vết kiếm khủng bố.
*lệ tuyết chi khí: khí thế lạnh lẽo như băng tuyết.
Diệp Bạch không kìm được liền cảm thấy cực kỳ vui mừng. Đây chính là thanh Ngũ giai kiếm khí thứ hai mà hắn có được. Mặc dù có đôi chút kém hơn "Vạn Kính Nhân Tung Diệt", nhưng cũng là một thanh nghịch thiên kiếm khí rồi.
Hắn trân trọng đem nó cất kỹ vào bên trong Kiếm Thạch, không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không vận dụng thanh "Tuyết Điên" kiếm này.
Kế tiếp, Diệp Bạch lại nhìn về phía thanh kiếm thứ tư.
Thanh kiếm này tên là "Hồng Diệp", toàn thân là một màu đỏ như máu, vừa hẹp vừa mỏng, ở cán kiếm* khảm một viên Hồng Ngọc.
*cán kiếm: phần nằm dưới cùng thanh kiếm.
Ngũ giai Thượng phẩm Hồng Diệp Kiếm, so với Tuyết Điên thì còn đáng sợ hơn, cường đại hơn.
Đến lúc này, Diệp Bạch trong lòng đã có chút chết lặng. Sau khi đem Hồng Diệp Kiếm tiến vào bên trong Kiếm Thạch, Diệp Bạch liền nhìn hướng thanh kiếm cuối cùng trên thạch bích, cũng là thanh kiếm có khí tức cường đại nhất, đáng sợ nhất.
Kiếm này tên là "Vô Cấu", toàn thân cao thấp rất bình thường, không cạnh không lưỡi, nhưng lại lộ ra một cỗ khí tức núi thây biển máu, coi vạn vật như cỏ rác.
Đó cũng không phải địa phương làm cho Diệp Bạch phải giật mình. Điều khiến hắn giật mình chính là phần chữ viết ghi lại phẩm giai của thanh kiếm này ở bên cạnh, rõ ràng chính là —— Lục giai Hạ phẩm!
Thanh "Vô Cấu" kiếm này dĩ nhiên đã viễn siêu "Tuyết Điên", "Hồng Diệp" nhị kiếm, là một thanh chí tôn kiếm khí đã đạt đến Lục phẩm.
Trong những Ngũ phẩm tông môn, mặc dù tông môn có được Ngũ phẩm kiếm khí cũng không hề ít, nhưng có thể có được Lục phẩm kiếm khí thì chỉ sợ cũng hiếm như phượng mao lân giác* a.
*phượng mao lân giác: lông phượng sừng lân, ý nói những thứ cực kỳ quý hiếm, rất khó thấy hoặc có được.
Phồn Hoa Môn này thật sự là không tầm thường, khiến cho Diệp Bạch chấn động không thôi. Lúc này hắn mới cảm giác được, phóng nhãn thiên hạ, một Trung vị Huyền Tông như mình thật sự là không coi vào đâu.
Đặt ở trước mặt những đại tông môn chân chính này, một số thứ mà hắn vẫn lấy làm ngạo kỳ thật cũng không đáng một xu.
Nhìn thanh "Vô Cấu Trọng Kiếm" trong tay, Diệp Bạch thật sự là càng xem càng thích. Không hề nghi ngờ, đây chính là thanh kiếm mạnh nhất, lực áp "Hồng Diệp", "Tuyết Điên", "Vạn Kính" tam kiếm, trở thành đệ nhất kiếm khí, xứng đáng bài danh vị trí đầu tiên trong Kiếm Bảng của Diệp Bạch rồi.
Có thanh kiếm này nơi tay, Diệp Bạch thực lực sẽ có thể tăng lên ít nhất là gấp đôi. Hiện tại, chỉ cần đem "Thiên Huyền Hỏa Quyển" tu luyện đến đại thành, bằng vào Thanh giai Trung cấp Huyền khí công pháp này, cùng với "Thất Biến Cường Thân Quyết" khiến thân thể trở nên cực kỳ cường hãn, thêm vào tam đại Kiếm Trận vừa đạt được, Diệp Bạch thậm chí tin tưởng mình có thể trực diện dối chiến với Vương cấp cường giả!
Đương nhiên, đó cũng không phải là Diệp Bạch khinh thường Huyền Vương trong thiên hạ. Vương cảnh cường giả, dù sao cũng sẽ không rảnh rỗi đến mức đi đối phó một Trung vị Huyền Tông nhỏ bé như hắn. Diệp Bạch chưa từng gặp Huyền Vương cường giả chân chính, nên cũng không rõ chênh lệch giữa Huyền Tông và Huyền Vương rốt cục lớn đến mức nào, cho nên mới nghĩ như vậy.
Nhưng điều này cũng đồng thời chỉ rõ, thực lực lúc này của hắn đã bạo tăng rất lớn, Huyền Tông bình thường hiện tại đã không phải là đối thủ của hắn rồi. Cho dù là Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong, thậm chí Bán Vương cảnh... Nếu thực sự phải chống lại thì dù cho chính diện đối kháng, Bán Vương cảnh chỉ sợ cũng chỉ có thể nuốt hận bại vong mà thôi.
Những lời này mặc dù có hơi chút khoa trương. Nhưng thử nghĩ, ở trên thân một Trung vị Huyền Tông không ngờ lại có những bí kíp, đan dược cũng như kiếm khí mà vô số người ước ao cả đời đều không có được như vậy là có thể hiểu, hắn cũng không nói khoác một chút nào. Cho nên, Diệp Bạch có lòng tin cũng là rất bình thường, không có gì là không ổn cả.
Chờ Diệp Bạch thành công tấn cấp Vương cảnh, hắn tự nhiên sẽ hiểu, giữa Tông và Vương, đến cùng tồn tại chênh lệch bao xa. Khi đó, hắn tự nhiên sẽ không còn có những ý nghĩ như vậy nữa. Bất quá, hiện tại nói những thứ này đều là có chút dư thừa.
Nắm "Vô Cấu Trọng Kiếm" trong tay, Diệp Bạch thì thào nói: "Cuối cùng, có một ngày ta sẽ chính thức tiến ra thế giới này, nhìn xem thiên địa này rốt cục rộng lớn đến mức nào!"
"Một Ngũ phẩm tông môn mà đã có vô số Lam giai Cao cấp công pháp, Lục giai kiếm khí, cùng vô số Cực phẩm đan dược dùng cả đời không hết như vậy. Vậy “con quái vật” đã tiêu diệt Ngũ phẩm tông môn này là Cổ Ma Giáo, sẽ cường đại đến mức nào?"
"Cổ Ma Giáo bất quả cũng chỉ là Tứ phẩm, phía trên hẳn là còn có Tam phẩm, Nhị phẩm, Nhất phẩm, thậm chí siêu cấp đại tông môn. Những siêu cấp đại tông môn này sẽ cường đại đến tình trạng nào?"
"Thực lực của ta hiện giờ vẫn còn quá thấp, thật sự là quá thấp! Không thể chỉ ếch ngồi đáy giếng, là thời điểm nên tu luyện rồi! Vừa vặn “Thiên Huyền Hỏa Quyển” ở trên tay vẫn chưa kịp xem kỹ; “Ngũ Cực Linh Hà” trân quý cũng rốt cục có thể phát huy tác dụng rồi."
"Nơi đây yên lặng, không người quấy rầy, rất phù hợp để luyện công."
"Đợi đến khi tu thành Thiên Huyền Hỏa Quyển, ta sẽ đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chiến đấu với những Tứ giai hung thú kia, ở thời khắc sinh tử thể hội cảnh giới, cảm ngộ đại đạo tự nhiên, sớm ngày đột phá, đạt tới Đỉnh cấp Huyền Tông chi cảnh."
"Đến lúc đó sẽ chính là thời khắc ta tham gia Kỳ Thiên Các thí luyện. Khi đó, ta liền có thể quét ngang hết thảy ngăn cản chướng ngại ở trước mặt, lấy được Huyền Vương Chí Tôn Đan rồi. Có được Huyền Vương Chí Tôn đan, tấn cấp Huyền Vương sẽ là chuyện nằm trong tầm tay!"
Vừa nghĩ tới con đường phía trước đã được xác định, chỗ thiếu sót chính là chăm chỉ cùng cố gắng. Giờ phút này, trong cơ thể Diệp Bạch tựa hồ như có một cỗ ý chí vô cùng vô tận, hận không thể lập tức đột phá đến đỉnh cấp Huyền Tông chi cảnh, tham gia Kỳ Thiên Các thí luyện, cướp đoạt Vương cảnh thánh dược "Huyền Vương Chí Tôn Đan", dùng để đột phá Vương giả chi cảnh.
Bất quá hắn biết, việc này cũng không thể gấp được. Hiện tại, chính mình vẫn nên bước từng bước một, tranh thủ không có người nào quấy rầy, trước quay về gian Tử Ngọc phòng ngủ, phục dụng "Ngũ Cực Linh Hà", chính thức bắt đầu tu luyện "Thiên Huyền Hỏa Quyển".
/936
|